Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…

Chương 1064: Thực xin lỗi

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: May"..." Cố Ninh Thư bị câu này của anh chặn lại, trong chốc lát, lại có thể không nói tiếp được."Có thời gian suy tư những vấn đề không có dinh dưỡng này, còn không bằng chú phối hợp tiếp nhận trị liệu thật tốt, ví dụ chữa lành bệnh nan y cũng không phải là ít." Cố Trừng Tịch nắm chặt tay, chống đỡ ở trên tường, nghiến răng nghiến lợi nói ra với Cố Ninh Thư.Cố Ninh Thư trầm mặc một lát, sau đó thấp giọng nói với anh: "Em biết rõ, lúc cô ấy còn rất nhỏ, từng gặp qua anh, khi đó, anh hẳn là ở tạm trong chùa Văn Lai.""...""Cô ấy nói, trước kia cô ấy ở chùa Văn Lai từng gặp qua một tiểu hòa thượng rất tuấn tú rất tuấn tú, lúc cầu nguyện, còn từng vụng trộm hy vọng, có thể gặp được vị tiểu hòa thượng kia lần nữa, cô ấy nói cô ấy hết sức thích vị tiểu hòa thượng kia, còn nói em và anh ta lớn lên rất giống nhau, thậm chí còn từng truy hỏi em, trước kia có từng đi chùa Văn Lai chưa..." Giọng nói Cố Ninh Thư chậm rãi nói với anh: "Chỉ là rốt cuộc bởi vì số tuổi không đúng, cô ấy cũng liền thôi... Cho nên, anh... Nếu như em không có xuất hiện, hiện tại... Có lẽ cô ấy đã là bạn gái của anh..."Cố Trừng Tịch nghe lời nói của cậu ta, chỉ cảm thấy trong nội tâm từng đợt chặn đến khó chịu, anh hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói: "Cho nên thế nào, trên thế giới này nào có nếu như, thời gian đã qua, cô ấy đã bạn gái của chú, bây giờ nói những thứ này thì có ích lợi gì đâu...""Anh..." Cố Ninh Thư nghe lời anh nói, một hồi lâu sau, cúi đầu gọi anh một tiếng nói: "Thực xin lỗi...""...""Xin lỗi nhiều năm như thế, một mình em độc chiếm ba... Xin lỗi ngay từ đầu, em mang mục đích đi tiếp cận Đồng Đồng..." Cố Ninh Thư nói nói, nhịn không được duỗi tay che đôi mắt của mình.Cho nên... Hiện tại hết thảy, đều là trời cao báo ứng anh sao...Cố Trừng Tịch trầm mặc một lát, sau đó thấp giọng nói với Cố Ninh Thư: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, tiếp nhận trị liệu thật tốt đi, tôi còn có việc, cúp trước."Nói xong câu đó, anh liền trực tiếp cúp điện thoại.Bầu trời ngoài cửa sổ, vẫn là một mảnh xanh thẳm, nhiều đóa mây trắng trôi lơ lửng ở không trung.

Editor: May

"..." Cố Ninh Thư bị câu này của anh chặn lại, trong chốc lát, lại có thể không nói tiếp được.

"Có thời gian suy tư những vấn đề không có dinh dưỡng này, còn không bằng chú phối hợp tiếp nhận trị liệu thật tốt, ví dụ chữa lành bệnh nan y cũng không phải là ít." Cố Trừng Tịch nắm chặt tay, chống đỡ ở trên tường, nghiến răng nghiến lợi nói ra với Cố Ninh Thư.

Cố Ninh Thư trầm mặc một lát, sau đó thấp giọng nói với anh: "Em biết rõ, lúc cô ấy còn rất nhỏ, từng gặp qua anh, khi đó, anh hẳn là ở tạm trong chùa Văn Lai."

"..."

"Cô ấy nói, trước kia cô ấy ở chùa Văn Lai từng gặp qua một tiểu hòa thượng rất tuấn tú rất tuấn tú, lúc cầu nguyện, còn từng vụng trộm hy vọng, có thể gặp được vị tiểu hòa thượng kia lần nữa, cô ấy nói cô ấy hết sức thích vị tiểu hòa thượng kia, còn nói em và anh ta lớn lên rất giống nhau, thậm chí còn từng truy hỏi em, trước kia có từng đi chùa Văn Lai chưa..." Giọng nói Cố Ninh Thư chậm rãi nói với anh: "Chỉ là rốt cuộc bởi vì số tuổi không đúng, cô ấy cũng liền thôi... Cho nên, anh... Nếu như em không có xuất hiện, hiện tại... Có lẽ cô ấy đã là bạn gái của anh..."

Cố Trừng Tịch nghe lời nói của cậu ta, chỉ cảm thấy trong nội tâm từng đợt chặn đến khó chịu, anh hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói: "Cho nên thế nào, trên thế giới này nào có nếu như, thời gian đã qua, cô ấy đã bạn gái của chú, bây giờ nói những thứ này thì có ích lợi gì đâu..."

"Anh..." Cố Ninh Thư nghe lời anh nói, một hồi lâu sau, cúi đầu gọi anh một tiếng nói: "Thực xin lỗi..."

"..."

"Xin lỗi nhiều năm như thế, một mình em độc chiếm ba... Xin lỗi ngay từ đầu, em mang mục đích đi tiếp cận Đồng Đồng..." Cố Ninh Thư nói nói, nhịn không được duỗi tay che đôi mắt của mình.

Cho nên... Hiện tại hết thảy, đều là trời cao báo ứng anh sao...

Cố Trừng Tịch trầm mặc một lát, sau đó thấp giọng nói với Cố Ninh Thư: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, tiếp nhận trị liệu thật tốt đi, tôi còn có việc, cúp trước."

Nói xong câu đó, anh liền trực tiếp cúp điện thoại.

Bầu trời ngoài cửa sổ, vẫn là một mảnh xanh thẳm, nhiều đóa mây trắng trôi lơ lửng ở không trung.

Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: May"..." Cố Ninh Thư bị câu này của anh chặn lại, trong chốc lát, lại có thể không nói tiếp được."Có thời gian suy tư những vấn đề không có dinh dưỡng này, còn không bằng chú phối hợp tiếp nhận trị liệu thật tốt, ví dụ chữa lành bệnh nan y cũng không phải là ít." Cố Trừng Tịch nắm chặt tay, chống đỡ ở trên tường, nghiến răng nghiến lợi nói ra với Cố Ninh Thư.Cố Ninh Thư trầm mặc một lát, sau đó thấp giọng nói với anh: "Em biết rõ, lúc cô ấy còn rất nhỏ, từng gặp qua anh, khi đó, anh hẳn là ở tạm trong chùa Văn Lai.""...""Cô ấy nói, trước kia cô ấy ở chùa Văn Lai từng gặp qua một tiểu hòa thượng rất tuấn tú rất tuấn tú, lúc cầu nguyện, còn từng vụng trộm hy vọng, có thể gặp được vị tiểu hòa thượng kia lần nữa, cô ấy nói cô ấy hết sức thích vị tiểu hòa thượng kia, còn nói em và anh ta lớn lên rất giống nhau, thậm chí còn từng truy hỏi em, trước kia có từng đi chùa Văn Lai chưa..." Giọng nói Cố Ninh Thư chậm rãi nói với anh: "Chỉ là rốt cuộc bởi vì số tuổi không đúng, cô ấy cũng liền thôi... Cho nên, anh... Nếu như em không có xuất hiện, hiện tại... Có lẽ cô ấy đã là bạn gái của anh..."Cố Trừng Tịch nghe lời nói của cậu ta, chỉ cảm thấy trong nội tâm từng đợt chặn đến khó chịu, anh hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói: "Cho nên thế nào, trên thế giới này nào có nếu như, thời gian đã qua, cô ấy đã bạn gái của chú, bây giờ nói những thứ này thì có ích lợi gì đâu...""Anh..." Cố Ninh Thư nghe lời anh nói, một hồi lâu sau, cúi đầu gọi anh một tiếng nói: "Thực xin lỗi...""...""Xin lỗi nhiều năm như thế, một mình em độc chiếm ba... Xin lỗi ngay từ đầu, em mang mục đích đi tiếp cận Đồng Đồng..." Cố Ninh Thư nói nói, nhịn không được duỗi tay che đôi mắt của mình.Cho nên... Hiện tại hết thảy, đều là trời cao báo ứng anh sao...Cố Trừng Tịch trầm mặc một lát, sau đó thấp giọng nói với Cố Ninh Thư: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, tiếp nhận trị liệu thật tốt đi, tôi còn có việc, cúp trước."Nói xong câu đó, anh liền trực tiếp cúp điện thoại.Bầu trời ngoài cửa sổ, vẫn là một mảnh xanh thẳm, nhiều đóa mây trắng trôi lơ lửng ở không trung.

Chương 1064: Thực xin lỗi