Tác giả: Xuân An *** Tháng sáu cộc cằn đổ cái nóng rát bỏng lên ngôi nhà. Tôi ngồi xổm trước hè, tay cầm nhánh cây còng queo vẽ những đường ngoằn ngoèo vô định trên nền gạch. Cánh đồng mênh mông trước mặt bạc một màu nắng. Bầu trời cao vời vợi, xanh ngắt chẳng một bóng mây. Ngọn gió đìu hiu mang theo hơi thở gắt gỏng của ngày hè phả vào mà tôi nóng rát. Tôi nhìn ra xa hơn, thấy thấp thoáng trên những vạt đồi nhạt màu một cái bóng nhà liêu xiêu, chợt thấy ùa về trong kí ức xưa cũ cái mái tranh ủ dột mỗi khi trời đổ mưa. Ngồi mãi như thế cũng mỏi, mà trời nắng chói thế này cũng chẳng chạy đi đâu chơi được, tôi vứt cái que ra giữa sân, đứng dậy đi vào trong nhà. Cá Mắm đang ngồi học. Thế là tôi cố đi sao cho đôi dép kêu lẹt cà lẹt quẹt. Căn nhà gạch thênh thang rộn rạo âm thanh khó chịu. Cá Mắm ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn tôi một cái rồi lại chúi đầu học bài. Tự nhiên tôi thấy mình chẳng đáng bằng con mèo mướp của nó. Thế là tôi lừ mắt, bỏ qua, đi vào góc tủ lấy quyển truyện ra đọc. Dù…
Chương 4: Đêm Noel
Tuyển Tập Truyện Ngắn Bạch Ngọc Sách (Tập 1)Tác giả: Xuân An, Tiểu Vũ, Phượng Vũ, thusinhdalat, VLPL, Vong Linh Phiêu Lãng, Lưu TinhTruyện Ngôn TìnhTác giả: Xuân An *** Tháng sáu cộc cằn đổ cái nóng rát bỏng lên ngôi nhà. Tôi ngồi xổm trước hè, tay cầm nhánh cây còng queo vẽ những đường ngoằn ngoèo vô định trên nền gạch. Cánh đồng mênh mông trước mặt bạc một màu nắng. Bầu trời cao vời vợi, xanh ngắt chẳng một bóng mây. Ngọn gió đìu hiu mang theo hơi thở gắt gỏng của ngày hè phả vào mà tôi nóng rát. Tôi nhìn ra xa hơn, thấy thấp thoáng trên những vạt đồi nhạt màu một cái bóng nhà liêu xiêu, chợt thấy ùa về trong kí ức xưa cũ cái mái tranh ủ dột mỗi khi trời đổ mưa. Ngồi mãi như thế cũng mỏi, mà trời nắng chói thế này cũng chẳng chạy đi đâu chơi được, tôi vứt cái que ra giữa sân, đứng dậy đi vào trong nhà. Cá Mắm đang ngồi học. Thế là tôi cố đi sao cho đôi dép kêu lẹt cà lẹt quẹt. Căn nhà gạch thênh thang rộn rạo âm thanh khó chịu. Cá Mắm ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn tôi một cái rồi lại chúi đầu học bài. Tự nhiên tôi thấy mình chẳng đáng bằng con mèo mướp của nó. Thế là tôi lừ mắt, bỏ qua, đi vào góc tủ lấy quyển truyện ra đọc. Dù… Tác giả:VLPL (Vong Linh Phiêu Lãng)***Cảm giác thật lạ!Phải chăng đó chỉ là tình cờ?Bỗng, một ngày Nó gặp được rất nhiều may mắn và...tự nhiên đến với bản thân! Nó thấy bất ngờ, thấy vui!Em à! Những ngày qua anh nhớ em nhiều lắm...Em biết không?Từng giây, từng phút anh đều nhớ đến em...Yêu ư?...Có lẽTình yêu từ đâu tới?...Từ ngày gặp em? Hay từ tình cảm em mang đến?...Rốt cuộc vẫn là ở nơi em.Lúc này!Anh muốn biết em đang làm gì, đang ở đâu?Có lẽ anh ích kỷ̃, anh muốn quản, muốn biết, muốn tất cả những thứ ở em.Nhớ ư?...Có thể.Dù là gì đi chăng nữa đối với anh cũng chẳng còn quan trọng.Hạnh phúc từ trên trời rơi xuống, đến thật bất ngờ... đối với anh!Em có nhớ đến anh không?Hay đôi chút tình cờ gặp nhau mà bị lãng quên?Ừ! Đúng là chỉ có hai chữ "tình cờ" để hình dung....Ngày ấy!Trên đời có người tên ông già noel?Đêm đó là giáng sinh nhỉ?Anh, lang thang trên một con phố,thất vọng, chán nản chiếm hết lý tríVà...Ai đã cho anh một điều ước?Ban tặng thứ quý giá nhất cuộc đời cho anh?Ừ...chỉ có thể là ban tặng....Em.Anh muốn, rất muốn mình được hạnh phúcPhải! Chỉ đơn giản thế thôi...nhưng chưa bao giờ anh có được nó.Anh luôn cảm thấy cái cuộc đời này chán ghét,...khó chịu trong cuộc sốngvề mọi thứ, mọi vấn đề.Và bất ngờ...vào cái đêm hôm ấy!Ông già noel nắm tay cô tiên áo xanh đi tới?Ông già noel anh chẳng biết là tên nào.Nhưng...Cô tiên áo xanh thì... ừ... Là em!Khoảnh khắc đó...cả thế giới như dừng lại...nhịp tim, hô hấp của anh tăng lên.giây phút đó...chạm mặt.Cùng vui vẻ đón nhận giáng sinh.Dưới màn trời tràn ngập ngọn đèn lung linhNhững cây thông lớntrong sự nhộn nhịp của mọi người.Trái tim anh cô đơn nằm đóNỗi thất vọng, buồn chán trong anh...nhiều hơn bao giờ hết....Em đếnNụ cười trên khuôn mặt ấy...thật đẹp.Với anh...Hạnh phúc đã tớiTình yên đã đếnEm...khác hẳn với những người anh từng gặpNhững người ấy...nhàm chánVì...bọn họ đã yêu quá nhiều.Em thật hồn nhiên, thật tinh nghịch.Anh yêu những thứ đó.Cho dù có xa cách cũng chẳng sao.Anh sẽ chờCó lẽ...một ngày gặp đã yêu sẽ quá nhanh chăng?Chờ, sẽ chờ...đợi, mãi đợiAnh sẽ nhớ đến em...vì yêuQuyết định nhanh lên em nhé!
Tác giả:
VLPL (Vong Linh Phiêu Lãng)
***
Cảm giác thật lạ!
Phải chăng đó chỉ là tình cờ?
Bỗng, một ngày Nó gặp được rất nhiều may mắn và...
tự nhiên đến với bản thân! Nó thấy bất ngờ, thấy vui!
Em à! Những ngày qua anh nhớ em nhiều lắm...Em biết không?
Từng giây, từng phút anh đều nhớ đến em...
Yêu ư?...Có lẽ
Tình yêu từ đâu tới?...Từ ngày gặp em? Hay từ tình cảm em mang đến?
...Rốt cuộc vẫn là ở nơi em.
Lúc này!
Anh muốn biết em đang làm gì, đang ở đâu?
Có lẽ anh ích kỷ̃, anh muốn quản, muốn biết, muốn tất cả những thứ ở em.
Nhớ ư?...Có thể.
Dù là gì đi chăng nữa đối với anh cũng chẳng còn quan trọng.
Hạnh phúc từ trên trời rơi xuống, đến thật bất ngờ... đối với anh!
Em có nhớ đến anh không?
Hay đôi chút tình cờ gặp nhau mà bị lãng quên?
Ừ! Đúng là chỉ có hai chữ "tình cờ" để hình dung.
...Ngày ấy!
Trên đời có người tên ông già noel?
Đêm đó là giáng sinh nhỉ?
Anh, lang thang trên một con phố,
thất vọng, chán nản chiếm hết lý trí
Và...
Ai đã cho anh một điều ước?
Ban tặng thứ quý giá nhất cuộc đời cho anh?
Ừ...chỉ có thể là ban tặng.
...Em.
Anh muốn, rất muốn mình được hạnh phúc
Phải! Chỉ đơn giản thế thôi
...nhưng chưa bao giờ anh có được nó.
Anh luôn cảm thấy cái cuộc đời này chán ghét,
...khó chịu trong cuộc sống
về mọi thứ, mọi vấn đề.
Và bất ngờ...vào cái đêm hôm ấy!
Ông già noel nắm tay cô tiên áo xanh đi tới?
Ông già noel anh chẳng biết là tên nào.
Nhưng...
Cô tiên áo xanh thì... ừ... Là em!
Khoảnh khắc đó...cả thế giới như dừng lại
...nhịp tim, hô hấp của anh tăng lên.
giây phút đó...chạm mặt.
Cùng vui vẻ đón nhận giáng sinh.
Dưới màn trời tràn ngập ngọn đèn lung linh
Những cây thông lớn
trong sự nhộn nhịp của mọi người.
Trái tim anh cô đơn nằm đó
Nỗi thất vọng, buồn chán trong anh...nhiều hơn bao giờ hết.
...Em đến
Nụ cười trên khuôn mặt ấy...thật đẹp.
Với anh...
Hạnh phúc đã tới
Tình yên đã đến
Em...khác hẳn với những người anh từng gặp
Những người ấy...nhàm chán
Vì...bọn họ đã yêu quá nhiều.
Em thật hồn nhiên, thật tinh nghịch.
Anh yêu những thứ đó.
Cho dù có xa cách cũng chẳng sao.
Anh sẽ chờ
Có lẽ...một ngày gặp đã yêu sẽ quá nhanh chăng?
Chờ, sẽ chờ...đợi, mãi đợi
Anh sẽ nhớ đến em
...vì yêu
Quyết định nhanh lên em nhé!
Tuyển Tập Truyện Ngắn Bạch Ngọc Sách (Tập 1)Tác giả: Xuân An, Tiểu Vũ, Phượng Vũ, thusinhdalat, VLPL, Vong Linh Phiêu Lãng, Lưu TinhTruyện Ngôn TìnhTác giả: Xuân An *** Tháng sáu cộc cằn đổ cái nóng rát bỏng lên ngôi nhà. Tôi ngồi xổm trước hè, tay cầm nhánh cây còng queo vẽ những đường ngoằn ngoèo vô định trên nền gạch. Cánh đồng mênh mông trước mặt bạc một màu nắng. Bầu trời cao vời vợi, xanh ngắt chẳng một bóng mây. Ngọn gió đìu hiu mang theo hơi thở gắt gỏng của ngày hè phả vào mà tôi nóng rát. Tôi nhìn ra xa hơn, thấy thấp thoáng trên những vạt đồi nhạt màu một cái bóng nhà liêu xiêu, chợt thấy ùa về trong kí ức xưa cũ cái mái tranh ủ dột mỗi khi trời đổ mưa. Ngồi mãi như thế cũng mỏi, mà trời nắng chói thế này cũng chẳng chạy đi đâu chơi được, tôi vứt cái que ra giữa sân, đứng dậy đi vào trong nhà. Cá Mắm đang ngồi học. Thế là tôi cố đi sao cho đôi dép kêu lẹt cà lẹt quẹt. Căn nhà gạch thênh thang rộn rạo âm thanh khó chịu. Cá Mắm ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn tôi một cái rồi lại chúi đầu học bài. Tự nhiên tôi thấy mình chẳng đáng bằng con mèo mướp của nó. Thế là tôi lừ mắt, bỏ qua, đi vào góc tủ lấy quyển truyện ra đọc. Dù… Tác giả:VLPL (Vong Linh Phiêu Lãng)***Cảm giác thật lạ!Phải chăng đó chỉ là tình cờ?Bỗng, một ngày Nó gặp được rất nhiều may mắn và...tự nhiên đến với bản thân! Nó thấy bất ngờ, thấy vui!Em à! Những ngày qua anh nhớ em nhiều lắm...Em biết không?Từng giây, từng phút anh đều nhớ đến em...Yêu ư?...Có lẽTình yêu từ đâu tới?...Từ ngày gặp em? Hay từ tình cảm em mang đến?...Rốt cuộc vẫn là ở nơi em.Lúc này!Anh muốn biết em đang làm gì, đang ở đâu?Có lẽ anh ích kỷ̃, anh muốn quản, muốn biết, muốn tất cả những thứ ở em.Nhớ ư?...Có thể.Dù là gì đi chăng nữa đối với anh cũng chẳng còn quan trọng.Hạnh phúc từ trên trời rơi xuống, đến thật bất ngờ... đối với anh!Em có nhớ đến anh không?Hay đôi chút tình cờ gặp nhau mà bị lãng quên?Ừ! Đúng là chỉ có hai chữ "tình cờ" để hình dung....Ngày ấy!Trên đời có người tên ông già noel?Đêm đó là giáng sinh nhỉ?Anh, lang thang trên một con phố,thất vọng, chán nản chiếm hết lý tríVà...Ai đã cho anh một điều ước?Ban tặng thứ quý giá nhất cuộc đời cho anh?Ừ...chỉ có thể là ban tặng....Em.Anh muốn, rất muốn mình được hạnh phúcPhải! Chỉ đơn giản thế thôi...nhưng chưa bao giờ anh có được nó.Anh luôn cảm thấy cái cuộc đời này chán ghét,...khó chịu trong cuộc sốngvề mọi thứ, mọi vấn đề.Và bất ngờ...vào cái đêm hôm ấy!Ông già noel nắm tay cô tiên áo xanh đi tới?Ông già noel anh chẳng biết là tên nào.Nhưng...Cô tiên áo xanh thì... ừ... Là em!Khoảnh khắc đó...cả thế giới như dừng lại...nhịp tim, hô hấp của anh tăng lên.giây phút đó...chạm mặt.Cùng vui vẻ đón nhận giáng sinh.Dưới màn trời tràn ngập ngọn đèn lung linhNhững cây thông lớntrong sự nhộn nhịp của mọi người.Trái tim anh cô đơn nằm đóNỗi thất vọng, buồn chán trong anh...nhiều hơn bao giờ hết....Em đếnNụ cười trên khuôn mặt ấy...thật đẹp.Với anh...Hạnh phúc đã tớiTình yên đã đếnEm...khác hẳn với những người anh từng gặpNhững người ấy...nhàm chánVì...bọn họ đã yêu quá nhiều.Em thật hồn nhiên, thật tinh nghịch.Anh yêu những thứ đó.Cho dù có xa cách cũng chẳng sao.Anh sẽ chờCó lẽ...một ngày gặp đã yêu sẽ quá nhanh chăng?Chờ, sẽ chờ...đợi, mãi đợiAnh sẽ nhớ đến em...vì yêuQuyết định nhanh lên em nhé!