Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…

Chương 599: Tiến công cùng phản công 9

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh Nguyễn" Được được, đều là tớ sai, được chưa??" Tiểu Thỏ vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Trình Thi Đồng, sau đó cúi đầu tiếp tục lật chuyển cặp sách chính mình: ""Đúng rồi, còn có quà tặng Cố Ninh Thư cho tớ a, tớ còn không thấy a... A...! Tìm được!!"Tiểu Thỏ vừa nói vừa chuẩn bị cầm hai quyển sách kia lấy ra."Đừng nhúc nhích!!" Trình Thi Đồng vẻ mặt khẩn trương nhìn Tiểu Thỏ, vội vàng đưa tay đè lại cặp sách của cô, sau đó thấp giọng nói: "Nghìn vạn lần không thể lấy ra!!"" Vì sao a??" Tiểu Thỏ vẻ mặt buồn bực nhìn cô."Chỉ có thể đặt ở trong cặp sách, lén lút xem!!" Trình Thi Đồng xác nhận Tiểu Thỏ nghe hiểu chính mình, lúc này mới buông tay đè lại cô ra."..."Tiểu Thỏ lòng tràn đầy tò mò cúi đầu hướng tới trong cặp sách nhìn lại, sau đó...Trong lòng một vạn thần thú gào rít lao nhanh qua...Đây đặc biệt đều là cái gì a!!!Tay của cô rất nhanh lật vài tờ trong cặp sách.A... Thảo...Những cái hình ảnh này...Những cái người thân thể tr*n tr**ng này...A... Thảo...Những cái tư thế này...Những cái biểu tình mất hồn này...Quả thực không thể chịu đựng a!!!Trình Thi Đồng mắt thấy khuôn mặt nhỏ nhắn Tiểu Thỏ một trận trắng một trận hồng, nhịn không được dương dương đắc ý hướng tới cô hỏi: "Như thế nào?? Không sai đi?? Có phải có một loại cảm giác mở mang tầm mắt hay không?? Tỷ tỷ nói cho cậu, sách này đúng là tớ tìm khắp Đài Loan mua giùm mới mua được a!! Chúng ta bên này, là không cho phép bán loại sách chừng mực lớn như vậy.""..."Trên trán Tiểu Thỏ nháy mắt lướt qua một giọt mồ hôi lớn, cô kéo kéo môi, ngẩng đầu lên nhìn Trình Thi Đồng, thanh âm yếu ớt hỏi: "Cậu đã... Xem qua rồi hả??""Không có a." Trình Thi Đồng một bộ dáng ra vẻ vô tội nói: "Lúc tớ tặng cho cậu, phía trên sách đều đã bao bọc, ai nha, tớ chỉ thấy giới thiệu vắn tắt trên trang web.."" Nhưng mà cái sách này.... Đã bị mở ra a..." Tiểu Thỏ chần chờ, búng cặp sách chính mình, hướng tới Trình Thi Đồng trước mặt chuyển chuyển, ý bảo cô cúi đầu xem."Gì!?" Trình Thi Đồng vội vàng cúi đầu hướng tới trong cặp sách của cô nhìn qua, hai quyển sách kia đều đã bị mở ra rồi."...""..."Hai tên gia hỏa này, lại bắt đầu mắt to trừng mắt nhỏ."Chẳng lẽ..." Trình Thi Đồng chần chờ một phen, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ, trong thanh âm tràn đầy nghi ngờ nói: "Những thứ này đều là bị chú nhỏ mở ra??""!!"Trong lòng Tiểu Thỏ cả kinh.Có khả năng a!!Dù sao cô hoàn toàn không nhớ được chính mình có mở ra những thứ quà tặng này a!!Huống chi buổi sáng hôm nay vẻ mặt anh nước chanh mất hứng...Nói không chừng chính là vì thấy được những thứ quà tặng này mới mất hứng a!!Anh nước chanh như thế.... Một người cấm dục lâu như thế...A... Trời ạ...Cô quả thực không thể tưởng tượng lúc anh nước chanh thấy mấy thứ này..."Thật sự là chú nhỏ mở ra?" Trình Thi Đồng nhìn biểu tình trên mặt Tiểu Thỏ, nhịn không được hướng tới cô hỏi: "Không thể nào?? Hôm nay khi đi học tớ chẳng phải là muốn chết cực kỳ thảm??Cậu nói chú nhỏ có thể dùng việc công để trả thù cá nhân hay không? Mặc dù nói đi...Tớ là vì tốt cho chú...""Đừng nói nữa..." Tiểu Thỏ vẻ mặt tuyệt vọng khép lại cặp sách chính mình, xoay người lại, hai tay chống cằm chính mình, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm mặt bàn, trong lòng nhớ lại chính mình nên như thế nào giải thích cùng Trình Chi Ngôn.

Editor: Quỳnh Nguyễn

" Được được, đều là tớ sai, được chưa??" Tiểu Thỏ vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Trình Thi Đồng, sau đó cúi đầu tiếp tục lật chuyển cặp sách chính mình: ""Đúng rồi, còn có quà tặng Cố Ninh Thư cho tớ a, tớ còn không thấy a... A...! Tìm được!!"

Tiểu Thỏ vừa nói vừa chuẩn bị cầm hai quyển sách kia lấy ra.

"Đừng nhúc nhích!!" Trình Thi Đồng vẻ mặt khẩn trương nhìn Tiểu Thỏ, vội vàng đưa tay đè lại cặp sách của cô, sau đó thấp giọng nói: "Nghìn vạn lần không thể lấy ra!!"

" Vì sao a??" Tiểu Thỏ vẻ mặt buồn bực nhìn cô.

"Chỉ có thể đặt ở trong cặp sách, lén lút xem!!" Trình Thi Đồng xác nhận Tiểu Thỏ nghe hiểu chính mình, lúc này mới buông tay đè lại cô ra.

"..."

Tiểu Thỏ lòng tràn đầy tò mò cúi đầu hướng tới trong cặp sách nhìn lại, sau đó...

Trong lòng một vạn thần thú gào rít lao nhanh qua...

Đây đặc biệt đều là cái gì a!!!

Tay của cô rất nhanh lật vài tờ trong cặp sách.

A... Thảo...

Những cái hình ảnh này...

Những cái người thân thể tr*n tr**ng này...

A... Thảo...

Những cái tư thế này...

Những cái biểu tình mất hồn này...

Quả thực không thể chịu đựng a!!!

Trình Thi Đồng mắt thấy khuôn mặt nhỏ nhắn Tiểu Thỏ một trận trắng một trận hồng, nhịn không được dương dương đắc ý hướng tới cô hỏi: "Như thế nào?? Không sai đi?? Có phải có một loại cảm giác mở mang tầm mắt hay không?? Tỷ tỷ nói cho cậu, sách này đúng là tớ tìm khắp Đài Loan mua giùm mới mua được a!! Chúng ta bên này, là không cho phép bán loại sách chừng mực lớn như vậy."

"..."

Trên trán Tiểu Thỏ nháy mắt lướt qua một giọt mồ hôi lớn, cô kéo kéo môi, ngẩng đầu lên nhìn Trình Thi Đồng, thanh âm yếu ớt hỏi: "Cậu đã... Xem qua rồi hả??"

"Không có a." Trình Thi Đồng một bộ dáng ra vẻ vô tội nói: "Lúc tớ tặng cho cậu, phía trên sách đều đã bao bọc, ai nha, tớ chỉ thấy giới thiệu vắn tắt trên trang web.."

" Nhưng mà cái sách này.... Đã bị mở ra a..." Tiểu Thỏ chần chờ, búng cặp sách chính mình, hướng tới Trình Thi Đồng trước mặt chuyển chuyển, ý bảo cô cúi đầu xem.

"Gì!?" Trình Thi Đồng vội vàng cúi đầu hướng tới trong cặp sách của cô nhìn qua, hai quyển sách kia đều đã bị mở ra rồi.

"..."

"..."

Hai tên gia hỏa này, lại bắt đầu mắt to trừng mắt nhỏ.

"Chẳng lẽ..." Trình Thi Đồng chần chờ một phen, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ, trong thanh âm tràn đầy nghi ngờ nói: "Những thứ này đều là bị chú nhỏ mở ra??"

"!!"

Trong lòng Tiểu Thỏ cả kinh.

Có khả năng a!!

Dù sao cô hoàn toàn không nhớ được chính mình có mở ra những thứ quà tặng này a!!

Huống chi buổi sáng hôm nay vẻ mặt anh nước chanh mất hứng...

Nói không chừng chính là vì thấy được những thứ quà tặng này mới mất hứng a!!

Anh nước chanh như thế.... Một người cấm dục lâu như thế...

A... Trời ạ...

Cô quả thực không thể tưởng tượng lúc anh nước chanh thấy mấy thứ này...

"Thật sự là chú nhỏ mở ra?" Trình Thi Đồng nhìn biểu tình trên mặt Tiểu Thỏ, nhịn không được hướng tới cô hỏi: "Không thể nào?? Hôm nay khi đi học tớ chẳng phải là muốn chết cực kỳ thảm??Cậu nói chú nhỏ có thể dùng việc công để trả thù cá nhân hay không? Mặc dù nói đi...Tớ là vì tốt cho chú..."

"Đừng nói nữa..." Tiểu Thỏ vẻ mặt tuyệt vọng khép lại cặp sách chính mình, xoay người lại, hai tay chống cằm chính mình, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm mặt bàn, trong lòng nhớ lại chính mình nên như thế nào giải thích cùng Trình Chi Ngôn.

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh Nguyễn" Được được, đều là tớ sai, được chưa??" Tiểu Thỏ vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Trình Thi Đồng, sau đó cúi đầu tiếp tục lật chuyển cặp sách chính mình: ""Đúng rồi, còn có quà tặng Cố Ninh Thư cho tớ a, tớ còn không thấy a... A...! Tìm được!!"Tiểu Thỏ vừa nói vừa chuẩn bị cầm hai quyển sách kia lấy ra."Đừng nhúc nhích!!" Trình Thi Đồng vẻ mặt khẩn trương nhìn Tiểu Thỏ, vội vàng đưa tay đè lại cặp sách của cô, sau đó thấp giọng nói: "Nghìn vạn lần không thể lấy ra!!"" Vì sao a??" Tiểu Thỏ vẻ mặt buồn bực nhìn cô."Chỉ có thể đặt ở trong cặp sách, lén lút xem!!" Trình Thi Đồng xác nhận Tiểu Thỏ nghe hiểu chính mình, lúc này mới buông tay đè lại cô ra."..."Tiểu Thỏ lòng tràn đầy tò mò cúi đầu hướng tới trong cặp sách nhìn lại, sau đó...Trong lòng một vạn thần thú gào rít lao nhanh qua...Đây đặc biệt đều là cái gì a!!!Tay của cô rất nhanh lật vài tờ trong cặp sách.A... Thảo...Những cái hình ảnh này...Những cái người thân thể tr*n tr**ng này...A... Thảo...Những cái tư thế này...Những cái biểu tình mất hồn này...Quả thực không thể chịu đựng a!!!Trình Thi Đồng mắt thấy khuôn mặt nhỏ nhắn Tiểu Thỏ một trận trắng một trận hồng, nhịn không được dương dương đắc ý hướng tới cô hỏi: "Như thế nào?? Không sai đi?? Có phải có một loại cảm giác mở mang tầm mắt hay không?? Tỷ tỷ nói cho cậu, sách này đúng là tớ tìm khắp Đài Loan mua giùm mới mua được a!! Chúng ta bên này, là không cho phép bán loại sách chừng mực lớn như vậy.""..."Trên trán Tiểu Thỏ nháy mắt lướt qua một giọt mồ hôi lớn, cô kéo kéo môi, ngẩng đầu lên nhìn Trình Thi Đồng, thanh âm yếu ớt hỏi: "Cậu đã... Xem qua rồi hả??""Không có a." Trình Thi Đồng một bộ dáng ra vẻ vô tội nói: "Lúc tớ tặng cho cậu, phía trên sách đều đã bao bọc, ai nha, tớ chỉ thấy giới thiệu vắn tắt trên trang web.."" Nhưng mà cái sách này.... Đã bị mở ra a..." Tiểu Thỏ chần chờ, búng cặp sách chính mình, hướng tới Trình Thi Đồng trước mặt chuyển chuyển, ý bảo cô cúi đầu xem."Gì!?" Trình Thi Đồng vội vàng cúi đầu hướng tới trong cặp sách của cô nhìn qua, hai quyển sách kia đều đã bị mở ra rồi."...""..."Hai tên gia hỏa này, lại bắt đầu mắt to trừng mắt nhỏ."Chẳng lẽ..." Trình Thi Đồng chần chờ một phen, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ, trong thanh âm tràn đầy nghi ngờ nói: "Những thứ này đều là bị chú nhỏ mở ra??""!!"Trong lòng Tiểu Thỏ cả kinh.Có khả năng a!!Dù sao cô hoàn toàn không nhớ được chính mình có mở ra những thứ quà tặng này a!!Huống chi buổi sáng hôm nay vẻ mặt anh nước chanh mất hứng...Nói không chừng chính là vì thấy được những thứ quà tặng này mới mất hứng a!!Anh nước chanh như thế.... Một người cấm dục lâu như thế...A... Trời ạ...Cô quả thực không thể tưởng tượng lúc anh nước chanh thấy mấy thứ này..."Thật sự là chú nhỏ mở ra?" Trình Thi Đồng nhìn biểu tình trên mặt Tiểu Thỏ, nhịn không được hướng tới cô hỏi: "Không thể nào?? Hôm nay khi đi học tớ chẳng phải là muốn chết cực kỳ thảm??Cậu nói chú nhỏ có thể dùng việc công để trả thù cá nhân hay không? Mặc dù nói đi...Tớ là vì tốt cho chú...""Đừng nói nữa..." Tiểu Thỏ vẻ mặt tuyệt vọng khép lại cặp sách chính mình, xoay người lại, hai tay chống cằm chính mình, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm mặt bàn, trong lòng nhớ lại chính mình nên như thế nào giải thích cùng Trình Chi Ngôn.

Chương 599: Tiến công cùng phản công 9