Ánh nắng chiếu mạnh vào làm tôi khó chịu nheo nheo mắt tỉnh lại,dụi dụi mắt một lúc thì tôi đã có thể tỉnh táo hơn,tôi thấy có gì đó kì lạ. Ngồi dậy đảo mắt quan sát kĩ tôi thấy mình đang ở căn phòng xa lạ, xung quanh toàn cửa sổ bằng kính cực lớn sát đất cao đến tận trần nhà,rèm cửa sổ màu vàng mở một nửa,trong ánh nắng hoa văn màu bạc của nó óng ánh như phát sáng nhìn vừa sang trọng vừa tinh tế,một cái giường Kingside xa xỉ đặt giữa phòng,một bộ bàn ghế thanh lịch cổ điển đặt ngoài ban công, còn tôi cũng đang nằm trên cái ghế sopha dài kê sát cửa sổ màu tím tuyệt đẹp,nói đúng hơn căn phòng này xa hoa như phòng của công chúa trong truyện cổ tích vậy.Ngây ngẩn ngắm nhìn một chút thì tôi bắt đầu sợ hãi, tôi đang ở đâu đây, người ta sẽ bắt tôi vì tôi vì nghĩ tôi đột nhập trái phép mất. Đang định mở cửa chạy đi thì “cạch” tiến cửa phòng mở ra, việc này nhanh quá khiến tôi không phản ứng kịp chỉ biết trưng ra bộ mặt ngu ngốc đối diện với một cô gái khá thanh tú đang cầm khay nước. “Cô…
Chương 12: Những nỗi niềm riêng
Người Yêu Tôi Là Nam PhụTác giả: Mèo AmiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngÁnh nắng chiếu mạnh vào làm tôi khó chịu nheo nheo mắt tỉnh lại,dụi dụi mắt một lúc thì tôi đã có thể tỉnh táo hơn,tôi thấy có gì đó kì lạ. Ngồi dậy đảo mắt quan sát kĩ tôi thấy mình đang ở căn phòng xa lạ, xung quanh toàn cửa sổ bằng kính cực lớn sát đất cao đến tận trần nhà,rèm cửa sổ màu vàng mở một nửa,trong ánh nắng hoa văn màu bạc của nó óng ánh như phát sáng nhìn vừa sang trọng vừa tinh tế,một cái giường Kingside xa xỉ đặt giữa phòng,một bộ bàn ghế thanh lịch cổ điển đặt ngoài ban công, còn tôi cũng đang nằm trên cái ghế sopha dài kê sát cửa sổ màu tím tuyệt đẹp,nói đúng hơn căn phòng này xa hoa như phòng của công chúa trong truyện cổ tích vậy.Ngây ngẩn ngắm nhìn một chút thì tôi bắt đầu sợ hãi, tôi đang ở đâu đây, người ta sẽ bắt tôi vì tôi vì nghĩ tôi đột nhập trái phép mất. Đang định mở cửa chạy đi thì “cạch” tiến cửa phòng mở ra, việc này nhanh quá khiến tôi không phản ứng kịp chỉ biết trưng ra bộ mặt ngu ngốc đối diện với một cô gái khá thanh tú đang cầm khay nước. “Cô… Còn một mình trong văn phòng, Ngô Thiên Khải ngồi phịch xuống ghế ảo não suy nghĩ, hình như lúc nãy mình có hơi quá đáng với cô ấy thì phải, mà cũng tại cô ta thôi bỗng dưng lại nhắc đến cái tên ấy làm gì. Tên của một người mà một thời từng là chỗ dựa tinh thần cho anh nhưng mà giờ đây nó chính là cái tát của sự phản bội của người đó dành cho anh, không chỉ là cái tát mà nó còn như một loại ma thuật nhấn chìm con tim anh càng ngày càng trầm sâu xuống địa ngục tối tăm không lối thoát. Liếc nhìn cái phong bì đặt ở trên bàn, anh thầm nghĩ rằng cô gái kia thật kì lạ, tại sao lại luôn lo lắng và bảo vệ cho mình đến như vậy? Nếu chỉ đơn thuần là sự quan tâm của nhân viên dành cho anh thì có vẻ như nó hơi quá thì phải. Nhưng phải nói là từ khi cô xuất hiện, anh cảm nhận được nhiều niềm vui hơn trước kia, những cử chỉ, hành động của cô đôi lúc làm anh cảm thấy buồn cười nhưng nó lại mang đến một cảm giác gần gũi và ấm áp mà từ trước tới nay chưa từng có, cho dù là lúc ở cạnh Vũ Đông Thành.Lí Đô đang định mang tài liệu đến cho Boss Khải thì thấy thư kí Minh Tuệ sát khí bừng bừng tông của văn phòng xông ra, lúc cô ấy đi ngang qua, hắn cũng có thể cảm nhận được rõ ràng sự tức giận, nhìn gương mặt đầy sự phẫn nộ kia bỗng dưng hắn thấy hơi sợ, thôi cứ tránh đi là hơn. Mà quái lạ từ xưa đến nay hai người kia quá lắm cũng chỉ nói đểu nhau chút thôi chứ chưa bao giờ mâu thuẫn đến mức độ này, lần này chắc có chuyện lớn rồi đây.Từ khi cô gái này đến làm thư kí, hắn cảm thấy tâm tình của Tổng giám đốc có vẻ sáng sủa hơn rất nhiều, chưa kể cô gái kia còn làm được nhiều việc giúp ích cho Boss Khải mà đến hắn cũng phải kinh ngạc vô cùng.Nhưng mà hôm nay, haizzzz mà thôi bỏ đi, tâm tư của lãnh đạo và phụ nữ là hai điều khó dò nhất mà hắn từ trước đến nay hắn cũng không phải là kẻ thông minh.Sau trận ầm ĩ với anh ta ở văn phòng, tôi đi lang thang trên đường rồi rẽ vào một quán kem, có lẽ sự lạnh lẽo của kem sẽ làm bớt đi tâm trạng nóng như lủa của tôi lúc này. Ăn hết li kem thứ ba lúc này tôi mới bình tĩnh lại đôi chút, nghĩ về việc mình đã đốt mấy bức ảnh kia cùng với sự xuất hiện sắp tới của nam, nữ chính khiến tôi có hơi lo lắng, tôi chưa chắc chắn mọi việc sẽ diễn ra giống trong tiểu thuyết không, vì tôi cũng đang làm những việc không hề có trong đó.Nhưng khi nghĩ đến sự nghi ngờ và buộc tội của anh ta thì tôi thì cơn giận dữ của tôi lại bùng lên dữ dôi, tôi có làm gì đâu mà đáng bị anh ta nói như vậy, chưa kể từ lúc xuyên qua đến nay tôi vẫn luôn quan tâm, bảo vệ anh ta hết lòng. Mẹ kiếp đúng là tên tiểu thụ vô lương tâm mà.Càng nghĩ thì càng giận, bây giờ kem cũng không giúp tôi hạ hỏa được nữa, lần này tôi chuyển qua ăn đá bào.
Còn một mình trong văn phòng, Ngô Thiên Khải ngồi phịch xuống ghế ảo não suy nghĩ, hình như lúc nãy mình có hơi quá đáng với cô ấy thì phải, mà cũng tại cô ta thôi bỗng dưng lại nhắc đến cái tên ấy làm gì. Tên của một người mà một thời từng là chỗ dựa tinh thần cho anh nhưng mà giờ đây nó chính là cái tát của sự phản bội của người đó dành cho anh, không chỉ là cái tát mà nó còn như một loại ma thuật nhấn chìm con tim anh càng ngày càng trầm sâu xuống địa ngục tối tăm không lối thoát. Liếc nhìn cái phong bì đặt ở trên bàn, anh thầm nghĩ rằng cô gái kia thật kì lạ, tại sao lại luôn lo lắng và bảo vệ cho mình đến như vậy? Nếu chỉ đơn thuần là sự quan tâm của nhân viên dành cho anh thì có vẻ như nó hơi quá thì phải. Nhưng phải nói là từ khi cô xuất hiện, anh cảm nhận được nhiều niềm vui hơn trước kia, những cử chỉ, hành động của cô đôi lúc làm anh cảm thấy buồn cười nhưng nó lại mang đến một cảm giác gần gũi và ấm áp mà từ trước tới nay chưa từng có, cho dù là lúc ở cạnh Vũ Đông Thành.
Lí Đô đang định mang tài liệu đến cho Boss Khải thì thấy thư kí Minh Tuệ sát khí bừng bừng tông của văn phòng xông ra, lúc cô ấy đi ngang qua, hắn cũng có thể cảm nhận được rõ ràng sự tức giận, nhìn gương mặt đầy sự phẫn nộ kia bỗng dưng hắn thấy hơi sợ, thôi cứ tránh đi là hơn. Mà quái lạ từ xưa đến nay hai người kia quá lắm cũng chỉ nói đểu nhau chút thôi chứ chưa bao giờ mâu thuẫn đến mức độ này, lần này chắc có chuyện lớn rồi đây.Từ khi cô gái này đến làm thư kí, hắn cảm thấy tâm tình của Tổng giám đốc có vẻ sáng sủa hơn rất nhiều, chưa kể cô gái kia còn làm được nhiều việc giúp ích cho Boss Khải mà đến hắn cũng phải kinh ngạc vô cùng.Nhưng mà hôm nay, haizzzz mà thôi bỏ đi, tâm tư của lãnh đạo và phụ nữ là hai điều khó dò nhất mà hắn từ trước đến nay hắn cũng không phải là kẻ thông minh.
Sau trận ầm ĩ với anh ta ở văn phòng, tôi đi lang thang trên đường rồi rẽ vào một quán kem, có lẽ sự lạnh lẽo của kem sẽ làm bớt đi tâm trạng nóng như lủa của tôi lúc này. Ăn hết li kem thứ ba lúc này tôi mới bình tĩnh lại đôi chút, nghĩ về việc mình đã đốt mấy bức ảnh kia cùng với sự xuất hiện sắp tới của nam, nữ chính khiến tôi có hơi lo lắng, tôi chưa chắc chắn mọi việc sẽ diễn ra giống trong tiểu thuyết không, vì tôi cũng đang làm những việc không hề có trong đó.Nhưng khi nghĩ đến sự nghi ngờ và buộc tội của anh ta thì tôi thì cơn giận dữ của tôi lại bùng lên dữ dôi, tôi có làm gì đâu mà đáng bị anh ta nói như vậy, chưa kể từ lúc xuyên qua đến nay tôi vẫn luôn quan tâm, bảo vệ anh ta hết lòng. Mẹ kiếp đúng là tên tiểu thụ vô lương tâm mà.Càng nghĩ thì càng giận, bây giờ kem cũng không giúp tôi hạ hỏa được nữa, lần này tôi chuyển qua ăn đá bào.
Người Yêu Tôi Là Nam PhụTác giả: Mèo AmiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngÁnh nắng chiếu mạnh vào làm tôi khó chịu nheo nheo mắt tỉnh lại,dụi dụi mắt một lúc thì tôi đã có thể tỉnh táo hơn,tôi thấy có gì đó kì lạ. Ngồi dậy đảo mắt quan sát kĩ tôi thấy mình đang ở căn phòng xa lạ, xung quanh toàn cửa sổ bằng kính cực lớn sát đất cao đến tận trần nhà,rèm cửa sổ màu vàng mở một nửa,trong ánh nắng hoa văn màu bạc của nó óng ánh như phát sáng nhìn vừa sang trọng vừa tinh tế,một cái giường Kingside xa xỉ đặt giữa phòng,một bộ bàn ghế thanh lịch cổ điển đặt ngoài ban công, còn tôi cũng đang nằm trên cái ghế sopha dài kê sát cửa sổ màu tím tuyệt đẹp,nói đúng hơn căn phòng này xa hoa như phòng của công chúa trong truyện cổ tích vậy.Ngây ngẩn ngắm nhìn một chút thì tôi bắt đầu sợ hãi, tôi đang ở đâu đây, người ta sẽ bắt tôi vì tôi vì nghĩ tôi đột nhập trái phép mất. Đang định mở cửa chạy đi thì “cạch” tiến cửa phòng mở ra, việc này nhanh quá khiến tôi không phản ứng kịp chỉ biết trưng ra bộ mặt ngu ngốc đối diện với một cô gái khá thanh tú đang cầm khay nước. “Cô… Còn một mình trong văn phòng, Ngô Thiên Khải ngồi phịch xuống ghế ảo não suy nghĩ, hình như lúc nãy mình có hơi quá đáng với cô ấy thì phải, mà cũng tại cô ta thôi bỗng dưng lại nhắc đến cái tên ấy làm gì. Tên của một người mà một thời từng là chỗ dựa tinh thần cho anh nhưng mà giờ đây nó chính là cái tát của sự phản bội của người đó dành cho anh, không chỉ là cái tát mà nó còn như một loại ma thuật nhấn chìm con tim anh càng ngày càng trầm sâu xuống địa ngục tối tăm không lối thoát. Liếc nhìn cái phong bì đặt ở trên bàn, anh thầm nghĩ rằng cô gái kia thật kì lạ, tại sao lại luôn lo lắng và bảo vệ cho mình đến như vậy? Nếu chỉ đơn thuần là sự quan tâm của nhân viên dành cho anh thì có vẻ như nó hơi quá thì phải. Nhưng phải nói là từ khi cô xuất hiện, anh cảm nhận được nhiều niềm vui hơn trước kia, những cử chỉ, hành động của cô đôi lúc làm anh cảm thấy buồn cười nhưng nó lại mang đến một cảm giác gần gũi và ấm áp mà từ trước tới nay chưa từng có, cho dù là lúc ở cạnh Vũ Đông Thành.Lí Đô đang định mang tài liệu đến cho Boss Khải thì thấy thư kí Minh Tuệ sát khí bừng bừng tông của văn phòng xông ra, lúc cô ấy đi ngang qua, hắn cũng có thể cảm nhận được rõ ràng sự tức giận, nhìn gương mặt đầy sự phẫn nộ kia bỗng dưng hắn thấy hơi sợ, thôi cứ tránh đi là hơn. Mà quái lạ từ xưa đến nay hai người kia quá lắm cũng chỉ nói đểu nhau chút thôi chứ chưa bao giờ mâu thuẫn đến mức độ này, lần này chắc có chuyện lớn rồi đây.Từ khi cô gái này đến làm thư kí, hắn cảm thấy tâm tình của Tổng giám đốc có vẻ sáng sủa hơn rất nhiều, chưa kể cô gái kia còn làm được nhiều việc giúp ích cho Boss Khải mà đến hắn cũng phải kinh ngạc vô cùng.Nhưng mà hôm nay, haizzzz mà thôi bỏ đi, tâm tư của lãnh đạo và phụ nữ là hai điều khó dò nhất mà hắn từ trước đến nay hắn cũng không phải là kẻ thông minh.Sau trận ầm ĩ với anh ta ở văn phòng, tôi đi lang thang trên đường rồi rẽ vào một quán kem, có lẽ sự lạnh lẽo của kem sẽ làm bớt đi tâm trạng nóng như lủa của tôi lúc này. Ăn hết li kem thứ ba lúc này tôi mới bình tĩnh lại đôi chút, nghĩ về việc mình đã đốt mấy bức ảnh kia cùng với sự xuất hiện sắp tới của nam, nữ chính khiến tôi có hơi lo lắng, tôi chưa chắc chắn mọi việc sẽ diễn ra giống trong tiểu thuyết không, vì tôi cũng đang làm những việc không hề có trong đó.Nhưng khi nghĩ đến sự nghi ngờ và buộc tội của anh ta thì tôi thì cơn giận dữ của tôi lại bùng lên dữ dôi, tôi có làm gì đâu mà đáng bị anh ta nói như vậy, chưa kể từ lúc xuyên qua đến nay tôi vẫn luôn quan tâm, bảo vệ anh ta hết lòng. Mẹ kiếp đúng là tên tiểu thụ vô lương tâm mà.Càng nghĩ thì càng giận, bây giờ kem cũng không giúp tôi hạ hỏa được nữa, lần này tôi chuyển qua ăn đá bào.