Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 672: Cùng nhau dạo biển 2
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor Quỳnh Nguyễn."Như vậy....." Đôi mắt Trình Chi Ngôn hơi hơi híp lại, nhìn vẻ mặt đầy cảnh giác của Tiểu Thỏ, chậm rãi nói:" Để ăn mừng thành tích thi đại học tốt của em, anh sẽ dẫn em di nghỉ ngơi.""Thật sao?" Trong nháy mắt, vẻ mặt Tiểu Thỏ liền biến thành vui mừng, nhào về trước mặt Trình Chi Ngôn, nháy nháy con mắt đầy mong chờ nhìn anh hỏi:"Đi chơi ở nơi nào?""Em thích đi chơi ở nơi nào?" Trình Chi Ngôn vươn cánh tay thon dài vòng qua eo, nhìn vẻ mặt hưng phấn của cô, không nhịn nổi cười."A...... Em thích đi dạo biển!"Tiểu Thỏ nghiêng đầu suy nghĩ một chút, hướng về Trình Chi NGôn đáp.Ánh mặt trời, trời xanh, bãi cát, dạo biển.Suy nghĩ một chút cũng thấy vui sướng, hạnh phúc rồi!"Dạo biển....." Trình Chi Ngôn hơi trầm ngâm một chút.Ừ..... Ghế nằm, bikini, tắm nắng......Quả thật đúng là rất tốt."Được rồi, vậy thì cùng nhau đi dạo biển." Trình Chi ngôn gật gù, xoa xoa mái tóc Tiểu Thỏ, sau đó tiếp tục hỏi:"Muốn đi dạo biển ở nơi nào?""Em muốn đi tới chân trời, góc biển!" Đôi mắt trong suốt của Tiểu Thỏ đầy hưng phấn nhìn Trình Chi Ngôn đáp."......." Con người Trình Chi Ngôn hơi rũ xuống, mặt ngẩn ra, sau đó không nhịn được cười lên một tiếng.Anh vốn rất tuấn tú, nhưng giờ phút này đang nở nụ cười, tựa như dáng vẻ mỹ nhân đang cười, sinh ra hàng trăm sắc thái khác nhau.Tiểu Thỏ ngắm nhìn anh một lát, lúc này mới nhớ ra, đưa tay đấm đấm cánh tay của anh nói:"Anh cười cái gì vậy?"Trình CHi Ngôn cười, xoa xoa mái tóc của cô, âm thanh trầm thấp mà ôn nhu nói:" Anh nghĩ sẽ đưa em đi đảo Bali, hoặc Maldives.....""......." Tiểu Thỏ ngẩng đầu nhìn anh, những địa danh kia tuy rằng cạnh biển, nhưng mà...... So với sở thích đi chân trời, góc biển của cô thì có vẻ như......."Ừ, em thích đi chân trời, góc biển, vậy chúng ta cùng nhau đi." Trình Chi Ngôn hướng về phía cô nở nụ cười, sau đó lấy điện thoại di động cúi đầu nói:" Anh đặt vé máy bay cùng khách sạn.""Ta đi ngay bây giờ?" Tiểu Thỏ hơi run run."Hiện tại thì không được, nhanh nhất cũng phải ngày mai......" Trình Chi Ngôn nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô, không nhịn được đưa tay véo véo vào má cô."Được rồi......" Tiểu Thỏ hơi ngượng ngùng mà gật đầu, có thể do cô nóng lòng.Buổi tối lúc ăn cơm, sau khi Tiểu Thỏ đem chuyện mình cùng Trình Chi Ngôn cũng nhau đi biển nói với mẹ mình.Mẹ Tiểu Thỏ trầm mặc vài giây, sau đó quay đầu lại nhìn bác sĩ Từ đang ngồi bên cạnh mình, một lúc không nói gì."Me, Làm sao vậy?" Tiểu Thỏ thấy hồi lâu mà mẹ cô chưa nói gì, không nhịn được hướng về mẹ hỏi.Bác sĩ Từ liền tự giác từ bàn cơm đứng dậy, rời đi chỗ khác.Mẹ Tiểu Thỏ thấy bác sĩ Từ đi chỗ khác, lúc này mới hướng về Tiểu Thỏ thấp giọng nói:"Thỏ Thỏ, con với Chi Ngôn đi ra ngoài di lịch, trên lý thuyết thì mẹ không phản đối, chỉ là...... Con giờ cũng đã trưởng thành, hai người các con đi ra ngoài...... Là ở chung một phòng hay vẫn ở hai phòng khác nhau?""Ạch...... Chuyện này......." Tiểu THỏ sửng sốt một chút, tròn mắt nhìn mẹ mình, một lát không lên tiếng.Cô cùng với anh...... Ở nhà không phải ở chung một phòng hay sao......"Ài......" Mẹ Tiểu Thỏ thở dài một tiếng nói:"Cũng là do mẹ không tốt, chỉ biết tập trung vào công việc, không có thời gian chăm sóc cho con...... Con cùng Trình Chi Ngôn..... Hai đứa......."_________
Editor Quỳnh Nguyễn.
"Như vậy....." Đôi mắt Trình Chi Ngôn hơi hơi híp lại, nhìn vẻ mặt đầy cảnh giác của Tiểu Thỏ, chậm rãi nói:" Để ăn mừng thành tích thi đại học tốt của em, anh sẽ dẫn em di nghỉ ngơi."
"Thật sao?" Trong nháy mắt, vẻ mặt Tiểu Thỏ liền biến thành vui mừng, nhào về trước mặt Trình Chi Ngôn, nháy nháy con mắt đầy mong chờ nhìn anh hỏi:"Đi chơi ở nơi nào?"
"Em thích đi chơi ở nơi nào?" Trình Chi Ngôn vươn cánh tay thon dài vòng qua eo, nhìn vẻ mặt hưng phấn của cô, không nhịn nổi cười.
"A...... Em thích đi dạo biển!"
Tiểu Thỏ nghiêng đầu suy nghĩ một chút, hướng về Trình Chi NGôn đáp.
Ánh mặt trời, trời xanh, bãi cát, dạo biển.
Suy nghĩ một chút cũng thấy vui sướng, hạnh phúc rồi!
"Dạo biển....." Trình Chi Ngôn hơi trầm ngâm một chút.
Ừ..... Ghế nằm, bikini, tắm nắng......
Quả thật đúng là rất tốt.
"Được rồi, vậy thì cùng nhau đi dạo biển." Trình Chi ngôn gật gù, xoa xoa mái tóc Tiểu Thỏ, sau đó tiếp tục hỏi:"Muốn đi dạo biển ở nơi nào?"
"Em muốn đi tới chân trời, góc biển!" Đôi mắt trong suốt của Tiểu Thỏ đầy hưng phấn nhìn Trình Chi Ngôn đáp.
"......." Con người Trình Chi Ngôn hơi rũ xuống, mặt ngẩn ra, sau đó không nhịn được cười lên một tiếng.
Anh vốn rất tuấn tú, nhưng giờ phút này đang nở nụ cười, tựa như dáng vẻ mỹ nhân đang cười, sinh ra hàng trăm sắc thái khác nhau.
Tiểu Thỏ ngắm nhìn anh một lát, lúc này mới nhớ ra, đưa tay đấm đấm cánh tay của anh nói:"Anh cười cái gì vậy?"
Trình CHi Ngôn cười, xoa xoa mái tóc của cô, âm thanh trầm thấp mà ôn nhu nói:" Anh nghĩ sẽ đưa em đi đảo Bali, hoặc Maldives....."
"......." Tiểu Thỏ ngẩng đầu nhìn anh, những địa danh kia tuy rằng cạnh biển, nhưng mà...... So với sở thích đi chân trời, góc biển của cô thì có vẻ như.......
"Ừ, em thích đi chân trời, góc biển, vậy chúng ta cùng nhau đi." Trình Chi Ngôn hướng về phía cô nở nụ cười, sau đó lấy điện thoại di động cúi đầu nói:" Anh đặt vé máy bay cùng khách sạn."
"Ta đi ngay bây giờ?" Tiểu Thỏ hơi run run.
"Hiện tại thì không được, nhanh nhất cũng phải ngày mai......" Trình Chi Ngôn nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô, không nhịn được đưa tay véo véo vào má cô.
"Được rồi......" Tiểu Thỏ hơi ngượng ngùng mà gật đầu, có thể do cô nóng lòng.
Buổi tối lúc ăn cơm, sau khi Tiểu Thỏ đem chuyện mình cùng Trình Chi Ngôn cũng nhau đi biển nói với mẹ mình.
Mẹ Tiểu Thỏ trầm mặc vài giây, sau đó quay đầu lại nhìn bác sĩ Từ đang ngồi bên cạnh mình, một lúc không nói gì.
"Me, Làm sao vậy?" Tiểu Thỏ thấy hồi lâu mà mẹ cô chưa nói gì, không nhịn được hướng về mẹ hỏi.
Bác sĩ Từ liền tự giác từ bàn cơm đứng dậy, rời đi chỗ khác.
Mẹ Tiểu Thỏ thấy bác sĩ Từ đi chỗ khác, lúc này mới hướng về Tiểu Thỏ thấp giọng nói:"Thỏ Thỏ, con với Chi Ngôn đi ra ngoài di lịch, trên lý thuyết thì mẹ không phản đối, chỉ là...... Con giờ cũng đã trưởng thành, hai người các con đi ra ngoài...... Là ở chung một phòng hay vẫn ở hai phòng khác nhau?"
"Ạch...... Chuyện này......." Tiểu THỏ sửng sốt một chút, tròn mắt nhìn mẹ mình, một lát không lên tiếng.
Cô cùng với anh...... Ở nhà không phải ở chung một phòng hay sao......
"Ài......" Mẹ Tiểu Thỏ thở dài một tiếng nói:"Cũng là do mẹ không tốt, chỉ biết tập trung vào công việc, không có thời gian chăm sóc cho con...... Con cùng Trình Chi Ngôn..... Hai đứa......."
_________
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor Quỳnh Nguyễn."Như vậy....." Đôi mắt Trình Chi Ngôn hơi hơi híp lại, nhìn vẻ mặt đầy cảnh giác của Tiểu Thỏ, chậm rãi nói:" Để ăn mừng thành tích thi đại học tốt của em, anh sẽ dẫn em di nghỉ ngơi.""Thật sao?" Trong nháy mắt, vẻ mặt Tiểu Thỏ liền biến thành vui mừng, nhào về trước mặt Trình Chi Ngôn, nháy nháy con mắt đầy mong chờ nhìn anh hỏi:"Đi chơi ở nơi nào?""Em thích đi chơi ở nơi nào?" Trình Chi Ngôn vươn cánh tay thon dài vòng qua eo, nhìn vẻ mặt hưng phấn của cô, không nhịn nổi cười."A...... Em thích đi dạo biển!"Tiểu Thỏ nghiêng đầu suy nghĩ một chút, hướng về Trình Chi NGôn đáp.Ánh mặt trời, trời xanh, bãi cát, dạo biển.Suy nghĩ một chút cũng thấy vui sướng, hạnh phúc rồi!"Dạo biển....." Trình Chi Ngôn hơi trầm ngâm một chút.Ừ..... Ghế nằm, bikini, tắm nắng......Quả thật đúng là rất tốt."Được rồi, vậy thì cùng nhau đi dạo biển." Trình Chi ngôn gật gù, xoa xoa mái tóc Tiểu Thỏ, sau đó tiếp tục hỏi:"Muốn đi dạo biển ở nơi nào?""Em muốn đi tới chân trời, góc biển!" Đôi mắt trong suốt của Tiểu Thỏ đầy hưng phấn nhìn Trình Chi Ngôn đáp."......." Con người Trình Chi Ngôn hơi rũ xuống, mặt ngẩn ra, sau đó không nhịn được cười lên một tiếng.Anh vốn rất tuấn tú, nhưng giờ phút này đang nở nụ cười, tựa như dáng vẻ mỹ nhân đang cười, sinh ra hàng trăm sắc thái khác nhau.Tiểu Thỏ ngắm nhìn anh một lát, lúc này mới nhớ ra, đưa tay đấm đấm cánh tay của anh nói:"Anh cười cái gì vậy?"Trình CHi Ngôn cười, xoa xoa mái tóc của cô, âm thanh trầm thấp mà ôn nhu nói:" Anh nghĩ sẽ đưa em đi đảo Bali, hoặc Maldives.....""......." Tiểu Thỏ ngẩng đầu nhìn anh, những địa danh kia tuy rằng cạnh biển, nhưng mà...... So với sở thích đi chân trời, góc biển của cô thì có vẻ như......."Ừ, em thích đi chân trời, góc biển, vậy chúng ta cùng nhau đi." Trình Chi Ngôn hướng về phía cô nở nụ cười, sau đó lấy điện thoại di động cúi đầu nói:" Anh đặt vé máy bay cùng khách sạn.""Ta đi ngay bây giờ?" Tiểu Thỏ hơi run run."Hiện tại thì không được, nhanh nhất cũng phải ngày mai......" Trình Chi Ngôn nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô, không nhịn được đưa tay véo véo vào má cô."Được rồi......" Tiểu Thỏ hơi ngượng ngùng mà gật đầu, có thể do cô nóng lòng.Buổi tối lúc ăn cơm, sau khi Tiểu Thỏ đem chuyện mình cùng Trình Chi Ngôn cũng nhau đi biển nói với mẹ mình.Mẹ Tiểu Thỏ trầm mặc vài giây, sau đó quay đầu lại nhìn bác sĩ Từ đang ngồi bên cạnh mình, một lúc không nói gì."Me, Làm sao vậy?" Tiểu Thỏ thấy hồi lâu mà mẹ cô chưa nói gì, không nhịn được hướng về mẹ hỏi.Bác sĩ Từ liền tự giác từ bàn cơm đứng dậy, rời đi chỗ khác.Mẹ Tiểu Thỏ thấy bác sĩ Từ đi chỗ khác, lúc này mới hướng về Tiểu Thỏ thấp giọng nói:"Thỏ Thỏ, con với Chi Ngôn đi ra ngoài di lịch, trên lý thuyết thì mẹ không phản đối, chỉ là...... Con giờ cũng đã trưởng thành, hai người các con đi ra ngoài...... Là ở chung một phòng hay vẫn ở hai phòng khác nhau?""Ạch...... Chuyện này......." Tiểu THỏ sửng sốt một chút, tròn mắt nhìn mẹ mình, một lát không lên tiếng.Cô cùng với anh...... Ở nhà không phải ở chung một phòng hay sao......"Ài......" Mẹ Tiểu Thỏ thở dài một tiếng nói:"Cũng là do mẹ không tốt, chỉ biết tập trung vào công việc, không có thời gian chăm sóc cho con...... Con cùng Trình Chi Ngôn..... Hai đứa......."_________