-như hàn! -vâng! chào chị! Thư kí cho tổng giám đốc thần bí,cô bé hồn nhiên trả lời, 16 tuổi, cũng chính là người chủ bí ẩn của tập đoàn khét tiếng này, nơi ẩn dấu thân phận thật sự của cô- một sát thủ cấp S do chính phủ đào tạo. 16 tuổi mà ai biết được cô đã chịu đựng quá những gì của cuộc sống này, cuộc sống của cô đến lúc trưởng thành là một chặn đường đấu tránh sinh tồn đầy máu, đau thương, và sự lạnh lùng cả của cô và của thế giới này. Cô là một trẻ mồ côi và có năng lực đặc biệt, đó là năng khiếu nghệ thuật cổ điển bẩm sinh, nó như thần chú thanh tẩy vạn vật, và một khái niệm mang tên khúc thần mà ngay cả cô không biết sao mình biết, một khái niệm mà cô mù mịt. Với thiên chất thông minh, tinh thông tướng số,cô thì thừa biết nó có một quan hệ nào đó với cô và cái ấn kí phượng hoàng trên ngực mình một ấn kí đặc biệt, nhưng mà một người mồ côi, bị xã hội khinh bỉ, thì cần gì năng lực ấy, một cuộc sống từ khi bắt đầu cũng đâu khác gì chết nên dần những chuyện ấy như một thứ để cô…
Chương 45: Điều ước
Cái Gì! Quý Phi Đáng Yêu?Tác giả: vũ thầnTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không-như hàn! -vâng! chào chị! Thư kí cho tổng giám đốc thần bí,cô bé hồn nhiên trả lời, 16 tuổi, cũng chính là người chủ bí ẩn của tập đoàn khét tiếng này, nơi ẩn dấu thân phận thật sự của cô- một sát thủ cấp S do chính phủ đào tạo. 16 tuổi mà ai biết được cô đã chịu đựng quá những gì của cuộc sống này, cuộc sống của cô đến lúc trưởng thành là một chặn đường đấu tránh sinh tồn đầy máu, đau thương, và sự lạnh lùng cả của cô và của thế giới này. Cô là một trẻ mồ côi và có năng lực đặc biệt, đó là năng khiếu nghệ thuật cổ điển bẩm sinh, nó như thần chú thanh tẩy vạn vật, và một khái niệm mang tên khúc thần mà ngay cả cô không biết sao mình biết, một khái niệm mà cô mù mịt. Với thiên chất thông minh, tinh thông tướng số,cô thì thừa biết nó có một quan hệ nào đó với cô và cái ấn kí phượng hoàng trên ngực mình một ấn kí đặc biệt, nhưng mà một người mồ côi, bị xã hội khinh bỉ, thì cần gì năng lực ấy, một cuộc sống từ khi bắt đầu cũng đâu khác gì chết nên dần những chuyện ấy như một thứ để cô… Chợt vũ hàn cảm nhận có một luồng gió rất lạnh làm vũ hàn chợt nhớ khoãng cách hai người quá gần xoay mặt nhìn trần ân, trân ân củng cảm thấy quá nhanh hơi lùi ra sao. Trần ân nhìn lên trời cao, thở dài- nàng ước gìVũ hàn nhìn hắn,- nói ra sẽ không thành hiện thật, còn hoàng thượngTrần ân cười- nàng nói nói ra không thành hiện thực mà lại bảo ta nóiVũ hàn xụ xuống- vậy ngài không nói cũng đượcRồi vùng khỏi nơi gần hắn rồi đi về phía trước, trần ân cười - quả là nử nhân khó chiều- trần ânĐi theo nắm tay vũ hàn lại- ta nóiVũ hàn nhìn hắn- nhưng lỡ khó thành hiện thật ngày giết ta thì saoTrần ân cười lớn - con thỏ ngốc này-- ta sao nở giết nàng chớ, với lại điều ước ta thành hện thật rồiVũ hàn nhìn hắn- vậy người ước gìTrần ân nhìn vũ hàn chằm chằm- ta ước..... Ta ước nàng nằm trong lòng taVũ hàn đỏ mặt quầy đi, trần ân mặt củng đỏ như gất- thật là mất mặt mà-- nếu ngài không còn việc gì ta.... Ta về trước....
Chợt vũ hàn cảm nhận có một luồng gió rất lạnh làm vũ hàn chợt nhớ khoãng cách hai người quá gần xoay mặt nhìn trần ân, trân ân củng cảm thấy quá nhanh hơi lùi ra sao.
Trần ân nhìn lên trời cao, thở dài
- nàng ước gì
Vũ hàn nhìn hắn,
- nói ra sẽ không thành hiện thật, còn hoàng thượng
Trần ân cười
- nàng nói nói ra không thành hiện thực mà lại bảo ta nói
Vũ hàn xụ xuống
- vậy ngài không nói cũng được
Rồi vùng khỏi nơi gần hắn rồi đi về phía trước, trần ân cười - quả là nử nhân khó chiều- trần ân
Đi theo nắm tay vũ hàn lại
- ta nói
Vũ hàn nhìn hắn
- nhưng lỡ khó thành hiện thật ngày giết ta thì sao
Trần ân cười lớn - con thỏ ngốc này-
- ta sao nở giết nàng chớ, với lại điều ước ta thành hện thật rồi
Vũ hàn nhìn hắn
- vậy người ước gì
Trần ân nhìn vũ hàn chằm chằm
- ta ước..... Ta ước nàng nằm trong lòng ta
Vũ hàn đỏ mặt quầy đi, trần ân mặt củng đỏ như gất- thật là mất mặt mà-
- nếu ngài không còn việc gì ta.... Ta về trước....
Cái Gì! Quý Phi Đáng Yêu?Tác giả: vũ thầnTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không-như hàn! -vâng! chào chị! Thư kí cho tổng giám đốc thần bí,cô bé hồn nhiên trả lời, 16 tuổi, cũng chính là người chủ bí ẩn của tập đoàn khét tiếng này, nơi ẩn dấu thân phận thật sự của cô- một sát thủ cấp S do chính phủ đào tạo. 16 tuổi mà ai biết được cô đã chịu đựng quá những gì của cuộc sống này, cuộc sống của cô đến lúc trưởng thành là một chặn đường đấu tránh sinh tồn đầy máu, đau thương, và sự lạnh lùng cả của cô và của thế giới này. Cô là một trẻ mồ côi và có năng lực đặc biệt, đó là năng khiếu nghệ thuật cổ điển bẩm sinh, nó như thần chú thanh tẩy vạn vật, và một khái niệm mang tên khúc thần mà ngay cả cô không biết sao mình biết, một khái niệm mà cô mù mịt. Với thiên chất thông minh, tinh thông tướng số,cô thì thừa biết nó có một quan hệ nào đó với cô và cái ấn kí phượng hoàng trên ngực mình một ấn kí đặc biệt, nhưng mà một người mồ côi, bị xã hội khinh bỉ, thì cần gì năng lực ấy, một cuộc sống từ khi bắt đầu cũng đâu khác gì chết nên dần những chuyện ấy như một thứ để cô… Chợt vũ hàn cảm nhận có một luồng gió rất lạnh làm vũ hàn chợt nhớ khoãng cách hai người quá gần xoay mặt nhìn trần ân, trân ân củng cảm thấy quá nhanh hơi lùi ra sao. Trần ân nhìn lên trời cao, thở dài- nàng ước gìVũ hàn nhìn hắn,- nói ra sẽ không thành hiện thật, còn hoàng thượngTrần ân cười- nàng nói nói ra không thành hiện thực mà lại bảo ta nóiVũ hàn xụ xuống- vậy ngài không nói cũng đượcRồi vùng khỏi nơi gần hắn rồi đi về phía trước, trần ân cười - quả là nử nhân khó chiều- trần ânĐi theo nắm tay vũ hàn lại- ta nóiVũ hàn nhìn hắn- nhưng lỡ khó thành hiện thật ngày giết ta thì saoTrần ân cười lớn - con thỏ ngốc này-- ta sao nở giết nàng chớ, với lại điều ước ta thành hện thật rồiVũ hàn nhìn hắn- vậy người ước gìTrần ân nhìn vũ hàn chằm chằm- ta ước..... Ta ước nàng nằm trong lòng taVũ hàn đỏ mặt quầy đi, trần ân mặt củng đỏ như gất- thật là mất mặt mà-- nếu ngài không còn việc gì ta.... Ta về trước....