Tác giả:

-như hàn! -vâng! chào chị! Thư kí cho tổng giám đốc thần bí,cô bé hồn nhiên trả lời, 16 tuổi, cũng chính là người chủ bí ẩn của tập đoàn khét tiếng này, nơi ẩn dấu thân phận thật sự của cô- một sát thủ cấp S do chính phủ đào tạo. 16 tuổi mà ai biết được cô đã chịu đựng quá những gì của cuộc sống này, cuộc sống của cô đến lúc trưởng thành là một chặn đường đấu tránh sinh tồn đầy máu, đau thương, và sự lạnh lùng cả của cô và của thế giới này. Cô là một trẻ mồ côi và có năng lực đặc biệt, đó là năng khiếu nghệ thuật cổ điển bẩm sinh, nó như thần chú thanh tẩy vạn vật, và một khái niệm mang tên khúc thần mà ngay cả cô không biết sao mình biết, một khái niệm mà cô mù mịt. Với thiên chất thông minh, tinh thông tướng số,cô thì thừa biết nó có một quan hệ nào đó với cô và cái ấn kí phượng hoàng trên ngực mình một ấn kí đặc biệt, nhưng mà một người mồ côi, bị xã hội khinh bỉ, thì cần gì năng lực ấy, một cuộc sống từ khi bắt đầu cũng đâu khác gì chết nên dần những chuyện ấy như một thứ để cô…

Chương 30: Thái hậu thân thuận

Cái Gì! Quý Phi Đáng Yêu?Tác giả: vũ thầnTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không-như hàn! -vâng! chào chị! Thư kí cho tổng giám đốc thần bí,cô bé hồn nhiên trả lời, 16 tuổi, cũng chính là người chủ bí ẩn của tập đoàn khét tiếng này, nơi ẩn dấu thân phận thật sự của cô- một sát thủ cấp S do chính phủ đào tạo. 16 tuổi mà ai biết được cô đã chịu đựng quá những gì của cuộc sống này, cuộc sống của cô đến lúc trưởng thành là một chặn đường đấu tránh sinh tồn đầy máu, đau thương, và sự lạnh lùng cả của cô và của thế giới này. Cô là một trẻ mồ côi và có năng lực đặc biệt, đó là năng khiếu nghệ thuật cổ điển bẩm sinh, nó như thần chú thanh tẩy vạn vật, và một khái niệm mang tên khúc thần mà ngay cả cô không biết sao mình biết, một khái niệm mà cô mù mịt. Với thiên chất thông minh, tinh thông tướng số,cô thì thừa biết nó có một quan hệ nào đó với cô và cái ấn kí phượng hoàng trên ngực mình một ấn kí đặc biệt, nhưng mà một người mồ côi, bị xã hội khinh bỉ, thì cần gì năng lực ấy, một cuộc sống từ khi bắt đầu cũng đâu khác gì chết nên dần những chuyện ấy như một thứ để cô… Thái hậu nhìn hắn- ta..... ta....Trần ân cười nham hiểm nhìn thái hậu- người quên người đã nói với con gì rồi sao, người nói con muốn gì người củng cho mà, chẳng lẽ người định nuốt lời sao mẫu hậuThái hậu nâng chén trà lên nhấm mọt ngụm rồi nhìn hắn- ta là mẫu thân con sao lại lừa conTrần ân cười đáp ngay- vậy xin người thành toàn cho conThái hậu biết hắn củng rất thích vũ hàn, một nam nhân yêu một người nử nhân thật sự sẽ không phải làm cô ấy thất thân với mình mà là cho cô ấy có danh phận để có thể an tâm giao cuộc đời cho nam nhân đó- nếu vũ hàn đồng ý thì ta sẽ ban hôn cho conThái hậu đành để thiên ý vậyTrần ân rạng rở hẳn lên cúi đầu tạ thái hậu bảo mọi chuyện xin người làm theo lời hắn, lùi về ngự thư phòng xử lí tấu chươngThái hậu nhìn gương mặt vui vẻ của hắn thật làm bà ấm lòng không thôi- trần ân, ta rất thương con, quả thật vì con ta có thể hái cả sao trời cho con nhưng yêu con không có nghĩa là mù quán làm mọi đều cho con mà bức ép người khác-Trần ân về ngự thư phòng, bảo nguyễn công công đến vũ cung đưa chìa khoá cung phi cho vũ hàn, lấy thêm quà tặng cho vũ hàn.Vũ hàn nhận khoá cung phi cung, vội cùng bọn tiểu mai vào xem cho biếtNăm chủ tớ nối đuôi nhau đi, đứng trước cung phi, cả bọn hồi hợp, tim đập nhanh, không biết trong ấy xa hoa đến mức nào,Về cung phi, nơi đây chỉ dành có phi tần ở, các phi tần được phép ra vào không giói hạn nhưng phải dắt theo tùy tùng khi ra ngoài, nhiều người hầu theo sao làm họ có cảm giác mình quan trọng nhưng thực chất những người đó toàn là người trần ân cài vào để giám sáttrần ân còn kỹ lưởng đặc phong ấn lân giới nơi đây, nhưng nghe đâu hắn đã gở bỏ khi thưởng cho vũ hàn và đó củng là lí do mà trước kia vũ hàn không tài nào vào nhìn nơi đây đượcCóc.... cóc... Két......Cả bọn đứng nhón lên xem bên trong thế nào, nhìn vào cả năm người trố mắt lên, thật không còn có thể tin vào mắt mình nửa,- quạ.... quạ....quạ.....cả bọn bước từng bước chân vào, từng bước rồi được mấy bước quanh lại cả bọn chạy ra ngoài nhìn xung quanh rồi lại chạy vào bên trong nhìn hết ngốc ngách,thật đáng kinh ngạc(phần hay của truyện vẫn chưa vào được tí nào cả, truyện mình huyền huyễn, tiên hiệp, dị giới nhớ kỹ thể loại giúp mình để phẩm sao không nói truyện mình áo khi bước chân vào kiếm hiệp và tiên đấu)

Thái hậu nhìn hắn

- ta..... ta....

Trần ân cười nham hiểm nhìn thái hậu

- người quên người đã nói với con gì rồi sao, người nói con muốn gì người củng cho mà, chẳng lẽ người định nuốt lời sao mẫu hậu

Thái hậu nâng chén trà lên nhấm mọt ngụm rồi nhìn hắn

- ta là mẫu thân con sao lại lừa con

Trần ân cười đáp ngay

- vậy xin người thành toàn cho con

Thái hậu biết hắn củng rất thích vũ hàn, một nam nhân yêu một người nử nhân thật sự sẽ không phải làm cô ấy thất thân với mình mà là cho cô ấy có danh phận để có thể an tâm giao cuộc đời cho nam nhân đó

- nếu vũ hàn đồng ý thì ta sẽ ban hôn cho con

Thái hậu đành để thiên ý vậy

Trần ân rạng rở hẳn lên cúi đầu tạ thái hậu bảo mọi chuyện xin người làm theo lời hắn, lùi về ngự thư phòng xử lí tấu chương

Thái hậu nhìn gương mặt vui vẻ của hắn thật làm bà ấm lòng không thôi- trần ân, ta rất thương con, quả thật vì con ta có thể hái cả sao trời cho con nhưng yêu con không có nghĩa là mù quán làm mọi đều cho con mà bức ép người khác-

Trần ân về ngự thư phòng, bảo nguyễn công công đến vũ cung đưa chìa khoá cung phi cho vũ hàn, lấy thêm quà tặng cho vũ hàn.

Vũ hàn nhận khoá cung phi cung, vội cùng bọn tiểu mai vào xem cho biết

Năm chủ tớ nối đuôi nhau đi, đứng trước cung phi, cả bọn hồi hợp, tim đập nhanh, không biết trong ấy xa hoa đến mức nào,

Về cung phi, nơi đây chỉ dành có phi tần ở, các phi tần được phép ra vào không giói hạn nhưng phải dắt theo tùy tùng khi ra ngoài, nhiều người hầu theo sao làm họ có cảm giác mình quan trọng nhưng thực chất những người đó toàn là người trần ân cài vào để giám sát

trần ân còn kỹ lưởng đặc phong ấn lân giới nơi đây, nhưng nghe đâu hắn đã gở bỏ khi thưởng cho vũ hàn và đó củng là lí do mà trước kia vũ hàn không tài nào vào nhìn nơi đây được

Cóc.... cóc... Két......

Cả bọn đứng nhón lên xem bên trong thế nào, nhìn vào cả năm người trố mắt lên, thật không còn có thể tin vào mắt mình nửa,

- quạ.... quạ....quạ.....

cả bọn bước từng bước chân vào, từng bước rồi được mấy bước quanh lại cả bọn chạy ra ngoài nhìn xung quanh rồi lại chạy vào bên trong nhìn hết ngốc ngách,thật đáng kinh ngạc

(phần hay của truyện vẫn chưa vào được tí nào cả, truyện mình huyền huyễn, tiên hiệp, dị giới nhớ kỹ thể loại giúp mình để phẩm sao không nói truyện mình áo khi bước chân vào kiếm hiệp và tiên đấu)

Cái Gì! Quý Phi Đáng Yêu?Tác giả: vũ thầnTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không-như hàn! -vâng! chào chị! Thư kí cho tổng giám đốc thần bí,cô bé hồn nhiên trả lời, 16 tuổi, cũng chính là người chủ bí ẩn của tập đoàn khét tiếng này, nơi ẩn dấu thân phận thật sự của cô- một sát thủ cấp S do chính phủ đào tạo. 16 tuổi mà ai biết được cô đã chịu đựng quá những gì của cuộc sống này, cuộc sống của cô đến lúc trưởng thành là một chặn đường đấu tránh sinh tồn đầy máu, đau thương, và sự lạnh lùng cả của cô và của thế giới này. Cô là một trẻ mồ côi và có năng lực đặc biệt, đó là năng khiếu nghệ thuật cổ điển bẩm sinh, nó như thần chú thanh tẩy vạn vật, và một khái niệm mang tên khúc thần mà ngay cả cô không biết sao mình biết, một khái niệm mà cô mù mịt. Với thiên chất thông minh, tinh thông tướng số,cô thì thừa biết nó có một quan hệ nào đó với cô và cái ấn kí phượng hoàng trên ngực mình một ấn kí đặc biệt, nhưng mà một người mồ côi, bị xã hội khinh bỉ, thì cần gì năng lực ấy, một cuộc sống từ khi bắt đầu cũng đâu khác gì chết nên dần những chuyện ấy như một thứ để cô… Thái hậu nhìn hắn- ta..... ta....Trần ân cười nham hiểm nhìn thái hậu- người quên người đã nói với con gì rồi sao, người nói con muốn gì người củng cho mà, chẳng lẽ người định nuốt lời sao mẫu hậuThái hậu nâng chén trà lên nhấm mọt ngụm rồi nhìn hắn- ta là mẫu thân con sao lại lừa conTrần ân cười đáp ngay- vậy xin người thành toàn cho conThái hậu biết hắn củng rất thích vũ hàn, một nam nhân yêu một người nử nhân thật sự sẽ không phải làm cô ấy thất thân với mình mà là cho cô ấy có danh phận để có thể an tâm giao cuộc đời cho nam nhân đó- nếu vũ hàn đồng ý thì ta sẽ ban hôn cho conThái hậu đành để thiên ý vậyTrần ân rạng rở hẳn lên cúi đầu tạ thái hậu bảo mọi chuyện xin người làm theo lời hắn, lùi về ngự thư phòng xử lí tấu chươngThái hậu nhìn gương mặt vui vẻ của hắn thật làm bà ấm lòng không thôi- trần ân, ta rất thương con, quả thật vì con ta có thể hái cả sao trời cho con nhưng yêu con không có nghĩa là mù quán làm mọi đều cho con mà bức ép người khác-Trần ân về ngự thư phòng, bảo nguyễn công công đến vũ cung đưa chìa khoá cung phi cho vũ hàn, lấy thêm quà tặng cho vũ hàn.Vũ hàn nhận khoá cung phi cung, vội cùng bọn tiểu mai vào xem cho biếtNăm chủ tớ nối đuôi nhau đi, đứng trước cung phi, cả bọn hồi hợp, tim đập nhanh, không biết trong ấy xa hoa đến mức nào,Về cung phi, nơi đây chỉ dành có phi tần ở, các phi tần được phép ra vào không giói hạn nhưng phải dắt theo tùy tùng khi ra ngoài, nhiều người hầu theo sao làm họ có cảm giác mình quan trọng nhưng thực chất những người đó toàn là người trần ân cài vào để giám sáttrần ân còn kỹ lưởng đặc phong ấn lân giới nơi đây, nhưng nghe đâu hắn đã gở bỏ khi thưởng cho vũ hàn và đó củng là lí do mà trước kia vũ hàn không tài nào vào nhìn nơi đây đượcCóc.... cóc... Két......Cả bọn đứng nhón lên xem bên trong thế nào, nhìn vào cả năm người trố mắt lên, thật không còn có thể tin vào mắt mình nửa,- quạ.... quạ....quạ.....cả bọn bước từng bước chân vào, từng bước rồi được mấy bước quanh lại cả bọn chạy ra ngoài nhìn xung quanh rồi lại chạy vào bên trong nhìn hết ngốc ngách,thật đáng kinh ngạc(phần hay của truyện vẫn chưa vào được tí nào cả, truyện mình huyền huyễn, tiên hiệp, dị giới nhớ kỹ thể loại giúp mình để phẩm sao không nói truyện mình áo khi bước chân vào kiếm hiệp và tiên đấu)

Chương 30: Thái hậu thân thuận