- Tiểu thư à, xin người chú trọng thân thể! - Người đàn ông có vóc dáng cao to, mặc bộ vest màu đen lên tiếng. - Móa, coăn mọe nó! Tiểu thư cái đầu nhà ông ấy! Ông mau tránh ra để tôi còn đi học, trễ giờ của tôi rồi đây này, phiền phức! - Vừa nói cô gái có mái tóc màu xám bên dưới đuôi còn có điểm chút màu xanh dương trông rất đẹp mắt vừa đẩy cái người cao to nào đó đang chắn trước mặt của mình. - Xin tiểu thư đừng như vậy, sức khỏe của người không tốt nên ở đây nghỉ ngơi dưỡng bệnh không nên chạy lung tung, lão gia và phu nhân đang trên đường đến đây mong cô đừng làm loạn - Người đàn ông áo đen nói. - Này, tiểu thư gì ở đây đầu óc ông có vấn đề à! Mau mau tránh ra coi. Tôi là Trần Thiên Tuyết không phải tiểu thư gì gì đó của mấy người, tôi cũng chẳng quen biết gì với cô ta cả. Nếu mấy người có muốn nhờ tôi tìm người giúp thì cứ nói ko cần làm tới mức bắt tôi đâu! Cô vùng vằng tức giận, cô thật hận khi không thể cho cái tên trước mặt kia 1 cú đấm vô mặt. Cái gì mà tiểu thư, cô là cô…
Chương 16: Cả đời này đừng hòng thoát khỏi tôi
Này! Nữ Phụ Thì Làm SaoTác giả: Ngọc TrangTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không- Tiểu thư à, xin người chú trọng thân thể! - Người đàn ông có vóc dáng cao to, mặc bộ vest màu đen lên tiếng. - Móa, coăn mọe nó! Tiểu thư cái đầu nhà ông ấy! Ông mau tránh ra để tôi còn đi học, trễ giờ của tôi rồi đây này, phiền phức! - Vừa nói cô gái có mái tóc màu xám bên dưới đuôi còn có điểm chút màu xanh dương trông rất đẹp mắt vừa đẩy cái người cao to nào đó đang chắn trước mặt của mình. - Xin tiểu thư đừng như vậy, sức khỏe của người không tốt nên ở đây nghỉ ngơi dưỡng bệnh không nên chạy lung tung, lão gia và phu nhân đang trên đường đến đây mong cô đừng làm loạn - Người đàn ông áo đen nói. - Này, tiểu thư gì ở đây đầu óc ông có vấn đề à! Mau mau tránh ra coi. Tôi là Trần Thiên Tuyết không phải tiểu thư gì gì đó của mấy người, tôi cũng chẳng quen biết gì với cô ta cả. Nếu mấy người có muốn nhờ tôi tìm người giúp thì cứ nói ko cần làm tới mức bắt tôi đâu! Cô vùng vằng tức giận, cô thật hận khi không thể cho cái tên trước mặt kia 1 cú đấm vô mặt. Cái gì mà tiểu thư, cô là cô… Sao nặng quá thể vậy nè. Nhìn người thì rõ " mi nhon " mà sao như con lợn vậy trời.Đẩy, đẩy, đẩy, tôi đẩy.Không có tác dụng... tui hờn.-_-Vặn vặn, vẹo vẹo, vặn vẹo cả người... gãy bố nó cột sống rồi, máu chó!Nhưng hình như cô càng động thì tay siết eo cô lại càng chặt. Thử động xem... má nó, là thật. Hắn - Hàn Tử Thiên không biết thế nào được gọi là " nóng" sao? Không biết trên đời này còn có từ được gọi là " nóng" sao? Hay căn bản là " cố tình". =..=Thật không hiểu là hắn có tâm hay không nữa. Cô thì ê ẩm, đau nhức cả người vì bị hắn ôm chặt cứng như cái gối ôm; còn hắn, hắn thì sao? Còn sao với trăng gì ở đây nữa đương nhiên là ngủ như chết rồi.Đó đó cái mặt kìa, mãn nguyện ghê chưa. Mẹ ơi, chưa bao giờ cô muốn được tét vô đường cong số ba của hắn như bây giờ. Thiệt hận đời mà... ai hiểu dạ dày của cô không? Hử? Hử? Hử?Đang thầm khóc than thì...:- Cô bị gì vậy?-...- Nói.-...- Được rồi. Không nói, không đồ ăn, ok?- Tui... tui... đau eo...- Eo?- Thì không phải tại anh ôm eo tôi chặt như vậy sao? Tôi chỉ động có chút xíu thôi mà anh lại siết chặt thêm. Đau muốn chết luôn.-... Xin lỗi...... Cô nghe không nhầm đúng không? Hàn Tử Thiên nói " xin lỗi" cô đúng không? Hớ hớ, không ngờ cuộc đời cô còn đẹp như vậy, cư nhiên tỏ ra chút giận dỗi là có thể khiến cái tên kia cúi mình xin lỗi. Công lực của cô thiệt thâm hậu mà. >.
Sao nặng quá thể vậy nè. Nhìn người thì rõ " mi nhon " mà sao như con lợn vậy trời.
Đẩy, đẩy, đẩy, tôi đẩy.
Không có tác dụng... tui hờn.-_-
Vặn vặn, vẹo vẹo, vặn vẹo cả người... gãy bố nó cột sống rồi, máu chó!
Nhưng hình như cô càng động thì tay siết eo cô lại càng chặt. Thử động xem... má nó, là thật. Hắn - Hàn Tử Thiên không biết thế nào được gọi là " nóng" sao? Không biết trên đời này còn có từ được gọi là " nóng" sao? Hay căn bản là " cố tình". =..=
Thật không hiểu là hắn có tâm hay không nữa. Cô thì ê ẩm, đau nhức cả người vì bị hắn ôm chặt cứng như cái gối ôm; còn hắn, hắn thì sao? Còn sao với trăng gì ở đây nữa đương nhiên là ngủ như chết rồi.
Đó đó cái mặt kìa, mãn nguyện ghê chưa. Mẹ ơi, chưa bao giờ cô muốn được tét vô đường cong số ba của hắn như bây giờ. Thiệt hận đời mà... ai hiểu dạ dày của cô không? Hử? Hử? Hử?
Đang thầm khóc than thì...:
- Cô bị gì vậy?
-...
- Nói.
-...
- Được rồi. Không nói, không đồ ăn, ok?
- Tui... tui... đau eo...
- Eo?
- Thì không phải tại anh ôm eo tôi chặt như vậy sao? Tôi chỉ động có chút xíu thôi mà anh lại siết chặt thêm. Đau muốn chết luôn.
-... Xin lỗi...
... Cô nghe không nhầm đúng không? Hàn Tử Thiên nói " xin lỗi" cô đúng không? Hớ hớ, không ngờ cuộc đời cô còn đẹp như vậy, cư nhiên tỏ ra chút giận dỗi là có thể khiến cái tên kia cúi mình xin lỗi. Công lực của cô thiệt thâm hậu mà. >.
Này! Nữ Phụ Thì Làm SaoTác giả: Ngọc TrangTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không- Tiểu thư à, xin người chú trọng thân thể! - Người đàn ông có vóc dáng cao to, mặc bộ vest màu đen lên tiếng. - Móa, coăn mọe nó! Tiểu thư cái đầu nhà ông ấy! Ông mau tránh ra để tôi còn đi học, trễ giờ của tôi rồi đây này, phiền phức! - Vừa nói cô gái có mái tóc màu xám bên dưới đuôi còn có điểm chút màu xanh dương trông rất đẹp mắt vừa đẩy cái người cao to nào đó đang chắn trước mặt của mình. - Xin tiểu thư đừng như vậy, sức khỏe của người không tốt nên ở đây nghỉ ngơi dưỡng bệnh không nên chạy lung tung, lão gia và phu nhân đang trên đường đến đây mong cô đừng làm loạn - Người đàn ông áo đen nói. - Này, tiểu thư gì ở đây đầu óc ông có vấn đề à! Mau mau tránh ra coi. Tôi là Trần Thiên Tuyết không phải tiểu thư gì gì đó của mấy người, tôi cũng chẳng quen biết gì với cô ta cả. Nếu mấy người có muốn nhờ tôi tìm người giúp thì cứ nói ko cần làm tới mức bắt tôi đâu! Cô vùng vằng tức giận, cô thật hận khi không thể cho cái tên trước mặt kia 1 cú đấm vô mặt. Cái gì mà tiểu thư, cô là cô… Sao nặng quá thể vậy nè. Nhìn người thì rõ " mi nhon " mà sao như con lợn vậy trời.Đẩy, đẩy, đẩy, tôi đẩy.Không có tác dụng... tui hờn.-_-Vặn vặn, vẹo vẹo, vặn vẹo cả người... gãy bố nó cột sống rồi, máu chó!Nhưng hình như cô càng động thì tay siết eo cô lại càng chặt. Thử động xem... má nó, là thật. Hắn - Hàn Tử Thiên không biết thế nào được gọi là " nóng" sao? Không biết trên đời này còn có từ được gọi là " nóng" sao? Hay căn bản là " cố tình". =..=Thật không hiểu là hắn có tâm hay không nữa. Cô thì ê ẩm, đau nhức cả người vì bị hắn ôm chặt cứng như cái gối ôm; còn hắn, hắn thì sao? Còn sao với trăng gì ở đây nữa đương nhiên là ngủ như chết rồi.Đó đó cái mặt kìa, mãn nguyện ghê chưa. Mẹ ơi, chưa bao giờ cô muốn được tét vô đường cong số ba của hắn như bây giờ. Thiệt hận đời mà... ai hiểu dạ dày của cô không? Hử? Hử? Hử?Đang thầm khóc than thì...:- Cô bị gì vậy?-...- Nói.-...- Được rồi. Không nói, không đồ ăn, ok?- Tui... tui... đau eo...- Eo?- Thì không phải tại anh ôm eo tôi chặt như vậy sao? Tôi chỉ động có chút xíu thôi mà anh lại siết chặt thêm. Đau muốn chết luôn.-... Xin lỗi...... Cô nghe không nhầm đúng không? Hàn Tử Thiên nói " xin lỗi" cô đúng không? Hớ hớ, không ngờ cuộc đời cô còn đẹp như vậy, cư nhiên tỏ ra chút giận dỗi là có thể khiến cái tên kia cúi mình xin lỗi. Công lực của cô thiệt thâm hậu mà. >.