Tác giả:

Thanh Tâm là một học sinh bình thường như bao người bạn cùng tuổi khác. Hôm nay là sinh nhật cô tròn mười tám tuổi. ”Tâm ơi. Hôm nay sinh nhật cậu, để bọn tớ trực nhật lớp cho, cậu về nhà chuẩn bị trước đi. Lát nữa bọn tớ sang.” Một cô bạn của Thanh Tâm nhanh nhảu nói. Thế là Tâm về nhà trước để chuẩn bị mà không biết hôm nay là ngày mà số phận mình sẽ bị thay đổi. Về đến nhà, Tâm vội vàng lên phòng thay đồ để xuống phụ mẹ chuẩn bị tiệc sinh nhật của mình. Vừa đóng cửa phòng lại, Tâm giật mình khi thấy trong phòng có hai cô gái tầm tuổi mình. Tâm sợ muốn hét lên nhưng lại không hét được, muốn chạy nhưng không thể nhấc nổi chân lên. ”Công chúa, đã tới giờ phải trở về rồi. Chúng thần phụng mệnh của người, hôm nay tới đón người trở về.” Hai cô gái lại gần, cúi đầu cung kính nói với Thanh Tâm. Cái chuyện gì xảy ra đây? Hai người này là ai? Tại sao lại nói những lời này? Đầu óc Thanh Tâm quay vòng vòng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Thanh Tâm còn chưa hiểu gì đã thấy hai cô gái đưa một…

Chương 11

Hồng ThủyTác giả: Thu ThảoTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngThanh Tâm là một học sinh bình thường như bao người bạn cùng tuổi khác. Hôm nay là sinh nhật cô tròn mười tám tuổi. ”Tâm ơi. Hôm nay sinh nhật cậu, để bọn tớ trực nhật lớp cho, cậu về nhà chuẩn bị trước đi. Lát nữa bọn tớ sang.” Một cô bạn của Thanh Tâm nhanh nhảu nói. Thế là Tâm về nhà trước để chuẩn bị mà không biết hôm nay là ngày mà số phận mình sẽ bị thay đổi. Về đến nhà, Tâm vội vàng lên phòng thay đồ để xuống phụ mẹ chuẩn bị tiệc sinh nhật của mình. Vừa đóng cửa phòng lại, Tâm giật mình khi thấy trong phòng có hai cô gái tầm tuổi mình. Tâm sợ muốn hét lên nhưng lại không hét được, muốn chạy nhưng không thể nhấc nổi chân lên. ”Công chúa, đã tới giờ phải trở về rồi. Chúng thần phụng mệnh của người, hôm nay tới đón người trở về.” Hai cô gái lại gần, cúi đầu cung kính nói với Thanh Tâm. Cái chuyện gì xảy ra đây? Hai người này là ai? Tại sao lại nói những lời này? Đầu óc Thanh Tâm quay vòng vòng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Thanh Tâm còn chưa hiểu gì đã thấy hai cô gái đưa một… “Em làm gì mà phải mặc quần áo kiểu này?” Tử Vũ mở miệng hỏi khi thấy Hồng Thủy mặc chiếc áo choàng che kín mít cả người, chỉ để lộ hai con mắt.”Hiện tại, tin tức em tỉnh lại vẫn chưa tiết lộ ra ngoài, em không muốn ai biết nên phải mặc thế này. Mà anh không được tiết lộ thân phận của em nhé.” Thủy giải thích”Ừ anh biết rồi.”...................Hồng Thủy và Tử Vũ đã đi đến và đứng trước nhà của một tướng quân trong triều.”Đây chẳng phải nhà của tướng quân Hàm Kỳ sao?” Vũ hỏi”Đúng vậy.””Em đến đây để trộm cái gì?””Lát nữa anh sẽ biết, vào thôi.” Thủy kéo tay Vũ định đi vào lại bị kéo lại, cô khó hiểu nhìn Vũ.”Bây giờ là ban ngày ban mặt, em vào đấy làm gì. Có ai lại đi ăn trộm khi trời còn sáng thế này chứ, không sợ bị bắt à.” Đúng thật là bó tay với bà cô này, hiên ngang đòi vào nhà người ta ăn trộm khi trời còn sáng.”Anh thấy với thực lực của anh và em ai có thể phát hiện ra rồi bắt chúng ta hả?” Thủy bực mình kiễng chân đập một phát vào đầu Vũ.”Nói cũng đúng, anh quên mất.” Tử Vũ gãi đầu nói........................Hai người lẻn vào trong mật thất nhà Hàm Kỳ”Em muốn trộm cái gì ở đây, anh thấy không có gì đáng giá cả.””Thứ em muốn trộm là cái này.” Hồng Thủy giơ lên một quả cầu ký ức”Em lấy nó làm gì?””Để lấy lại quân quyền từ tay Hàm Kỳ.” Hồng Thủy vừa đúc quả cầu vào túi, tiện thể móc từ đó ra một quả cầu khác bỏ vào ngăn kéo”Thế quả cầu em vừa bỏ vào ngăn kéo là thế nào.” Tử Vũ không biết rốt cuộc Hồng Thủy đang làm gì.”Cái đó là để tặng cho ông ta tội danh mưu phản, được rồi chúng ta đi thôi, về cung rồi nói tiếp.” Hồng Thủy kéo tay Tử Vũ trở về. (hai anh chị có thể tự nhiên hơn không? Đi ăn trộm mà cứ như đi chơi ấy nhỉ)..................Trở lại vườn hoa ban, Hồng Thủy cho người đi mời Vân Phong tới. Ba người đang ngồi quanh một cái bàn nó chuyện.”Em muốn anh điều động binh lính bắt Hàm Kỳ vì tội mưu phản.” Thủy nói với Phong”Nhưng chúng ta không có chứng cứ.” Phong rầu rĩ”Ai bảo không có, chúng ta có mà, em đã để trong nhà ông ta rồi.” Hồng Thủy tươi cười”Rốt cuộc là trong quả cầu kỳ ức đó có chứa gì vậy?” Vũ không nhịn được mà hỏi Thủy, từ lúc bị cô kéo về cậu đã rất tò mò rồi”À cũng không có gì, chỉ là một vài kế hoạch tạo phản, một số vật chứng về tội tham ô.......” Hồng Thủy tùy tiện trả lời”Em gái cậu đúng là cao tay, vừa vào nhà người ta ăn trộm còn tặng luôn một cái nón tạo phản để giành quân quyền về tay mình, bao giờ mình mới đạt tới trình độ đó đây?” Tử Vũ quay ra cảm thán với Vân Phong.”Giờ mình cũng mới biết mà.” Vân Phong bày ra khuôn mặt vô cùng nai tơ.”Thôi, hai người không cần khen em nữa, em biết là mình giỏi rồi. Hai người qua đây, em có chuyện muốn bàn.” Hồng Thủy đưa hai người về việc chính mà cô muốn nói.

“Em làm gì mà phải mặc quần áo kiểu này?” Tử Vũ mở miệng hỏi khi thấy Hồng Thủy mặc chiếc áo choàng che kín mít cả người, chỉ để lộ hai con mắt.

”Hiện tại, tin tức em tỉnh lại vẫn chưa tiết lộ ra ngoài, em không muốn ai biết nên phải mặc thế này. Mà anh không được tiết lộ thân phận của em nhé.” Thủy giải thích

”Ừ anh biết rồi.”

...................

Hồng Thủy và Tử Vũ đã đi đến và đứng trước nhà của một tướng quân trong triều.

”Đây chẳng phải nhà của tướng quân Hàm Kỳ sao?” Vũ hỏi

”Đúng vậy.”

”Em đến đây để trộm cái gì?”

”Lát nữa anh sẽ biết, vào thôi.” Thủy kéo tay Vũ định đi vào lại bị kéo lại, cô khó hiểu nhìn Vũ.

”Bây giờ là ban ngày ban mặt, em vào đấy làm gì. Có ai lại đi ăn trộm khi trời còn sáng thế này chứ, không sợ bị bắt à.” Đúng thật là bó tay với bà cô này, hiên ngang đòi vào nhà người ta ăn trộm khi trời còn sáng.

”Anh thấy với thực lực của anh và em ai có thể phát hiện ra rồi bắt chúng ta hả?” Thủy bực mình kiễng chân đập một phát vào đầu Vũ.

”Nói cũng đúng, anh quên mất.” Tử Vũ gãi đầu nói

........................

Hai người lẻn vào trong mật thất nhà Hàm Kỳ

”Em muốn trộm cái gì ở đây, anh thấy không có gì đáng giá cả.”

”Thứ em muốn trộm là cái này.” Hồng Thủy giơ lên một quả cầu ký ức

”Em lấy nó làm gì?”

”Để lấy lại quân quyền từ tay Hàm Kỳ.” Hồng Thủy vừa đúc quả cầu vào túi, tiện thể móc từ đó ra một quả cầu khác bỏ vào ngăn kéo

”Thế quả cầu em vừa bỏ vào ngăn kéo là thế nào.” Tử Vũ không biết rốt cuộc Hồng Thủy đang làm gì.

”Cái đó là để tặng cho ông ta tội danh mưu phản, được rồi chúng ta đi thôi, về cung rồi nói tiếp.” Hồng Thủy kéo tay Tử Vũ trở về. (hai anh chị có thể tự nhiên hơn không? Đi ăn trộm mà cứ như đi chơi ấy nhỉ)

..................

Trở lại vườn hoa ban, Hồng Thủy cho người đi mời Vân Phong tới. Ba người đang ngồi quanh một cái bàn nó chuyện.

”Em muốn anh điều động binh lính bắt Hàm Kỳ vì tội mưu phản.” Thủy nói với Phong

”Nhưng chúng ta không có chứng cứ.” Phong rầu rĩ

”Ai bảo không có, chúng ta có mà, em đã để trong nhà ông ta rồi.” Hồng Thủy tươi cười

”Rốt cuộc là trong quả cầu kỳ ức đó có chứa gì vậy?” Vũ không nhịn được mà hỏi Thủy, từ lúc bị cô kéo về cậu đã rất tò mò rồi

”À cũng không có gì, chỉ là một vài kế hoạch tạo phản, một số vật chứng về tội tham ô.......” Hồng Thủy tùy tiện trả lời

”Em gái cậu đúng là cao tay, vừa vào nhà người ta ăn trộm còn tặng luôn một cái nón tạo phản để giành quân quyền về tay mình, bao giờ mình mới đạt tới trình độ đó đây?” Tử Vũ quay ra cảm thán với Vân Phong.

”Giờ mình cũng mới biết mà.” Vân Phong bày ra khuôn mặt vô cùng nai tơ.

”Thôi, hai người không cần khen em nữa, em biết là mình giỏi rồi. Hai người qua đây, em có chuyện muốn bàn.” Hồng Thủy đưa hai người về việc chính mà cô muốn nói.

Hồng ThủyTác giả: Thu ThảoTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngThanh Tâm là một học sinh bình thường như bao người bạn cùng tuổi khác. Hôm nay là sinh nhật cô tròn mười tám tuổi. ”Tâm ơi. Hôm nay sinh nhật cậu, để bọn tớ trực nhật lớp cho, cậu về nhà chuẩn bị trước đi. Lát nữa bọn tớ sang.” Một cô bạn của Thanh Tâm nhanh nhảu nói. Thế là Tâm về nhà trước để chuẩn bị mà không biết hôm nay là ngày mà số phận mình sẽ bị thay đổi. Về đến nhà, Tâm vội vàng lên phòng thay đồ để xuống phụ mẹ chuẩn bị tiệc sinh nhật của mình. Vừa đóng cửa phòng lại, Tâm giật mình khi thấy trong phòng có hai cô gái tầm tuổi mình. Tâm sợ muốn hét lên nhưng lại không hét được, muốn chạy nhưng không thể nhấc nổi chân lên. ”Công chúa, đã tới giờ phải trở về rồi. Chúng thần phụng mệnh của người, hôm nay tới đón người trở về.” Hai cô gái lại gần, cúi đầu cung kính nói với Thanh Tâm. Cái chuyện gì xảy ra đây? Hai người này là ai? Tại sao lại nói những lời này? Đầu óc Thanh Tâm quay vòng vòng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Thanh Tâm còn chưa hiểu gì đã thấy hai cô gái đưa một… “Em làm gì mà phải mặc quần áo kiểu này?” Tử Vũ mở miệng hỏi khi thấy Hồng Thủy mặc chiếc áo choàng che kín mít cả người, chỉ để lộ hai con mắt.”Hiện tại, tin tức em tỉnh lại vẫn chưa tiết lộ ra ngoài, em không muốn ai biết nên phải mặc thế này. Mà anh không được tiết lộ thân phận của em nhé.” Thủy giải thích”Ừ anh biết rồi.”...................Hồng Thủy và Tử Vũ đã đi đến và đứng trước nhà của một tướng quân trong triều.”Đây chẳng phải nhà của tướng quân Hàm Kỳ sao?” Vũ hỏi”Đúng vậy.””Em đến đây để trộm cái gì?””Lát nữa anh sẽ biết, vào thôi.” Thủy kéo tay Vũ định đi vào lại bị kéo lại, cô khó hiểu nhìn Vũ.”Bây giờ là ban ngày ban mặt, em vào đấy làm gì. Có ai lại đi ăn trộm khi trời còn sáng thế này chứ, không sợ bị bắt à.” Đúng thật là bó tay với bà cô này, hiên ngang đòi vào nhà người ta ăn trộm khi trời còn sáng.”Anh thấy với thực lực của anh và em ai có thể phát hiện ra rồi bắt chúng ta hả?” Thủy bực mình kiễng chân đập một phát vào đầu Vũ.”Nói cũng đúng, anh quên mất.” Tử Vũ gãi đầu nói........................Hai người lẻn vào trong mật thất nhà Hàm Kỳ”Em muốn trộm cái gì ở đây, anh thấy không có gì đáng giá cả.””Thứ em muốn trộm là cái này.” Hồng Thủy giơ lên một quả cầu ký ức”Em lấy nó làm gì?””Để lấy lại quân quyền từ tay Hàm Kỳ.” Hồng Thủy vừa đúc quả cầu vào túi, tiện thể móc từ đó ra một quả cầu khác bỏ vào ngăn kéo”Thế quả cầu em vừa bỏ vào ngăn kéo là thế nào.” Tử Vũ không biết rốt cuộc Hồng Thủy đang làm gì.”Cái đó là để tặng cho ông ta tội danh mưu phản, được rồi chúng ta đi thôi, về cung rồi nói tiếp.” Hồng Thủy kéo tay Tử Vũ trở về. (hai anh chị có thể tự nhiên hơn không? Đi ăn trộm mà cứ như đi chơi ấy nhỉ)..................Trở lại vườn hoa ban, Hồng Thủy cho người đi mời Vân Phong tới. Ba người đang ngồi quanh một cái bàn nó chuyện.”Em muốn anh điều động binh lính bắt Hàm Kỳ vì tội mưu phản.” Thủy nói với Phong”Nhưng chúng ta không có chứng cứ.” Phong rầu rĩ”Ai bảo không có, chúng ta có mà, em đã để trong nhà ông ta rồi.” Hồng Thủy tươi cười”Rốt cuộc là trong quả cầu kỳ ức đó có chứa gì vậy?” Vũ không nhịn được mà hỏi Thủy, từ lúc bị cô kéo về cậu đã rất tò mò rồi”À cũng không có gì, chỉ là một vài kế hoạch tạo phản, một số vật chứng về tội tham ô.......” Hồng Thủy tùy tiện trả lời”Em gái cậu đúng là cao tay, vừa vào nhà người ta ăn trộm còn tặng luôn một cái nón tạo phản để giành quân quyền về tay mình, bao giờ mình mới đạt tới trình độ đó đây?” Tử Vũ quay ra cảm thán với Vân Phong.”Giờ mình cũng mới biết mà.” Vân Phong bày ra khuôn mặt vô cùng nai tơ.”Thôi, hai người không cần khen em nữa, em biết là mình giỏi rồi. Hai người qua đây, em có chuyện muốn bàn.” Hồng Thủy đưa hai người về việc chính mà cô muốn nói.

Chương 11