Nếu như tôi chết Xin hãy lặng lẽ quên tôi đi Khi cô đơn, hãy khóc thương tôi Ở vườn hoa cải vàng tôi yêu thích. Đêm nào đó trằn trọc không ngủ Ở bên bờ biển tối đen Xin hãy khẽ gọi tên tôi nơi cửa sổ Để tên tôi cuốn bay theo gió. Nếu như nước mưa vô tình Làm rụng tả tơi bông hoa kia Tôi - kẻ lang thang xứ lạ Kéo cổ áo bước đi giữa cơn mưa. Nếu như châm que diêm lên Nỗi đau sẽ hiện lên thật rõ Trào ra giọt nước mắt yếu mềm của tôi Nỗi nhớ nhung, rốt cuộc là gì nhỉ? “Nếu như tôi chết” **** Người phụ nữ tôi có thể nhìn thấy Người phụ nữ trong nước Xin hãy chôn xương cốt tôi vào trong đồng lúa mạch Giống như bỏ xác khóm cây lau vào hộp dương cầm Tôi có thể nhìn thấy người phụ nữ tinh khôi Người phụ nữ giữa dòng sông chảy xiết Xin hãy giơ tay vào cánh đồng mạch Khi tôi không còn hy vọng Trở về nhà trên bó lúa mạch Xin hãy thu dọn đám xương rời rạc của tôi Đặt vào trong hộp gỗ gụ sẫm màu. Đưa nó về như của hồi môn của các bạn. Hải Tử “Moza nói trong Khúc an hồn” *** Ngày 19 tháng 6 năm 1995…
Chương 78: Chú thích
Hồ Sinh TửTác giả: Sái TuấnTruyện Linh Dị, Truyện Trinh ThámNếu như tôi chết Xin hãy lặng lẽ quên tôi đi Khi cô đơn, hãy khóc thương tôi Ở vườn hoa cải vàng tôi yêu thích. Đêm nào đó trằn trọc không ngủ Ở bên bờ biển tối đen Xin hãy khẽ gọi tên tôi nơi cửa sổ Để tên tôi cuốn bay theo gió. Nếu như nước mưa vô tình Làm rụng tả tơi bông hoa kia Tôi - kẻ lang thang xứ lạ Kéo cổ áo bước đi giữa cơn mưa. Nếu như châm que diêm lên Nỗi đau sẽ hiện lên thật rõ Trào ra giọt nước mắt yếu mềm của tôi Nỗi nhớ nhung, rốt cuộc là gì nhỉ? “Nếu như tôi chết” **** Người phụ nữ tôi có thể nhìn thấy Người phụ nữ trong nước Xin hãy chôn xương cốt tôi vào trong đồng lúa mạch Giống như bỏ xác khóm cây lau vào hộp dương cầm Tôi có thể nhìn thấy người phụ nữ tinh khôi Người phụ nữ giữa dòng sông chảy xiết Xin hãy giơ tay vào cánh đồng mạch Khi tôi không còn hy vọng Trở về nhà trên bó lúa mạch Xin hãy thu dọn đám xương rời rạc của tôi Đặt vào trong hộp gỗ gụ sẫm màu. Đưa nó về như của hồi môn của các bạn. Hải Tử “Moza nói trong Khúc an hồn” *** Ngày 19 tháng 6 năm 1995… [1] Tuyên bố, bày tỏ.[2] Đại học Bắc Kinh.[3] Yên nghỉ.[4] Ngày thu hoa nở tựa Đào gia; Dạo bước xem hoa đến xế tà; Chẳng phải niềm riêng yêu mến cúc; Hoa này tàn rụng, chẳng còn hoa.[5] Từng qua biển lớn, không gì nước; Chưa đến Vu Sơn, chẳng biết mây. Lần nữa khóm hoa lười để ý, Nửa duyên tu đạo, nửa nàng đây![6] Nhìn xa.[7] Là một trong những trang web phổ biến tra cứu thông tin tổng hợp của người Trung Quốc.[8] Ông Tạ rất yêu thương cô con gái; Từ buổi gả cho Kiềm Lâu trăm việc khó khăn; Thấy không có áo đã lo toan may mặc, đầy tráp cỏ; Mua rượu cho chồng bán cả thoa vàng. Rau đồng chăm chút nấu nướng để ta nhỡ bữa rau dưa; Lấy lá rụng thêm làm củi đun, thường hay nhìn lên cây hòe xưa. Ngày nay tiền bổng lộc đến hơn mười vạn, chỉ cùng nàng cúng lễ cỗ chay thôi.[9] Câu nói đùa ngày xưa về hậu vận; Bữa nay đều đến ngay trước mắt; Quần áo đã dùng còn nhìn mãi; Kim chỉ còn đây không dám mở ra. Vẫn còn nhớ tình xưa của nàng thương đám con ở, đầy tớ; Vẫn thường thấy nàng cho của cải ở trong mộng; Dẫu lòng thành biết nỗi đau này ai ai cũng có; Vợ chồng lúc nghèo hèn, bao nhiêu chuyện đau lòng.[10] Ngồi nhàn thương cho nàng mà thương cho ta; Nghĩa trăm năm nhiều thế mà có được bao nhiêu lâu đâu; Đặng Du không có con, biết là mệnh thế; Lời điếu thương của Phan Nhạc liệu có ích gì; Chôn sâu cùng huyệt đó là lòng mong ước; Kiếp khác gặp nhau khó hẹn cùng. Chỉ còn biết thâu đêm thường chong mắt; Báo đáp lại thuở sinh thời lúc chưa mở mày mở mặt.[11] Gnosticism.[12] Truyện tranh của Nhật.[13] Trong tiếng Trung, cách xưng hô ngôi thứ nhất và thứ 2 không phân biệt rõ như trong tiếng Việt, nên Thân Viện Triều vẫn tưởng Tư Vọng là con trai Hoàng Hải.[14] Núi đi quanh, sông đi quanh; Lần hướng Du Quan mãi độc hành. Nghìn trướng sáng đêm thanh. Gió một canh, tuyết một canh; Xao xác lòng quê mộng chẳng thành; Vườn xưa tiếng lặng thinh.[15] Năm ngoái đêm Nguyên Tiêu; Chợ hoa đèn sáng rực.[16] Áo giáp vàng.[17] Khi rụng thành bùn hóa bụi mây; Vẫn có hương như cũ.[18] Nhà triết gia lớn người Pháp.[19] Plants vs Zombies.[20] Tư tưởng cộng sản cực đoan.[21] Ngộ đạo.[22] Hai chữ Mẫn và Minh trong tiếng Trung có âm đọc gần giống nhau.HẾT.
[1] Tuyên bố, bày tỏ.
[2] Đại học Bắc Kinh.
[3] Yên nghỉ.
[4] Ngày thu hoa nở tựa Đào gia; Dạo bước xem hoa đến xế tà; Chẳng phải niềm riêng yêu mến cúc; Hoa này tàn rụng, chẳng còn hoa.
[5] Từng qua biển lớn, không gì nước; Chưa đến Vu Sơn, chẳng biết mây. Lần nữa khóm hoa lười để ý, Nửa duyên tu đạo, nửa nàng đây!
[6] Nhìn xa.
[7] Là một trong những trang web phổ biến tra cứu thông tin tổng hợp của người Trung Quốc.
[8] Ông Tạ rất yêu thương cô con gái; Từ buổi gả cho Kiềm Lâu trăm việc khó khăn; Thấy không có áo đã lo toan may mặc, đầy tráp cỏ; Mua rượu cho chồng bán cả thoa vàng. Rau đồng chăm chút nấu nướng để ta nhỡ bữa rau dưa; Lấy lá rụng thêm làm củi đun, thường hay nhìn lên cây hòe xưa. Ngày nay tiền bổng lộc đến hơn mười vạn, chỉ cùng nàng cúng lễ cỗ chay thôi.
[9] Câu nói đùa ngày xưa về hậu vận; Bữa nay đều đến ngay trước mắt; Quần áo đã dùng còn nhìn mãi; Kim chỉ còn đây không dám mở ra. Vẫn còn nhớ tình xưa của nàng thương đám con ở, đầy tớ; Vẫn thường thấy nàng cho của cải ở trong mộng; Dẫu lòng thành biết nỗi đau này ai ai cũng có; Vợ chồng lúc nghèo hèn, bao nhiêu chuyện đau lòng.
[10] Ngồi nhàn thương cho nàng mà thương cho ta; Nghĩa trăm năm nhiều thế mà có được bao nhiêu lâu đâu; Đặng Du không có con, biết là mệnh thế; Lời điếu thương của Phan Nhạc liệu có ích gì; Chôn sâu cùng huyệt đó là lòng mong ước; Kiếp khác gặp nhau khó hẹn cùng. Chỉ còn biết thâu đêm thường chong mắt; Báo đáp lại thuở sinh thời lúc chưa mở mày mở mặt.
[11] Gnosticism.
[12] Truyện tranh của Nhật.
[13] Trong tiếng Trung, cách xưng hô ngôi thứ nhất và thứ 2 không phân biệt rõ như trong tiếng Việt, nên Thân Viện Triều vẫn tưởng Tư Vọng là con trai Hoàng Hải.
[14] Núi đi quanh, sông đi quanh; Lần hướng Du Quan mãi độc hành. Nghìn trướng sáng đêm thanh. Gió một canh, tuyết một canh; Xao xác lòng quê mộng chẳng thành; Vườn xưa tiếng lặng thinh.
[15] Năm ngoái đêm Nguyên Tiêu; Chợ hoa đèn sáng rực.
[16] Áo giáp vàng.
[17] Khi rụng thành bùn hóa bụi mây; Vẫn có hương như cũ.
[18] Nhà triết gia lớn người Pháp.
[19] Plants vs Zombies.
[20] Tư tưởng cộng sản cực đoan.
[21] Ngộ đạo.
[22] Hai chữ Mẫn và Minh trong tiếng Trung có âm đọc gần giống nhau.
HẾT.
Hồ Sinh TửTác giả: Sái TuấnTruyện Linh Dị, Truyện Trinh ThámNếu như tôi chết Xin hãy lặng lẽ quên tôi đi Khi cô đơn, hãy khóc thương tôi Ở vườn hoa cải vàng tôi yêu thích. Đêm nào đó trằn trọc không ngủ Ở bên bờ biển tối đen Xin hãy khẽ gọi tên tôi nơi cửa sổ Để tên tôi cuốn bay theo gió. Nếu như nước mưa vô tình Làm rụng tả tơi bông hoa kia Tôi - kẻ lang thang xứ lạ Kéo cổ áo bước đi giữa cơn mưa. Nếu như châm que diêm lên Nỗi đau sẽ hiện lên thật rõ Trào ra giọt nước mắt yếu mềm của tôi Nỗi nhớ nhung, rốt cuộc là gì nhỉ? “Nếu như tôi chết” **** Người phụ nữ tôi có thể nhìn thấy Người phụ nữ trong nước Xin hãy chôn xương cốt tôi vào trong đồng lúa mạch Giống như bỏ xác khóm cây lau vào hộp dương cầm Tôi có thể nhìn thấy người phụ nữ tinh khôi Người phụ nữ giữa dòng sông chảy xiết Xin hãy giơ tay vào cánh đồng mạch Khi tôi không còn hy vọng Trở về nhà trên bó lúa mạch Xin hãy thu dọn đám xương rời rạc của tôi Đặt vào trong hộp gỗ gụ sẫm màu. Đưa nó về như của hồi môn của các bạn. Hải Tử “Moza nói trong Khúc an hồn” *** Ngày 19 tháng 6 năm 1995… [1] Tuyên bố, bày tỏ.[2] Đại học Bắc Kinh.[3] Yên nghỉ.[4] Ngày thu hoa nở tựa Đào gia; Dạo bước xem hoa đến xế tà; Chẳng phải niềm riêng yêu mến cúc; Hoa này tàn rụng, chẳng còn hoa.[5] Từng qua biển lớn, không gì nước; Chưa đến Vu Sơn, chẳng biết mây. Lần nữa khóm hoa lười để ý, Nửa duyên tu đạo, nửa nàng đây![6] Nhìn xa.[7] Là một trong những trang web phổ biến tra cứu thông tin tổng hợp của người Trung Quốc.[8] Ông Tạ rất yêu thương cô con gái; Từ buổi gả cho Kiềm Lâu trăm việc khó khăn; Thấy không có áo đã lo toan may mặc, đầy tráp cỏ; Mua rượu cho chồng bán cả thoa vàng. Rau đồng chăm chút nấu nướng để ta nhỡ bữa rau dưa; Lấy lá rụng thêm làm củi đun, thường hay nhìn lên cây hòe xưa. Ngày nay tiền bổng lộc đến hơn mười vạn, chỉ cùng nàng cúng lễ cỗ chay thôi.[9] Câu nói đùa ngày xưa về hậu vận; Bữa nay đều đến ngay trước mắt; Quần áo đã dùng còn nhìn mãi; Kim chỉ còn đây không dám mở ra. Vẫn còn nhớ tình xưa của nàng thương đám con ở, đầy tớ; Vẫn thường thấy nàng cho của cải ở trong mộng; Dẫu lòng thành biết nỗi đau này ai ai cũng có; Vợ chồng lúc nghèo hèn, bao nhiêu chuyện đau lòng.[10] Ngồi nhàn thương cho nàng mà thương cho ta; Nghĩa trăm năm nhiều thế mà có được bao nhiêu lâu đâu; Đặng Du không có con, biết là mệnh thế; Lời điếu thương của Phan Nhạc liệu có ích gì; Chôn sâu cùng huyệt đó là lòng mong ước; Kiếp khác gặp nhau khó hẹn cùng. Chỉ còn biết thâu đêm thường chong mắt; Báo đáp lại thuở sinh thời lúc chưa mở mày mở mặt.[11] Gnosticism.[12] Truyện tranh của Nhật.[13] Trong tiếng Trung, cách xưng hô ngôi thứ nhất và thứ 2 không phân biệt rõ như trong tiếng Việt, nên Thân Viện Triều vẫn tưởng Tư Vọng là con trai Hoàng Hải.[14] Núi đi quanh, sông đi quanh; Lần hướng Du Quan mãi độc hành. Nghìn trướng sáng đêm thanh. Gió một canh, tuyết một canh; Xao xác lòng quê mộng chẳng thành; Vườn xưa tiếng lặng thinh.[15] Năm ngoái đêm Nguyên Tiêu; Chợ hoa đèn sáng rực.[16] Áo giáp vàng.[17] Khi rụng thành bùn hóa bụi mây; Vẫn có hương như cũ.[18] Nhà triết gia lớn người Pháp.[19] Plants vs Zombies.[20] Tư tưởng cộng sản cực đoan.[21] Ngộ đạo.[22] Hai chữ Mẫn và Minh trong tiếng Trung có âm đọc gần giống nhau.HẾT.