Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 624: Khiến cho người ta đầu đau như bốc hỏa 4
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor Quỳnh NguyễnNhững ngọn lửa nhỏ bé đó, cứ im hơi lặng tiếng, lặng lẽ thiêu đốt thành ngọn lửa cháy hừng hực trong người cô.Tiểu Thỏ phát lên một tiếng than nhẹ thật dài:" Trình CHi Ngôn......."Âm thanh trầm thấp, khẽ than thở một tiếng, tiến vào trong tai Trình CHi Ngôn, khiến anh khẽ run lên một cái.Bị kiềm chế khát vọng quá lâu, ngay trong giờ khắc này bị một tiếng than thở trêu chọc của cô, khẽ bùng lên.Khiến anh càng hôn cô nồng nhiệt hơn.Trong đầu hiện dần lên những bức ảnh.Lần đầu gặp mặt cô, anh thấy dáng vẻ khá rụt rè của cô; lại thấy dáng ngủ rất xấu của cô lúc trong phòng; biết tin cha cô đã mất, cô ngồi xổm ở trên cầu thang cố nén nước mắt; lúc tham gia hội thao, một thân một mình đứng giữa mọi người, dáng vẻ rất đáng thương; bốn năm đại học, cuối mỗi tuần, lúc anh trở về nhìn cô, ánh mắt hiện lên một tia mừng rỡ......Ngăn ngắn mười tám năm trong đời, cuộc sống cạnh anh, cũng đã chiềm hơn mười năm năm......Mười năm năm, chính là từ thời điểm cô sinh ra, đã chiếm 83% cuộc đời.....Tương lại, con số này sẽ từ từ tăng lên cao, nhắc tới cao, có lẽ sẽ ngày càng gần trăm phần trăm.Trình CHi Ngôn ôm eo thon của cô, hôn càng nồng nhiệt, càng kéo dài.Tiểu Thọ bị anh hôn một hồi, không nhịn được, nghẹn ngào phát ra từng tiếng cầu xin.Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt ửng đỏ của cô, bàn tay thon dài chậm rãi hướng bên dưới tìm kiếm.Cách cạp quần ngủ một khảng, ngón tay anh nhẹ nhàng nhấn một hồi, sau đó..... Dừng lại.Đầu ngón tay có cảm giác ướt át một chút......Trình Chi Ngôn cúi đầu,hơi nghi hoặc mà nhìn một chút.Một vệt đỏ sẫm đang rỉ ra qua màu xám nhạt của chiếc quần ngủ........Trong phòng nhất thời, hoàn toàn trở lên yên tĩnh.Lúc này, tựa như tên đã lắp vào cung, không bắn không thể được, nhưng ngay bây giờ..... Dĩ nhiên cô đã đến kinh nguyệt rồi!Trình Chi Ngôn lần đầu tiên trong đời, có một loại cảm giác như tựa như người anh hùng.Mà bên trong phòng, dưới ánh đèn lờ mờ, Tiểu Thỏ mở to đôi mắt, nhìn động tác đột ngột cứng đờ của Trình Chi Ngôn, âm thanh trầm giọng mở miệng hướng về anh hỏi:"ANh? Làm sao vậy?"Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng thở dài một hơi, ánh mắt đầy bất đắc dĩ, ngồi thẳng lên, trong âm thanh mang theo một tia kinh ngạc hướng về cô chậm rãi nói:" Em tới kinh nguyệt rồi......""........"Tiểu Thỏ sững sờ một chút.Kinh nguyệt??Mẹ ơi!!Khi nào tới??Lại trôi qua năm giây, TIểu Thỏ bị chất rượu làm cho não có chút chậm chạp, rốt cục nhớ tới kinh nguyệt với ý nghĩa khác.......Trình Chi Ngôn nhìn dáng vẻ mê man của cô, tiếp theo là vẻ mặt giật mình tỉnh ngộ, không nhịn được, thở dài một hơi.Nếu anh nhớ không lầm, kinh nguyệt tháng trước của cô, là ngày 11 tháng 5, sau sinh nhật của cô ba, bốn ngày, thế nhưng ngày hôm nay mới là mồng 9 tháng 6, dĩ nhiên là tới trước năm, sáu ngày.....Có lẽ vì tham gia thi đại học quá căng thẳng, mà trước mắt khi kết thúc thi đại học, tâm tình đột nhiên được thả lỏng dẫn đến??Thế nhưng bất luận là một nguyên nhân gì, tối hôm nay, là không thể tiếp tục nữa......Trình Chi Ngôn trong lòng có chút hơi thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại có chút thất vọng."Ở yên chỗ này không được nhúc nhích, anh đi lấy cho em bộ quần áo khác, còn có......".......Tiểu Thỏ ngoan ngoãn gật đầu, trơ mắt nhìn Trình Chi Ngôn từ trong phòng đi ra ngoài ban công.Hẳn là trèo từ ban công sang phòng cô, lấy những thứ đồ kia....._______
Editor Quỳnh Nguyễn
Những ngọn lửa nhỏ bé đó, cứ im hơi lặng tiếng, lặng lẽ thiêu đốt thành ngọn lửa cháy hừng hực trong người cô.
Tiểu Thỏ phát lên một tiếng than nhẹ thật dài:" Trình CHi Ngôn......."
Âm thanh trầm thấp, khẽ than thở một tiếng, tiến vào trong tai Trình CHi Ngôn, khiến anh khẽ run lên một cái.
Bị kiềm chế khát vọng quá lâu, ngay trong giờ khắc này bị một tiếng than thở trêu chọc của cô, khẽ bùng lên.
Khiến anh càng hôn cô nồng nhiệt hơn.
Trong đầu hiện dần lên những bức ảnh.
Lần đầu gặp mặt cô, anh thấy dáng vẻ khá rụt rè của cô; lại thấy dáng ngủ rất xấu của cô lúc trong phòng; biết tin cha cô đã mất, cô ngồi xổm ở trên cầu thang cố nén nước mắt; lúc tham gia hội thao, một thân một mình đứng giữa mọi người, dáng vẻ rất đáng thương; bốn năm đại học, cuối mỗi tuần, lúc anh trở về nhìn cô, ánh mắt hiện lên một tia mừng rỡ......
Ngăn ngắn mười tám năm trong đời, cuộc sống cạnh anh, cũng đã chiềm hơn mười năm năm......
Mười năm năm, chính là từ thời điểm cô sinh ra, đã chiếm 83% cuộc đời.....
Tương lại, con số này sẽ từ từ tăng lên cao, nhắc tới cao, có lẽ sẽ ngày càng gần trăm phần trăm.
Trình CHi Ngôn ôm eo thon của cô, hôn càng nồng nhiệt, càng kéo dài.
Tiểu Thọ bị anh hôn một hồi, không nhịn được, nghẹn ngào phát ra từng tiếng cầu xin.
Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt ửng đỏ của cô, bàn tay thon dài chậm rãi hướng bên dưới tìm kiếm.
Cách cạp quần ngủ một khảng, ngón tay anh nhẹ nhàng nhấn một hồi, sau đó..... Dừng lại.
Đầu ngón tay có cảm giác ướt át một chút......
Trình Chi Ngôn cúi đầu,hơi nghi hoặc mà nhìn một chút.
Một vệt đỏ sẫm đang rỉ ra qua màu xám nhạt của chiếc quần ngủ.
.......
Trong phòng nhất thời, hoàn toàn trở lên yên tĩnh.
Lúc này, tựa như tên đã lắp vào cung, không bắn không thể được, nhưng ngay bây giờ..... Dĩ nhiên cô đã đến kinh nguyệt rồi!
Trình Chi Ngôn lần đầu tiên trong đời, có một loại cảm giác như tựa như người anh hùng.
Mà bên trong phòng, dưới ánh đèn lờ mờ, Tiểu Thỏ mở to đôi mắt, nhìn động tác đột ngột cứng đờ của Trình Chi Ngôn, âm thanh trầm giọng mở miệng hướng về anh hỏi:"ANh? Làm sao vậy?"
Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng thở dài một hơi, ánh mắt đầy bất đắc dĩ, ngồi thẳng lên, trong âm thanh mang theo một tia kinh ngạc hướng về cô chậm rãi nói:" Em tới kinh nguyệt rồi......"
"........"
Tiểu Thỏ sững sờ một chút.
Kinh nguyệt??
Mẹ ơi!!
Khi nào tới??
Lại trôi qua năm giây, TIểu Thỏ bị chất rượu làm cho não có chút chậm chạp, rốt cục nhớ tới kinh nguyệt với ý nghĩa khác.......
Trình Chi Ngôn nhìn dáng vẻ mê man của cô, tiếp theo là vẻ mặt giật mình tỉnh ngộ, không nhịn được, thở dài một hơi.
Nếu anh nhớ không lầm, kinh nguyệt tháng trước của cô, là ngày 11 tháng 5, sau sinh nhật của cô ba, bốn ngày, thế nhưng ngày hôm nay mới là mồng 9 tháng 6, dĩ nhiên là tới trước năm, sáu ngày.....
Có lẽ vì tham gia thi đại học quá căng thẳng, mà trước mắt khi kết thúc thi đại học, tâm tình đột nhiên được thả lỏng dẫn đến??
Thế nhưng bất luận là một nguyên nhân gì, tối hôm nay, là không thể tiếp tục nữa......
Trình Chi Ngôn trong lòng có chút hơi thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại có chút thất vọng.
"Ở yên chỗ này không được nhúc nhích, anh đi lấy cho em bộ quần áo khác, còn có......"
.......
Tiểu Thỏ ngoan ngoãn gật đầu, trơ mắt nhìn Trình Chi Ngôn từ trong phòng đi ra ngoài ban công.
Hẳn là trèo từ ban công sang phòng cô, lấy những thứ đồ kia.....
_______
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor Quỳnh NguyễnNhững ngọn lửa nhỏ bé đó, cứ im hơi lặng tiếng, lặng lẽ thiêu đốt thành ngọn lửa cháy hừng hực trong người cô.Tiểu Thỏ phát lên một tiếng than nhẹ thật dài:" Trình CHi Ngôn......."Âm thanh trầm thấp, khẽ than thở một tiếng, tiến vào trong tai Trình CHi Ngôn, khiến anh khẽ run lên một cái.Bị kiềm chế khát vọng quá lâu, ngay trong giờ khắc này bị một tiếng than thở trêu chọc của cô, khẽ bùng lên.Khiến anh càng hôn cô nồng nhiệt hơn.Trong đầu hiện dần lên những bức ảnh.Lần đầu gặp mặt cô, anh thấy dáng vẻ khá rụt rè của cô; lại thấy dáng ngủ rất xấu của cô lúc trong phòng; biết tin cha cô đã mất, cô ngồi xổm ở trên cầu thang cố nén nước mắt; lúc tham gia hội thao, một thân một mình đứng giữa mọi người, dáng vẻ rất đáng thương; bốn năm đại học, cuối mỗi tuần, lúc anh trở về nhìn cô, ánh mắt hiện lên một tia mừng rỡ......Ngăn ngắn mười tám năm trong đời, cuộc sống cạnh anh, cũng đã chiềm hơn mười năm năm......Mười năm năm, chính là từ thời điểm cô sinh ra, đã chiếm 83% cuộc đời.....Tương lại, con số này sẽ từ từ tăng lên cao, nhắc tới cao, có lẽ sẽ ngày càng gần trăm phần trăm.Trình CHi Ngôn ôm eo thon của cô, hôn càng nồng nhiệt, càng kéo dài.Tiểu Thọ bị anh hôn một hồi, không nhịn được, nghẹn ngào phát ra từng tiếng cầu xin.Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt ửng đỏ của cô, bàn tay thon dài chậm rãi hướng bên dưới tìm kiếm.Cách cạp quần ngủ một khảng, ngón tay anh nhẹ nhàng nhấn một hồi, sau đó..... Dừng lại.Đầu ngón tay có cảm giác ướt át một chút......Trình Chi Ngôn cúi đầu,hơi nghi hoặc mà nhìn một chút.Một vệt đỏ sẫm đang rỉ ra qua màu xám nhạt của chiếc quần ngủ........Trong phòng nhất thời, hoàn toàn trở lên yên tĩnh.Lúc này, tựa như tên đã lắp vào cung, không bắn không thể được, nhưng ngay bây giờ..... Dĩ nhiên cô đã đến kinh nguyệt rồi!Trình Chi Ngôn lần đầu tiên trong đời, có một loại cảm giác như tựa như người anh hùng.Mà bên trong phòng, dưới ánh đèn lờ mờ, Tiểu Thỏ mở to đôi mắt, nhìn động tác đột ngột cứng đờ của Trình Chi Ngôn, âm thanh trầm giọng mở miệng hướng về anh hỏi:"ANh? Làm sao vậy?"Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng thở dài một hơi, ánh mắt đầy bất đắc dĩ, ngồi thẳng lên, trong âm thanh mang theo một tia kinh ngạc hướng về cô chậm rãi nói:" Em tới kinh nguyệt rồi......""........"Tiểu Thỏ sững sờ một chút.Kinh nguyệt??Mẹ ơi!!Khi nào tới??Lại trôi qua năm giây, TIểu Thỏ bị chất rượu làm cho não có chút chậm chạp, rốt cục nhớ tới kinh nguyệt với ý nghĩa khác.......Trình Chi Ngôn nhìn dáng vẻ mê man của cô, tiếp theo là vẻ mặt giật mình tỉnh ngộ, không nhịn được, thở dài một hơi.Nếu anh nhớ không lầm, kinh nguyệt tháng trước của cô, là ngày 11 tháng 5, sau sinh nhật của cô ba, bốn ngày, thế nhưng ngày hôm nay mới là mồng 9 tháng 6, dĩ nhiên là tới trước năm, sáu ngày.....Có lẽ vì tham gia thi đại học quá căng thẳng, mà trước mắt khi kết thúc thi đại học, tâm tình đột nhiên được thả lỏng dẫn đến??Thế nhưng bất luận là một nguyên nhân gì, tối hôm nay, là không thể tiếp tục nữa......Trình Chi Ngôn trong lòng có chút hơi thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại có chút thất vọng."Ở yên chỗ này không được nhúc nhích, anh đi lấy cho em bộ quần áo khác, còn có......".......Tiểu Thỏ ngoan ngoãn gật đầu, trơ mắt nhìn Trình Chi Ngôn từ trong phòng đi ra ngoài ban công.Hẳn là trèo từ ban công sang phòng cô, lấy những thứ đồ kia....._______