Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 648: Không phải lần đầu tiên 3
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh Nguyễn" Còn chuyện sau uống rượu...." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ gãi gãi đầu chính mình, đỏ mặt nói: "Em một chút cũng không nhớ rõ rồi.""..."Trình Chi Ngôn vẻ mặt không nói gì nhìn cô.Tiểu Thỏ theo dõi anh sau một lúc lâu, sau đó vẻ mặt khiếp sợ nói: "Chẳng lẽ.... Chẳng lẽ chính là cái lúc kia?"Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng mà thở dài một hơi, đưa tay xoa xoa đầu cô, trong thanh âm mang theo một tia xin lỗi nói: "Thật xin lỗi.... Vốn là muốn chờ đến khi em thi vào trường đại học xong...."Tiểu Thỏ vẫn là vẻ mặt khiếp sợ.Nhân phẩm anh nước chanh cô biết đến.Từng ấy năm tới nay, mỗi lần đến chỗ quan trọng anh đều dừng ngay, yên lặng đi tắm nước lạnh, huống chi anh đã hứa hẹn mình sẽ ở sau khi cô chấm dứt thi vào trường đại học mới hạ thủ, nếu không phải tình huống đặc biệt, anh sẽ không dễ dàng phá hứa hẹn chính mình....Tiểu Thỏ hóa đá hồi lâu, rốt cục nhịn không được giật giật khóe miệng hướng tới Trình Chi Ngôn nhỏ giọng hỏi: "Anh nước chanh... Tối hôm đó em.... Có phải hay không biểu hiện... Đặc biệt cầm thú??""Uh`m??"Sau khi Trình Chi Ngôn nghe được những lời này của cô hơi run sợ một phen, lập tức như là nhớ tới cái gì, ý vị thâm trường nhìn cô cười cười.Nhưng mà anh cười đến càng bí hiểm, Tiểu Thỏ lại càng run sợ trong lòng.Cô biết chính mình uống rượu xong không tốt...Nhưng là, cụ thể không tốt đến mức nào....Cô còn không biết...."Em...Em c**ng b*c anh?" Thanh âm Tiểu Thỏ run rẩy hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi."Uh`m..." Trình Chi Ngôn trầm ngâm chốc lát sau đó thoáng có chút rụt rè gật gật đầu.Trời ạ!!Tiểu Thỏ nhịn không được hai tay che mặt trứng tròn của mình.Cô vậy mà!! Sau khi uống rượu làm ra chuyện cầm thú như vậy!!"Còn có tuần trước..." Trình Chi Ngôn vẻ mặt u oán nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm trầm thấp nói: "Ngày nào đó em thi xong, tụ hội bạn học cũng uống say.""Chẳng lẽ ngày đó em... Muốn làm ra cái chuyện cầm thú gì đối với anh?" Tiểu Thỏ trừng lớn đôi mắt, hoảng sợ nhìn anh."Em ở lúc anh tắm rửa tiến vào nhà vệ sinh, nói muốn cùng nhau tắm uyên ương cùng anh." Trình Chi Ngôn tiếp tục vẻ mặt u oán nhìn cô.Tắm uyên ương?A...! Trời ạ!!Chuyện cầm thú như vậy thật là cô làm được sao??"Vậy... Về sau thế nào?" Thanh âm Tiểu Thỏ lắp bắp hỏi." Về sau anh liền đi ra ngoài..." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt trả lời: "Kết quả em vẫn lại là liều mạng cọ lên thân anh... Nếu ngày đó dì cả mẹ em không tới...."Nếu như dì cả mẹ nhiều ngày...Có phải hay không cô liền muốn c**ng b*c anh nước chanh rồi!!?Tiểu Thỏ đỏ bừng cả khuôn mặt nhìn Trình Chi Ngôn, đôi bàn tay không biết làm sao nắm chăn, thanh âm yếu ớt nói: "Cái kia...Em...Em quả thật sau khi uống rượu nhân phẩm không tốt lắm...""Rượu phẩm không tốt liền thôi." Trình Chi Ngôn liếc cô một cái, thanh âm rầu rĩ nói: "Mấu chốt là sau khi em tỉnh lại cái gì cũng không nhớ rõ...""Em..."" Cho nên... Là muốn ăn xong rồi liền quỵt nợ sao??" Trình Chi Ngôn cúi người, một đôi mắt trong suốt thẳng tắp nhìn chằm chằm ánh mắt cô, gằn từng tiếng chất vấn nói."Cái này... Ha ha ha..." Tiểu Thỏ nhịn không được đưa tay lau mồ hôi trên trán.
Editor: Quỳnh Nguyễn
" Còn chuyện sau uống rượu...." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ gãi gãi đầu chính mình, đỏ mặt nói: "Em một chút cũng không nhớ rõ rồi."
"..."
Trình Chi Ngôn vẻ mặt không nói gì nhìn cô.
Tiểu Thỏ theo dõi anh sau một lúc lâu, sau đó vẻ mặt khiếp sợ nói: "Chẳng lẽ.... Chẳng lẽ chính là cái lúc kia?"
Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng mà thở dài một hơi, đưa tay xoa xoa đầu cô, trong thanh âm mang theo một tia xin lỗi nói: "Thật xin lỗi.... Vốn là muốn chờ đến khi em thi vào trường đại học xong...."
Tiểu Thỏ vẫn là vẻ mặt khiếp sợ.
Nhân phẩm anh nước chanh cô biết đến.
Từng ấy năm tới nay, mỗi lần đến chỗ quan trọng anh đều dừng ngay, yên lặng đi tắm nước lạnh, huống chi anh đã hứa hẹn mình sẽ ở sau khi cô chấm dứt thi vào trường đại học mới hạ thủ, nếu không phải tình huống đặc biệt, anh sẽ không dễ dàng phá hứa hẹn chính mình....
Tiểu Thỏ hóa đá hồi lâu, rốt cục nhịn không được giật giật khóe miệng hướng tới Trình Chi Ngôn nhỏ giọng hỏi: "Anh nước chanh... Tối hôm đó em.... Có phải hay không biểu hiện... Đặc biệt cầm thú??"
"Uh`m??"
Sau khi Trình Chi Ngôn nghe được những lời này của cô hơi run sợ một phen, lập tức như là nhớ tới cái gì, ý vị thâm trường nhìn cô cười cười.
Nhưng mà anh cười đến càng bí hiểm, Tiểu Thỏ lại càng run sợ trong lòng.
Cô biết chính mình uống rượu xong không tốt...
Nhưng là, cụ thể không tốt đến mức nào....
Cô còn không biết....
"Em...Em c**ng b*c anh?" Thanh âm Tiểu Thỏ run rẩy hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi.
"Uh`m..." Trình Chi Ngôn trầm ngâm chốc lát sau đó thoáng có chút rụt rè gật gật đầu.
Trời ạ!!
Tiểu Thỏ nhịn không được hai tay che mặt trứng tròn của mình.
Cô vậy mà!! Sau khi uống rượu làm ra chuyện cầm thú như vậy!!
"Còn có tuần trước..." Trình Chi Ngôn vẻ mặt u oán nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm trầm thấp nói: "Ngày nào đó em thi xong, tụ hội bạn học cũng uống say."
"Chẳng lẽ ngày đó em... Muốn làm ra cái chuyện cầm thú gì đối với anh?" Tiểu Thỏ trừng lớn đôi mắt, hoảng sợ nhìn anh.
"Em ở lúc anh tắm rửa tiến vào nhà vệ sinh, nói muốn cùng nhau tắm uyên ương cùng anh." Trình Chi Ngôn tiếp tục vẻ mặt u oán nhìn cô.
Tắm uyên ương?
A...! Trời ạ!!
Chuyện cầm thú như vậy thật là cô làm được sao??
"Vậy... Về sau thế nào?" Thanh âm Tiểu Thỏ lắp bắp hỏi.
" Về sau anh liền đi ra ngoài..." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt trả lời: "Kết quả em vẫn lại là liều mạng cọ lên thân anh... Nếu ngày đó dì cả mẹ em không tới...."
Nếu như dì cả mẹ nhiều ngày...
Có phải hay không cô liền muốn c**ng b*c anh nước chanh rồi!!?
Tiểu Thỏ đỏ bừng cả khuôn mặt nhìn Trình Chi Ngôn, đôi bàn tay không biết làm sao nắm chăn, thanh âm yếu ớt nói: "Cái kia...Em...Em quả thật sau khi uống rượu nhân phẩm không tốt lắm..."
"Rượu phẩm không tốt liền thôi." Trình Chi Ngôn liếc cô một cái, thanh âm rầu rĩ nói: "Mấu chốt là sau khi em tỉnh lại cái gì cũng không nhớ rõ..."
"Em..."
" Cho nên... Là muốn ăn xong rồi liền quỵt nợ sao??" Trình Chi Ngôn cúi người, một đôi mắt trong suốt thẳng tắp nhìn chằm chằm ánh mắt cô, gằn từng tiếng chất vấn nói.
"Cái này... Ha ha ha..." Tiểu Thỏ nhịn không được đưa tay lau mồ hôi trên trán.
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh Nguyễn" Còn chuyện sau uống rượu...." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ gãi gãi đầu chính mình, đỏ mặt nói: "Em một chút cũng không nhớ rõ rồi.""..."Trình Chi Ngôn vẻ mặt không nói gì nhìn cô.Tiểu Thỏ theo dõi anh sau một lúc lâu, sau đó vẻ mặt khiếp sợ nói: "Chẳng lẽ.... Chẳng lẽ chính là cái lúc kia?"Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng mà thở dài một hơi, đưa tay xoa xoa đầu cô, trong thanh âm mang theo một tia xin lỗi nói: "Thật xin lỗi.... Vốn là muốn chờ đến khi em thi vào trường đại học xong...."Tiểu Thỏ vẫn là vẻ mặt khiếp sợ.Nhân phẩm anh nước chanh cô biết đến.Từng ấy năm tới nay, mỗi lần đến chỗ quan trọng anh đều dừng ngay, yên lặng đi tắm nước lạnh, huống chi anh đã hứa hẹn mình sẽ ở sau khi cô chấm dứt thi vào trường đại học mới hạ thủ, nếu không phải tình huống đặc biệt, anh sẽ không dễ dàng phá hứa hẹn chính mình....Tiểu Thỏ hóa đá hồi lâu, rốt cục nhịn không được giật giật khóe miệng hướng tới Trình Chi Ngôn nhỏ giọng hỏi: "Anh nước chanh... Tối hôm đó em.... Có phải hay không biểu hiện... Đặc biệt cầm thú??""Uh`m??"Sau khi Trình Chi Ngôn nghe được những lời này của cô hơi run sợ một phen, lập tức như là nhớ tới cái gì, ý vị thâm trường nhìn cô cười cười.Nhưng mà anh cười đến càng bí hiểm, Tiểu Thỏ lại càng run sợ trong lòng.Cô biết chính mình uống rượu xong không tốt...Nhưng là, cụ thể không tốt đến mức nào....Cô còn không biết...."Em...Em c**ng b*c anh?" Thanh âm Tiểu Thỏ run rẩy hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi."Uh`m..." Trình Chi Ngôn trầm ngâm chốc lát sau đó thoáng có chút rụt rè gật gật đầu.Trời ạ!!Tiểu Thỏ nhịn không được hai tay che mặt trứng tròn của mình.Cô vậy mà!! Sau khi uống rượu làm ra chuyện cầm thú như vậy!!"Còn có tuần trước..." Trình Chi Ngôn vẻ mặt u oán nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm trầm thấp nói: "Ngày nào đó em thi xong, tụ hội bạn học cũng uống say.""Chẳng lẽ ngày đó em... Muốn làm ra cái chuyện cầm thú gì đối với anh?" Tiểu Thỏ trừng lớn đôi mắt, hoảng sợ nhìn anh."Em ở lúc anh tắm rửa tiến vào nhà vệ sinh, nói muốn cùng nhau tắm uyên ương cùng anh." Trình Chi Ngôn tiếp tục vẻ mặt u oán nhìn cô.Tắm uyên ương?A...! Trời ạ!!Chuyện cầm thú như vậy thật là cô làm được sao??"Vậy... Về sau thế nào?" Thanh âm Tiểu Thỏ lắp bắp hỏi." Về sau anh liền đi ra ngoài..." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt trả lời: "Kết quả em vẫn lại là liều mạng cọ lên thân anh... Nếu ngày đó dì cả mẹ em không tới...."Nếu như dì cả mẹ nhiều ngày...Có phải hay không cô liền muốn c**ng b*c anh nước chanh rồi!!?Tiểu Thỏ đỏ bừng cả khuôn mặt nhìn Trình Chi Ngôn, đôi bàn tay không biết làm sao nắm chăn, thanh âm yếu ớt nói: "Cái kia...Em...Em quả thật sau khi uống rượu nhân phẩm không tốt lắm...""Rượu phẩm không tốt liền thôi." Trình Chi Ngôn liếc cô một cái, thanh âm rầu rĩ nói: "Mấu chốt là sau khi em tỉnh lại cái gì cũng không nhớ rõ...""Em..."" Cho nên... Là muốn ăn xong rồi liền quỵt nợ sao??" Trình Chi Ngôn cúi người, một đôi mắt trong suốt thẳng tắp nhìn chằm chằm ánh mắt cô, gằn từng tiếng chất vấn nói."Cái này... Ha ha ha..." Tiểu Thỏ nhịn không được đưa tay lau mồ hôi trên trán.