Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 661: Thổ lộ của anh
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh Nguyễn "Không phải..." Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến trả lời."Không phải??" Trình Thi Đồng vẻ mặt không tin nhìn cô nói: "Không thể nào, tớ nhớ rõ tối hôm đó cậu đã uống không ít rượu a, hẳn là uống rượu say, chẳng lẽ chú nhỏ quân tử như vậy, mặc dù đã nhịn mười mấy năm cũng không muốn xuống tay đối với cậu uống rượu say?""Bởi vì ngày đó tớ.... Dì cả mẹ đến đây...." Tiểu Thỏ nghiêm trang đúng sự thật.Biểu tình trên mặt Trình Thi Đồng lập tức trở nên vô cùng vi diệu.Cô giật giật khóe miệng, lại nhép nhép miệng, thực ra là hồi lâu đều không có nói được ra lời."Kia... Các cậu.... Ách... Là hai ngày này mới đột phá phòng tuyến cuối cùng??" Trình Thi Đồng bấm tay tính toán, dì cả mẹ tốt xấu cũng cần phải tới bốn năm ngày, tính tính ngày, không sai biệt lắm hẳn là trong khoảng thời gian gần đây này đi."Kỳ thật..." Tiểu Thỏ chần chờ một phen, vẫn lại là hướng tới Trình Thi Đồng nhỏ giọng nói: "Là sinh nhật tớ ngày nào đó."" Sinh nhật cậu ngày đó...." Trình Thi Đồng cau mày cẩn thận nghĩ một chút, "Tựa vào, không phải cậu nói ngày đó cậu uống nhiều, trở về luyện giạng thẳng chân hạ eo, còn xương sống thắt lưng chân đau đã lâu sao??""Nhưng mà trên thực tế..." Tiểu Thỏ dùng một loại biểu tình một lời khó nói hết nhìn Trình Thi Đồng, nhưng là nói không được nữa."..."Trình Thi Đồng nhất thời vẻ mặt sáng tỏ, "Nhưng mà trên thực tế, tối hôm đó chú nhỏ liền đem cậu làm, thật không?? A... Tựa vào!! Trách không được xương sống thắt lưng chân cậu đau, xem ra chú nhỏ cũng không phải cái gì chính nhân quân tử sao, tớ còn thực cho rằng chú có thể chờ đến cậu kết thúc thi vào trường đại học a.. Ai, đúng rồi, lần đầu tiên cái gì cảm giác a, có đau hay không??""...""..."Sau khi Trình Thi Đồng hỏi xong những lời này, sau một lúc lâu Tiểu Thỏ không có trả lời.Cuối cùng, cô giựt giựt khóe miệng, cúi đầu, dùng thanh âm không thể nghe thấy trầm thấp nói: "Không biết... Uống nhiều.. Đã quên..."Trình Thi Đồng: "..."Phụ nữ quan trọng nhất là lần đầu tiên a!! Đặc biệt vậy cậu nói cậu đã quên!!?Cậu rốt cuộc là tâm có bao nhiêu a!! Ngay cả loại chuyện này đều có thể quên mất!!Tiểu Thỏ nhìn đáy mắt Trình Thi Đồng rõ ràng vẻ mặt khinh bỉ, yên lặng cầm lấy đồ uống trên bàn uống một ngụm.Cô cũng không muốn như vậy a... Nhưng mà thật sự cái gì cô cũng đều không nhớ gì cả...Duy nhất mơ mơ hồ hồ nhớ rõ chính là làm một cái mộng, trong mộng giống như.. Uh`m... Rất cao hứng thật vui sướng...Bên này Trình Thi Đồng cùng Tiểu Thỏ trò chuyện, bên kia Trình Chi Ngôn lấy tư thế một người canh giữ cửa ngõ vạn người không thể khai thông, dễ dàng ứng phó hơn bốn mươi người bạn học nam kia.Mãi cho đến cơm chiều kết thúc, Trình Chi Ngôn vẫn mặt không đổi sắc tim không đập mạnh ngồi như cũ, trái lại có mấy cái nam sinh tửu lượng kém đã trực tiếp nằm úp sấp ở trên bàn rồi." Thầy giáo Trình, chúng ta đi KTV đi??" Lúc sắp tan cuộc, nữ sinh bên này vẫn làm ầm ĩ, có người mở miệng đề nghị nói.Một đề nghị lập tức chiếm được tất cả nam sinh ủng hộ, "Thầy giáo Trình, đi thôi đi thôi, chúng ta còn chưa từng nghe qua thầy hát a!!""Thật sự, Trình lão sư, bọn họ đều nói người bộ dáng đẹp trai, ca hát vô cùng khó nghe, thầy giáo Trình nhất định phải chứng minh những lời này là sai lầm a!!"" Đúng nha, đúng nha, thầy giáo Trình, cùng đi đi, chúng ta cũng muốn ca hát cho thầy nghe a!!"Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ ngồi trong đám người, đôi mắt cô nhìn chằm chằm chính mình, đáy mắt tràn ngập chờ đợi.
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Không phải..." Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến trả lời.
"Không phải??" Trình Thi Đồng vẻ mặt không tin nhìn cô nói: "Không thể nào, tớ nhớ rõ tối hôm đó cậu đã uống không ít rượu a, hẳn là uống rượu say, chẳng lẽ chú nhỏ quân tử như vậy, mặc dù đã nhịn mười mấy năm cũng không muốn xuống tay đối với cậu uống rượu say?"
"Bởi vì ngày đó tớ.... Dì cả mẹ đến đây...." Tiểu Thỏ nghiêm trang đúng sự thật.
Biểu tình trên mặt Trình Thi Đồng lập tức trở nên vô cùng vi diệu.
Cô giật giật khóe miệng, lại nhép nhép miệng, thực ra là hồi lâu đều không có nói được ra lời.
"Kia... Các cậu.... Ách... Là hai ngày này mới đột phá phòng tuyến cuối cùng??" Trình Thi Đồng bấm tay tính toán, dì cả mẹ tốt xấu cũng cần phải tới bốn năm ngày, tính tính ngày, không sai biệt lắm hẳn là trong khoảng thời gian gần đây này đi.
"Kỳ thật..." Tiểu Thỏ chần chờ một phen, vẫn lại là hướng tới Trình Thi Đồng nhỏ giọng nói: "Là sinh nhật tớ ngày nào đó."
" Sinh nhật cậu ngày đó...." Trình Thi Đồng cau mày cẩn thận nghĩ một chút, "Tựa vào, không phải cậu nói ngày đó cậu uống nhiều, trở về luyện giạng thẳng chân hạ eo, còn xương sống thắt lưng chân đau đã lâu sao??"
"Nhưng mà trên thực tế..." Tiểu Thỏ dùng một loại biểu tình một lời khó nói hết nhìn Trình Thi Đồng, nhưng là nói không được nữa.
"..."
Trình Thi Đồng nhất thời vẻ mặt sáng tỏ, "Nhưng mà trên thực tế, tối hôm đó chú nhỏ liền đem cậu làm, thật không?? A... Tựa vào!! Trách không được xương sống thắt lưng chân cậu đau, xem ra chú nhỏ cũng không phải cái gì chính nhân quân tử sao, tớ còn thực cho rằng chú có thể chờ đến cậu kết thúc thi vào trường đại học a.. Ai, đúng rồi, lần đầu tiên cái gì cảm giác a, có đau hay không??"
"..."
"..."
Sau khi Trình Thi Đồng hỏi xong những lời này, sau một lúc lâu Tiểu Thỏ không có trả lời.
Cuối cùng, cô giựt giựt khóe miệng, cúi đầu, dùng thanh âm không thể nghe thấy trầm thấp nói: "Không biết... Uống nhiều.. Đã quên..."
Trình Thi Đồng: "..."
Phụ nữ quan trọng nhất là lần đầu tiên a!! Đặc biệt vậy cậu nói cậu đã quên!!?
Cậu rốt cuộc là tâm có bao nhiêu a!! Ngay cả loại chuyện này đều có thể quên mất!!
Tiểu Thỏ nhìn đáy mắt Trình Thi Đồng rõ ràng vẻ mặt khinh bỉ, yên lặng cầm lấy đồ uống trên bàn uống một ngụm.
Cô cũng không muốn như vậy a... Nhưng mà thật sự cái gì cô cũng đều không nhớ gì cả...
Duy nhất mơ mơ hồ hồ nhớ rõ chính là làm một cái mộng, trong mộng giống như.. Uh`m... Rất cao hứng thật vui sướng...
Bên này Trình Thi Đồng cùng Tiểu Thỏ trò chuyện, bên kia Trình Chi Ngôn lấy tư thế một người canh giữ cửa ngõ vạn người không thể khai thông, dễ dàng ứng phó hơn bốn mươi người bạn học nam kia.
Mãi cho đến cơm chiều kết thúc, Trình Chi Ngôn vẫn mặt không đổi sắc tim không đập mạnh ngồi như cũ, trái lại có mấy cái nam sinh tửu lượng kém đã trực tiếp nằm úp sấp ở trên bàn rồi.
" Thầy giáo Trình, chúng ta đi KTV đi??" Lúc sắp tan cuộc, nữ sinh bên này vẫn làm ầm ĩ, có người mở miệng đề nghị nói.
Một đề nghị lập tức chiếm được tất cả nam sinh ủng hộ, "Thầy giáo Trình, đi thôi đi thôi, chúng ta còn chưa từng nghe qua thầy hát a!!"
"Thật sự, Trình lão sư, bọn họ đều nói người bộ dáng đẹp trai, ca hát vô cùng khó nghe, thầy giáo Trình nhất định phải chứng minh những lời này là sai lầm a!!"
" Đúng nha, đúng nha, thầy giáo Trình, cùng đi đi, chúng ta cũng muốn ca hát cho thầy nghe a!!"
Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ ngồi trong đám người, đôi mắt cô nhìn chằm chằm chính mình, đáy mắt tràn ngập chờ đợi.
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh Nguyễn "Không phải..." Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến trả lời."Không phải??" Trình Thi Đồng vẻ mặt không tin nhìn cô nói: "Không thể nào, tớ nhớ rõ tối hôm đó cậu đã uống không ít rượu a, hẳn là uống rượu say, chẳng lẽ chú nhỏ quân tử như vậy, mặc dù đã nhịn mười mấy năm cũng không muốn xuống tay đối với cậu uống rượu say?""Bởi vì ngày đó tớ.... Dì cả mẹ đến đây...." Tiểu Thỏ nghiêm trang đúng sự thật.Biểu tình trên mặt Trình Thi Đồng lập tức trở nên vô cùng vi diệu.Cô giật giật khóe miệng, lại nhép nhép miệng, thực ra là hồi lâu đều không có nói được ra lời."Kia... Các cậu.... Ách... Là hai ngày này mới đột phá phòng tuyến cuối cùng??" Trình Thi Đồng bấm tay tính toán, dì cả mẹ tốt xấu cũng cần phải tới bốn năm ngày, tính tính ngày, không sai biệt lắm hẳn là trong khoảng thời gian gần đây này đi."Kỳ thật..." Tiểu Thỏ chần chờ một phen, vẫn lại là hướng tới Trình Thi Đồng nhỏ giọng nói: "Là sinh nhật tớ ngày nào đó."" Sinh nhật cậu ngày đó...." Trình Thi Đồng cau mày cẩn thận nghĩ một chút, "Tựa vào, không phải cậu nói ngày đó cậu uống nhiều, trở về luyện giạng thẳng chân hạ eo, còn xương sống thắt lưng chân đau đã lâu sao??""Nhưng mà trên thực tế..." Tiểu Thỏ dùng một loại biểu tình một lời khó nói hết nhìn Trình Thi Đồng, nhưng là nói không được nữa."..."Trình Thi Đồng nhất thời vẻ mặt sáng tỏ, "Nhưng mà trên thực tế, tối hôm đó chú nhỏ liền đem cậu làm, thật không?? A... Tựa vào!! Trách không được xương sống thắt lưng chân cậu đau, xem ra chú nhỏ cũng không phải cái gì chính nhân quân tử sao, tớ còn thực cho rằng chú có thể chờ đến cậu kết thúc thi vào trường đại học a.. Ai, đúng rồi, lần đầu tiên cái gì cảm giác a, có đau hay không??""...""..."Sau khi Trình Thi Đồng hỏi xong những lời này, sau một lúc lâu Tiểu Thỏ không có trả lời.Cuối cùng, cô giựt giựt khóe miệng, cúi đầu, dùng thanh âm không thể nghe thấy trầm thấp nói: "Không biết... Uống nhiều.. Đã quên..."Trình Thi Đồng: "..."Phụ nữ quan trọng nhất là lần đầu tiên a!! Đặc biệt vậy cậu nói cậu đã quên!!?Cậu rốt cuộc là tâm có bao nhiêu a!! Ngay cả loại chuyện này đều có thể quên mất!!Tiểu Thỏ nhìn đáy mắt Trình Thi Đồng rõ ràng vẻ mặt khinh bỉ, yên lặng cầm lấy đồ uống trên bàn uống một ngụm.Cô cũng không muốn như vậy a... Nhưng mà thật sự cái gì cô cũng đều không nhớ gì cả...Duy nhất mơ mơ hồ hồ nhớ rõ chính là làm một cái mộng, trong mộng giống như.. Uh`m... Rất cao hứng thật vui sướng...Bên này Trình Thi Đồng cùng Tiểu Thỏ trò chuyện, bên kia Trình Chi Ngôn lấy tư thế một người canh giữ cửa ngõ vạn người không thể khai thông, dễ dàng ứng phó hơn bốn mươi người bạn học nam kia.Mãi cho đến cơm chiều kết thúc, Trình Chi Ngôn vẫn mặt không đổi sắc tim không đập mạnh ngồi như cũ, trái lại có mấy cái nam sinh tửu lượng kém đã trực tiếp nằm úp sấp ở trên bàn rồi." Thầy giáo Trình, chúng ta đi KTV đi??" Lúc sắp tan cuộc, nữ sinh bên này vẫn làm ầm ĩ, có người mở miệng đề nghị nói.Một đề nghị lập tức chiếm được tất cả nam sinh ủng hộ, "Thầy giáo Trình, đi thôi đi thôi, chúng ta còn chưa từng nghe qua thầy hát a!!""Thật sự, Trình lão sư, bọn họ đều nói người bộ dáng đẹp trai, ca hát vô cùng khó nghe, thầy giáo Trình nhất định phải chứng minh những lời này là sai lầm a!!"" Đúng nha, đúng nha, thầy giáo Trình, cùng đi đi, chúng ta cũng muốn ca hát cho thầy nghe a!!"Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ ngồi trong đám người, đôi mắt cô nhìn chằm chằm chính mình, đáy mắt tràn ngập chờ đợi.