Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 752: Huấn luyện quân sự gian khổ 2
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh Nguyễn "Uh`m... Còn có chính là...Em cũng nhớ anh...." Tiểu Thỏ đỏ mặt, vô cùng xấu hổ hướng tới Trình Chi Ngôn nói."Ha ha..." Trình Chi Ngôn bên kia điện thoại không tự chủ được bật cười: "Anh biết rồi.""..."Anh biết??Anh biết cái gì nha, anh biết em nhớ anh??Tiểu Thỏ nghe Trình Chi Ngôn ngữ khí khẳng định nói ba chữ "Anh biết rôi", nhịn không được lại mặt đỏ rồi."Được rồi, không nói, chúc ngủ ngon, anh đi ngủ." Tiểu Thỏ một trận cuống quít, vội vàng cúp điện thoại trở về phòng ngủ.Trình Chi Ngôn dựa ở trên ghế sofa, nhìn ba chữ "Đã cắt đứt" Biểu hiện trên màn hình, nhịn không được cười cười, tiện tay đưa điện thoại di động ném đến trên bàn trà trước mắt, hai tay anh mở ra hướng tới trên sô pha dựa vào.Ai... Khi nào thì mới có thể lấy cô về nhà...Bên này Tiểu Thỏ vừa mới cúp điện thoại trở về phòng ngủ, ba người ký túc xá cô kia liền cùng nhau quay đầu hướng tới cô nhìn."Làm... Làm gì a??" Tiểu Thỏ nhìn ba người các cô vẻ mặt như hổ rình mồi kia, nhịn không được hơi run sợ một phen." Mau, thành thật khai báo, có phải gọi điện thoại cùng bạn trai hay không??" Chu Đậu Đậu vẻ mặt bát quái nhìn Tiểu Thỏ, cười hì hì hỏi." Khẳng định là theo bạn trai gọi điện thoại, nếu không thì đặc biệt chạy đến trên ban công làm gì, giống chúng ta tiếp điện thoại người trong nhà đều là trực tiếp liền ở trong ký túc xá tiếp." Trang Manh Manh vẻ mặt khẳng định hướng tới Chu Đậu Đậu nói."Tiểu Thỏ, mau thành thật khai báo, âậu với bạn trai nói chuyện đã bao lâu a, là bạn học cao trung sao?? Bộ dáng cậu ta có đẹp trai hay không??" Đôi mắt Dương Tuyết Cần tản ra ánh sáng ngọc hướng tới Tiểu Thỏ một hơi hỏi mấy vấn đề."Ách... Cái này..." Tiểu Thỏ vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn các cô, rốt cục giơ hai tay đầu hàng nói: "Tớ có thể tả lời từng câu từng câu sao, các cậu nhiều vấn đề như vậy, tớ lập tức cũng trả lời không hết...""Tớ tới trước." Chu Đậu Đậu vòng qua Trang Manh Manh cùng Dương Tuyết Cần đi đến trước mặt Tiểu Thỏ đưa tay kéo cánh tay của cô, lôi cô trở về bên trong phòng ngủ, sau đó thuận tay tóm lấy một nắm hạt dưa trên bàn Dương Tuyết Cần nhét vào trong tay Tiểu Thỏ nói: "Vấn đề tương đối nhiều, không nên gấp gáp, chúng ta từng cái từng cái tới""..."Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn thoáng qua hạt dưa trong tay mình, còn có ánh mắt ba người kia lấp lánh phát sáng, đột nhiên cảm thấy... Hôm nay đại khái cô là không thể ngủ sớm rồi.Rất không dễ dàng nói xong chuyện chính mình cùng Trình Chi Ngôn.Trang Manh Manh các cô mở to hai mắt nhìn, kinh ngạc nói: "Cho nên... Bạn trai cậu lớn hơn bảy tuổi so với cậu?""Uh`m..." Tiểu Thỏ gật gật đầu."Vậy hiện tại anh.... Hai mươi lăm tuổi a?? Ba mẹ anh không thúc giục anh kết hôn sao??" Chu Đậu Đậu tiếp tục hỏi."Cái này..." Tiểu Thỏ cảm thấy được vấn đề này, cô giống như không có chú ý quá."Ai nha, không phải mới vừa nói hai nhà vẫn đều là nhận thức sao." Dương Tuyết Cần vẻ mặt bất đắc dĩ hướng tới Chu Đậu Đậu nói: "Kia khẳng định ba mẹ bạn trai cô ấy cũng chờ Tiểu Thỏ tốt nghiệp đại học!!""Ách..." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ gãi gãi đầu, về cái đề tài kết hôn này cô cùng Trình Chi Ngôn giống như thật sự không có thảo luận qua." Nhưng mà...." Trang Manh Manh cau mày, vẻ mặt có vẻ đăm chiêu nhìn Tiểu Thỏ nói: "Chờ Tiểu Thỏ tốt nghiệp, bạn trai cô hẳn là cũng sắp ba mươi tuổi..."
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Uh`m... Còn có chính là...Em cũng nhớ anh...." Tiểu Thỏ đỏ mặt, vô cùng xấu hổ hướng tới Trình Chi Ngôn nói.
"Ha ha..." Trình Chi Ngôn bên kia điện thoại không tự chủ được bật cười: "Anh biết rồi."
"..."
Anh biết??
Anh biết cái gì nha, anh biết em nhớ anh??
Tiểu Thỏ nghe Trình Chi Ngôn ngữ khí khẳng định nói ba chữ "Anh biết rôi", nhịn không được lại mặt đỏ rồi.
"Được rồi, không nói, chúc ngủ ngon, anh đi ngủ." Tiểu Thỏ một trận cuống quít, vội vàng cúp điện thoại trở về phòng ngủ.
Trình Chi Ngôn dựa ở trên ghế sofa, nhìn ba chữ "Đã cắt đứt" Biểu hiện trên màn hình, nhịn không được cười cười, tiện tay đưa điện thoại di động ném đến trên bàn trà trước mắt, hai tay anh mở ra hướng tới trên sô pha dựa vào.
Ai... Khi nào thì mới có thể lấy cô về nhà...
Bên này Tiểu Thỏ vừa mới cúp điện thoại trở về phòng ngủ, ba người ký túc xá cô kia liền cùng nhau quay đầu hướng tới cô nhìn.
"Làm... Làm gì a??" Tiểu Thỏ nhìn ba người các cô vẻ mặt như hổ rình mồi kia, nhịn không được hơi run sợ một phen.
" Mau, thành thật khai báo, có phải gọi điện thoại cùng bạn trai hay không??" Chu Đậu Đậu vẻ mặt bát quái nhìn Tiểu Thỏ, cười hì hì hỏi.
" Khẳng định là theo bạn trai gọi điện thoại, nếu không thì đặc biệt chạy đến trên ban công làm gì, giống chúng ta tiếp điện thoại người trong nhà đều là trực tiếp liền ở trong ký túc xá tiếp." Trang Manh Manh vẻ mặt khẳng định hướng tới Chu Đậu Đậu nói.
"Tiểu Thỏ, mau thành thật khai báo, âậu với bạn trai nói chuyện đã bao lâu a, là bạn học cao trung sao?? Bộ dáng cậu ta có đẹp trai hay không??" Đôi mắt Dương Tuyết Cần tản ra ánh sáng ngọc hướng tới Tiểu Thỏ một hơi hỏi mấy vấn đề.
"Ách... Cái này..." Tiểu Thỏ vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn các cô, rốt cục giơ hai tay đầu hàng nói: "Tớ có thể tả lời từng câu từng câu sao, các cậu nhiều vấn đề như vậy, tớ lập tức cũng trả lời không hết..."
"Tớ tới trước." Chu Đậu Đậu vòng qua Trang Manh Manh cùng Dương Tuyết Cần đi đến trước mặt Tiểu Thỏ đưa tay kéo cánh tay của cô, lôi cô trở về bên trong phòng ngủ, sau đó thuận tay tóm lấy một nắm hạt dưa trên bàn Dương Tuyết Cần nhét vào trong tay Tiểu Thỏ nói: "Vấn đề tương đối nhiều, không nên gấp gáp, chúng ta từng cái từng cái tới"
"..."
Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn thoáng qua hạt dưa trong tay mình, còn có ánh mắt ba người kia lấp lánh phát sáng, đột nhiên cảm thấy... Hôm nay đại khái cô là không thể ngủ sớm rồi.
Rất không dễ dàng nói xong chuyện chính mình cùng Trình Chi Ngôn.
Trang Manh Manh các cô mở to hai mắt nhìn, kinh ngạc nói: "Cho nên... Bạn trai cậu lớn hơn bảy tuổi so với cậu?"
"Uh`m..." Tiểu Thỏ gật gật đầu.
"Vậy hiện tại anh.... Hai mươi lăm tuổi a?? Ba mẹ anh không thúc giục anh kết hôn sao??" Chu Đậu Đậu tiếp tục hỏi.
"Cái này..." Tiểu Thỏ cảm thấy được vấn đề này, cô giống như không có chú ý quá.
"Ai nha, không phải mới vừa nói hai nhà vẫn đều là nhận thức sao." Dương Tuyết Cần vẻ mặt bất đắc dĩ hướng tới Chu Đậu Đậu nói: "Kia khẳng định ba mẹ bạn trai cô ấy cũng chờ Tiểu Thỏ tốt nghiệp đại học!!"
"Ách..." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ gãi gãi đầu, về cái đề tài kết hôn này cô cùng Trình Chi Ngôn giống như thật sự không có thảo luận qua.
" Nhưng mà...." Trang Manh Manh cau mày, vẻ mặt có vẻ đăm chiêu nhìn Tiểu Thỏ nói: "Chờ Tiểu Thỏ tốt nghiệp, bạn trai cô hẳn là cũng sắp ba mươi tuổi..."
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh Nguyễn "Uh`m... Còn có chính là...Em cũng nhớ anh...." Tiểu Thỏ đỏ mặt, vô cùng xấu hổ hướng tới Trình Chi Ngôn nói."Ha ha..." Trình Chi Ngôn bên kia điện thoại không tự chủ được bật cười: "Anh biết rồi.""..."Anh biết??Anh biết cái gì nha, anh biết em nhớ anh??Tiểu Thỏ nghe Trình Chi Ngôn ngữ khí khẳng định nói ba chữ "Anh biết rôi", nhịn không được lại mặt đỏ rồi."Được rồi, không nói, chúc ngủ ngon, anh đi ngủ." Tiểu Thỏ một trận cuống quít, vội vàng cúp điện thoại trở về phòng ngủ.Trình Chi Ngôn dựa ở trên ghế sofa, nhìn ba chữ "Đã cắt đứt" Biểu hiện trên màn hình, nhịn không được cười cười, tiện tay đưa điện thoại di động ném đến trên bàn trà trước mắt, hai tay anh mở ra hướng tới trên sô pha dựa vào.Ai... Khi nào thì mới có thể lấy cô về nhà...Bên này Tiểu Thỏ vừa mới cúp điện thoại trở về phòng ngủ, ba người ký túc xá cô kia liền cùng nhau quay đầu hướng tới cô nhìn."Làm... Làm gì a??" Tiểu Thỏ nhìn ba người các cô vẻ mặt như hổ rình mồi kia, nhịn không được hơi run sợ một phen." Mau, thành thật khai báo, có phải gọi điện thoại cùng bạn trai hay không??" Chu Đậu Đậu vẻ mặt bát quái nhìn Tiểu Thỏ, cười hì hì hỏi." Khẳng định là theo bạn trai gọi điện thoại, nếu không thì đặc biệt chạy đến trên ban công làm gì, giống chúng ta tiếp điện thoại người trong nhà đều là trực tiếp liền ở trong ký túc xá tiếp." Trang Manh Manh vẻ mặt khẳng định hướng tới Chu Đậu Đậu nói."Tiểu Thỏ, mau thành thật khai báo, âậu với bạn trai nói chuyện đã bao lâu a, là bạn học cao trung sao?? Bộ dáng cậu ta có đẹp trai hay không??" Đôi mắt Dương Tuyết Cần tản ra ánh sáng ngọc hướng tới Tiểu Thỏ một hơi hỏi mấy vấn đề."Ách... Cái này..." Tiểu Thỏ vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn các cô, rốt cục giơ hai tay đầu hàng nói: "Tớ có thể tả lời từng câu từng câu sao, các cậu nhiều vấn đề như vậy, tớ lập tức cũng trả lời không hết...""Tớ tới trước." Chu Đậu Đậu vòng qua Trang Manh Manh cùng Dương Tuyết Cần đi đến trước mặt Tiểu Thỏ đưa tay kéo cánh tay của cô, lôi cô trở về bên trong phòng ngủ, sau đó thuận tay tóm lấy một nắm hạt dưa trên bàn Dương Tuyết Cần nhét vào trong tay Tiểu Thỏ nói: "Vấn đề tương đối nhiều, không nên gấp gáp, chúng ta từng cái từng cái tới""..."Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn thoáng qua hạt dưa trong tay mình, còn có ánh mắt ba người kia lấp lánh phát sáng, đột nhiên cảm thấy... Hôm nay đại khái cô là không thể ngủ sớm rồi.Rất không dễ dàng nói xong chuyện chính mình cùng Trình Chi Ngôn.Trang Manh Manh các cô mở to hai mắt nhìn, kinh ngạc nói: "Cho nên... Bạn trai cậu lớn hơn bảy tuổi so với cậu?""Uh`m..." Tiểu Thỏ gật gật đầu."Vậy hiện tại anh.... Hai mươi lăm tuổi a?? Ba mẹ anh không thúc giục anh kết hôn sao??" Chu Đậu Đậu tiếp tục hỏi."Cái này..." Tiểu Thỏ cảm thấy được vấn đề này, cô giống như không có chú ý quá."Ai nha, không phải mới vừa nói hai nhà vẫn đều là nhận thức sao." Dương Tuyết Cần vẻ mặt bất đắc dĩ hướng tới Chu Đậu Đậu nói: "Kia khẳng định ba mẹ bạn trai cô ấy cũng chờ Tiểu Thỏ tốt nghiệp đại học!!""Ách..." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ gãi gãi đầu, về cái đề tài kết hôn này cô cùng Trình Chi Ngôn giống như thật sự không có thảo luận qua." Nhưng mà...." Trang Manh Manh cau mày, vẻ mặt có vẻ đăm chiêu nhìn Tiểu Thỏ nói: "Chờ Tiểu Thỏ tốt nghiệp, bạn trai cô hẳn là cũng sắp ba mươi tuổi..."