Giữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “…
Chương 1134: Quyết định
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: May"Cái gì nha, hiện tại em ở trường học mà, em cũng không thể đứng ở trên tuyến đường chính không động chứ, lại nói em còn muốn trở về phòng ngủ thu dọn đồ đạc đấy." Tiểu Thỏ nhịn không được chu miệng một cái, châm chọc nói với đầu kia điện thoại."Vậy em ở phòng ngủ chờ anh, anh lập tức đến." Trình Chi Ngôn nhanh chóng đi ra phòng làm việc, đi vào thang máy, sau đó đè xuống phím tầng một."A... Được rồi..." Tiểu Thỏ nhếch miệng, suy nghĩ một chút, lại lắc đầu nói: "Không được a, khuya hôm nay người ký túc xá tụi em muốn cùng nhau liên hoan, hơn nữa sáng sớm ngày mai, mọi người liền đường ai nấy đi, em phải bồi các cô ấy.""Liên hoan?? Tốt nghiệp liên hoan phải đi quán bar uống, em đều không được uống ngụm nào, từ chối đi? Những thứ khác không nói, nếu em không có mang thai, loại thời điểm này, anh khẳng định mặc kệ em, nhưng em hiện đang mang thai, liền một ngụm rượu cũng không thể uống, không tốt cho con." Trình Chi Ngôn vừa nói điện thoại, vừa đi đến bên cạnh xe hơi của mình, mở cửa xe, ngồi xuống."Cái gì nha, đây không phải là còn chưa có xác định có mang thai hay không ư..." Tiểu Thỏ lập tức đầu đầy hắc tuyến nói: "Sao anh lại nói em giống như đã thật sự mang thai."Bạn "Dì cả của em đã mười chín ngày không tới, khẳng định là có, chờ anh nhìn một chút lịch ngày trên điện thoại di động." Trình Chi Ngôn cầm điện thoại di động đến trước mặt, mở lịch ngày ra, sau đó tiếp tục nói với Tiểu Thỏ: "Nếu như dựa theo thời gian dì cả em đến lần trước tính toán, hiện tại em đã mang thai một tháng lẻ mười chín ngày, ba tháng đầu mang thai phải dưỡng thai thật tốt, cho nên vừa rồi anh nhìn thoáng qua lịch ngày, hôn lễ chúng ta liền định ở ngày 18 tháng 8 đi, ngày đó không tệ, em cũng qua ba tháng đầu, lúc bụng còn chưa lớn, mặc áo cưới cũng nhìn không ra được, nếu để lâu hơn, hôn lễ chúng ta liền muốn đẩy chậm trễ.""Không phải... Đợi chút, cứ quyết định như vậy sẽ không quá qua loa đi?? Dù sao còn chưa có xác định em có phải mang thai hay không, hơn nữa chuyện này cũng còn không có thương lượng với ba mẹ...""Không quan hệ, công việc chuẩn bị hôn lễ đã bắt đầu từ hai năm trước, vẫn luôn chờ em tốt nghiệp đấy, nếu không có mang thai, ngày đó cử hành hôn lễ, không phải là vừa vặn sao, em còn có thể mang giày cao gót. Được rồi, không nói nữa, anh phải lái xe, lát nữa gặp ở trường học." Trình Chi Ngôn nói nói liền trực tiếp cúp điện thoại, sau đó nổ máy xe."..."
Editor: May
"Cái gì nha, hiện tại em ở trường học mà, em cũng không thể đứng ở trên tuyến đường chính không động chứ, lại nói em còn muốn trở về phòng ngủ thu dọn đồ đạc đấy." Tiểu Thỏ nhịn không được chu miệng một cái, châm chọc nói với đầu kia điện thoại.
"Vậy em ở phòng ngủ chờ anh, anh lập tức đến." Trình Chi Ngôn nhanh chóng đi ra phòng làm việc, đi vào thang máy, sau đó đè xuống phím tầng một.
"A... Được rồi..." Tiểu Thỏ nhếch miệng, suy nghĩ một chút, lại lắc đầu nói: "Không được a, khuya hôm nay người ký túc xá tụi em muốn cùng nhau liên hoan, hơn nữa sáng sớm ngày mai, mọi người liền đường ai nấy đi, em phải bồi các cô ấy."
"Liên hoan?? Tốt nghiệp liên hoan phải đi quán bar uống, em đều không được uống ngụm nào, từ chối đi? Những thứ khác không nói, nếu em không có mang thai, loại thời điểm này, anh khẳng định mặc kệ em, nhưng em hiện đang mang thai, liền một ngụm rượu cũng không thể uống, không tốt cho con." Trình Chi Ngôn vừa nói điện thoại, vừa đi đến bên cạnh xe hơi của mình, mở cửa xe, ngồi xuống.
"Cái gì nha, đây không phải là còn chưa có xác định có mang thai hay không ư..." Tiểu Thỏ lập tức đầu đầy hắc tuyến nói: "Sao anh lại nói em giống như đã thật sự mang thai."
Bạn "Dì cả của em đã mười chín ngày không tới, khẳng định là có, chờ anh nhìn một chút lịch ngày trên điện thoại di động." Trình Chi Ngôn cầm điện thoại di động đến trước mặt, mở lịch ngày ra, sau đó tiếp tục nói với Tiểu Thỏ: "Nếu như dựa theo thời gian dì cả em đến lần trước tính toán, hiện tại em đã mang thai một tháng lẻ mười chín ngày, ba tháng đầu mang thai phải dưỡng thai thật tốt, cho nên vừa rồi anh nhìn thoáng qua lịch ngày, hôn lễ chúng ta liền định ở ngày 18 tháng 8 đi, ngày đó không tệ, em cũng qua ba tháng đầu, lúc bụng còn chưa lớn, mặc áo cưới cũng nhìn không ra được, nếu để lâu hơn, hôn lễ chúng ta liền muốn đẩy chậm trễ."
"Không phải... Đợi chút, cứ quyết định như vậy sẽ không quá qua loa đi?? Dù sao còn chưa có xác định em có phải mang thai hay không, hơn nữa chuyện này cũng còn không có thương lượng với ba mẹ..."
"Không quan hệ, công việc chuẩn bị hôn lễ đã bắt đầu từ hai năm trước, vẫn luôn chờ em tốt nghiệp đấy, nếu không có mang thai, ngày đó cử hành hôn lễ, không phải là vừa vặn sao, em còn có thể mang giày cao gót. Được rồi, không nói nữa, anh phải lái xe, lát nữa gặp ở trường học." Trình Chi Ngôn nói nói liền trực tiếp cúp điện thoại, sau đó nổ máy xe.
"..."
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc HắcTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhGiữa hè tháng bảy, trên bầu trời xanh biếc không có một chút mây trôi, ánh nắng mặt trời rực rỡ mà chói mắt nhìn xuống đất đai, trong không khí trôi lơ lửng hương vị ngọt ngào của kem ly cùng dưa hấu. Bạch Tiểu Thỏ ba tuổi, sau khi lần đầu tiên trong đời trải qua việc chuyển nhà, dắt tay mẹ, ngoan ngoãn đi chào hỏi hàng xóm với mẹ. Lại nói, thật ra hàng xóm mới và mẹ Bạch Tiểu Thỏ có quen biết, mẹ của Bạch Tiểu Thỏ kêu Chu Linh, dì hàng xóm mới kia kêu Chu Nguyệt, hai người từ thời cao trung đã có quan hệ tốt như chị em gái, cũng bởi vì họ giống nhau, khiến cho mọi người nghĩ rằng họ là chị em ruột. (nguyên văn là 让别人一度以为她们是亲姐妹: để người khác một lần nghĩ rằng các cô là chị em ruột) Giờ phút này, Bạch Tiểu Thỏ nhìn mẹ mình và dì Chu hăng say nói chuyện phiếm, có chút nhàm chán ngồi ở trên ghế salon của dì hàng xóm mới, trong tay cầm chuối tiêu, trái táo thượng hạng, suy nghĩ nên ăn trái nào trước mới tốt. Nhưng mà còn chưa nghĩ ra kết quả thì đã nghe trên lầu một hồi tiếng bước chân “… Editor: May"Cái gì nha, hiện tại em ở trường học mà, em cũng không thể đứng ở trên tuyến đường chính không động chứ, lại nói em còn muốn trở về phòng ngủ thu dọn đồ đạc đấy." Tiểu Thỏ nhịn không được chu miệng một cái, châm chọc nói với đầu kia điện thoại."Vậy em ở phòng ngủ chờ anh, anh lập tức đến." Trình Chi Ngôn nhanh chóng đi ra phòng làm việc, đi vào thang máy, sau đó đè xuống phím tầng một."A... Được rồi..." Tiểu Thỏ nhếch miệng, suy nghĩ một chút, lại lắc đầu nói: "Không được a, khuya hôm nay người ký túc xá tụi em muốn cùng nhau liên hoan, hơn nữa sáng sớm ngày mai, mọi người liền đường ai nấy đi, em phải bồi các cô ấy.""Liên hoan?? Tốt nghiệp liên hoan phải đi quán bar uống, em đều không được uống ngụm nào, từ chối đi? Những thứ khác không nói, nếu em không có mang thai, loại thời điểm này, anh khẳng định mặc kệ em, nhưng em hiện đang mang thai, liền một ngụm rượu cũng không thể uống, không tốt cho con." Trình Chi Ngôn vừa nói điện thoại, vừa đi đến bên cạnh xe hơi của mình, mở cửa xe, ngồi xuống."Cái gì nha, đây không phải là còn chưa có xác định có mang thai hay không ư..." Tiểu Thỏ lập tức đầu đầy hắc tuyến nói: "Sao anh lại nói em giống như đã thật sự mang thai."Bạn "Dì cả của em đã mười chín ngày không tới, khẳng định là có, chờ anh nhìn một chút lịch ngày trên điện thoại di động." Trình Chi Ngôn cầm điện thoại di động đến trước mặt, mở lịch ngày ra, sau đó tiếp tục nói với Tiểu Thỏ: "Nếu như dựa theo thời gian dì cả em đến lần trước tính toán, hiện tại em đã mang thai một tháng lẻ mười chín ngày, ba tháng đầu mang thai phải dưỡng thai thật tốt, cho nên vừa rồi anh nhìn thoáng qua lịch ngày, hôn lễ chúng ta liền định ở ngày 18 tháng 8 đi, ngày đó không tệ, em cũng qua ba tháng đầu, lúc bụng còn chưa lớn, mặc áo cưới cũng nhìn không ra được, nếu để lâu hơn, hôn lễ chúng ta liền muốn đẩy chậm trễ.""Không phải... Đợi chút, cứ quyết định như vậy sẽ không quá qua loa đi?? Dù sao còn chưa có xác định em có phải mang thai hay không, hơn nữa chuyện này cũng còn không có thương lượng với ba mẹ...""Không quan hệ, công việc chuẩn bị hôn lễ đã bắt đầu từ hai năm trước, vẫn luôn chờ em tốt nghiệp đấy, nếu không có mang thai, ngày đó cử hành hôn lễ, không phải là vừa vặn sao, em còn có thể mang giày cao gót. Được rồi, không nói nữa, anh phải lái xe, lát nữa gặp ở trường học." Trình Chi Ngôn nói nói liền trực tiếp cúp điện thoại, sau đó nổ máy xe."..."