Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 424: Không nói chuyện với anh 2
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh Nguyễn"Ôi..." Đau chết cô rồi...Tiểu Thỏ che trán mình, trong ánh mắt nháy mắt liền bật ra nước mắt.Buổi sáng vốn là đụng vào trong lòng Trình Chi Ngôn, hiện tại lại đụng vào trong xe của anh..Tiểu Thỏ cảm thấy hôm nay thực không phải ngày tốt.Liền một đường không nói gì chạy đến trường học, Trình Chi Ngôn cứ theo lẽ thường ngừng xe ở ở ga ra tầng hai dưới đất, sau đó cũng không quay đầu lại rời đi."..."Tiểu Thỏ cảm thấy... Cô có một hơi giấu ở trong lòng, quả thực sắp đem cô nghẹn chết rồi!!Làm cái gì!!Người làm sai là anh, anh có cái tư cách gì tức giận! Tức giận còn chưa tính, vậy mà còn hơn nửa đêm đã chạy tới gặm cô một trận lại không nói được một lời rời đi, buổi sáng tinh mơ, lại không nói được một lời mặc quần áo cho cô, trực tiếp đưa cô tới trường học.Quả thực chính là không hiểu ra sao!!Tiểu Thỏ đưa tay đẩy cửa xe phía bên khách ra, xuống xe, dứt khoát một cước đá vào trên lốp xe anh, lúc này mới xoay người đi tới.Sau vài ngày, Trình Chi Ngôn vẫn đều rầu rĩ không nói lời nào, trong lòng Tiểu Thỏ cũng tức giận, dứt khoát cũng không nói chuyện cùng anh.Vì thế trọn vẹn một tuần này nhóm người bạn cùng lớp Tiểu Thỏ đều là lo lắng đề phòng tiết vật lý.Cho dù ai cũng đều có thể nhìn ra, thầy giáo vật lý đẹp trai phi phàm kiêm chủ nhiệm lớp bọn họ mấy ngày nay tâm tình phi thường không đẹp!!Khi đi học trả lời vấn đề, trả lời đúng rồi coi như số ngươi gặp may.Trả lời sai lầm, một ánh mắt Trình Chi Ngôn lành lạnh, rõ ràng ngoài miệng không nói gì thêm nhưng mà bạn học bị hỏi vấn đề chính là nhịn không được trong lòng lạnh cả người.Thật sự là thật là đáng sợ....Nhưng mà Tiểu Thỏ không sợ Trình Chi Ngôn.Cho dù đi học vấn đề như thế nào dù sao vấn đề đều không tới trên đầu cô, cô liền cũng an tâm nên nghe giảng thì nghe giảng, nên viết thì viết.Cô giáo Anh ngữ vẫn dạy quá giờ như cũ, mãi đến lúc Trình Chi Ngôn đi vào phòng học mới tuyên bố tan học, sau đó thừa dịp vài phút thời gian trước giờ học vội vàng chào hỏi Trình Chi Ngôn.Tiểu Thỏ ngồi ở trên ghế, mắt thấy Trình Chi Ngôn mặt mỉm cười nói chuyện cùng cô giáo Anh ngữ, không biết vì sao lại đột nhiên nhớ tới mấy ngày này, Trình Chi Ngôn lạnh nhạt với mình.Điều này làm cho trong lòng cô nhất thời có một loại cảm giác không thoải mái.Một ngày lại một ngày như vậy đi qua, đảo mắt liền đến ngày đại hội thể dục thể thao trường học bọn họ.Bởi vì muốn khai mạc đại hội thể dục thể thao, buổi sáng tinh mơ, loa công suất lớn trường học phát khúc quân hành cho vận động viên.Trước mở màn đại hội thể dục thể thao, mỗi chủ nhiệm lớp mang theo học sinh lớp mình đi vòng quanh sân thể dục một vòng, bày ra diện mạo lớp mình.Tiểu Thỏ mặc quần áo thể thao trường học phát, trên quần áo có số vận động viên, yên lặng đứng ở giữa lớp mình, không nói lời nào.Trình Thi Đồng liền đứng ở bên cạnh cô, hết nhìn đông tới nhìn tây."Ai, tớ nói Tiểu Thỏ, mấy ngày nay rốt cuộc cậu làm sao vậy, suốt ngày rầu rĩ không vui, xảy ra chuyện gì sao?" Đã là một tuần, lần thứ N Trình Thi Đồng hỏi cô vấn đề này rồi.Tiểu Thỏ yên lặng giương mắt nhìn cô ấy một chút, sau đó tiếp tục cúi đầu không nói lời nào."Thật là, chú nhỏ cũng quái lạ, mấy ngày nay quả thực khí áp thấp hơn rất nhiều, làm hại tớ đi học cũng không dám thất thần, không cẩn thận cũng sẽ bị gọi đến trả lời vấn đề." Trình Thi Đồng cau cái mũi của mình, hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Có phải cậu cãi nhau cùng chú hay không?""..." Tiểu Thỏ vẫn không nói lời nào như cũ.
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Ôi..." Đau chết cô rồi...
Tiểu Thỏ che trán mình, trong ánh mắt nháy mắt liền bật ra nước mắt.
Buổi sáng vốn là đụng vào trong lòng Trình Chi Ngôn, hiện tại lại đụng vào trong xe của anh..
Tiểu Thỏ cảm thấy hôm nay thực không phải ngày tốt.
Liền một đường không nói gì chạy đến trường học, Trình Chi Ngôn cứ theo lẽ thường ngừng xe ở ở ga ra tầng hai dưới đất, sau đó cũng không quay đầu lại rời đi.
"..."
Tiểu Thỏ cảm thấy... Cô có một hơi giấu ở trong lòng, quả thực sắp đem cô nghẹn chết rồi!!
Làm cái gì!!
Người làm sai là anh, anh có cái tư cách gì tức giận! Tức giận còn chưa tính, vậy mà còn hơn nửa đêm đã chạy tới gặm cô một trận lại không nói được một lời rời đi, buổi sáng tinh mơ, lại không nói được một lời mặc quần áo cho cô, trực tiếp đưa cô tới trường học.
Quả thực chính là không hiểu ra sao!!
Tiểu Thỏ đưa tay đẩy cửa xe phía bên khách ra, xuống xe, dứt khoát một cước đá vào trên lốp xe anh, lúc này mới xoay người đi tới.
Sau vài ngày, Trình Chi Ngôn vẫn đều rầu rĩ không nói lời nào, trong lòng Tiểu Thỏ cũng tức giận, dứt khoát cũng không nói chuyện cùng anh.
Vì thế trọn vẹn một tuần này nhóm người bạn cùng lớp Tiểu Thỏ đều là lo lắng đề phòng tiết vật lý.
Cho dù ai cũng đều có thể nhìn ra, thầy giáo vật lý đẹp trai phi phàm kiêm chủ nhiệm lớp bọn họ mấy ngày nay tâm tình phi thường không đẹp!!
Khi đi học trả lời vấn đề, trả lời đúng rồi coi như số ngươi gặp may.
Trả lời sai lầm, một ánh mắt Trình Chi Ngôn lành lạnh, rõ ràng ngoài miệng không nói gì thêm nhưng mà bạn học bị hỏi vấn đề chính là nhịn không được trong lòng lạnh cả người.
Thật sự là thật là đáng sợ....
Nhưng mà Tiểu Thỏ không sợ Trình Chi Ngôn.
Cho dù đi học vấn đề như thế nào dù sao vấn đề đều không tới trên đầu cô, cô liền cũng an tâm nên nghe giảng thì nghe giảng, nên viết thì viết.
Cô giáo Anh ngữ vẫn dạy quá giờ như cũ, mãi đến lúc Trình Chi Ngôn đi vào phòng học mới tuyên bố tan học, sau đó thừa dịp vài phút thời gian trước giờ học vội vàng chào hỏi Trình Chi Ngôn.
Tiểu Thỏ ngồi ở trên ghế, mắt thấy Trình Chi Ngôn mặt mỉm cười nói chuyện cùng cô giáo Anh ngữ, không biết vì sao lại đột nhiên nhớ tới mấy ngày này, Trình Chi Ngôn lạnh nhạt với mình.
Điều này làm cho trong lòng cô nhất thời có một loại cảm giác không thoải mái.
Một ngày lại một ngày như vậy đi qua, đảo mắt liền đến ngày đại hội thể dục thể thao trường học bọn họ.
Bởi vì muốn khai mạc đại hội thể dục thể thao, buổi sáng tinh mơ, loa công suất lớn trường học phát khúc quân hành cho vận động viên.
Trước mở màn đại hội thể dục thể thao, mỗi chủ nhiệm lớp mang theo học sinh lớp mình đi vòng quanh sân thể dục một vòng, bày ra diện mạo lớp mình.
Tiểu Thỏ mặc quần áo thể thao trường học phát, trên quần áo có số vận động viên, yên lặng đứng ở giữa lớp mình, không nói lời nào.
Trình Thi Đồng liền đứng ở bên cạnh cô, hết nhìn đông tới nhìn tây.
"Ai, tớ nói Tiểu Thỏ, mấy ngày nay rốt cuộc cậu làm sao vậy, suốt ngày rầu rĩ không vui, xảy ra chuyện gì sao?" Đã là một tuần, lần thứ N Trình Thi Đồng hỏi cô vấn đề này rồi.
Tiểu Thỏ yên lặng giương mắt nhìn cô ấy một chút, sau đó tiếp tục cúi đầu không nói lời nào.
"Thật là, chú nhỏ cũng quái lạ, mấy ngày nay quả thực khí áp thấp hơn rất nhiều, làm hại tớ đi học cũng không dám thất thần, không cẩn thận cũng sẽ bị gọi đến trả lời vấn đề." Trình Thi Đồng cau cái mũi của mình, hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Có phải cậu cãi nhau cùng chú hay không?"
"..." Tiểu Thỏ vẫn không nói lời nào như cũ.
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh Nguyễn"Ôi..." Đau chết cô rồi...Tiểu Thỏ che trán mình, trong ánh mắt nháy mắt liền bật ra nước mắt.Buổi sáng vốn là đụng vào trong lòng Trình Chi Ngôn, hiện tại lại đụng vào trong xe của anh..Tiểu Thỏ cảm thấy hôm nay thực không phải ngày tốt.Liền một đường không nói gì chạy đến trường học, Trình Chi Ngôn cứ theo lẽ thường ngừng xe ở ở ga ra tầng hai dưới đất, sau đó cũng không quay đầu lại rời đi."..."Tiểu Thỏ cảm thấy... Cô có một hơi giấu ở trong lòng, quả thực sắp đem cô nghẹn chết rồi!!Làm cái gì!!Người làm sai là anh, anh có cái tư cách gì tức giận! Tức giận còn chưa tính, vậy mà còn hơn nửa đêm đã chạy tới gặm cô một trận lại không nói được một lời rời đi, buổi sáng tinh mơ, lại không nói được một lời mặc quần áo cho cô, trực tiếp đưa cô tới trường học.Quả thực chính là không hiểu ra sao!!Tiểu Thỏ đưa tay đẩy cửa xe phía bên khách ra, xuống xe, dứt khoát một cước đá vào trên lốp xe anh, lúc này mới xoay người đi tới.Sau vài ngày, Trình Chi Ngôn vẫn đều rầu rĩ không nói lời nào, trong lòng Tiểu Thỏ cũng tức giận, dứt khoát cũng không nói chuyện cùng anh.Vì thế trọn vẹn một tuần này nhóm người bạn cùng lớp Tiểu Thỏ đều là lo lắng đề phòng tiết vật lý.Cho dù ai cũng đều có thể nhìn ra, thầy giáo vật lý đẹp trai phi phàm kiêm chủ nhiệm lớp bọn họ mấy ngày nay tâm tình phi thường không đẹp!!Khi đi học trả lời vấn đề, trả lời đúng rồi coi như số ngươi gặp may.Trả lời sai lầm, một ánh mắt Trình Chi Ngôn lành lạnh, rõ ràng ngoài miệng không nói gì thêm nhưng mà bạn học bị hỏi vấn đề chính là nhịn không được trong lòng lạnh cả người.Thật sự là thật là đáng sợ....Nhưng mà Tiểu Thỏ không sợ Trình Chi Ngôn.Cho dù đi học vấn đề như thế nào dù sao vấn đề đều không tới trên đầu cô, cô liền cũng an tâm nên nghe giảng thì nghe giảng, nên viết thì viết.Cô giáo Anh ngữ vẫn dạy quá giờ như cũ, mãi đến lúc Trình Chi Ngôn đi vào phòng học mới tuyên bố tan học, sau đó thừa dịp vài phút thời gian trước giờ học vội vàng chào hỏi Trình Chi Ngôn.Tiểu Thỏ ngồi ở trên ghế, mắt thấy Trình Chi Ngôn mặt mỉm cười nói chuyện cùng cô giáo Anh ngữ, không biết vì sao lại đột nhiên nhớ tới mấy ngày này, Trình Chi Ngôn lạnh nhạt với mình.Điều này làm cho trong lòng cô nhất thời có một loại cảm giác không thoải mái.Một ngày lại một ngày như vậy đi qua, đảo mắt liền đến ngày đại hội thể dục thể thao trường học bọn họ.Bởi vì muốn khai mạc đại hội thể dục thể thao, buổi sáng tinh mơ, loa công suất lớn trường học phát khúc quân hành cho vận động viên.Trước mở màn đại hội thể dục thể thao, mỗi chủ nhiệm lớp mang theo học sinh lớp mình đi vòng quanh sân thể dục một vòng, bày ra diện mạo lớp mình.Tiểu Thỏ mặc quần áo thể thao trường học phát, trên quần áo có số vận động viên, yên lặng đứng ở giữa lớp mình, không nói lời nào.Trình Thi Đồng liền đứng ở bên cạnh cô, hết nhìn đông tới nhìn tây."Ai, tớ nói Tiểu Thỏ, mấy ngày nay rốt cuộc cậu làm sao vậy, suốt ngày rầu rĩ không vui, xảy ra chuyện gì sao?" Đã là một tuần, lần thứ N Trình Thi Đồng hỏi cô vấn đề này rồi.Tiểu Thỏ yên lặng giương mắt nhìn cô ấy một chút, sau đó tiếp tục cúi đầu không nói lời nào."Thật là, chú nhỏ cũng quái lạ, mấy ngày nay quả thực khí áp thấp hơn rất nhiều, làm hại tớ đi học cũng không dám thất thần, không cẩn thận cũng sẽ bị gọi đến trả lời vấn đề." Trình Thi Đồng cau cái mũi của mình, hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Có phải cậu cãi nhau cùng chú hay không?""..." Tiểu Thỏ vẫn không nói lời nào như cũ.