Tác giả:

Hôm nay là ngày sơ kết học kì 1, sau buổi lễ sơ kết thì hầu như các quán nước, quán trà chanh bên đường đều đông nghịch.Trong quán nước nọ có hai cô gái đang giằng co nhau... -Thi Thi à mày đi chung với tụi tao đi mà.Nghe nói chỗ đó bói rất linh nói gì trúng nấy đó. - Tao không tin vào mấy chuyện bói toán đó đâu hai đứa tự đi đi. Thấy tình hình giằng co dữ dội gây ảnh hưởng đến nhiều người xung quanh của hai con bạn thì cô bực bội gấp lại quyển tiểu thuyết đang đọc dở; - Hai đứa mày có im không hả... Hai kẻ đang cãi lộn nghe vậy thì im phăng phắt. - Con Thi không đi thì hai đứa mình tự đi.Nhìn mặt nó là biết sợ ma nên không đi rồi. Câu cuối cô cố ý nói lớn để khiêu khích con bạn đang định bỏ đi về kia.Quả nhiên sau khi dứt lời Trịnh Thi Thi liền quay đầu lạ trừng cô mà nói: - Ai nói tao sợ. Được rồi vậy chiều nay hẹn gặp ở quán này rồi ba đứa cùng đi gặp cái bà bói toán thần thánh đó được chưa? Nghe vậy cô liền cười thầm trong bụng nhàn nhạt trả lời: - Ok. Chiều nay 17h tại quán này…

Chương 23: Gậy ông đập lưng ông

Vương Gia Lãnh Khốc Cực Sủng Tiểu Vương PhiTác giả: thachduy34004Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHôm nay là ngày sơ kết học kì 1, sau buổi lễ sơ kết thì hầu như các quán nước, quán trà chanh bên đường đều đông nghịch.Trong quán nước nọ có hai cô gái đang giằng co nhau... -Thi Thi à mày đi chung với tụi tao đi mà.Nghe nói chỗ đó bói rất linh nói gì trúng nấy đó. - Tao không tin vào mấy chuyện bói toán đó đâu hai đứa tự đi đi. Thấy tình hình giằng co dữ dội gây ảnh hưởng đến nhiều người xung quanh của hai con bạn thì cô bực bội gấp lại quyển tiểu thuyết đang đọc dở; - Hai đứa mày có im không hả... Hai kẻ đang cãi lộn nghe vậy thì im phăng phắt. - Con Thi không đi thì hai đứa mình tự đi.Nhìn mặt nó là biết sợ ma nên không đi rồi. Câu cuối cô cố ý nói lớn để khiêu khích con bạn đang định bỏ đi về kia.Quả nhiên sau khi dứt lời Trịnh Thi Thi liền quay đầu lạ trừng cô mà nói: - Ai nói tao sợ. Được rồi vậy chiều nay hẹn gặp ở quán này rồi ba đứa cùng đi gặp cái bà bói toán thần thánh đó được chưa? Nghe vậy cô liền cười thầm trong bụng nhàn nhạt trả lời: - Ok. Chiều nay 17h tại quán này… Dưới ánh nhìn như đèn pha của mọi người nàng rốt cuộc cũng lên tiếng ;" Thật xin lỗi Mộc tiểu thư và mọi người rồi ta dù mới khỏi bệnh nhưng vũ nghệ thật không dám đem so với Mộc tiểu thư đây chỉ sợ múa rìu qua mắt thợ. "Hoàng thượng - Lãnh Vân Hoàng thấy tình cảnh như vậy cũng "góp vui"." Nếu vậy Hàn Thiên Vy ngươi có thể biểu diễn thứ khác. Trẫm thực mong chờ." Với lại trẫm cũng muốn biết ngươi có gì đặc biệt lại có thể thu được Tứ đệ tâm. _ Đương nhiên câu sau Lãnh Vân Hoàng không có nói ra.Nàng chính thức hóa đá muốn nàng lên biểu diễn thực sao. Lần này Lãnh Vân Hoàng cũng lên tiếng rồi nàng mà không biểu diễn liền mang tội khi quân a." Vậy cung kính không bằng tuân mệnh. Thần nữ sẽ biểu diễn một khúc nhạc. Thần cần một cây đàn."_ Thấy không thể từ chối nữa nàng liền đáp ứng đàn một khúc" Hảo. Người đâu mang tới một cây đàn tốt cho Hàn tiểu thư. "Nàng chạm nhẹ lên dây đàn. Đôi tay ngọc tựa như đang nhảy múa. Giai điệu nhẹ nhàng  vang lên. Nàng cất giọng.Nếuhồng nhan chưatừngbạcmệnh   Thìthếgiannàyliệu có truyền thuyết chăng   Sốngkiếpthiêu thânnếukhôngdámbồilửa  Thìcuộc đờicòn gì rực rỡ để nhớ đến   Nhưlướigiăngbủavây   Nhưgôngcùmdátvàng nạm ngọc   Tựa như hoatuyếtbay lượnrụng rơi   Thậtđẹp đẽsốngtương tư   Nếucóthểnhìnthấuái tình   Cuối cùng mìnhvẫnsẽ cô độc   Chẳngcòn nhớnguyên nhânhậuquả  Cốchấpgiữlấybaođau khổ  Đểrồiđổilạimộtlờihứa  Thờithanh xuân hư độtrống rỗngnhữngnăm thángphí hoài   Bỏlỡsựluân hồi   Người bị quên đi chính là ta  Hìnhdángthật quen thuộc  Giọtnước mắtrực rỡ  Ngắmvọng lại nhưngchẳng thểchạm vào  Nhớmàlại không thể nào nói ra  ~Nhớmà không thể nói - ThôiTửCách ~( Gà; Đây làbàiháttrongphim "Tháitử phi thăng chứckí" tatừngmộtthờighiềnbàinàylắm luôn~)Tiếng hát trong trẻo hoà cùng sự bi thương chậm rãi thâm nhập vào trái tim người nghe. Có người thấy nàng hơi cuối đầu,bờ vai run run càng cảm động hơn.Toàn cung điện rơi vào sự im lặng. Sau một lúc họ mới hết bất ngờ khen ngợi tài năng của nàng.Nàng thì bên ngoài chẳng để tâm mấy nhưng trong lòng thì... ui trời ơi còn run quá lần đầu tiên biểu diễn trước công chúng đó. Không biết lúc nãy có ai thấy mình run hong...Thế là hoàn hảo tạo thành một cái hiểu lầm xinh đẹp l|lLãnh Thiên Kỳ từ đầu tới cuối đều chỉ nhìn nàng. Khi nghe nàng hát trong mắt hắn lấp lánh ý cười, tự hào không thôi. Đến khi nhìn thấy mọi người đều đăm đăm nhìn nàng có kẻ còn lộ rõ thần sắc si mê bình giấm chua nào đó trực tiếp bùng nổ. Hẳn âm thầm tính kể đem nàng giấu đi.Lãnh Vân Hoàng, Lãnh Minh Hạ, Lãnh Minh Hạo nhìn nàng không chớp mắt, ngạc nhiên không thôi.Hàn tướng quân và Hàn Tuệ Lâm mặt mày tươi tắn cực kì tự hào về nàng.Mộc Thu Thu thấy nàng phút chốc trở thành tâm điểm lại càng thêm ghen tị. Khăn tay cũng đã bị nàng ta vò muốn nát. Nhưng nàng ta nhanh chóng che giấu đi." Không ngờ Hàn tiểu thư đàn giỏi hát hay như vậy nha."_ Mộc Thu Thu làm bộ khen ngợi." À cũng bình thường thôi. "_ Nàng nhàn nhạt trả lời. Thật ra là không muốn tiếp tục dây dưa với Mộc Thu Thu. Chỉ tổ đỡ thêm rắc rối. Quả nhiên sự thật đã chứng minh..." Tiểu Vy ngươi ăn thử cái bánh này xem. Ngon lắm đấy."_Mộc Thu Thu cầm lên một cái bánh một ngón tay nhanh nhẹn đâm vào miếng bánh.Ai da Tiểu Vy? Nàng thiệt muốn hỏi chúng ta thân vậy sao? Còn mời ăn bánh nữa? Có mùi âm mưu nha."Nha vậy sao. "_  Nàng cầm miếng bánh lên ngửi nhẹ một cái quả nhiên có vấn đề. Trong bánh có Bích Xuân Tán - một loại xuân dược mạnh nhanh chóng ngấm vào cơ thể sau tam khắc sẽ không còn để lại vết tích gì chứng minh người bị hạ dược từng trúng xuân dược. Quả thực chính là loại dược thích hợp để hại người. Nhưng mà cái này chẳng nhằm nhò gì với nàng.Nàng đưa bánh lên miệng từ tốn ăn hết.Một lúc sau..." Ta có chút không khỏe không thể tiếp tục nói chuyện với Mộc tiểu thư rồi. Chắc ta hồi phủ trước."_ Nàng giả vờ lảo đảo." Tiểu Vy ta thấy ngươi thực không ổn chút nào hay là ta đưa ngươi đi nghỉ ngơi một lát hãy về."_ Mộc Thu Thu nhanh tay đỡ lấy thân thể nàng, ân cần hỏi hang." Hảo"Bởi vì sợ Linh Nhu lại ồn ào nhắc quy củ này nọ nên hôm nay nàng không đưa Linh Nhu theo.Vậy là bốn người gồm nàng, Mộc Thu Thu và hai nha hoàng của nàng ta âm thầm đi ra mà không ai biết.À cũng không hẳn vậy thực ra thì Lãnh Thiên Kỳ nãy giờ tuy không nghe rõ cuộc đối thoại nhưng nhìn biểu cảm của nàng cũng đủ hiểu có kẻ sắp bị chỉnh rồi.Tuy nhiên hắn vẫn không yên tâm lắm thế là lại có một kẻ lén lút chuồn đi.——— Ta là tuyến phân cách đường đi~———Đi một lát đến một biệt viện có vẻ yên tĩnh. Mộc Thu Thu mới đặt nàng lên giường sau đó nhỏ giọng phân việc."Tiểu Hồng ngươi dáng người tựa hồ giống ta mặc y phục của ta đi. Tiểu Thanh ngươi đi tìm một bộ y phục khác cho ta"Qua khoảng hơn một khắc nha hoàn tên Tiểu Hồng đã vận xong y phục, tóc cũng được chải giống hệt Mộc Thu Thu." Tiểu thư kế hoach thay đổi rồi ư?"_ Tiểu Hồng dè dặt hỏi Mộc Thu Thu. Nha hoàng Tiểu Thanh cũng nhìn nàng ta, hình như cũng muốn biết." Ta tự có sắp xếp các ngươi chỉ cần làm theo không cần hỏi nhiều. Còn nữa... nếu các ngươi dám tiếc lộ việc ngày hôm nay thì tự biết hậu quả rồi đấy."_ Ánh mắt Mộc Thu Thu trở nên lạnh lẽo nói ra lời đe dọa.Thật ra thì Mộc Thu Thu muốn đích thân ở đây canh chừng sợ nha hoàn kia làm việc sơ suất làm hỏng kế hoạch của nàng ta." Tiểu Hồng ngươi đóng giả làm ta đi dạo trong hoa viên, cố ý cho người khác nhìn thấy bóng lưng sau đó tìm một nơi vắng vẻ ngồi đợi một khắc rồi giả bộ bị nước trà làm bẩn áo. Sau đó quay lại đây thay đồ. Nhớ đừng để người khác thấy mặt. Tốt nhất là cuối đầu đi nhanh một chút. "_ Hai cái nha hoàn này theo nàng ta nhiều năm. Cũng từng cùng nàng ta tính kế qua nhiều người. Nàng ta hoàn toàn tin tưởng khả năng của bọn họ. Với lại nàng ta không tin hai nha hoàn này lại có can đảm chống lại nàng ta." Hai ngươi đi ra nhớ kêu một tên thị vệ háo sắc đến đây."Hai nha hoàn vâng một tiếng liền rời đi." Hừ có trách cũng nên trách ngươi đắc tội đến ta"_ Mộc Thu Thu độc ác nhìn nàng. Sau đó cũng bước ra ngoài, đóng cửa lại.Người trên giường mở ra đôi mắt nhìn cánh cửa mà nhàn nhạt cười." Vậy sao"_ Nàng nhàn nhạt cười, cầm giải dược uống. Nàng luôn có thói quen mang lọ giải dược giải tất cả các loại xuân dược này theo rốt cuộc cũng có ngày dùng đến rồi a. Giải dược này nếu không dùng thời gian dài nghiên cứu thì chắc chắn ai cũng sẽ nhầm nó là thuốc bổ bình thường. Tay nàng vân vê bình dược khác x**n t*nh dược - đây cũng là xuân dược mạnh tác dụng tương tự như Bích Xuân Tán của Mộc Thu Thu nhưng có ưu điểm hơn là phát tác liền và cũng mất giấu vết liền. Đặc biệt hơn nữa là nếu típ xúc với không khí nó sẽ hóa thành dạng khí.Lúc hai nha hoàn kia ra ngoài nàng đã đổ nó ra để Mộc Thu Thu hít phải.Lát sau một tên thị vệ đến" Không biết Mộc tiểu thư kêu tiểu nhân đến để làm gì."_ Hắn ta nhìn chằm chằm Mộc Thu Thu, lộ vẻ háo sắc.Mộc Thu Thu định nói gì đó thì thân thể bỗng nóng bừng lên. Bất giác nhào vào người tên thị vệ.Tên thị vệ có "đồ ngon" chẳng lẽ lại bỏ qua? Hắn ta bế Mộc Thu Thu lên đưa vào phòng.Thừa lúc bọn họ không chú ý nàng nhanh chóng lẻn ra khỏi phòng." Cái này gọi là gậy ông đập lưng ông đó nga"_Nàng nói thầm một câu.Bên trong nhanh chóng hiện lên xuân sắc.  Tiếng nam nhân th* d*c tiếng nữ nhân rên rĩ khiến người ta ngượng ngùng không thôi. Vậy mà nàng đứng bên ngoài mặt không đỏ tim không đập nhanh, bình thản như chẳng có chuyện gì xảy ra."A"_Bỗng nàng bị ai đó kéo về phía sau...

Dưới ánh nhìn như đèn pha của mọi người nàng rốt cuộc cũng lên tiếng ;

" Thật xin lỗi Mộc tiểu thư và mọi người rồi ta dù mới khỏi bệnh nhưng vũ nghệ thật không dám đem so với Mộc tiểu thư đây chỉ sợ múa rìu qua mắt thợ. "

Hoàng thượng - Lãnh Vân Hoàng thấy tình cảnh như vậy cũng "góp vui".

" Nếu vậy Hàn Thiên Vy ngươi có thể biểu diễn thứ khác. Trẫm thực mong chờ." Với lại trẫm cũng muốn biết ngươi có gì đặc biệt lại có thể thu được Tứ đệ tâm. _ Đương nhiên câu sau Lãnh Vân Hoàng không có nói ra.

Nàng chính thức hóa đá muốn nàng lên biểu diễn thực sao. Lần này Lãnh Vân Hoàng cũng lên tiếng rồi nàng mà không biểu diễn liền mang tội khi quân a.

" Vậy cung kính không bằng tuân mệnh. Thần nữ sẽ biểu diễn một khúc nhạc. Thần cần một cây đàn."_ Thấy không thể từ chối nữa nàng liền đáp ứng đàn một khúc

" Hảo. Người đâu mang tới một cây đàn tốt cho Hàn tiểu thư. "

Nàng chạm nhẹ lên dây đàn. Đôi tay ngọc tựa như đang nhảy múa. Giai điệu nhẹ nhàng  vang lên. Nàng cất giọng.

Nếu

hồng

 nhan 

chưa

từng

bạc

mệnh

   

Thì

thế

gian

này

liệu

 có 

truyền thuyết

 chăng

   

Sống

kiếp

thiêu thân

nếu

không

dám

bồi

lửa

  

Thì

cuộc đời

còn

 gì 

rực rỡ

 để nhớ đến

   

Như

lưới

giăng

bủa

vây

   

Như

gông

cùm

dát

vàng

 nạm 

ngọc

   

Tựa

 như 

hoa

tuyết

bay lượn

rụng

 rơi

   

Thật

đẹp đẽ

sống

tương

 tư

   

Nếu

thể

nhìn

thấu

ái tình

   Cuối cùng 

mình

vẫn

sẽ

 cô 

độc

   

Chẳng

còn nhớ

nguyên nhân

hậu

quả

  

Cố

chấp

giữ

lấy

bao

đau khổ

  

Để

rồi

đổi

lại

một

lời

hứa

  

Thời

thanh xuân

 hư 

độ

trống rỗng

những

năm tháng

phí hoài

   

Bỏ

lỡ

sự

luân hồi

   

Người

 bị 

quên

 đi 

chính

 là 

ta

  

Hình

dáng

thật

 quen thuộc

  

Giọt

nước mắt

rực rỡ

  

Ngắm

vọng

 lại 

nhưng

chẳng thể

chạm

 vào

  

Nhớ

lại

 không 

thể

 nào nói ra

  

~

Nhớ

 không thể nói - 

Thôi

Tử

Cách

 ~

( Gà; 

Đây 

bài

hát

trong

phim

 "

Thái

tử

 phi thăng 

chức

ta

từng

một

thời

ghiền

bài

này

lắm

 luôn~)

Tiếng hát trong trẻo hoà cùng sự bi thương chậm rãi thâm nhập vào trái tim người nghe. Có người thấy nàng hơi cuối đầu,bờ vai run run càng cảm động hơn.

Toàn cung điện rơi vào sự im lặng. Sau một lúc họ mới hết bất ngờ khen ngợi tài năng của nàng.

Nàng thì bên ngoài chẳng để tâm mấy nhưng trong lòng thì... ui trời ơi còn run quá lần đầu tiên biểu diễn trước công chúng đó. Không biết lúc nãy có ai thấy mình run hong...

Thế là hoàn hảo tạo thành một cái hiểu lầm xinh đẹp l|l

Lãnh Thiên Kỳ từ đầu tới cuối đều chỉ nhìn nàng. Khi nghe nàng hát trong mắt hắn lấp lánh ý cười, tự hào không thôi. Đến khi nhìn thấy mọi người đều đăm đăm nhìn nàng có kẻ còn lộ rõ thần sắc si mê bình giấm chua nào đó trực tiếp bùng nổ. Hẳn âm thầm tính kể đem nàng giấu đi.

Lãnh Vân Hoàng, Lãnh Minh Hạ, Lãnh Minh Hạo nhìn nàng không chớp mắt, ngạc nhiên không thôi.

Hàn tướng quân và Hàn Tuệ Lâm mặt mày tươi tắn cực kì tự hào về nàng.

Mộc Thu Thu thấy nàng phút chốc trở thành tâm điểm lại càng thêm ghen tị. Khăn tay cũng đã bị nàng ta vò muốn nát. Nhưng nàng ta nhanh chóng che giấu đi.

" Không ngờ Hàn tiểu thư đàn giỏi hát hay như vậy nha."_ Mộc Thu Thu làm bộ khen ngợi.

" À cũng bình thường thôi. "_ Nàng nhàn nhạt trả lời. Thật ra là không muốn tiếp tục dây dưa với Mộc Thu Thu. Chỉ tổ đỡ thêm rắc rối. Quả nhiên sự thật đã chứng minh...

" Tiểu Vy ngươi ăn thử cái bánh này xem. Ngon lắm đấy."_Mộc Thu Thu cầm lên một cái bánh một ngón tay nhanh nhẹn đâm vào miếng bánh.

Ai da Tiểu Vy? Nàng thiệt muốn hỏi chúng ta thân vậy sao? Còn mời ăn bánh nữa? Có mùi âm mưu nha.

"Nha vậy sao. "_  Nàng cầm miếng bánh lên ngửi nhẹ một cái quả nhiên có vấn đề. Trong bánh có Bích Xuân Tán - một loại xuân dược mạnh nhanh chóng ngấm vào cơ thể sau tam khắc sẽ không còn để lại vết tích gì chứng minh người bị hạ dược từng trúng xuân dược. Quả thực chính là loại dược thích hợp để hại người. Nhưng mà cái này chẳng nhằm nhò gì với nàng.

Nàng đưa bánh lên miệng từ tốn ăn hết.

Một lúc sau...

" Ta có chút không khỏe không thể tiếp tục nói chuyện với Mộc tiểu thư rồi. Chắc ta hồi phủ trước."_ Nàng giả vờ lảo đảo.

" Tiểu Vy ta thấy ngươi thực không ổn chút nào hay là ta đưa ngươi đi nghỉ ngơi một lát hãy về."_ Mộc Thu Thu nhanh tay đỡ lấy thân thể nàng, ân cần hỏi hang.

" Hảo"

Bởi vì sợ Linh Nhu lại ồn ào nhắc quy củ này nọ nên hôm nay nàng không đưa Linh Nhu theo.

Vậy là bốn người gồm nàng, Mộc Thu Thu và hai nha hoàng của nàng ta âm thầm đi ra mà không ai biết.

À cũng không hẳn vậy thực ra thì Lãnh Thiên Kỳ nãy giờ tuy không nghe rõ cuộc đối thoại nhưng nhìn biểu cảm của nàng cũng đủ hiểu có kẻ sắp bị chỉnh rồi.

Tuy nhiên hắn vẫn không yên tâm lắm thế là lại có một kẻ lén lút chuồn đi.

——— Ta là tuyến phân cách đường đi~———

Đi một lát đến một biệt viện có vẻ yên tĩnh. Mộc Thu Thu mới đặt nàng lên giường sau đó nhỏ giọng phân việc.

"Tiểu Hồng ngươi dáng người tựa hồ giống ta mặc y phục của ta đi. Tiểu Thanh ngươi đi tìm một bộ y phục khác cho ta"

Qua khoảng hơn một khắc nha hoàn tên Tiểu Hồng đã vận xong y phục, tóc cũng được chải giống hệt Mộc Thu Thu.

" Tiểu thư kế hoach thay đổi rồi ư?"_ Tiểu Hồng dè dặt hỏi Mộc Thu Thu. Nha hoàng Tiểu Thanh cũng nhìn nàng ta, hình như cũng muốn biết.

" Ta tự có sắp xếp các ngươi chỉ cần làm theo không cần hỏi nhiều. Còn nữa... nếu các ngươi dám tiếc lộ việc ngày hôm nay thì tự biết hậu quả rồi đấy."_ Ánh mắt Mộc Thu Thu trở nên lạnh lẽo nói ra lời đe dọa.

Thật ra thì Mộc Thu Thu muốn đích thân ở đây canh chừng sợ nha hoàn kia làm việc sơ suất làm hỏng kế hoạch của nàng ta.

" Tiểu Hồng ngươi đóng giả làm ta đi dạo trong hoa viên, cố ý cho người khác nhìn thấy bóng lưng sau đó tìm một nơi vắng vẻ ngồi đợi một khắc rồi giả bộ bị nước trà làm bẩn áo. Sau đó quay lại đây thay đồ. Nhớ đừng để người khác thấy mặt. Tốt nhất là cuối đầu đi nhanh một chút. "_ Hai cái nha hoàn này theo nàng ta nhiều năm. Cũng từng cùng nàng ta tính kế qua nhiều người. Nàng ta hoàn toàn tin tưởng khả năng của bọn họ. Với lại nàng ta không tin hai nha hoàn này lại có can đảm chống lại nàng ta.

" Hai ngươi đi ra nhớ kêu một tên thị vệ háo sắc đến đây."

Hai nha hoàn vâng một tiếng liền rời đi.

" Hừ có trách cũng nên trách ngươi đắc tội đến ta"_ Mộc Thu Thu độc ác nhìn nàng. Sau đó cũng bước ra ngoài, đóng cửa lại.

Người trên giường mở ra đôi mắt nhìn cánh cửa mà nhàn nhạt cười.

" Vậy sao"_ Nàng nhàn nhạt cười, cầm giải dược uống. Nàng luôn có thói quen mang lọ giải dược giải tất cả các loại xuân dược này theo rốt cuộc cũng có ngày dùng đến rồi a. Giải dược này nếu không dùng thời gian dài nghiên cứu thì chắc chắn ai cũng sẽ nhầm nó là thuốc bổ bình thường. Tay nàng vân vê bình dược khác x**n t*nh dược - đây cũng là xuân dược mạnh tác dụng tương tự như Bích Xuân Tán của Mộc Thu Thu nhưng có ưu điểm hơn là phát tác liền và cũng mất giấu vết liền. Đặc biệt hơn nữa là nếu típ xúc với không khí nó sẽ hóa thành dạng khí.

Lúc hai nha hoàn kia ra ngoài nàng đã đổ nó ra để Mộc Thu Thu hít phải.

Lát sau một tên thị vệ đến

" Không biết Mộc tiểu thư kêu tiểu nhân đến để làm gì."_ Hắn ta nhìn chằm chằm Mộc Thu Thu, lộ vẻ háo sắc.

Mộc Thu Thu định nói gì đó thì thân thể bỗng nóng bừng lên. Bất giác nhào vào người tên thị vệ.

Tên thị vệ có "đồ ngon" chẳng lẽ lại bỏ qua? Hắn ta bế Mộc Thu Thu lên đưa vào phòng.

Thừa lúc bọn họ không chú ý nàng nhanh chóng lẻn ra khỏi phòng.

" Cái này gọi là gậy ông đập lưng ông đó nga"_Nàng nói thầm một câu.

Bên trong nhanh chóng hiện lên xuân sắc.  Tiếng nam nhân th* d*c tiếng nữ nhân rên rĩ khiến người ta ngượng ngùng không thôi. Vậy mà nàng đứng bên ngoài mặt không đỏ tim không đập nhanh, bình thản như chẳng có chuyện gì xảy ra.

"A"_Bỗng nàng bị ai đó kéo về phía sau...

Vương Gia Lãnh Khốc Cực Sủng Tiểu Vương PhiTác giả: thachduy34004Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHôm nay là ngày sơ kết học kì 1, sau buổi lễ sơ kết thì hầu như các quán nước, quán trà chanh bên đường đều đông nghịch.Trong quán nước nọ có hai cô gái đang giằng co nhau... -Thi Thi à mày đi chung với tụi tao đi mà.Nghe nói chỗ đó bói rất linh nói gì trúng nấy đó. - Tao không tin vào mấy chuyện bói toán đó đâu hai đứa tự đi đi. Thấy tình hình giằng co dữ dội gây ảnh hưởng đến nhiều người xung quanh của hai con bạn thì cô bực bội gấp lại quyển tiểu thuyết đang đọc dở; - Hai đứa mày có im không hả... Hai kẻ đang cãi lộn nghe vậy thì im phăng phắt. - Con Thi không đi thì hai đứa mình tự đi.Nhìn mặt nó là biết sợ ma nên không đi rồi. Câu cuối cô cố ý nói lớn để khiêu khích con bạn đang định bỏ đi về kia.Quả nhiên sau khi dứt lời Trịnh Thi Thi liền quay đầu lạ trừng cô mà nói: - Ai nói tao sợ. Được rồi vậy chiều nay hẹn gặp ở quán này rồi ba đứa cùng đi gặp cái bà bói toán thần thánh đó được chưa? Nghe vậy cô liền cười thầm trong bụng nhàn nhạt trả lời: - Ok. Chiều nay 17h tại quán này… Dưới ánh nhìn như đèn pha của mọi người nàng rốt cuộc cũng lên tiếng ;" Thật xin lỗi Mộc tiểu thư và mọi người rồi ta dù mới khỏi bệnh nhưng vũ nghệ thật không dám đem so với Mộc tiểu thư đây chỉ sợ múa rìu qua mắt thợ. "Hoàng thượng - Lãnh Vân Hoàng thấy tình cảnh như vậy cũng "góp vui"." Nếu vậy Hàn Thiên Vy ngươi có thể biểu diễn thứ khác. Trẫm thực mong chờ." Với lại trẫm cũng muốn biết ngươi có gì đặc biệt lại có thể thu được Tứ đệ tâm. _ Đương nhiên câu sau Lãnh Vân Hoàng không có nói ra.Nàng chính thức hóa đá muốn nàng lên biểu diễn thực sao. Lần này Lãnh Vân Hoàng cũng lên tiếng rồi nàng mà không biểu diễn liền mang tội khi quân a." Vậy cung kính không bằng tuân mệnh. Thần nữ sẽ biểu diễn một khúc nhạc. Thần cần một cây đàn."_ Thấy không thể từ chối nữa nàng liền đáp ứng đàn một khúc" Hảo. Người đâu mang tới một cây đàn tốt cho Hàn tiểu thư. "Nàng chạm nhẹ lên dây đàn. Đôi tay ngọc tựa như đang nhảy múa. Giai điệu nhẹ nhàng  vang lên. Nàng cất giọng.Nếuhồng nhan chưatừngbạcmệnh   Thìthếgiannàyliệu có truyền thuyết chăng   Sốngkiếpthiêu thânnếukhôngdámbồilửa  Thìcuộc đờicòn gì rực rỡ để nhớ đến   Nhưlướigiăngbủavây   Nhưgôngcùmdátvàng nạm ngọc   Tựa như hoatuyếtbay lượnrụng rơi   Thậtđẹp đẽsốngtương tư   Nếucóthểnhìnthấuái tình   Cuối cùng mìnhvẫnsẽ cô độc   Chẳngcòn nhớnguyên nhânhậuquả  Cốchấpgiữlấybaođau khổ  Đểrồiđổilạimộtlờihứa  Thờithanh xuân hư độtrống rỗngnhữngnăm thángphí hoài   Bỏlỡsựluân hồi   Người bị quên đi chính là ta  Hìnhdángthật quen thuộc  Giọtnước mắtrực rỡ  Ngắmvọng lại nhưngchẳng thểchạm vào  Nhớmàlại không thể nào nói ra  ~Nhớmà không thể nói - ThôiTửCách ~( Gà; Đây làbàiháttrongphim "Tháitử phi thăng chứckí" tatừngmộtthờighiềnbàinàylắm luôn~)Tiếng hát trong trẻo hoà cùng sự bi thương chậm rãi thâm nhập vào trái tim người nghe. Có người thấy nàng hơi cuối đầu,bờ vai run run càng cảm động hơn.Toàn cung điện rơi vào sự im lặng. Sau một lúc họ mới hết bất ngờ khen ngợi tài năng của nàng.Nàng thì bên ngoài chẳng để tâm mấy nhưng trong lòng thì... ui trời ơi còn run quá lần đầu tiên biểu diễn trước công chúng đó. Không biết lúc nãy có ai thấy mình run hong...Thế là hoàn hảo tạo thành một cái hiểu lầm xinh đẹp l|lLãnh Thiên Kỳ từ đầu tới cuối đều chỉ nhìn nàng. Khi nghe nàng hát trong mắt hắn lấp lánh ý cười, tự hào không thôi. Đến khi nhìn thấy mọi người đều đăm đăm nhìn nàng có kẻ còn lộ rõ thần sắc si mê bình giấm chua nào đó trực tiếp bùng nổ. Hẳn âm thầm tính kể đem nàng giấu đi.Lãnh Vân Hoàng, Lãnh Minh Hạ, Lãnh Minh Hạo nhìn nàng không chớp mắt, ngạc nhiên không thôi.Hàn tướng quân và Hàn Tuệ Lâm mặt mày tươi tắn cực kì tự hào về nàng.Mộc Thu Thu thấy nàng phút chốc trở thành tâm điểm lại càng thêm ghen tị. Khăn tay cũng đã bị nàng ta vò muốn nát. Nhưng nàng ta nhanh chóng che giấu đi." Không ngờ Hàn tiểu thư đàn giỏi hát hay như vậy nha."_ Mộc Thu Thu làm bộ khen ngợi." À cũng bình thường thôi. "_ Nàng nhàn nhạt trả lời. Thật ra là không muốn tiếp tục dây dưa với Mộc Thu Thu. Chỉ tổ đỡ thêm rắc rối. Quả nhiên sự thật đã chứng minh..." Tiểu Vy ngươi ăn thử cái bánh này xem. Ngon lắm đấy."_Mộc Thu Thu cầm lên một cái bánh một ngón tay nhanh nhẹn đâm vào miếng bánh.Ai da Tiểu Vy? Nàng thiệt muốn hỏi chúng ta thân vậy sao? Còn mời ăn bánh nữa? Có mùi âm mưu nha."Nha vậy sao. "_  Nàng cầm miếng bánh lên ngửi nhẹ một cái quả nhiên có vấn đề. Trong bánh có Bích Xuân Tán - một loại xuân dược mạnh nhanh chóng ngấm vào cơ thể sau tam khắc sẽ không còn để lại vết tích gì chứng minh người bị hạ dược từng trúng xuân dược. Quả thực chính là loại dược thích hợp để hại người. Nhưng mà cái này chẳng nhằm nhò gì với nàng.Nàng đưa bánh lên miệng từ tốn ăn hết.Một lúc sau..." Ta có chút không khỏe không thể tiếp tục nói chuyện với Mộc tiểu thư rồi. Chắc ta hồi phủ trước."_ Nàng giả vờ lảo đảo." Tiểu Vy ta thấy ngươi thực không ổn chút nào hay là ta đưa ngươi đi nghỉ ngơi một lát hãy về."_ Mộc Thu Thu nhanh tay đỡ lấy thân thể nàng, ân cần hỏi hang." Hảo"Bởi vì sợ Linh Nhu lại ồn ào nhắc quy củ này nọ nên hôm nay nàng không đưa Linh Nhu theo.Vậy là bốn người gồm nàng, Mộc Thu Thu và hai nha hoàng của nàng ta âm thầm đi ra mà không ai biết.À cũng không hẳn vậy thực ra thì Lãnh Thiên Kỳ nãy giờ tuy không nghe rõ cuộc đối thoại nhưng nhìn biểu cảm của nàng cũng đủ hiểu có kẻ sắp bị chỉnh rồi.Tuy nhiên hắn vẫn không yên tâm lắm thế là lại có một kẻ lén lút chuồn đi.——— Ta là tuyến phân cách đường đi~———Đi một lát đến một biệt viện có vẻ yên tĩnh. Mộc Thu Thu mới đặt nàng lên giường sau đó nhỏ giọng phân việc."Tiểu Hồng ngươi dáng người tựa hồ giống ta mặc y phục của ta đi. Tiểu Thanh ngươi đi tìm một bộ y phục khác cho ta"Qua khoảng hơn một khắc nha hoàn tên Tiểu Hồng đã vận xong y phục, tóc cũng được chải giống hệt Mộc Thu Thu." Tiểu thư kế hoach thay đổi rồi ư?"_ Tiểu Hồng dè dặt hỏi Mộc Thu Thu. Nha hoàng Tiểu Thanh cũng nhìn nàng ta, hình như cũng muốn biết." Ta tự có sắp xếp các ngươi chỉ cần làm theo không cần hỏi nhiều. Còn nữa... nếu các ngươi dám tiếc lộ việc ngày hôm nay thì tự biết hậu quả rồi đấy."_ Ánh mắt Mộc Thu Thu trở nên lạnh lẽo nói ra lời đe dọa.Thật ra thì Mộc Thu Thu muốn đích thân ở đây canh chừng sợ nha hoàn kia làm việc sơ suất làm hỏng kế hoạch của nàng ta." Tiểu Hồng ngươi đóng giả làm ta đi dạo trong hoa viên, cố ý cho người khác nhìn thấy bóng lưng sau đó tìm một nơi vắng vẻ ngồi đợi một khắc rồi giả bộ bị nước trà làm bẩn áo. Sau đó quay lại đây thay đồ. Nhớ đừng để người khác thấy mặt. Tốt nhất là cuối đầu đi nhanh một chút. "_ Hai cái nha hoàn này theo nàng ta nhiều năm. Cũng từng cùng nàng ta tính kế qua nhiều người. Nàng ta hoàn toàn tin tưởng khả năng của bọn họ. Với lại nàng ta không tin hai nha hoàn này lại có can đảm chống lại nàng ta." Hai ngươi đi ra nhớ kêu một tên thị vệ háo sắc đến đây."Hai nha hoàn vâng một tiếng liền rời đi." Hừ có trách cũng nên trách ngươi đắc tội đến ta"_ Mộc Thu Thu độc ác nhìn nàng. Sau đó cũng bước ra ngoài, đóng cửa lại.Người trên giường mở ra đôi mắt nhìn cánh cửa mà nhàn nhạt cười." Vậy sao"_ Nàng nhàn nhạt cười, cầm giải dược uống. Nàng luôn có thói quen mang lọ giải dược giải tất cả các loại xuân dược này theo rốt cuộc cũng có ngày dùng đến rồi a. Giải dược này nếu không dùng thời gian dài nghiên cứu thì chắc chắn ai cũng sẽ nhầm nó là thuốc bổ bình thường. Tay nàng vân vê bình dược khác x**n t*nh dược - đây cũng là xuân dược mạnh tác dụng tương tự như Bích Xuân Tán của Mộc Thu Thu nhưng có ưu điểm hơn là phát tác liền và cũng mất giấu vết liền. Đặc biệt hơn nữa là nếu típ xúc với không khí nó sẽ hóa thành dạng khí.Lúc hai nha hoàn kia ra ngoài nàng đã đổ nó ra để Mộc Thu Thu hít phải.Lát sau một tên thị vệ đến" Không biết Mộc tiểu thư kêu tiểu nhân đến để làm gì."_ Hắn ta nhìn chằm chằm Mộc Thu Thu, lộ vẻ háo sắc.Mộc Thu Thu định nói gì đó thì thân thể bỗng nóng bừng lên. Bất giác nhào vào người tên thị vệ.Tên thị vệ có "đồ ngon" chẳng lẽ lại bỏ qua? Hắn ta bế Mộc Thu Thu lên đưa vào phòng.Thừa lúc bọn họ không chú ý nàng nhanh chóng lẻn ra khỏi phòng." Cái này gọi là gậy ông đập lưng ông đó nga"_Nàng nói thầm một câu.Bên trong nhanh chóng hiện lên xuân sắc.  Tiếng nam nhân th* d*c tiếng nữ nhân rên rĩ khiến người ta ngượng ngùng không thôi. Vậy mà nàng đứng bên ngoài mặt không đỏ tim không đập nhanh, bình thản như chẳng có chuyện gì xảy ra."A"_Bỗng nàng bị ai đó kéo về phía sau...

Chương 23: Gậy ông đập lưng ông