Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 913: Đều không thích
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: May"Tớ cảm thấy, Dương Tuyết Cần ký túc xá các người, thích Hoàng Gia Hi sao??" Cận Mặc nghĩ rất lâu, cuối cùng nghĩ ra một đề tài."Tuyết Cần a..." Tiểu Thỏ nghiêng đầu suy tư một chút, sau đó gật gật đầu nói: "Tớ cảm thấy được cô ấy hẳn là thích đi, chỉ là nếu hiện tại cậu đi tỏ tình với cô ấy, nói không chừng cô ấy liền sẽ vứt bỏ Hoàng Gia Hi, ngược lại nhảy vào ôm ấp của cậu đó."Cận Mặc liền giật mình, sau đó thản nhiên nói: "Chớ nói lung tung.""Thực nha, lớp chúng ta có rất nhiều nữ sinh thích cậu, cậu xem trước đó lúc tớ cùng nhau ăn cơm với cậu, không phải là còn hỏi qua cậu thích loại hình nữ sinh gì sao, quyển sổ dùng để ghi chép kia, sau khi tớ cầm trở về, thiếu chút nữa liền bị những nữ sinh kia của lớp chúng ta lật nát rồi nha." Tiểu Thỏ cười đến vẻ mặt xấu xa nhìn anh.Trên mặt không chút thay đổi của Cận Mặc, lập tức hiện ra một chút không được tự nhiên."Ai nha, tớ nói thực, cậu xem Hoàng Gia Hi đã cùng một chỗ với Tuyết Cần ký túc xá chúng tớ, cậu có muốn cũng suy tính liên kết cùng với người ký túc xá chúng ta không?? Câu ưa thích Manh Manh hay là thích Đậu Đậu?? Tớ giật dây giúp cậu a??" Tiểu Thỏ tiếp tục cười đến vẻ mặt như tên trộm nhìn anh.Cận Mặc nhàn nhạt liếc cô một cái, nói: "Đều không thích.""Ách... Cái này..." Tiểu Thỏ lập tức có chút lúng túng sờ sờ mũi.Liền ở khi Cận Mặc dự định nói tiếp gì đó, kèm theo một tiếng kêu lớn, tàu điện ngầm ầm ầm vào trạm."Ai nha, tàu điện ngầm đến, cậu đứng gần quá rồi." Tiểu Thỏ mắt thấy tàu điện ngầm gào thét đến, mà nơi Cận Mặc đứng thẳng tựa hồ cách ray sắt có hơi quá gần, liền nhịn không được duỗi tay kéo cánh tay anh một cái.Cận Mặc bị Tiểu Thỏ lôi kéo, hơi nhích lại gần phía cô một chút."Tích tích tích." Sau khi vang lên ba tiếng, cửa xe tàu điện ngầm mở ra, những người mới xuồng từ đầu phố mới, nối đuôi nhau, đợi đến hành khách xuống xe đều xuống đến không sai biệt lắm, người chờ lên xe ở cạnh hai bên lúc này mới như ong vỡ tổ vọt vào.
Editor: May
"Tớ cảm thấy, Dương Tuyết Cần ký túc xá các người, thích Hoàng Gia Hi sao??" Cận Mặc nghĩ rất lâu, cuối cùng nghĩ ra một đề tài.
"Tuyết Cần a..." Tiểu Thỏ nghiêng đầu suy tư một chút, sau đó gật gật đầu nói: "Tớ cảm thấy được cô ấy hẳn là thích đi, chỉ là nếu hiện tại cậu đi tỏ tình với cô ấy, nói không chừng cô ấy liền sẽ vứt bỏ Hoàng Gia Hi, ngược lại nhảy vào ôm ấp của cậu đó."
Cận Mặc liền giật mình, sau đó thản nhiên nói: "Chớ nói lung tung."
"Thực nha, lớp chúng ta có rất nhiều nữ sinh thích cậu, cậu xem trước đó lúc tớ cùng nhau ăn cơm với cậu, không phải là còn hỏi qua cậu thích loại hình nữ sinh gì sao, quyển sổ dùng để ghi chép kia, sau khi tớ cầm trở về, thiếu chút nữa liền bị những nữ sinh kia của lớp chúng ta lật nát rồi nha." Tiểu Thỏ cười đến vẻ mặt xấu xa nhìn anh.
Trên mặt không chút thay đổi của Cận Mặc, lập tức hiện ra một chút không được tự nhiên.
"Ai nha, tớ nói thực, cậu xem Hoàng Gia Hi đã cùng một chỗ với Tuyết Cần ký túc xá chúng tớ, cậu có muốn cũng suy tính liên kết cùng với người ký túc xá chúng ta không?? Câu ưa thích Manh Manh hay là thích Đậu Đậu?? Tớ giật dây giúp cậu a??" Tiểu Thỏ tiếp tục cười đến vẻ mặt như tên trộm nhìn anh.
Cận Mặc nhàn nhạt liếc cô một cái, nói: "Đều không thích."
"Ách... Cái này..." Tiểu Thỏ lập tức có chút lúng túng sờ sờ mũi.
Liền ở khi Cận Mặc dự định nói tiếp gì đó, kèm theo một tiếng kêu lớn, tàu điện ngầm ầm ầm vào trạm.
"Ai nha, tàu điện ngầm đến, cậu đứng gần quá rồi." Tiểu Thỏ mắt thấy tàu điện ngầm gào thét đến, mà nơi Cận Mặc đứng thẳng tựa hồ cách ray sắt có hơi quá gần, liền nhịn không được duỗi tay kéo cánh tay anh một cái.
Cận Mặc bị Tiểu Thỏ lôi kéo, hơi nhích lại gần phía cô một chút.
"Tích tích tích." Sau khi vang lên ba tiếng, cửa xe tàu điện ngầm mở ra, những người mới xuồng từ đầu phố mới, nối đuôi nhau, đợi đến hành khách xuống xe đều xuống đến không sai biệt lắm, người chờ lên xe ở cạnh hai bên lúc này mới như ong vỡ tổ vọt vào.
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: May"Tớ cảm thấy, Dương Tuyết Cần ký túc xá các người, thích Hoàng Gia Hi sao??" Cận Mặc nghĩ rất lâu, cuối cùng nghĩ ra một đề tài."Tuyết Cần a..." Tiểu Thỏ nghiêng đầu suy tư một chút, sau đó gật gật đầu nói: "Tớ cảm thấy được cô ấy hẳn là thích đi, chỉ là nếu hiện tại cậu đi tỏ tình với cô ấy, nói không chừng cô ấy liền sẽ vứt bỏ Hoàng Gia Hi, ngược lại nhảy vào ôm ấp của cậu đó."Cận Mặc liền giật mình, sau đó thản nhiên nói: "Chớ nói lung tung.""Thực nha, lớp chúng ta có rất nhiều nữ sinh thích cậu, cậu xem trước đó lúc tớ cùng nhau ăn cơm với cậu, không phải là còn hỏi qua cậu thích loại hình nữ sinh gì sao, quyển sổ dùng để ghi chép kia, sau khi tớ cầm trở về, thiếu chút nữa liền bị những nữ sinh kia của lớp chúng ta lật nát rồi nha." Tiểu Thỏ cười đến vẻ mặt xấu xa nhìn anh.Trên mặt không chút thay đổi của Cận Mặc, lập tức hiện ra một chút không được tự nhiên."Ai nha, tớ nói thực, cậu xem Hoàng Gia Hi đã cùng một chỗ với Tuyết Cần ký túc xá chúng tớ, cậu có muốn cũng suy tính liên kết cùng với người ký túc xá chúng ta không?? Câu ưa thích Manh Manh hay là thích Đậu Đậu?? Tớ giật dây giúp cậu a??" Tiểu Thỏ tiếp tục cười đến vẻ mặt như tên trộm nhìn anh.Cận Mặc nhàn nhạt liếc cô một cái, nói: "Đều không thích.""Ách... Cái này..." Tiểu Thỏ lập tức có chút lúng túng sờ sờ mũi.Liền ở khi Cận Mặc dự định nói tiếp gì đó, kèm theo một tiếng kêu lớn, tàu điện ngầm ầm ầm vào trạm."Ai nha, tàu điện ngầm đến, cậu đứng gần quá rồi." Tiểu Thỏ mắt thấy tàu điện ngầm gào thét đến, mà nơi Cận Mặc đứng thẳng tựa hồ cách ray sắt có hơi quá gần, liền nhịn không được duỗi tay kéo cánh tay anh một cái.Cận Mặc bị Tiểu Thỏ lôi kéo, hơi nhích lại gần phía cô một chút."Tích tích tích." Sau khi vang lên ba tiếng, cửa xe tàu điện ngầm mở ra, những người mới xuồng từ đầu phố mới, nối đuôi nhau, đợi đến hành khách xuống xe đều xuống đến không sai biệt lắm, người chờ lên xe ở cạnh hai bên lúc này mới như ong vỡ tổ vọt vào.