Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…

Chương 722: Cô cùng nhà của anh 2

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh Nguyễn "Nói đến cô nàng ốc đồng, anh nước chanh, buổi tối em tới nấu cơm cho anh đi!" Tiểu Thỏ vẻ mặt hưng phấn ôm Trình Chi Ngôn, lời thề son sắt nói: "Trong khoảng thời gian này anh không ở nhà, em có chăm chỉ nghiên cứu sách dạy nấu ăn a... còn ở trên mạng tìm rất nhiều video clip nấu ăn đến xem a.""Em? Nấu cơm?" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, chần chờ một phen, đang định nói chuyện, tiếng chuông di động của anh vang lên.Trình Chi Ngôn buông Tiểu Thỏ ra, xoay người đi phòng ngủ cầm di động của mình, sau đó đè xuống nút nghe."Uy, lão Đại, buổi tối mời chúng ta ăn cơm a?" Bên kia điện thoại tiếng Vương Thước ồn ào, "Nếu như buổi chiều hao phí thể lực quá nhiều không xuống giường được mà nói, không bằng tôi xem buổi tối liên hoan liền hôm nào khác đi??"Vương Thước vừa dứt lời, bên kia liền vang lên một trận tiếng cười ồn ào.Trình Chi Ngôn quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ đứng ở ngưỡng cửa phòng ngủ đang vẻ mặt chờ mong nhìn chính mình, trầm ngâm chốc lát sau đó hướng tới Vương Thước  bên kia điện thoại nói: "Vậy nhóm người cậu liền chính mình ăn đi, dù sao buổi tối tôi có người tự mình làm cơm.""Gì!?" Vương Thước nghe lời nói Trình Chi Ngôn hơi khoe khoang kia, quay đầu đi tựa hồ là cùng đám người phía sau nói chút gì, vội vã liền nghe bên kia điện thoại một trận ồn ào hô nói: "Lão Đại, lão Đại, chúng ta cũng cần phải ăn cơm chị dâu tự mình làm!!""..." Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, sau đó nhàn nhạt nói một câu: "Không được."Tiếp theo liền trực tiếp cúp điện thoại."Làm sao vậy??" Tiểu Thỏ nhìn sắc mặt Trình Chi Ngôn tựa hồ không tốt, nhịn không được mở miệng hướng tới anh hỏi."Không có gì." Trình Chi Ngôn mỉm cười, tiện tay đưa điện thoại di động vứt đến trên giường, quay đầu lại, hướng tới Tiểu Thỏ thấp giọng nói: "Nếu buổi tối nấu cơm cho anh, chúng ta đây có phải nên là đi siêu thị mua chút nguyên liệu nấu ăn hay không??""Đúng! Nhất định phải!!" Tiểu Thỏ lập tức gật đầu như giã tỏi hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Còn có một chút vật phẩm trang trí linh linh toái toái, ai nha, nhưng mà những cái này có thể sau này lại mua, chúng ta vẫn lại là đi mua đồ ăn trước đi."" Vật phẩm trang trí??" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô."Đúng rồi." Tiểu Thỏ kéo cánh tay Trình Chi Ngôn, vừa đưa anh hướng tới cửa vừa cười nói: "Dù sao anh lại vẫn phải ở chỗ này thật lâu, cho dù góp tiền mua nhà mà nói, ít nhất cũng cần phải một hai năm đi?? Sau này mua nhà cửa các thiết bị lắp đặt gì gì đó lại đã hơn một năm đi? Vài năm nay anh muốn ở nơi này mà nói, dù thế nào cũng phải bố trí hơi chút giống nhà a."Trình Chi Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Được rồi, em cao hứng liền tốt."Tiểu Thỏ ha ha một phen, bỗng nhiên lúc hưng phấn nóng lòng muốn thử.Ở đối diện nhà trọ Trình Chi Ngôn có một cái siêu thị mua sắm cỡ lớn.Tiểu Thỏ vừa phụ giúp mua sắm trong siêu thị vừa nhìn xung quanh, có cái gì cần liền trực tiếp mua.Trình Chi Ngôn đi ở cạnh cô, thường thường cúi đầu nói với cô mấy câu, bóng dáng hai người gắn bó kề cận bên nhau thoạt nhìn xem liền như là một đôi vợ chồng nhỏ."Anh nước chanh, buổi tối em nấu canh cà chua  có được hay không??" Tiểu Thỏ đi đến khu rau dưa trước mặt tiện tay chọn một hộp cà chua bỏ vào bên trong xe đẩy."Uh`m." Trình Chi Ngôn đứng ở bên cạnh cô, cúi đầu lên tiếng, sau đó cười nói: "Chỉ cần là em nấu, ăn cái gì cũng tốt.""Thật sự??" Tiểu Thỏ vẻ mặt bỡn cợt quay đầu lại. 

Editor: Quỳnh Nguyễn 

"Nói đến cô nàng ốc đồng, anh nước chanh, buổi tối em tới nấu cơm cho anh đi!" Tiểu Thỏ vẻ mặt hưng phấn ôm Trình Chi Ngôn, lời thề son sắt nói: "Trong khoảng thời gian này anh không ở nhà, em có chăm chỉ nghiên cứu sách dạy nấu ăn a... còn ở trên mạng tìm rất nhiều video clip nấu ăn đến xem a."

"Em? Nấu cơm?" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, chần chờ một phen, đang định nói chuyện, tiếng chuông di động của anh vang lên.

Trình Chi Ngôn buông Tiểu Thỏ ra, xoay người đi phòng ngủ cầm di động của mình, sau đó đè xuống nút nghe.

"Uy, lão Đại, buổi tối mời chúng ta ăn cơm a?" Bên kia điện thoại tiếng Vương Thước ồn ào, "Nếu như buổi chiều hao phí thể lực quá nhiều không xuống giường được mà nói, không bằng tôi xem buổi tối liên hoan liền hôm nào khác đi??"

Vương Thước vừa dứt lời, bên kia liền vang lên một trận tiếng cười ồn ào.

Trình Chi Ngôn quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ đứng ở ngưỡng cửa phòng ngủ đang vẻ mặt chờ mong nhìn chính mình, trầm ngâm chốc lát sau đó hướng tới Vương Thước  bên kia điện thoại nói: "Vậy nhóm người cậu liền chính mình ăn đi, dù sao buổi tối tôi có người tự mình làm cơm."

"Gì!?" Vương Thước nghe lời nói Trình Chi Ngôn hơi khoe khoang kia, quay đầu đi tựa hồ là cùng đám người phía sau nói chút gì, vội vã liền nghe bên kia điện thoại một trận ồn ào hô nói: "Lão Đại, lão Đại, chúng ta cũng cần phải ăn cơm chị dâu tự mình làm!!"

"..." Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, sau đó nhàn nhạt nói một câu: "Không được."

Tiếp theo liền trực tiếp cúp điện thoại.

"Làm sao vậy??" Tiểu Thỏ nhìn sắc mặt Trình Chi Ngôn tựa hồ không tốt, nhịn không được mở miệng hướng tới anh hỏi.

"Không có gì." Trình Chi Ngôn mỉm cười, tiện tay đưa điện thoại di động vứt đến trên giường, quay đầu lại, hướng tới Tiểu Thỏ thấp giọng nói: "Nếu buổi tối nấu cơm cho anh, chúng ta đây có phải nên là đi siêu thị mua chút nguyên liệu nấu ăn hay không??"

"Đúng! Nhất định phải!!" Tiểu Thỏ lập tức gật đầu như giã tỏi hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Còn có một chút vật phẩm trang trí linh linh toái toái, ai nha, nhưng mà những cái này có thể sau này lại mua, chúng ta vẫn lại là đi mua đồ ăn trước đi."

" Vật phẩm trang trí??" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô.

"Đúng rồi." Tiểu Thỏ kéo cánh tay Trình Chi Ngôn, vừa đưa anh hướng tới cửa vừa cười nói: "Dù sao anh lại vẫn phải ở chỗ này thật lâu, cho dù góp tiền mua nhà mà nói, ít nhất cũng cần phải một hai năm đi?? Sau này mua nhà cửa các thiết bị lắp đặt gì gì đó lại đã hơn một năm đi? Vài năm nay anh muốn ở nơi này mà nói, dù thế nào cũng phải bố trí hơi chút giống nhà a."

Trình Chi Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Được rồi, em cao hứng liền tốt."

Tiểu Thỏ ha ha một phen, bỗng nhiên lúc hưng phấn nóng lòng muốn thử.

Ở đối diện nhà trọ Trình Chi Ngôn có một cái siêu thị mua sắm cỡ lớn.

Tiểu Thỏ vừa phụ giúp mua sắm trong siêu thị vừa nhìn xung quanh, có cái gì cần liền trực tiếp mua.

Trình Chi Ngôn đi ở cạnh cô, thường thường cúi đầu nói với cô mấy câu, bóng dáng hai người gắn bó kề cận bên nhau thoạt nhìn xem liền như là một đôi vợ chồng nhỏ.

"Anh nước chanh, buổi tối em nấu canh cà chua  có được hay không??" Tiểu Thỏ đi đến khu rau dưa trước mặt tiện tay chọn một hộp cà chua bỏ vào bên trong xe đẩy.

"Uh`m." Trình Chi Ngôn đứng ở bên cạnh cô, cúi đầu lên tiếng, sau đó cười nói: "Chỉ cần là em nấu, ăn cái gì cũng tốt."

"Thật sự??" Tiểu Thỏ vẻ mặt bỡn cợt quay đầu lại. 

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh Nguyễn "Nói đến cô nàng ốc đồng, anh nước chanh, buổi tối em tới nấu cơm cho anh đi!" Tiểu Thỏ vẻ mặt hưng phấn ôm Trình Chi Ngôn, lời thề son sắt nói: "Trong khoảng thời gian này anh không ở nhà, em có chăm chỉ nghiên cứu sách dạy nấu ăn a... còn ở trên mạng tìm rất nhiều video clip nấu ăn đến xem a.""Em? Nấu cơm?" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, chần chờ một phen, đang định nói chuyện, tiếng chuông di động của anh vang lên.Trình Chi Ngôn buông Tiểu Thỏ ra, xoay người đi phòng ngủ cầm di động của mình, sau đó đè xuống nút nghe."Uy, lão Đại, buổi tối mời chúng ta ăn cơm a?" Bên kia điện thoại tiếng Vương Thước ồn ào, "Nếu như buổi chiều hao phí thể lực quá nhiều không xuống giường được mà nói, không bằng tôi xem buổi tối liên hoan liền hôm nào khác đi??"Vương Thước vừa dứt lời, bên kia liền vang lên một trận tiếng cười ồn ào.Trình Chi Ngôn quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ đứng ở ngưỡng cửa phòng ngủ đang vẻ mặt chờ mong nhìn chính mình, trầm ngâm chốc lát sau đó hướng tới Vương Thước  bên kia điện thoại nói: "Vậy nhóm người cậu liền chính mình ăn đi, dù sao buổi tối tôi có người tự mình làm cơm.""Gì!?" Vương Thước nghe lời nói Trình Chi Ngôn hơi khoe khoang kia, quay đầu đi tựa hồ là cùng đám người phía sau nói chút gì, vội vã liền nghe bên kia điện thoại một trận ồn ào hô nói: "Lão Đại, lão Đại, chúng ta cũng cần phải ăn cơm chị dâu tự mình làm!!""..." Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, sau đó nhàn nhạt nói một câu: "Không được."Tiếp theo liền trực tiếp cúp điện thoại."Làm sao vậy??" Tiểu Thỏ nhìn sắc mặt Trình Chi Ngôn tựa hồ không tốt, nhịn không được mở miệng hướng tới anh hỏi."Không có gì." Trình Chi Ngôn mỉm cười, tiện tay đưa điện thoại di động vứt đến trên giường, quay đầu lại, hướng tới Tiểu Thỏ thấp giọng nói: "Nếu buổi tối nấu cơm cho anh, chúng ta đây có phải nên là đi siêu thị mua chút nguyên liệu nấu ăn hay không??""Đúng! Nhất định phải!!" Tiểu Thỏ lập tức gật đầu như giã tỏi hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Còn có một chút vật phẩm trang trí linh linh toái toái, ai nha, nhưng mà những cái này có thể sau này lại mua, chúng ta vẫn lại là đi mua đồ ăn trước đi."" Vật phẩm trang trí??" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô."Đúng rồi." Tiểu Thỏ kéo cánh tay Trình Chi Ngôn, vừa đưa anh hướng tới cửa vừa cười nói: "Dù sao anh lại vẫn phải ở chỗ này thật lâu, cho dù góp tiền mua nhà mà nói, ít nhất cũng cần phải một hai năm đi?? Sau này mua nhà cửa các thiết bị lắp đặt gì gì đó lại đã hơn một năm đi? Vài năm nay anh muốn ở nơi này mà nói, dù thế nào cũng phải bố trí hơi chút giống nhà a."Trình Chi Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Được rồi, em cao hứng liền tốt."Tiểu Thỏ ha ha một phen, bỗng nhiên lúc hưng phấn nóng lòng muốn thử.Ở đối diện nhà trọ Trình Chi Ngôn có một cái siêu thị mua sắm cỡ lớn.Tiểu Thỏ vừa phụ giúp mua sắm trong siêu thị vừa nhìn xung quanh, có cái gì cần liền trực tiếp mua.Trình Chi Ngôn đi ở cạnh cô, thường thường cúi đầu nói với cô mấy câu, bóng dáng hai người gắn bó kề cận bên nhau thoạt nhìn xem liền như là một đôi vợ chồng nhỏ."Anh nước chanh, buổi tối em nấu canh cà chua  có được hay không??" Tiểu Thỏ đi đến khu rau dưa trước mặt tiện tay chọn một hộp cà chua bỏ vào bên trong xe đẩy."Uh`m." Trình Chi Ngôn đứng ở bên cạnh cô, cúi đầu lên tiếng, sau đó cười nói: "Chỉ cần là em nấu, ăn cái gì cũng tốt.""Thật sự??" Tiểu Thỏ vẻ mặt bỡn cợt quay đầu lại. 

Chương 722: Cô cùng nhà của anh 2