Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 611: Xin lỗi, lại uống say
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor Quỳnh Nguyễn.Trình Chi Ngôn liếc cô một cái, không để ý đến cô.Nghỉ ngơi ở nhà một ngày, sẽ điều chỉnh tâm lý đến tình trạng tốt nhất, vào ngày 7 tháng 6, rốt cục Tiểu Thỏ cũng hùng dũng đầy khí phách hiên ngang bước vào phòng thi rồi.Kết thúc sau 3 ngày thi, Tiểu Thỏ cảm giác cả người mình như lột một lớp da mới, dù có mệt nhưng cũng có cảm giác như Phổi ợng Hoàng được hồi sinh sau khi chết đi.Trong nháy mắt đi ra khỏi phòng thi, buổi trưa trên bầu trời xanh thẳm tỏa ra những tia sáng chói mắt, những đám mây trắng tự do trôi nổi bồng bềnh giữa không trung, gió nhẹ lướt qua tự hồ báo hiệu, cô sắp đi tới phương xa, mở cánh cửa bước vào cuộc đời tự do bay lượn.Vì thế, thi đậu Đại Nam, tuyệt đối không thành vấn đề!"Ai, Tiểu Thỏ! Tiểu Thỏ!Ngay khi tâm trạng đang còn vui sướng hướng về phía cổng trường bước đi, cô đột nhiên nghe được từ phía sau chính mình gọi cô."Hả?" Tiểu Thỏ quay đầu lại, nhìn thấy Trình Thi Đồng đang vội vội vàng vàng chạy về phía mình, nhất thời nở nụ cười nói:" Đồng Đồng, thi như thế nào?""Quá dễ, đề bài, nào có thể làm khó được tớ, cảm giác như đang làm đề toán năm nhất như thế!" Trình Thi Đồng vẫn chạy đến bên người TIểu Thỏ, một bên theo hơi thở của chính mình, một bên hướng về phía Tiểu Thỏ nói khoác mà không biết ngượng."Ạch......" Tiểu Thỏ nhất thời không nói gì, coi như đề bài không khó, cậu cũng không cần dùng từ hình dung như vậy chứ, làm người khác rất đau đớn không!"Đúng rồi, tối hôm nay, học sinh trong lớp chúng ta tổ chức liên hoan, chúng mừng thi đại học kết thúc, Tiểu Thỏ, đến không?" Trình Thi Đồng thuận miệng, vừa kéo tay Tiểu Thỏ bước về phía cổng trường vừa hỏi."Tất cả học sinh lớp chúng ta đều đi sao?""Cũng không phải tất cả, đại khái tầm mười mấy, hai mấy người đi......" Trình Thi Đồng suy nghĩ một chút, hướng về Tiểu Thỏ nói:" Dù sao còn có một số học sinh ở huyện khác, bọn họ xế chiều hôm nay phải trở về rồi.""Nha....... Chuyện này, đương nhiên phải đi rồi!" Tiểu Thỏ gật gù, hướng về phía Trình Thi Đồng nói:" Tốt nghiệp xong, sau đó mọi người liền đường ai nấy đi, cơ hội để có thể tụ tập cùng một chỗ không nhiều lắm, nhất định phải đi nha!""ĐƯợc, chờ tớ trở về nhắn tin hỏi các học sinh khác.""Đúng rồi, chuyện này...... Thầy giáo Trình đi không?" Tiểu Thỏ chần chừ một chút, vồn là dự định gọi là anh, nhưng nhìn xung quanh có rất nhiều học sinh, nên vẫn gọi là thầy giáo Trình."Đã tốt nghiệp rồi còn gọi thầy giáo Trình ư, chú tớ cũng không làm thầy giáo nữa rồi." Trình Thi Đồng có chút buồn cười mà nhìn cô, sau đó trả lời:" Chú tớ chắc là sẽ không đi, qua khoảng vài ngày sẽ có các bạn học sinh trong lớp sẽ tham gia buổi liên hoan cảm ơn giáo viên, tối hôm nay chúng ta lần đầu tiên tụ hội, nếu mà có giáo viên ở đó, các học sinh sẽ cảm thấy không dễ chịu.""Nói cũng đúng." Tiểu Thỏ gật gù, không nói hai lời, đã đồng ý.Chỉ là, cô cùng Trình Chi Ngôn đã nói trước, buổi tối chính mình tham gia liên hoan các học sinh, Trình Chi Ngôn nhíu lông mày thật chặt, ánh mắt nhìn lướt qua khuôn mặt trắng nõn của cô nói:"Không cho uống rượu, có nghe không?"
Editor Quỳnh Nguyễn.
Trình Chi Ngôn liếc cô một cái, không để ý đến cô.
Nghỉ ngơi ở nhà một ngày, sẽ điều chỉnh tâm lý đến tình trạng tốt nhất, vào ngày 7 tháng 6, rốt cục Tiểu Thỏ cũng hùng dũng đầy khí phách hiên ngang bước vào phòng thi rồi.
Kết thúc sau 3 ngày thi, Tiểu Thỏ cảm giác cả người mình như lột một lớp da mới, dù có mệt nhưng cũng có cảm giác như Phổi ợng Hoàng được hồi sinh sau khi chết đi.
Trong nháy mắt đi ra khỏi phòng thi, buổi trưa trên bầu trời xanh thẳm tỏa ra những tia sáng chói mắt, những đám mây trắng tự do trôi nổi bồng bềnh giữa không trung, gió nhẹ lướt qua tự hồ báo hiệu, cô sắp đi tới phương xa, mở cánh cửa bước vào cuộc đời tự do bay lượn.
Vì thế, thi đậu Đại Nam, tuyệt đối không thành vấn đề!
"Ai, Tiểu Thỏ! Tiểu Thỏ!
Ngay khi tâm trạng đang còn vui sướng hướng về phía cổng trường bước đi, cô đột nhiên nghe được từ phía sau chính mình gọi cô.
"Hả?" Tiểu Thỏ quay đầu lại, nhìn thấy Trình Thi Đồng đang vội vội vàng vàng chạy về phía mình, nhất thời nở nụ cười nói:" Đồng Đồng, thi như thế nào?"
"Quá dễ, đề bài, nào có thể làm khó được tớ, cảm giác như đang làm đề toán năm nhất như thế!" Trình Thi Đồng vẫn chạy đến bên người TIểu Thỏ, một bên theo hơi thở của chính mình, một bên hướng về phía Tiểu Thỏ nói khoác mà không biết ngượng.
"Ạch......" Tiểu Thỏ nhất thời không nói gì, coi như đề bài không khó, cậu cũng không cần dùng từ hình dung như vậy chứ, làm người khác rất đau đớn không!
"Đúng rồi, tối hôm nay, học sinh trong lớp chúng ta tổ chức liên hoan, chúng mừng thi đại học kết thúc, Tiểu Thỏ, đến không?" Trình Thi Đồng thuận miệng, vừa kéo tay Tiểu Thỏ bước về phía cổng trường vừa hỏi.
"Tất cả học sinh lớp chúng ta đều đi sao?"
"Cũng không phải tất cả, đại khái tầm mười mấy, hai mấy người đi......" Trình Thi Đồng suy nghĩ một chút, hướng về Tiểu Thỏ nói:" Dù sao còn có một số học sinh ở huyện khác, bọn họ xế chiều hôm nay phải trở về rồi."
"Nha....... Chuyện này, đương nhiên phải đi rồi!" Tiểu Thỏ gật gù, hướng về phía Trình Thi Đồng nói:" Tốt nghiệp xong, sau đó mọi người liền đường ai nấy đi, cơ hội để có thể tụ tập cùng một chỗ không nhiều lắm, nhất định phải đi nha!"
"ĐƯợc, chờ tớ trở về nhắn tin hỏi các học sinh khác."
"Đúng rồi, chuyện này...... Thầy giáo Trình đi không?" Tiểu Thỏ chần chừ một chút, vồn là dự định gọi là anh, nhưng nhìn xung quanh có rất nhiều học sinh, nên vẫn gọi là thầy giáo Trình.
"Đã tốt nghiệp rồi còn gọi thầy giáo Trình ư, chú tớ cũng không làm thầy giáo nữa rồi." Trình Thi Đồng có chút buồn cười mà nhìn cô, sau đó trả lời:" Chú tớ chắc là sẽ không đi, qua khoảng vài ngày sẽ có các bạn học sinh trong lớp sẽ tham gia buổi liên hoan cảm ơn giáo viên, tối hôm nay chúng ta lần đầu tiên tụ hội, nếu mà có giáo viên ở đó, các học sinh sẽ cảm thấy không dễ chịu."
"Nói cũng đúng." Tiểu Thỏ gật gù, không nói hai lời, đã đồng ý.
Chỉ là, cô cùng Trình Chi Ngôn đã nói trước, buổi tối chính mình tham gia liên hoan các học sinh, Trình Chi Ngôn nhíu lông mày thật chặt, ánh mắt nhìn lướt qua khuôn mặt trắng nõn của cô nói:"Không cho uống rượu, có nghe không?"
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor Quỳnh Nguyễn.Trình Chi Ngôn liếc cô một cái, không để ý đến cô.Nghỉ ngơi ở nhà một ngày, sẽ điều chỉnh tâm lý đến tình trạng tốt nhất, vào ngày 7 tháng 6, rốt cục Tiểu Thỏ cũng hùng dũng đầy khí phách hiên ngang bước vào phòng thi rồi.Kết thúc sau 3 ngày thi, Tiểu Thỏ cảm giác cả người mình như lột một lớp da mới, dù có mệt nhưng cũng có cảm giác như Phổi ợng Hoàng được hồi sinh sau khi chết đi.Trong nháy mắt đi ra khỏi phòng thi, buổi trưa trên bầu trời xanh thẳm tỏa ra những tia sáng chói mắt, những đám mây trắng tự do trôi nổi bồng bềnh giữa không trung, gió nhẹ lướt qua tự hồ báo hiệu, cô sắp đi tới phương xa, mở cánh cửa bước vào cuộc đời tự do bay lượn.Vì thế, thi đậu Đại Nam, tuyệt đối không thành vấn đề!"Ai, Tiểu Thỏ! Tiểu Thỏ!Ngay khi tâm trạng đang còn vui sướng hướng về phía cổng trường bước đi, cô đột nhiên nghe được từ phía sau chính mình gọi cô."Hả?" Tiểu Thỏ quay đầu lại, nhìn thấy Trình Thi Đồng đang vội vội vàng vàng chạy về phía mình, nhất thời nở nụ cười nói:" Đồng Đồng, thi như thế nào?""Quá dễ, đề bài, nào có thể làm khó được tớ, cảm giác như đang làm đề toán năm nhất như thế!" Trình Thi Đồng vẫn chạy đến bên người TIểu Thỏ, một bên theo hơi thở của chính mình, một bên hướng về phía Tiểu Thỏ nói khoác mà không biết ngượng."Ạch......" Tiểu Thỏ nhất thời không nói gì, coi như đề bài không khó, cậu cũng không cần dùng từ hình dung như vậy chứ, làm người khác rất đau đớn không!"Đúng rồi, tối hôm nay, học sinh trong lớp chúng ta tổ chức liên hoan, chúng mừng thi đại học kết thúc, Tiểu Thỏ, đến không?" Trình Thi Đồng thuận miệng, vừa kéo tay Tiểu Thỏ bước về phía cổng trường vừa hỏi."Tất cả học sinh lớp chúng ta đều đi sao?""Cũng không phải tất cả, đại khái tầm mười mấy, hai mấy người đi......" Trình Thi Đồng suy nghĩ một chút, hướng về Tiểu Thỏ nói:" Dù sao còn có một số học sinh ở huyện khác, bọn họ xế chiều hôm nay phải trở về rồi.""Nha....... Chuyện này, đương nhiên phải đi rồi!" Tiểu Thỏ gật gù, hướng về phía Trình Thi Đồng nói:" Tốt nghiệp xong, sau đó mọi người liền đường ai nấy đi, cơ hội để có thể tụ tập cùng một chỗ không nhiều lắm, nhất định phải đi nha!""ĐƯợc, chờ tớ trở về nhắn tin hỏi các học sinh khác.""Đúng rồi, chuyện này...... Thầy giáo Trình đi không?" Tiểu Thỏ chần chừ một chút, vồn là dự định gọi là anh, nhưng nhìn xung quanh có rất nhiều học sinh, nên vẫn gọi là thầy giáo Trình."Đã tốt nghiệp rồi còn gọi thầy giáo Trình ư, chú tớ cũng không làm thầy giáo nữa rồi." Trình Thi Đồng có chút buồn cười mà nhìn cô, sau đó trả lời:" Chú tớ chắc là sẽ không đi, qua khoảng vài ngày sẽ có các bạn học sinh trong lớp sẽ tham gia buổi liên hoan cảm ơn giáo viên, tối hôm nay chúng ta lần đầu tiên tụ hội, nếu mà có giáo viên ở đó, các học sinh sẽ cảm thấy không dễ chịu.""Nói cũng đúng." Tiểu Thỏ gật gù, không nói hai lời, đã đồng ý.Chỉ là, cô cùng Trình Chi Ngôn đã nói trước, buổi tối chính mình tham gia liên hoan các học sinh, Trình Chi Ngôn nhíu lông mày thật chặt, ánh mắt nhìn lướt qua khuôn mặt trắng nõn của cô nói:"Không cho uống rượu, có nghe không?"