Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 904: Phẩm rượu kém
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: May"Tớ??" Tiểu Thỏ sững sờ, sau đó lắc đầu cười nói: "Được rồi, ngũ âm ca hát của tớ không hoàn hảo, vẫn là đừng đi hát tương đối tốt hơn.""Cái gì, nhìn không ra." Cận Mặc khẽ ngơ ngác một chút, sau đó thuận miệng nói ra."Hắc hắc, cậu không thể nhìn bề ngoài nha." Tiểu Thỏ thẹn thùng cười.Cận Mặc giơ ly với cô một chút, sau đó một hơi uống xong bia trong ly, một đôi mắt thâm thúy lóe lên hào quang sáng chói nhìn cô."Ách... Cái kia..." Tiểu Thỏ biết rõ anh là đang đợi mình uống bia, chỉ là...Cô chần chờ một chút, duỗi tay gãi gãi đầu của mình, thẹn thùng cười nói với anh: "Tớ không quá biết uống bia, chỉ cần hơi uống một chút, liền sẽ uống say, sau đó... Ừ... Chính là nghe nói phẩm rượu của tớ không tốt lắm, sau khi uống rượu say, còn sẽ không nhớ ra được đã xảy ra chuyện gì... Cho nên... cái đó, tớ liền không uống bia với cậu được..."Đại khái là không nghĩ tới Tiểu Thỏ sẽ nói như vậy, Cận Mặc sững sờ một chút, sau đó nhìn cô không tự chủ được bật cười."Cậu cười cái gì??" Tiểu Thỏ nhìn nụ cười của anh, không được tự nhiên hỏi."Không có gì, chính là lần đầu tiên gặp được người tự nói mình phẩm rượu kém." Cận Mặc thu hồi nụ cười trên mặt, lại khôi phục bộ dáng mặt không chút thay đổi."..."Tiểu Thỏ cảm thấy... Cô giống như không biết nói cái gì."Ai da, ta kháo, ( khi yêu đã thành chuyện cũ) này là ai bấm a, bài này là niên đại nào, ai sẽ hát??" Vừa vặn lúc này, Vương Tử Vinh nhìn tên bài nhạc nhảy ra trên màn ảnh, cầm lấy micro khiển trách một tiếng.Mọi người nhất thời đưa mắt nhìn sang hai người ngồi ở trước máy chọn nhạc."Không phải là tớ chọn đâu." Trang Manh Manh buông tay ra, một bộ dáng vẻ vô tội nhìn mọi người nói: "Là Đậu Đậu chọn.""Tớ chính là ấn chọn trên bảng xếp hạng thôi, nếu các người không biết hát, tớ liền bấm bỏ bài này là được rồi." Chu Đậu Đậu đại khái cũng là có chút ngượng ngùng, lúc duỗi tay đang chuẩn bị tắt nhạc, Cận Mặc đứng lên, thản nhiên nói với Vương Tử Vinh cầm lấy micro: "Đưa tớ đi, tớ đến hát."
Editor: May
"Tớ??" Tiểu Thỏ sững sờ, sau đó lắc đầu cười nói: "Được rồi, ngũ âm ca hát của tớ không hoàn hảo, vẫn là đừng đi hát tương đối tốt hơn."
"Cái gì, nhìn không ra." Cận Mặc khẽ ngơ ngác một chút, sau đó thuận miệng nói ra.
"Hắc hắc, cậu không thể nhìn bề ngoài nha." Tiểu Thỏ thẹn thùng cười.
Cận Mặc giơ ly với cô một chút, sau đó một hơi uống xong bia trong ly, một đôi mắt thâm thúy lóe lên hào quang sáng chói nhìn cô.
"Ách... Cái kia..." Tiểu Thỏ biết rõ anh là đang đợi mình uống bia, chỉ là...
Cô chần chờ một chút, duỗi tay gãi gãi đầu của mình, thẹn thùng cười nói với anh: "Tớ không quá biết uống bia, chỉ cần hơi uống một chút, liền sẽ uống say, sau đó... Ừ... Chính là nghe nói phẩm rượu của tớ không tốt lắm, sau khi uống rượu say, còn sẽ không nhớ ra được đã xảy ra chuyện gì... Cho nên... cái đó, tớ liền không uống bia với cậu được..."
Đại khái là không nghĩ tới Tiểu Thỏ sẽ nói như vậy, Cận Mặc sững sờ một chút, sau đó nhìn cô không tự chủ được bật cười.
"Cậu cười cái gì??" Tiểu Thỏ nhìn nụ cười của anh, không được tự nhiên hỏi.
"Không có gì, chính là lần đầu tiên gặp được người tự nói mình phẩm rượu kém." Cận Mặc thu hồi nụ cười trên mặt, lại khôi phục bộ dáng mặt không chút thay đổi.
"..."
Tiểu Thỏ cảm thấy... Cô giống như không biết nói cái gì.
"Ai da, ta kháo, ( khi yêu đã thành chuyện cũ) này là ai bấm a, bài này là niên đại nào, ai sẽ hát??" Vừa vặn lúc này, Vương Tử Vinh nhìn tên bài nhạc nhảy ra trên màn ảnh, cầm lấy micro khiển trách một tiếng.
Mọi người nhất thời đưa mắt nhìn sang hai người ngồi ở trước máy chọn nhạc.
"Không phải là tớ chọn đâu." Trang Manh Manh buông tay ra, một bộ dáng vẻ vô tội nhìn mọi người nói: "Là Đậu Đậu chọn."
"Tớ chính là ấn chọn trên bảng xếp hạng thôi, nếu các người không biết hát, tớ liền bấm bỏ bài này là được rồi." Chu Đậu Đậu đại khái cũng là có chút ngượng ngùng, lúc duỗi tay đang chuẩn bị tắt nhạc, Cận Mặc đứng lên, thản nhiên nói với Vương Tử Vinh cầm lấy micro: "Đưa tớ đi, tớ đến hát."
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: May"Tớ??" Tiểu Thỏ sững sờ, sau đó lắc đầu cười nói: "Được rồi, ngũ âm ca hát của tớ không hoàn hảo, vẫn là đừng đi hát tương đối tốt hơn.""Cái gì, nhìn không ra." Cận Mặc khẽ ngơ ngác một chút, sau đó thuận miệng nói ra."Hắc hắc, cậu không thể nhìn bề ngoài nha." Tiểu Thỏ thẹn thùng cười.Cận Mặc giơ ly với cô một chút, sau đó một hơi uống xong bia trong ly, một đôi mắt thâm thúy lóe lên hào quang sáng chói nhìn cô."Ách... Cái kia..." Tiểu Thỏ biết rõ anh là đang đợi mình uống bia, chỉ là...Cô chần chờ một chút, duỗi tay gãi gãi đầu của mình, thẹn thùng cười nói với anh: "Tớ không quá biết uống bia, chỉ cần hơi uống một chút, liền sẽ uống say, sau đó... Ừ... Chính là nghe nói phẩm rượu của tớ không tốt lắm, sau khi uống rượu say, còn sẽ không nhớ ra được đã xảy ra chuyện gì... Cho nên... cái đó, tớ liền không uống bia với cậu được..."Đại khái là không nghĩ tới Tiểu Thỏ sẽ nói như vậy, Cận Mặc sững sờ một chút, sau đó nhìn cô không tự chủ được bật cười."Cậu cười cái gì??" Tiểu Thỏ nhìn nụ cười của anh, không được tự nhiên hỏi."Không có gì, chính là lần đầu tiên gặp được người tự nói mình phẩm rượu kém." Cận Mặc thu hồi nụ cười trên mặt, lại khôi phục bộ dáng mặt không chút thay đổi."..."Tiểu Thỏ cảm thấy... Cô giống như không biết nói cái gì."Ai da, ta kháo, ( khi yêu đã thành chuyện cũ) này là ai bấm a, bài này là niên đại nào, ai sẽ hát??" Vừa vặn lúc này, Vương Tử Vinh nhìn tên bài nhạc nhảy ra trên màn ảnh, cầm lấy micro khiển trách một tiếng.Mọi người nhất thời đưa mắt nhìn sang hai người ngồi ở trước máy chọn nhạc."Không phải là tớ chọn đâu." Trang Manh Manh buông tay ra, một bộ dáng vẻ vô tội nhìn mọi người nói: "Là Đậu Đậu chọn.""Tớ chính là ấn chọn trên bảng xếp hạng thôi, nếu các người không biết hát, tớ liền bấm bỏ bài này là được rồi." Chu Đậu Đậu đại khái cũng là có chút ngượng ngùng, lúc duỗi tay đang chuẩn bị tắt nhạc, Cận Mặc đứng lên, thản nhiên nói với Vương Tử Vinh cầm lấy micro: "Đưa tớ đi, tớ đến hát."