Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 781: Anh ôn nhu nhất
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh NguyễnCông ty Trình Chi Ngôn thuê tầng mười một, một tầng đều là thuộc bọn họ.Từ thang máy ra ngoài, đi phía trái hai bước chính là sân khấu trước công ty bọn họ, bình thường Đinh Tiểu Nhiễm chính là ngồi ở chỗ này làm việc.Lại đi vào trong, đó là văn phòng lớn, hai mươi mấy cái bàn làm việc tự động sắp xếp, trên tường văn phòng treo một chút tranh chữ danh ngôn danh nhân, phía trước mỗi một cái bàn công tác đều đã đặt một thân cây hình bồn hoa, mặc dù trang hoàng không phải đặc biệt tráng lệ, nhưng là vừa đi vào tới cũng có một loại cảm giác sinh khí dạt dào.Trong mắt Tiểu Thỏ tò mò đánh giá văn phòng bọn họ.Lúc này đã là tám giờ hơn buổi tối, đèn trên nóc văn phòng phát ra ánh sáng sáng ngời, Kỷ Lâm Khải, Vương Thước, Trương Vũ Phi bọn họ đang ở trước máy tính vùi đầu làm, bên cạnh còn có mấy người lần trước cùng nhau ăn cơm, Tiểu Thỏ nghiêng đầu nghĩ nghĩ, rốt cục nhớ tới mấy người kia là Lý Tưởng, Ngô Hướng Thiên còn có Cao Viễn.Trong văn phòng lớn như vậy sáu người bọn họ ngồi, mặt khác còn có hơn mười cái bàn không ở nơi đó, nghĩ đến là công ty chờ tuyển người cho người mới ngồi.Thấy Trình Chi Ngôn đến đây, Kỷ Lâm Khải từ máy tính trước mặt ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghi hoặc nhìn anh nói: "Lão Đại, sao anh lại tới nữa, không phải nói đã tan tầm sao."" Đến xem." Ánh mắt Trình Chi Ngôn nhàn nhạt đảo qua trên người Lý Tưởng, sau đó cầm thắt lưng trong tay để trên bàn gần kia nói: "Tới đây ăn một chút gì đi."Một cỗ hương vị gà chiên nhất thời tràn ngập trong không khí văn phòng.Kỷ Lâm Khải là người thứ nhất đứng lên, hướng tới phương hướng Trình Chi Ngôn đánh tới, hai tay mở túi ni lông, lấy ra chân gà liền từng ngụm từng ngụm bắt đầu ăn.Mấy người khác ngồi ở trước mặt máy tính cũng lảo đảo đi tới, tùy tiện chọn mấy thứ bắt đầu ăn."Lão Đại, phía bên tôi cơ cấu đã sai không nhiều lắm, Vương Chiêu Quân cùng Trương Phi bên kia cũng cơ bản đều đã tốt, liền chờ Lý Tưởng bên kia cơ cấu tốt, chúng ta là có thể thí nghiệm rồi." Kỷ Lâm Khải vừa ăn cánh gà chiên, vừa hướng tới Trình Chi Ngôn gật gù đắc ý nói."A...... Vậy Lý Tưởng bên kia như thế nào??" Ánh mắt Trình Chi Ngôn thâm trầm hướng tới Lý Tưởng nhìn thoáng qua."Tôi.... Cố gắng...." Lý Tưởng cầm khoai môn thơm mát trong tay, có chút chột dạ nhìn Trình Chi Ngôn một cái, sau đó liền lập tức cúi đầu." Một lát tôi đi xem một phen." Trình Chi Ngôn liếc mắt nhìn anh ta, sau đó lại hướng tới vài người xung quanh nhàn nhạt nói một tiếng: "Các cậu ăn trước."Sau đó liền dẫn Tiểu Thỏ hướng tới gian phòng làm việc tận cùng bên trong đi tới.Đinh Tiểu Nhiễm đứng ở một bên, nhìn bộ dáng mấy cái đại nam nhân kia vây quanh bàn công tác gặm chân gà, nhịn không được hung hăng chà chà chân.Vốn còn muốn có thể đi theo Trình Chi Ngôn tới công ty, thuận tiện gia tăng một chút cơ hội, không nghĩ tới, đám người này.. Thật sự là ghê tởm rồi!!"Tiểu Đinh, cô sao đứng ở nơi đó không ăn a??" Ngô Hướng Thiên nhìn Đinh Tiểu Nhiễm đứng cách bọn họ cách đó không xa, dễ gọi hỏi một câu."Không ăn, giảm béo!" Đinh Tiểu Nhiễm tức giận liếc anh ta một cái."Tiểu Đinh, cô đều đã gầy như vậy, còn giảm béo cái gì a." Lão Kỷ vừa gặm cánh gà chiên vừa hướng tới Đinh Tiểu Nhiễm gật gù đắc ý nói: "Cô xem tôi đều đã béo như vậy còn không phải cố gắng ăn, hơn nữa, người này a, không ăn no rồi, thế nào có khí lực đi giảm béo a!!"
Editor: Quỳnh Nguyễn
Công ty Trình Chi Ngôn thuê tầng mười một, một tầng đều là thuộc bọn họ.
Từ thang máy ra ngoài, đi phía trái hai bước chính là sân khấu trước công ty bọn họ, bình thường Đinh Tiểu Nhiễm chính là ngồi ở chỗ này làm việc.
Lại đi vào trong, đó là văn phòng lớn, hai mươi mấy cái bàn làm việc tự động sắp xếp, trên tường văn phòng treo một chút tranh chữ danh ngôn danh nhân, phía trước mỗi một cái bàn công tác đều đã đặt một thân cây hình bồn hoa, mặc dù trang hoàng không phải đặc biệt tráng lệ, nhưng là vừa đi vào tới cũng có một loại cảm giác sinh khí dạt dào.
Trong mắt Tiểu Thỏ tò mò đánh giá văn phòng bọn họ.
Lúc này đã là tám giờ hơn buổi tối, đèn trên nóc văn phòng phát ra ánh sáng sáng ngời, Kỷ Lâm Khải, Vương Thước, Trương Vũ Phi bọn họ đang ở trước máy tính vùi đầu làm, bên cạnh còn có mấy người lần trước cùng nhau ăn cơm, Tiểu Thỏ nghiêng đầu nghĩ nghĩ, rốt cục nhớ tới mấy người kia là Lý Tưởng, Ngô Hướng Thiên còn có Cao Viễn.
Trong văn phòng lớn như vậy sáu người bọn họ ngồi, mặt khác còn có hơn mười cái bàn không ở nơi đó, nghĩ đến là công ty chờ tuyển người cho người mới ngồi.
Thấy Trình Chi Ngôn đến đây, Kỷ Lâm Khải từ máy tính trước mặt ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghi hoặc nhìn anh nói: "Lão Đại, sao anh lại tới nữa, không phải nói đã tan tầm sao."
" Đến xem." Ánh mắt Trình Chi Ngôn nhàn nhạt đảo qua trên người Lý Tưởng, sau đó cầm thắt lưng trong tay để trên bàn gần kia nói: "Tới đây ăn một chút gì đi."
Một cỗ hương vị gà chiên nhất thời tràn ngập trong không khí văn phòng.
Kỷ Lâm Khải là người thứ nhất đứng lên, hướng tới phương hướng Trình Chi Ngôn đánh tới, hai tay mở túi ni lông, lấy ra chân gà liền từng ngụm từng ngụm bắt đầu ăn.
Mấy người khác ngồi ở trước mặt máy tính cũng lảo đảo đi tới, tùy tiện chọn mấy thứ bắt đầu ăn.
"Lão Đại, phía bên tôi cơ cấu đã sai không nhiều lắm, Vương Chiêu Quân cùng Trương Phi bên kia cũng cơ bản đều đã tốt, liền chờ Lý Tưởng bên kia cơ cấu tốt, chúng ta là có thể thí nghiệm rồi." Kỷ Lâm Khải vừa ăn cánh gà chiên, vừa hướng tới Trình Chi Ngôn gật gù đắc ý nói.
"A...... Vậy Lý Tưởng bên kia như thế nào??" Ánh mắt Trình Chi Ngôn thâm trầm hướng tới Lý Tưởng nhìn thoáng qua.
"Tôi.... Cố gắng...." Lý Tưởng cầm khoai môn thơm mát trong tay, có chút chột dạ nhìn Trình Chi Ngôn một cái, sau đó liền lập tức cúi đầu.
" Một lát tôi đi xem một phen." Trình Chi Ngôn liếc mắt nhìn anh ta, sau đó lại hướng tới vài người xung quanh nhàn nhạt nói một tiếng: "Các cậu ăn trước."
Sau đó liền dẫn Tiểu Thỏ hướng tới gian phòng làm việc tận cùng bên trong đi tới.
Đinh Tiểu Nhiễm đứng ở một bên, nhìn bộ dáng mấy cái đại nam nhân kia vây quanh bàn công tác gặm chân gà, nhịn không được hung hăng chà chà chân.
Vốn còn muốn có thể đi theo Trình Chi Ngôn tới công ty, thuận tiện gia tăng một chút cơ hội, không nghĩ tới, đám người này.. Thật sự là ghê tởm rồi!!
"Tiểu Đinh, cô sao đứng ở nơi đó không ăn a??" Ngô Hướng Thiên nhìn Đinh Tiểu Nhiễm đứng cách bọn họ cách đó không xa, dễ gọi hỏi một câu.
"Không ăn, giảm béo!" Đinh Tiểu Nhiễm tức giận liếc anh ta một cái.
"Tiểu Đinh, cô đều đã gầy như vậy, còn giảm béo cái gì a." Lão Kỷ vừa gặm cánh gà chiên vừa hướng tới Đinh Tiểu Nhiễm gật gù đắc ý nói: "Cô xem tôi đều đã béo như vậy còn không phải cố gắng ăn, hơn nữa, người này a, không ăn no rồi, thế nào có khí lực đi giảm béo a!!"
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: Quỳnh NguyễnCông ty Trình Chi Ngôn thuê tầng mười một, một tầng đều là thuộc bọn họ.Từ thang máy ra ngoài, đi phía trái hai bước chính là sân khấu trước công ty bọn họ, bình thường Đinh Tiểu Nhiễm chính là ngồi ở chỗ này làm việc.Lại đi vào trong, đó là văn phòng lớn, hai mươi mấy cái bàn làm việc tự động sắp xếp, trên tường văn phòng treo một chút tranh chữ danh ngôn danh nhân, phía trước mỗi một cái bàn công tác đều đã đặt một thân cây hình bồn hoa, mặc dù trang hoàng không phải đặc biệt tráng lệ, nhưng là vừa đi vào tới cũng có một loại cảm giác sinh khí dạt dào.Trong mắt Tiểu Thỏ tò mò đánh giá văn phòng bọn họ.Lúc này đã là tám giờ hơn buổi tối, đèn trên nóc văn phòng phát ra ánh sáng sáng ngời, Kỷ Lâm Khải, Vương Thước, Trương Vũ Phi bọn họ đang ở trước máy tính vùi đầu làm, bên cạnh còn có mấy người lần trước cùng nhau ăn cơm, Tiểu Thỏ nghiêng đầu nghĩ nghĩ, rốt cục nhớ tới mấy người kia là Lý Tưởng, Ngô Hướng Thiên còn có Cao Viễn.Trong văn phòng lớn như vậy sáu người bọn họ ngồi, mặt khác còn có hơn mười cái bàn không ở nơi đó, nghĩ đến là công ty chờ tuyển người cho người mới ngồi.Thấy Trình Chi Ngôn đến đây, Kỷ Lâm Khải từ máy tính trước mặt ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghi hoặc nhìn anh nói: "Lão Đại, sao anh lại tới nữa, không phải nói đã tan tầm sao."" Đến xem." Ánh mắt Trình Chi Ngôn nhàn nhạt đảo qua trên người Lý Tưởng, sau đó cầm thắt lưng trong tay để trên bàn gần kia nói: "Tới đây ăn một chút gì đi."Một cỗ hương vị gà chiên nhất thời tràn ngập trong không khí văn phòng.Kỷ Lâm Khải là người thứ nhất đứng lên, hướng tới phương hướng Trình Chi Ngôn đánh tới, hai tay mở túi ni lông, lấy ra chân gà liền từng ngụm từng ngụm bắt đầu ăn.Mấy người khác ngồi ở trước mặt máy tính cũng lảo đảo đi tới, tùy tiện chọn mấy thứ bắt đầu ăn."Lão Đại, phía bên tôi cơ cấu đã sai không nhiều lắm, Vương Chiêu Quân cùng Trương Phi bên kia cũng cơ bản đều đã tốt, liền chờ Lý Tưởng bên kia cơ cấu tốt, chúng ta là có thể thí nghiệm rồi." Kỷ Lâm Khải vừa ăn cánh gà chiên, vừa hướng tới Trình Chi Ngôn gật gù đắc ý nói."A...... Vậy Lý Tưởng bên kia như thế nào??" Ánh mắt Trình Chi Ngôn thâm trầm hướng tới Lý Tưởng nhìn thoáng qua."Tôi.... Cố gắng...." Lý Tưởng cầm khoai môn thơm mát trong tay, có chút chột dạ nhìn Trình Chi Ngôn một cái, sau đó liền lập tức cúi đầu." Một lát tôi đi xem một phen." Trình Chi Ngôn liếc mắt nhìn anh ta, sau đó lại hướng tới vài người xung quanh nhàn nhạt nói một tiếng: "Các cậu ăn trước."Sau đó liền dẫn Tiểu Thỏ hướng tới gian phòng làm việc tận cùng bên trong đi tới.Đinh Tiểu Nhiễm đứng ở một bên, nhìn bộ dáng mấy cái đại nam nhân kia vây quanh bàn công tác gặm chân gà, nhịn không được hung hăng chà chà chân.Vốn còn muốn có thể đi theo Trình Chi Ngôn tới công ty, thuận tiện gia tăng một chút cơ hội, không nghĩ tới, đám người này.. Thật sự là ghê tởm rồi!!"Tiểu Đinh, cô sao đứng ở nơi đó không ăn a??" Ngô Hướng Thiên nhìn Đinh Tiểu Nhiễm đứng cách bọn họ cách đó không xa, dễ gọi hỏi một câu."Không ăn, giảm béo!" Đinh Tiểu Nhiễm tức giận liếc anh ta một cái."Tiểu Đinh, cô đều đã gầy như vậy, còn giảm béo cái gì a." Lão Kỷ vừa gặm cánh gà chiên vừa hướng tới Đinh Tiểu Nhiễm gật gù đắc ý nói: "Cô xem tôi đều đã béo như vậy còn không phải cố gắng ăn, hơn nữa, người này a, không ăn no rồi, thế nào có khí lực đi giảm béo a!!"