Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 630: Khiến cho người ta đầu đau như bốc hỏa 10
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor Quỳnh NguyễnTrình CHi Ngôn chậm rãi đặt chén trà xuống, chần chờ một lúc không muốn nói tiếp."Nhắc nhờ cậu cái gì? Nói mau." Kỷ Lâm Khải không nhịn được hướng về anh thúc giục."Mua nhà mua xe cưới vợ." Trong cặp mắt trong suốt của Trình Chi Ngôn như cười, nhìn bọn họ nói tiếp:" Hiện tại vợ đã có rồi, còn thiếu nhà, thiếu xe.""Dựa vào......"Vương Thước không nhịn được trầm thấp giọng mắng một tiếng:" Không ngờ lão đại ngày hôm nay lại cho chúng ta xem cảnh ân ái như thế??""Đó cũng không phải." Trình Chi Ngôn khẽ mỉm cười nói:" Các ngươi mặc dù chưa có vợ, thế nhưng nếu tiếp tục nỗ lực, cũng có thể mua nhà mua xe, chỉ ít cũng đã đạt được tiêu chuẩn chọn con rể của nhiều bố mẹ vợ hiện nay.""Cái gì mà mua nhà mua xe......" Kỷ Lâm Khải thở một hơi thật dài nói:" Ở Nam Kinh này, mỗi tháng kiếm được tiền, phải nộp tiền nhà, tiền ăn, lại tiền điện thoại, chi phí điện nước, phí giao thông, lấy tiền đâu để mua nhà mua xe? Nhiều lắm mỗi tháng cũng kiếm 15.000, tớ phải tích góp bao nhiêu năm mới có thể mua nổi?""Ừ....." Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng đưa bàn tay v**t v* cằm chính mình, trầm mặc một lát, đột nhiên mở miệng hướng về ba người cùng chung ký túc xá nói:" Kỳ thực ta luôn có một ý tưởng, chỉ là không tìm được người hợp tác mà thôi, các người có nghĩ về việc thành lập một công ty Software thì sao?""Công ty Software??" Vương Thước hơi ngẩn ra, lập tức gật gật đầu nói:" CÓ thể, mấy vấn đề về kỹ thuật, cũng không phải là chuyện khó khăn, vấn đề chính là..... thành lập công ty thì dễ dàng, muốn tồn tại mới khó nha......""Cái này các cậu không cần lo lắng, chỉ cần các cậu đồng ý, những chuyện khác đã có tớ sắp xếp." Trình Chi Ngôn hướng về mấy người cười cợt, cầm chén giơ lên báo cho mấy người biết một hồi, sau đó uống một hớp cạn chén.Đề nghị này, nhất thời làm cho cả Kỷ Lâm Khải, Vương Thước cùng Trương Vũ Phi nóng lòng muốn thử.Trước đây lúc đang còn học đại học, mấy người ở chung ký túc xa cũng đã tiếp nhận một ít việc vặt, giúp người ta thiết kế một vài chương trình, làm về chương trình Software, nhẹ nhàng cũng kiếm được một ít tiền để tiêu vặt cũng như phí sinh hoạt, nói đến vấn đề kí thuật, tuyệt đối không khó khăn.Có ý nghĩ như vậy, thời gian sau đó, mấy người tiếp tục bàn luận về việc thành lập công ty, làm sao hoạt động, chủ yếu làm về lính vực nào nói trên.Tiểu Thỏ ngồi ở bên cạnh, nghe được đại khái, nhưng cũng không có ý tứ chen vào, chỉ cúi đầu yên lặng mà ăn cá tươi, hải đảm, sò hàu.......ĐỢi đến khi ăn hết mấy đĩa thịt xong, Trương Vũ Phi vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tiểu Thỏ nói:" Đại tẩu...... em có muốn..... gọi thêm?? Anh xem em thật giống như chưa ăn no....."Một câu nói, thành công lôi kéo sự chú ý của mọi người, toàn bộ đổ dồn trên người Tiểu Thỏ.Tiểu Thỏ hơi ngượng ngừng mà đưa tay sờ sờ cái bụng đang no của mình, âm thanh yêu ớt nói:" Chuyện này..... Không cần, em thấy mọi người đang tập trung vào công việc mà không động thức ăn, em lại không tiện xen vào, cho nên mới tập trung vào ăn.....Ạch..... ĐƯơng nhiên, nếu mọi người vẫn chưa có no, thì gọi thêm đi......"Trình Chi Ngôn nhìn khuôn mặt đang đỏ bừng của cô, đưa tay xoa xoa đầu cô, cười híp mắt nói:"Là anh không tốt, mải bàn chuyện với mọi người, quên mất em bên cạnh!""Không có chuyện gì, không có chuyện gì...... Mọi người tiếp tục nói chuyện đi..... Ngược lại món ăn ở đây đúng là rất ngon......"__________
Editor Quỳnh Nguyễn
Trình CHi Ngôn chậm rãi đặt chén trà xuống, chần chờ một lúc không muốn nói tiếp.
"Nhắc nhờ cậu cái gì? Nói mau." Kỷ Lâm Khải không nhịn được hướng về anh thúc giục.
"Mua nhà mua xe cưới vợ." Trong cặp mắt trong suốt của Trình Chi Ngôn như cười, nhìn bọn họ nói tiếp:" Hiện tại vợ đã có rồi, còn thiếu nhà, thiếu xe."
"Dựa vào......"
Vương Thước không nhịn được trầm thấp giọng mắng một tiếng:" Không ngờ lão đại ngày hôm nay lại cho chúng ta xem cảnh ân ái như thế??"
"Đó cũng không phải." Trình Chi Ngôn khẽ mỉm cười nói:" Các ngươi mặc dù chưa có vợ, thế nhưng nếu tiếp tục nỗ lực, cũng có thể mua nhà mua xe, chỉ ít cũng đã đạt được tiêu chuẩn chọn con rể của nhiều bố mẹ vợ hiện nay."
"Cái gì mà mua nhà mua xe......" Kỷ Lâm Khải thở một hơi thật dài nói:" Ở Nam Kinh này, mỗi tháng kiếm được tiền, phải nộp tiền nhà, tiền ăn, lại tiền điện thoại, chi phí điện nước, phí giao thông, lấy tiền đâu để mua nhà mua xe? Nhiều lắm mỗi tháng cũng kiếm 15.000, tớ phải tích góp bao nhiêu năm mới có thể mua nổi?"
"Ừ....." Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng đưa bàn tay v**t v* cằm chính mình, trầm mặc một lát, đột nhiên mở miệng hướng về ba người cùng chung ký túc xá nói:" Kỳ thực ta luôn có một ý tưởng, chỉ là không tìm được người hợp tác mà thôi, các người có nghĩ về việc thành lập một công ty Software thì sao?"
"Công ty Software??" Vương Thước hơi ngẩn ra, lập tức gật gật đầu nói:" CÓ thể, mấy vấn đề về kỹ thuật, cũng không phải là chuyện khó khăn, vấn đề chính là..... thành lập công ty thì dễ dàng, muốn tồn tại mới khó nha......"
"Cái này các cậu không cần lo lắng, chỉ cần các cậu đồng ý, những chuyện khác đã có tớ sắp xếp." Trình Chi Ngôn hướng về mấy người cười cợt, cầm chén giơ lên báo cho mấy người biết một hồi, sau đó uống một hớp cạn chén.
Đề nghị này, nhất thời làm cho cả Kỷ Lâm Khải, Vương Thước cùng Trương Vũ Phi nóng lòng muốn thử.
Trước đây lúc đang còn học đại học, mấy người ở chung ký túc xa cũng đã tiếp nhận một ít việc vặt, giúp người ta thiết kế một vài chương trình, làm về chương trình Software, nhẹ nhàng cũng kiếm được một ít tiền để tiêu vặt cũng như phí sinh hoạt, nói đến vấn đề kí thuật, tuyệt đối không khó khăn.
Có ý nghĩ như vậy, thời gian sau đó, mấy người tiếp tục bàn luận về việc thành lập công ty, làm sao hoạt động, chủ yếu làm về lính vực nào nói trên.
Tiểu Thỏ ngồi ở bên cạnh, nghe được đại khái, nhưng cũng không có ý tứ chen vào, chỉ cúi đầu yên lặng mà ăn cá tươi, hải đảm, sò hàu.......
ĐỢi đến khi ăn hết mấy đĩa thịt xong, Trương Vũ Phi vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tiểu Thỏ nói:" Đại tẩu...... em có muốn..... gọi thêm?? Anh xem em thật giống như chưa ăn no....."
Một câu nói, thành công lôi kéo sự chú ý của mọi người, toàn bộ đổ dồn trên người Tiểu Thỏ.
Tiểu Thỏ hơi ngượng ngừng mà đưa tay sờ sờ cái bụng đang no của mình, âm thanh yêu ớt nói:" Chuyện này..... Không cần, em thấy mọi người đang tập trung vào công việc mà không động thức ăn, em lại không tiện xen vào, cho nên mới tập trung vào ăn.....Ạch..... ĐƯơng nhiên, nếu mọi người vẫn chưa có no, thì gọi thêm đi......"
Trình Chi Ngôn nhìn khuôn mặt đang đỏ bừng của cô, đưa tay xoa xoa đầu cô, cười híp mắt nói:"Là anh không tốt, mải bàn chuyện với mọi người, quên mất em bên cạnh!"
"Không có chuyện gì, không có chuyện gì...... Mọi người tiếp tục nói chuyện đi..... Ngược lại món ăn ở đây đúng là rất ngon......"
__________
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor Quỳnh NguyễnTrình CHi Ngôn chậm rãi đặt chén trà xuống, chần chờ một lúc không muốn nói tiếp."Nhắc nhờ cậu cái gì? Nói mau." Kỷ Lâm Khải không nhịn được hướng về anh thúc giục."Mua nhà mua xe cưới vợ." Trong cặp mắt trong suốt của Trình Chi Ngôn như cười, nhìn bọn họ nói tiếp:" Hiện tại vợ đã có rồi, còn thiếu nhà, thiếu xe.""Dựa vào......"Vương Thước không nhịn được trầm thấp giọng mắng một tiếng:" Không ngờ lão đại ngày hôm nay lại cho chúng ta xem cảnh ân ái như thế??""Đó cũng không phải." Trình Chi Ngôn khẽ mỉm cười nói:" Các ngươi mặc dù chưa có vợ, thế nhưng nếu tiếp tục nỗ lực, cũng có thể mua nhà mua xe, chỉ ít cũng đã đạt được tiêu chuẩn chọn con rể của nhiều bố mẹ vợ hiện nay.""Cái gì mà mua nhà mua xe......" Kỷ Lâm Khải thở một hơi thật dài nói:" Ở Nam Kinh này, mỗi tháng kiếm được tiền, phải nộp tiền nhà, tiền ăn, lại tiền điện thoại, chi phí điện nước, phí giao thông, lấy tiền đâu để mua nhà mua xe? Nhiều lắm mỗi tháng cũng kiếm 15.000, tớ phải tích góp bao nhiêu năm mới có thể mua nổi?""Ừ....." Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng đưa bàn tay v**t v* cằm chính mình, trầm mặc một lát, đột nhiên mở miệng hướng về ba người cùng chung ký túc xá nói:" Kỳ thực ta luôn có một ý tưởng, chỉ là không tìm được người hợp tác mà thôi, các người có nghĩ về việc thành lập một công ty Software thì sao?""Công ty Software??" Vương Thước hơi ngẩn ra, lập tức gật gật đầu nói:" CÓ thể, mấy vấn đề về kỹ thuật, cũng không phải là chuyện khó khăn, vấn đề chính là..... thành lập công ty thì dễ dàng, muốn tồn tại mới khó nha......""Cái này các cậu không cần lo lắng, chỉ cần các cậu đồng ý, những chuyện khác đã có tớ sắp xếp." Trình Chi Ngôn hướng về mấy người cười cợt, cầm chén giơ lên báo cho mấy người biết một hồi, sau đó uống một hớp cạn chén.Đề nghị này, nhất thời làm cho cả Kỷ Lâm Khải, Vương Thước cùng Trương Vũ Phi nóng lòng muốn thử.Trước đây lúc đang còn học đại học, mấy người ở chung ký túc xa cũng đã tiếp nhận một ít việc vặt, giúp người ta thiết kế một vài chương trình, làm về chương trình Software, nhẹ nhàng cũng kiếm được một ít tiền để tiêu vặt cũng như phí sinh hoạt, nói đến vấn đề kí thuật, tuyệt đối không khó khăn.Có ý nghĩ như vậy, thời gian sau đó, mấy người tiếp tục bàn luận về việc thành lập công ty, làm sao hoạt động, chủ yếu làm về lính vực nào nói trên.Tiểu Thỏ ngồi ở bên cạnh, nghe được đại khái, nhưng cũng không có ý tứ chen vào, chỉ cúi đầu yên lặng mà ăn cá tươi, hải đảm, sò hàu.......ĐỢi đến khi ăn hết mấy đĩa thịt xong, Trương Vũ Phi vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tiểu Thỏ nói:" Đại tẩu...... em có muốn..... gọi thêm?? Anh xem em thật giống như chưa ăn no....."Một câu nói, thành công lôi kéo sự chú ý của mọi người, toàn bộ đổ dồn trên người Tiểu Thỏ.Tiểu Thỏ hơi ngượng ngừng mà đưa tay sờ sờ cái bụng đang no của mình, âm thanh yêu ớt nói:" Chuyện này..... Không cần, em thấy mọi người đang tập trung vào công việc mà không động thức ăn, em lại không tiện xen vào, cho nên mới tập trung vào ăn.....Ạch..... ĐƯơng nhiên, nếu mọi người vẫn chưa có no, thì gọi thêm đi......"Trình Chi Ngôn nhìn khuôn mặt đang đỏ bừng của cô, đưa tay xoa xoa đầu cô, cười híp mắt nói:"Là anh không tốt, mải bàn chuyện với mọi người, quên mất em bên cạnh!""Không có chuyện gì, không có chuyện gì...... Mọi người tiếp tục nói chuyện đi..... Ngược lại món ăn ở đây đúng là rất ngon......"__________