Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…

Chương 707: Nên đi đưa tin (báo danh) 2

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh Nguyễn "Được rồi." Đáy lòng Tiểu Thỏ có một chút thất vọng.Dù sao từ trong mạng tìm thấy được tư liệu đến xem, Thiên Nhai Hải Giác là một cái chỗ vô cùng mỹ lệ mê người, nhưng mà ̣ bộ dáng người này chen lách người kia trước mắt, thật sự là một chút mỹ cảm (cảm giác đẹp) đều không có." Trên bờ cát nhiều người, cùng làm bánh chẻo." Trình Thi Đồng lại nhìn thoáng qua bờ cát bên cạnh, nhịn không được cảm khái nói: "Còn không bằng trở về bờ cát khách sạn tư nhân ngốc.""Tùy tiện đi dạo đi." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt nhìn lướt qua bờ cát, đưa tay dắt tay Tiểu Thỏ qua, thấp giọng nói: "Tốt xấu coi như là đã tới rồi.""Được rồi..." Tiểu Thỏ cảm thấy được chính mình có phần uể oải.Đi dạo một buổi chiều trong khu, bọn họ liền rời đi rồi.Trở lại khách sạn, như vậy thỏa mái dễ chịu duỗi thắt lưng nói: "Vẫn lại là chỗ ít người tốt, người quá nhiều hơn nữa thời tiết nóng như vậy,, đều đã cảm thấy được có chút choáng váng đầu."Trình Chi Ngôn từ chối cho ý kiến gật gật đầu.Vì thế sau vài ngày... Bọn họ vậy mà liền thật sự ở trong khách sạn ngốc rồi.May mà khách sạn cũng đủ lớn, bên trong bờ cát, Ôn Tuyền, công viên trò chơi đầy đủ mọi thứ, mỗi ngày tản tản bộ, phơi nắng phơi nắng, lại chơi một chút, thời gian trái lại qua được cũng rất nhanh.Một vòng sau khi kết thúc, Tiểu Thỏ lưu luyến không rời tạm biệt Tam Á, lại ngồi trên máy bay  về nhà.Từ Hải Nam trở về, Trình Chi Ngôn liền bắt đầu làm chuyện công ty, bởi vì địa chỉ công ty là ở Nam Kinh cho nên một tuần, anh đại khái có năm sáu ngày đều đã không ở nhà.Tiểu Thỏ ngay tại nhà không có việc gì vui chơi giải trí, lại tụ hội bạn học một phen, kỳ nghỉ hè này liền như bay đi qua.Nhận được thư trúng tuyển Nam Đại ngày nào đó, Tiểu Thỏ hưng phấn mà nhảy lên ba thước cao, vội vàng gọi điện thoại cho Trình Chi Ngôn.Nhưng mà điện thoại vang rất lâu, bên kia nhưng vẫn đều là không người tiếp nghe.Qua một lúc lâu sau, một tin nhắn truyền tới, là Trình Chi Ngôn:Đang họp thương lượng chuyện phân phối nghành, hiện tại không thể nghe điện thoại.Được rồi...Tiểu Thỏ bất đắc dĩ nhìn cái tin nhắn kia, chần chờ một phen, vẫn lại là trả lời một tin: Vậy được rồi, anh họp đi a..., O(∩_∩)O~ em chính là nghĩ muốn nói cho anh, em nhận được thư trúng tuyển Nam Đại rồi!!Thư gửi đi đã lâu, Trình Chi Ngôn mới trở về một tin:Tốt....Tiểu Thỏ có chút buồn bực nhìn một cái chữ tốt kia, thật đúng là ngắn gọn sáng tỏ a.Thôi, cô vẫn lại là đi tìm Trình Thi Đồng đi.Vì thế lúc cô bấm điện thoại Trình Thi Đồng, nhất thời cười hướng tới bên kia điện thoại nói: "Đồng Đồng, tớ nhận được thư thông báo rồi!!""Lão nương đã sớm nhận được được chứ??" Trình Thi Đồng bên kia điện thoại hắng giọng hướng tới Tiểu Thỏ quát: "Tới tới tới, buổi chiều bồi tỷ tỷ cùng nhau  dùng trà!!""A??""A cái gì, cậu gọi điện thoại tới đây, không phải là muốn để cho tớ chúc mừng một phen sao??""Ách... Có rõ ràng như vậy?""Vô nghĩa!!"- - - -Hai giờ buổi chiều, lúc Tiểu Thỏ tới chỗ Trình Thi Đồng hẹn, lại ngạc nhiên phát hiện, Cố Ninh Thư vậy mà chưa cùng tới đây." Tiểu Cố nhà cậu a?" Tiểu Thỏ đi đến trên chỗ ngồi bên cạnh Trình Thi Đồng ngồi xuống, thuận tay đem túi để ở trên ghế sofa, hỏi."Anh cùng ba mẹ anh đi chơi rồi." Trình Thi Đồng tiện tay đem một ly trà sữa đã chọn đẩy đến trước mặt Tiểu Thỏ nói: "Chú nhỏ a, như thế nào chú chưa cùng cậu cùng nhau tới đây.""Ai... Anh gần đây bận chuyện công ty bên kia, đều đã rất nhiều ngày ở Nam Kinh rồi."

Editor: Quỳnh Nguyễn 

"Được rồi." Đáy lòng Tiểu Thỏ có một chút thất vọng.

Dù sao từ trong mạng tìm thấy được tư liệu đến xem, Thiên Nhai Hải Giác là một cái chỗ vô cùng mỹ lệ mê người, nhưng mà ̣ bộ dáng người này chen lách người kia trước mắt, thật sự là một chút mỹ cảm (cảm giác đẹp) đều không có.

" Trên bờ cát nhiều người, cùng làm bánh chẻo." Trình Thi Đồng lại nhìn thoáng qua bờ cát bên cạnh, nhịn không được cảm khái nói: "Còn không bằng trở về bờ cát khách sạn tư nhân ngốc."

"Tùy tiện đi dạo đi." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt nhìn lướt qua bờ cát, đưa tay dắt tay Tiểu Thỏ qua, thấp giọng nói: "Tốt xấu coi như là đã tới rồi."

"Được rồi..." Tiểu Thỏ cảm thấy được chính mình có phần uể oải.

Đi dạo một buổi chiều trong khu, bọn họ liền rời đi rồi.

Trở lại khách sạn, như vậy thỏa mái dễ chịu duỗi thắt lưng nói: "Vẫn lại là chỗ ít người tốt, người quá nhiều hơn nữa thời tiết nóng như vậy,, đều đã cảm thấy được có chút choáng váng đầu."

Trình Chi Ngôn từ chối cho ý kiến gật gật đầu.

Vì thế sau vài ngày... Bọn họ vậy mà liền thật sự ở trong khách sạn ngốc rồi.

May mà khách sạn cũng đủ lớn, bên trong bờ cát, Ôn Tuyền, công viên trò chơi đầy đủ mọi thứ, mỗi ngày tản tản bộ, phơi nắng phơi nắng, lại chơi một chút, thời gian trái lại qua được cũng rất nhanh.

Một vòng sau khi kết thúc, Tiểu Thỏ lưu luyến không rời tạm biệt Tam Á, lại ngồi trên máy bay  về nhà.

Từ Hải Nam trở về, Trình Chi Ngôn liền bắt đầu làm chuyện công ty, bởi vì địa chỉ công ty là ở Nam Kinh cho nên một tuần, anh đại khái có năm sáu ngày đều đã không ở nhà.

Tiểu Thỏ ngay tại nhà không có việc gì vui chơi giải trí, lại tụ hội bạn học một phen, kỳ nghỉ hè này liền như bay đi qua.

Nhận được thư trúng tuyển Nam Đại ngày nào đó, Tiểu Thỏ hưng phấn mà nhảy lên ba thước cao, vội vàng gọi điện thoại cho Trình Chi Ngôn.

Nhưng mà điện thoại vang rất lâu, bên kia nhưng vẫn đều là không người tiếp nghe.

Qua một lúc lâu sau, một tin nhắn truyền tới, là Trình Chi Ngôn:

Đang họp thương lượng chuyện phân phối nghành, hiện tại không thể nghe điện thoại.

Được rồi...

Tiểu Thỏ bất đắc dĩ nhìn cái tin nhắn kia, chần chờ một phen, vẫn lại là trả lời một tin: 

Vậy được rồi, anh họp đi a..., O(∩_∩)O~ em chính là nghĩ muốn nói cho anh, em nhận được thư trúng tuyển Nam Đại rồi!!

Thư gửi đi đã lâu, Trình Chi Ngôn mới trở về một tin:

Tốt.

...

Tiểu Thỏ có chút buồn bực nhìn một cái chữ tốt kia, thật đúng là ngắn gọn sáng tỏ a.

Thôi, cô vẫn lại là đi tìm Trình Thi Đồng đi.

Vì thế lúc cô bấm điện thoại Trình Thi Đồng, nhất thời cười hướng tới bên kia điện thoại nói: "Đồng Đồng, tớ nhận được thư thông báo rồi!!"

"Lão nương đã sớm nhận được được chứ??" Trình Thi Đồng bên kia điện thoại hắng giọng hướng tới Tiểu Thỏ quát: "Tới tới tới, buổi chiều bồi tỷ tỷ cùng nhau  dùng trà!!"

"A??"

"A cái gì, cậu gọi điện thoại tới đây, không phải là muốn để cho tớ chúc mừng một phen sao??"

"Ách... Có rõ ràng như vậy?"

"Vô nghĩa!!"

- - - -

Hai giờ buổi chiều, lúc Tiểu Thỏ tới chỗ Trình Thi Đồng hẹn, lại ngạc nhiên phát hiện, Cố Ninh Thư vậy mà chưa cùng tới đây.

" Tiểu Cố nhà cậu a?" Tiểu Thỏ đi đến trên chỗ ngồi bên cạnh Trình Thi Đồng ngồi xuống, thuận tay đem túi để ở trên ghế sofa, hỏi.

"Anh cùng ba mẹ anh đi chơi rồi." Trình Thi Đồng tiện tay đem một ly trà sữa đã chọn đẩy đến trước mặt Tiểu Thỏ nói: "Chú nhỏ a, như thế nào chú chưa cùng cậu cùng nhau tới đây."

"Ai... Anh gần đây bận chuyện công ty bên kia, đều đã rất nhiều ngày ở Nam Kinh rồi."

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh Nguyễn "Được rồi." Đáy lòng Tiểu Thỏ có một chút thất vọng.Dù sao từ trong mạng tìm thấy được tư liệu đến xem, Thiên Nhai Hải Giác là một cái chỗ vô cùng mỹ lệ mê người, nhưng mà ̣ bộ dáng người này chen lách người kia trước mắt, thật sự là một chút mỹ cảm (cảm giác đẹp) đều không có." Trên bờ cát nhiều người, cùng làm bánh chẻo." Trình Thi Đồng lại nhìn thoáng qua bờ cát bên cạnh, nhịn không được cảm khái nói: "Còn không bằng trở về bờ cát khách sạn tư nhân ngốc.""Tùy tiện đi dạo đi." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt nhìn lướt qua bờ cát, đưa tay dắt tay Tiểu Thỏ qua, thấp giọng nói: "Tốt xấu coi như là đã tới rồi.""Được rồi..." Tiểu Thỏ cảm thấy được chính mình có phần uể oải.Đi dạo một buổi chiều trong khu, bọn họ liền rời đi rồi.Trở lại khách sạn, như vậy thỏa mái dễ chịu duỗi thắt lưng nói: "Vẫn lại là chỗ ít người tốt, người quá nhiều hơn nữa thời tiết nóng như vậy,, đều đã cảm thấy được có chút choáng váng đầu."Trình Chi Ngôn từ chối cho ý kiến gật gật đầu.Vì thế sau vài ngày... Bọn họ vậy mà liền thật sự ở trong khách sạn ngốc rồi.May mà khách sạn cũng đủ lớn, bên trong bờ cát, Ôn Tuyền, công viên trò chơi đầy đủ mọi thứ, mỗi ngày tản tản bộ, phơi nắng phơi nắng, lại chơi một chút, thời gian trái lại qua được cũng rất nhanh.Một vòng sau khi kết thúc, Tiểu Thỏ lưu luyến không rời tạm biệt Tam Á, lại ngồi trên máy bay  về nhà.Từ Hải Nam trở về, Trình Chi Ngôn liền bắt đầu làm chuyện công ty, bởi vì địa chỉ công ty là ở Nam Kinh cho nên một tuần, anh đại khái có năm sáu ngày đều đã không ở nhà.Tiểu Thỏ ngay tại nhà không có việc gì vui chơi giải trí, lại tụ hội bạn học một phen, kỳ nghỉ hè này liền như bay đi qua.Nhận được thư trúng tuyển Nam Đại ngày nào đó, Tiểu Thỏ hưng phấn mà nhảy lên ba thước cao, vội vàng gọi điện thoại cho Trình Chi Ngôn.Nhưng mà điện thoại vang rất lâu, bên kia nhưng vẫn đều là không người tiếp nghe.Qua một lúc lâu sau, một tin nhắn truyền tới, là Trình Chi Ngôn:Đang họp thương lượng chuyện phân phối nghành, hiện tại không thể nghe điện thoại.Được rồi...Tiểu Thỏ bất đắc dĩ nhìn cái tin nhắn kia, chần chờ một phen, vẫn lại là trả lời một tin: Vậy được rồi, anh họp đi a..., O(∩_∩)O~ em chính là nghĩ muốn nói cho anh, em nhận được thư trúng tuyển Nam Đại rồi!!Thư gửi đi đã lâu, Trình Chi Ngôn mới trở về một tin:Tốt....Tiểu Thỏ có chút buồn bực nhìn một cái chữ tốt kia, thật đúng là ngắn gọn sáng tỏ a.Thôi, cô vẫn lại là đi tìm Trình Thi Đồng đi.Vì thế lúc cô bấm điện thoại Trình Thi Đồng, nhất thời cười hướng tới bên kia điện thoại nói: "Đồng Đồng, tớ nhận được thư thông báo rồi!!""Lão nương đã sớm nhận được được chứ??" Trình Thi Đồng bên kia điện thoại hắng giọng hướng tới Tiểu Thỏ quát: "Tới tới tới, buổi chiều bồi tỷ tỷ cùng nhau  dùng trà!!""A??""A cái gì, cậu gọi điện thoại tới đây, không phải là muốn để cho tớ chúc mừng một phen sao??""Ách... Có rõ ràng như vậy?""Vô nghĩa!!"- - - -Hai giờ buổi chiều, lúc Tiểu Thỏ tới chỗ Trình Thi Đồng hẹn, lại ngạc nhiên phát hiện, Cố Ninh Thư vậy mà chưa cùng tới đây." Tiểu Cố nhà cậu a?" Tiểu Thỏ đi đến trên chỗ ngồi bên cạnh Trình Thi Đồng ngồi xuống, thuận tay đem túi để ở trên ghế sofa, hỏi."Anh cùng ba mẹ anh đi chơi rồi." Trình Thi Đồng tiện tay đem một ly trà sữa đã chọn đẩy đến trước mặt Tiểu Thỏ nói: "Chú nhỏ a, như thế nào chú chưa cùng cậu cùng nhau tới đây.""Ai... Anh gần đây bận chuyện công ty bên kia, đều đã rất nhiều ngày ở Nam Kinh rồi."

Chương 707: Nên đi đưa tin (báo danh) 2