Tác giả:

“Đoàng____” Bầu trời đen kịt, mặt biển nổi lên sóng lớn cuồn cuộn như bao phủ cả đất trời. Khi con sóng cao hơn mười thước sắp ập vào, mọi người trên bờ biển đều lộ ra ánh mắt kinh hoàng, cảm nhận sự nhỏ bé của mình. Con sóng thần đáng sợ kia dường như trong khoảnh khắc là có thể biến ngàn dặm đất đai màu mỡ thành biển nước mênh mông. Song trong nháy mắt con sóng đáng sợ ấy ập vào, nó hình như bị một kết giới trong suốt nào đó ngăn trở, không thể ập vào đất liền. Trong cơn hoảng hốt, có người thấy một nữ tử tóc dài tung bay xuất hiện giữa bầu trời đen kịt. Bóng dáng ấy như một vì sao rực rỡ, nhấp nháy giữa nhân gian. Quạt Phiêu Tuyết Đào Hoa trong bàn tay thon thon của nàng khẽ vung, con sóng cuồn cuộn kia rút lui như kỳ tích. Chẳng qua là chuyện trong thoáng chốc khiến người khác tưởng là ảo giác. Sau khi gió yên biển lặng, mọi người sống sót sau tai nạn đều không rõ đã xảy ra chuyện gì. Chỉ có người canh giữ Hoa Hạ mới biết là ai đã dùng sức mạnh kinh thiên hóa giải tai kiếp này…

Chương 87: Dạ tiệc Khinh Vũ Cung

Phi Tuyết Mộng HoaTác giả: Tiên MịTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình“Đoàng____” Bầu trời đen kịt, mặt biển nổi lên sóng lớn cuồn cuộn như bao phủ cả đất trời. Khi con sóng cao hơn mười thước sắp ập vào, mọi người trên bờ biển đều lộ ra ánh mắt kinh hoàng, cảm nhận sự nhỏ bé của mình. Con sóng thần đáng sợ kia dường như trong khoảnh khắc là có thể biến ngàn dặm đất đai màu mỡ thành biển nước mênh mông. Song trong nháy mắt con sóng đáng sợ ấy ập vào, nó hình như bị một kết giới trong suốt nào đó ngăn trở, không thể ập vào đất liền. Trong cơn hoảng hốt, có người thấy một nữ tử tóc dài tung bay xuất hiện giữa bầu trời đen kịt. Bóng dáng ấy như một vì sao rực rỡ, nhấp nháy giữa nhân gian. Quạt Phiêu Tuyết Đào Hoa trong bàn tay thon thon của nàng khẽ vung, con sóng cuồn cuộn kia rút lui như kỳ tích. Chẳng qua là chuyện trong thoáng chốc khiến người khác tưởng là ảo giác. Sau khi gió yên biển lặng, mọi người sống sót sau tai nạn đều không rõ đã xảy ra chuyện gì. Chỉ có người canh giữ Hoa Hạ mới biết là ai đã dùng sức mạnh kinh thiên hóa giải tai kiếp này… Dạ tiệc cung đình lần này được thiết đặt ở Khinh Vũ Cung, Khinh Vũ Cung vàng son lộng lẫy thể hiện rõ rệt khí thế hoàng gia.Từng chiếc đèn lồng được thắp sáng như từng đóa hoa mỹ lệ nở rộ trong màn đêm.Lúc Tuyết Trần Phong đến cửa Khinh Vũ Cung, Đỗ Trản xuất hiện bên cạnh, bẩm báo tình hình với hắn.- Nguyệt Thiển Mi đã ở bên trong, chúng ta vào có thể gặp nàng ấy.- Tên kia không làm gì Nguyệt tỷ tỷ chứ?Mộng Hàm Yên lo lắng nói, được Tuyết Trần Phong mang xuống khỏi lưng ngựa.- Có thể làm gì? Đừng lo lắng không đâu! Nàng vẫn nên lo cho chính mình thì hơn!Tuyết Trần Phong cất bước đi vào Khinh Vũ Cung, Mộng Hàm Yên vội vã đi theo.- Bái kiến điện hạ!Thủ vệ cửa cung vội vàng hành lễ, thấy nàng là người Quỷ vương mang đến thì không dám cản.Lúc này trong Khinh Vũ Cung vô cùng náo nhiệt, vào bên trong cung điện, hơi lạnh bên ngoài lập tức bị hơi nóng bên trong xua đuổi.- Nơi này thật ấm áp!Mộng Hàm Yên tò mò đánh giá Khinh Vũ Cung, ở đây ai nấy đều lộng lẫy cao quý, tuấn nam mỹ nữ, y hương tấn ảnh. (1)(1) Y hương tấn ảnh: chỉ phục sức hoa lệ của phụ nữ, hoặc dùng để ví von phụ nữ.- Tòa Khinh Vũ Cung này rất đặc biệt, dùng ngọc ấm rải dưới sàn, mùa đông cũng không cảm thấy lạnh.Tuyết Trần Phong nói, giải đáp nghi hoặc trong lòng Mộng Hàm Yên.Lúc này, một con chim nhỏ bay đến trên vai hắn.- Tự nàng tùy tiện tìm chỗ chơi đi, lát nữa bổn vương quay lại.Hắn thấy con linh điểu kia, biết là Thanh Ý Dao tìm mình, bèn vội vã rời đi.Bên ngoài trời đông giá rét, hắn thấy nàng thân thể yếu đuối nên không mang nàng theo.- Nè, sao huynh nói đi là đi vậy!Mộng Hàm Yên thấy hắn rời đi, nhất thời không có cảm giác an toàn.Tuy không muốn thừa nhận nhưng ở bên cạnh hắn, trừ hắn ra, không ai có thể bắt nạt nàng.Một cảm giác an toàn không tên khiến nàng vô thức ỷ lại hắn.“Xí xí xí! Mình làm gì mà ỷ lại huynh ấy? Huynh ấy chính là một tên đại khốn kiếp!”Nàng vội vã lắc đầu, loại ý nghĩ kia thực sự là không được!Lúc này, nàng thoáng thấy bóng dáng Nguyệt Thiển Mi trong đám người, bèn vạch đám đông đi tới.Tối nay Nguyệt Thiển Mi không đeo khăn che mặt, ngọc dung mỹ lệ quyến rũ mê người. Bộ váy dài màu vàng ánh trăng cũng lộ rõ sự cao quý như trăng sáng.Tóc dài như thác, trâm cài linh lung, thanh tân thoát tục.- Ôi chao! Đây không phải Nguyệt công chúa ư? Chúng ta phải trốn mau lên, nếu nàng ta đột nhiên nổi điên thì khủng khiếp lắm.t* c*ng Diên và các tiểu chủ nhân đã đợi ở đây từ sáng sớm, ai nấy đều ăn diện vô cùng lộng lẫy.Lúc này thấy Nguyệt Thiển Mi, mũi nhọn của họ đều chỉa về nàng ấy.- Đây chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân à? Quả nhiên đẹp như thiên tiên!Một vương gia lên tiếng khen ngợi, vẻ mặt hâm mộ.- Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân gì chứ, chẳng qua là một con yêu quái thôi! Chỉ biết đi khắp nơi câu hồn nam nhân!t* c*ng Diên nói chua loét, không biết tại sao Nguyệt Thiển Mi vẫn chưa chết, lại xuất hiện ở nơi này.- Tự cô không soi gương đi, cô mới là yêu quái á! Trời lạnh thế này mà cô mặc ít như vậy, mát lắm hả?Mộng Hàm Yên vạch đám đông ra, ngang ngược đi vào.- Ồ, ta tưởng ai làm càn như vậy! Hóa ra là muội muội của yêu quái!t* c*ng Diên nói rất đường đường chính chính, thấy Mộng Hàm Yên cũng tới, ánh mắt nàng ta hận không thể khoét lỗ hai nàng.- Chính mắt tỷ muội chúng ta trong cung thấy nàng ta biến thành yêu quái, ra tay hại người, vô cùng tàn nhẫn. Bệ h* th*n thể ngàn vàng, nếu giữ con yêu quái này ở đây, làm bị thương bệ hạ thì sao?- Thật ngại quá, là đích thân bệ hạ phái người đón ta tới, cho nên, cô không cần phải bận tâm quá nhiều.Nguyệt Thiển Mi nhàn nhạt nói, thấy Mộng Hàm Yên đến đây, nàng không khỏi lộ vẻ lo lắng.

Dạ tiệc cung đình lần này được thiết đặt ở Khinh Vũ Cung, Khinh Vũ Cung vàng son lộng lẫy thể hiện rõ rệt khí thế hoàng gia.

Từng chiếc đèn lồng được thắp sáng như từng đóa hoa mỹ lệ nở rộ trong màn đêm.

Lúc Tuyết Trần Phong đến cửa Khinh Vũ Cung, Đỗ Trản xuất hiện bên cạnh, bẩm báo tình hình với hắn.

- Nguyệt Thiển Mi đã ở bên trong, chúng ta vào có thể gặp nàng ấy.

- Tên kia không làm gì Nguyệt tỷ tỷ chứ?

Mộng Hàm Yên lo lắng nói, được Tuyết Trần Phong mang xuống khỏi lưng ngựa.

- Có thể làm gì? Đừng lo lắng không đâu! Nàng vẫn nên lo cho chính mình thì hơn!

Tuyết Trần Phong cất bước đi vào Khinh Vũ Cung, Mộng Hàm Yên vội vã đi theo.

- Bái kiến điện hạ!

Thủ vệ cửa cung vội vàng hành lễ, thấy nàng là người Quỷ vương mang đến thì không dám cản.

Lúc này trong Khinh Vũ Cung vô cùng náo nhiệt, vào bên trong cung điện, hơi lạnh bên ngoài lập tức bị hơi nóng bên trong xua đuổi.

- Nơi này thật ấm áp!

Mộng Hàm Yên tò mò đánh giá Khinh Vũ Cung, ở đây ai nấy đều lộng lẫy cao quý, tuấn nam mỹ nữ, y hương tấn ảnh. (1)

(1) Y hương tấn ảnh: chỉ phục sức hoa lệ của phụ nữ, hoặc dùng để ví von phụ nữ.

- Tòa Khinh Vũ Cung này rất đặc biệt, dùng ngọc ấm rải dưới sàn, mùa đông cũng không cảm thấy lạnh.

Tuyết Trần Phong nói, giải đáp nghi hoặc trong lòng Mộng Hàm Yên.

Lúc này, một con chim nhỏ bay đến trên vai hắn.

- Tự nàng tùy tiện tìm chỗ chơi đi, lát nữa bổn vương quay lại.

Hắn thấy con linh điểu kia, biết là Thanh Ý Dao tìm mình, bèn vội vã rời đi.

Bên ngoài trời đông giá rét, hắn thấy nàng thân thể yếu đuối nên không mang nàng theo.

- Nè, sao huynh nói đi là đi vậy!

Mộng Hàm Yên thấy hắn rời đi, nhất thời không có cảm giác an toàn.

Tuy không muốn thừa nhận nhưng ở bên cạnh hắn, trừ hắn ra, không ai có thể bắt nạt nàng.

Một cảm giác an toàn không tên khiến nàng vô thức ỷ lại hắn.

“Xí xí xí! Mình làm gì mà ỷ lại huynh ấy? Huynh ấy chính là một tên đại khốn kiếp!”

Nàng vội vã lắc đầu, loại ý nghĩ kia thực sự là không được!

Lúc này, nàng thoáng thấy bóng dáng Nguyệt Thiển Mi trong đám người, bèn vạch đám đông đi tới.

Tối nay Nguyệt Thiển Mi không đeo khăn che mặt, ngọc dung mỹ lệ quyến rũ mê người. Bộ váy dài màu vàng ánh trăng cũng lộ rõ sự cao quý như trăng sáng.

Tóc dài như thác, trâm cài linh lung, thanh tân thoát tục.

- Ôi chao! Đây không phải Nguyệt công chúa ư? Chúng ta phải trốn mau lên, nếu nàng ta đột nhiên nổi điên thì khủng khiếp lắm.

t* c*ng Diên và các tiểu chủ nhân đã đợi ở đây từ sáng sớm, ai nấy đều ăn diện vô cùng lộng lẫy.

Lúc này thấy Nguyệt Thiển Mi, mũi nhọn của họ đều chỉa về nàng ấy.

- Đây chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân à? Quả nhiên đẹp như thiên tiên!

Một vương gia lên tiếng khen ngợi, vẻ mặt hâm mộ.

- Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân gì chứ, chẳng qua là một con yêu quái thôi! Chỉ biết đi khắp nơi câu hồn nam nhân!

t* c*ng Diên nói chua loét, không biết tại sao Nguyệt Thiển Mi vẫn chưa chết, lại xuất hiện ở nơi này.

- Tự cô không soi gương đi, cô mới là yêu quái á! Trời lạnh thế này mà cô mặc ít như vậy, mát lắm hả?

Mộng Hàm Yên vạch đám đông ra, ngang ngược đi vào.

- Ồ, ta tưởng ai làm càn như vậy! Hóa ra là muội muội của yêu quái!

t* c*ng Diên nói rất đường đường chính chính, thấy Mộng Hàm Yên cũng tới, ánh mắt nàng ta hận không thể khoét lỗ hai nàng.

- Chính mắt tỷ muội chúng ta trong cung thấy nàng ta biến thành yêu quái, ra tay hại người, vô cùng tàn nhẫn. Bệ h* th*n thể ngàn vàng, nếu giữ con yêu quái này ở đây, làm bị thương bệ hạ thì sao?

- Thật ngại quá, là đích thân bệ hạ phái người đón ta tới, cho nên, cô không cần phải bận tâm quá nhiều.

Nguyệt Thiển Mi nhàn nhạt nói, thấy Mộng Hàm Yên đến đây, nàng không khỏi lộ vẻ lo lắng.

Phi Tuyết Mộng HoaTác giả: Tiên MịTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình“Đoàng____” Bầu trời đen kịt, mặt biển nổi lên sóng lớn cuồn cuộn như bao phủ cả đất trời. Khi con sóng cao hơn mười thước sắp ập vào, mọi người trên bờ biển đều lộ ra ánh mắt kinh hoàng, cảm nhận sự nhỏ bé của mình. Con sóng thần đáng sợ kia dường như trong khoảnh khắc là có thể biến ngàn dặm đất đai màu mỡ thành biển nước mênh mông. Song trong nháy mắt con sóng đáng sợ ấy ập vào, nó hình như bị một kết giới trong suốt nào đó ngăn trở, không thể ập vào đất liền. Trong cơn hoảng hốt, có người thấy một nữ tử tóc dài tung bay xuất hiện giữa bầu trời đen kịt. Bóng dáng ấy như một vì sao rực rỡ, nhấp nháy giữa nhân gian. Quạt Phiêu Tuyết Đào Hoa trong bàn tay thon thon của nàng khẽ vung, con sóng cuồn cuộn kia rút lui như kỳ tích. Chẳng qua là chuyện trong thoáng chốc khiến người khác tưởng là ảo giác. Sau khi gió yên biển lặng, mọi người sống sót sau tai nạn đều không rõ đã xảy ra chuyện gì. Chỉ có người canh giữ Hoa Hạ mới biết là ai đã dùng sức mạnh kinh thiên hóa giải tai kiếp này… Dạ tiệc cung đình lần này được thiết đặt ở Khinh Vũ Cung, Khinh Vũ Cung vàng son lộng lẫy thể hiện rõ rệt khí thế hoàng gia.Từng chiếc đèn lồng được thắp sáng như từng đóa hoa mỹ lệ nở rộ trong màn đêm.Lúc Tuyết Trần Phong đến cửa Khinh Vũ Cung, Đỗ Trản xuất hiện bên cạnh, bẩm báo tình hình với hắn.- Nguyệt Thiển Mi đã ở bên trong, chúng ta vào có thể gặp nàng ấy.- Tên kia không làm gì Nguyệt tỷ tỷ chứ?Mộng Hàm Yên lo lắng nói, được Tuyết Trần Phong mang xuống khỏi lưng ngựa.- Có thể làm gì? Đừng lo lắng không đâu! Nàng vẫn nên lo cho chính mình thì hơn!Tuyết Trần Phong cất bước đi vào Khinh Vũ Cung, Mộng Hàm Yên vội vã đi theo.- Bái kiến điện hạ!Thủ vệ cửa cung vội vàng hành lễ, thấy nàng là người Quỷ vương mang đến thì không dám cản.Lúc này trong Khinh Vũ Cung vô cùng náo nhiệt, vào bên trong cung điện, hơi lạnh bên ngoài lập tức bị hơi nóng bên trong xua đuổi.- Nơi này thật ấm áp!Mộng Hàm Yên tò mò đánh giá Khinh Vũ Cung, ở đây ai nấy đều lộng lẫy cao quý, tuấn nam mỹ nữ, y hương tấn ảnh. (1)(1) Y hương tấn ảnh: chỉ phục sức hoa lệ của phụ nữ, hoặc dùng để ví von phụ nữ.- Tòa Khinh Vũ Cung này rất đặc biệt, dùng ngọc ấm rải dưới sàn, mùa đông cũng không cảm thấy lạnh.Tuyết Trần Phong nói, giải đáp nghi hoặc trong lòng Mộng Hàm Yên.Lúc này, một con chim nhỏ bay đến trên vai hắn.- Tự nàng tùy tiện tìm chỗ chơi đi, lát nữa bổn vương quay lại.Hắn thấy con linh điểu kia, biết là Thanh Ý Dao tìm mình, bèn vội vã rời đi.Bên ngoài trời đông giá rét, hắn thấy nàng thân thể yếu đuối nên không mang nàng theo.- Nè, sao huynh nói đi là đi vậy!Mộng Hàm Yên thấy hắn rời đi, nhất thời không có cảm giác an toàn.Tuy không muốn thừa nhận nhưng ở bên cạnh hắn, trừ hắn ra, không ai có thể bắt nạt nàng.Một cảm giác an toàn không tên khiến nàng vô thức ỷ lại hắn.“Xí xí xí! Mình làm gì mà ỷ lại huynh ấy? Huynh ấy chính là một tên đại khốn kiếp!”Nàng vội vã lắc đầu, loại ý nghĩ kia thực sự là không được!Lúc này, nàng thoáng thấy bóng dáng Nguyệt Thiển Mi trong đám người, bèn vạch đám đông đi tới.Tối nay Nguyệt Thiển Mi không đeo khăn che mặt, ngọc dung mỹ lệ quyến rũ mê người. Bộ váy dài màu vàng ánh trăng cũng lộ rõ sự cao quý như trăng sáng.Tóc dài như thác, trâm cài linh lung, thanh tân thoát tục.- Ôi chao! Đây không phải Nguyệt công chúa ư? Chúng ta phải trốn mau lên, nếu nàng ta đột nhiên nổi điên thì khủng khiếp lắm.t* c*ng Diên và các tiểu chủ nhân đã đợi ở đây từ sáng sớm, ai nấy đều ăn diện vô cùng lộng lẫy.Lúc này thấy Nguyệt Thiển Mi, mũi nhọn của họ đều chỉa về nàng ấy.- Đây chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân à? Quả nhiên đẹp như thiên tiên!Một vương gia lên tiếng khen ngợi, vẻ mặt hâm mộ.- Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân gì chứ, chẳng qua là một con yêu quái thôi! Chỉ biết đi khắp nơi câu hồn nam nhân!t* c*ng Diên nói chua loét, không biết tại sao Nguyệt Thiển Mi vẫn chưa chết, lại xuất hiện ở nơi này.- Tự cô không soi gương đi, cô mới là yêu quái á! Trời lạnh thế này mà cô mặc ít như vậy, mát lắm hả?Mộng Hàm Yên vạch đám đông ra, ngang ngược đi vào.- Ồ, ta tưởng ai làm càn như vậy! Hóa ra là muội muội của yêu quái!t* c*ng Diên nói rất đường đường chính chính, thấy Mộng Hàm Yên cũng tới, ánh mắt nàng ta hận không thể khoét lỗ hai nàng.- Chính mắt tỷ muội chúng ta trong cung thấy nàng ta biến thành yêu quái, ra tay hại người, vô cùng tàn nhẫn. Bệ h* th*n thể ngàn vàng, nếu giữ con yêu quái này ở đây, làm bị thương bệ hạ thì sao?- Thật ngại quá, là đích thân bệ hạ phái người đón ta tới, cho nên, cô không cần phải bận tâm quá nhiều.Nguyệt Thiển Mi nhàn nhạt nói, thấy Mộng Hàm Yên đến đây, nàng không khỏi lộ vẻ lo lắng.

Chương 87: Dạ tiệc Khinh Vũ Cung