Tác giả:

Phong Định Quốc Thanh Ty thành Trên đường cái rộng lớn, cảnh tượng náo nhiệt linh đình chỉ vì hôm nay, vị tam vương gia lãnh huyết cuối cùng cũng thành thân. Vị tam vương gia này nổi danh trên khắp Phong Định quốc; dung mạo tuyệt mĩ, tài năng dụng binh như thần; cũng nhờ vào vị vương gia Lãnh Cô Hạo này mà đất nước Phong Định mới được bình yên như hôm nay. Một vị vương gia toàn năng như thế thử hỏi sao không làm các cô nương chao đảo? Tất nhiên phải chao đảo nhưng mà các nàng chao đảo có đầu óc nha! Ai lại muốn gả cho một người nam nhân như tu la dưới địa ngục chứ! Nhỡ may các nàng vừa bước chân vào phủ thì không thấy ánh dương thì phải làm sao? Tuy biết tiền tài trong phủ nhất định còn nhiều hơn quốc khố trong hoàng cung nhưng tính mạng của các nàng vẫn quan trọng nhất. Tương truyền rằng vị tam vương gia này từ nhỏ không biết bị kích động vì chuyện gì mà trở nên...phải nói là b**n th**!. Tuy luôn nở một nụ tà mị trên môi nhưng mỗi ngày đều phải thấy máu người mới thỏa mãn được cơn…

Chương 27: Khai (Mở)!

Vương Gia! Vương Phi Đến Kìa!!Tác giả: MiHTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngPhong Định Quốc Thanh Ty thành Trên đường cái rộng lớn, cảnh tượng náo nhiệt linh đình chỉ vì hôm nay, vị tam vương gia lãnh huyết cuối cùng cũng thành thân. Vị tam vương gia này nổi danh trên khắp Phong Định quốc; dung mạo tuyệt mĩ, tài năng dụng binh như thần; cũng nhờ vào vị vương gia Lãnh Cô Hạo này mà đất nước Phong Định mới được bình yên như hôm nay. Một vị vương gia toàn năng như thế thử hỏi sao không làm các cô nương chao đảo? Tất nhiên phải chao đảo nhưng mà các nàng chao đảo có đầu óc nha! Ai lại muốn gả cho một người nam nhân như tu la dưới địa ngục chứ! Nhỡ may các nàng vừa bước chân vào phủ thì không thấy ánh dương thì phải làm sao? Tuy biết tiền tài trong phủ nhất định còn nhiều hơn quốc khố trong hoàng cung nhưng tính mạng của các nàng vẫn quan trọng nhất. Tương truyền rằng vị tam vương gia này từ nhỏ không biết bị kích động vì chuyện gì mà trở nên...phải nói là b**n th**!. Tuy luôn nở một nụ tà mị trên môi nhưng mỗi ngày đều phải thấy máu người mới thỏa mãn được cơn… Khi hai người chuẩn bị tiến vào cung, Vũ đến báo tin nơi biên cương có việc gấp cần Lãnh Cô Hạo qua đó.Lãnh Cô Hạo bất đắc dĩ nhìn Tiêu Khiết Lam, khuôn mặt sớm đã đen như đáy nồi rồi.“ Ngươi lui trước đi!!”“ Vâng” Vũ đáp, khi xoay người còn tinh nghịch nhìn Tiêu Khiết Lam cười một cái, nháy mắt một cái.Tiêu Khiết Lam nhìn thấy vẻ nghịch ngợm kia của Vũ thì khá là tức giận, hắn chắc chắn chọn lúc này mà đi mà, aaa! Tức quá!!!Khuôn mặt trắng nõn vì tức giận mà bặm miệng phùng má trong rất đáng yêu liền bị Lãnh Cô Hạo thu vào đáy mắt. Cười một cái, cúi người ' chụt' một cái lên má Tiêu Khiết Lam. Thâm ý cười: “ Đợi ta về vậy!”Nói xong còn chưa đợi Tiêu Khiết Lam mở miệng nói hay đỏ mặt liền nhân cơ hội ' hun' trộm thêm lần nữa.Gió xuân hây hây, vạt áo nhẹ tung bay; dáng đi khoan thai mà cương trực. Tiêu Khiết Lam thẫn thờ nhìn bóng lưng của Lãnh Cô Hạo mà trong lòng càng thêm ngọt ngào. Tiếu dung cong trên khuông mặt xinh xinh, đầy đặn vì được vỗ béo tốt. Nhìn qua, Tiêu Khiết Lam thật sự là một nàng dâu hạnh phúc nhất trần gian.Xoa xoa đôi má khi nãy bị Lãnh Cô Hạo ăn đậu hũ, Tiêu Khiết lam ngọt ngào ngồi vào xe ngựa tiến vào hoàng cung. Lần đi này, nàng không mang theo Vũ mà chỉ vài cận vệ trung thành của Lãnh Cô Hạo bên mình.Chuyến đi này...Nàng không biết sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn...Càng không biết hạnh phúc ngập tràn là như thế nào...Rồi bất ngờ thất vọng...Đây!Có lẽ là...Chuyến đi của số phận!

Khi hai người chuẩn bị tiến vào cung, Vũ đến báo tin nơi biên cương có việc gấp cần Lãnh Cô Hạo qua đó.

Lãnh Cô Hạo bất đắc dĩ nhìn Tiêu Khiết Lam, khuôn mặt sớm đã đen như đáy nồi rồi.

“ Ngươi lui trước đi!!”

“ Vâng” Vũ đáp, khi xoay người còn tinh nghịch nhìn Tiêu Khiết Lam cười một cái, nháy mắt một cái.

Tiêu Khiết Lam nhìn thấy vẻ nghịch ngợm kia của Vũ thì khá là tức giận, hắn chắc chắn chọn lúc này mà đi mà, aaa! Tức quá!!!

Khuôn mặt trắng nõn vì tức giận mà bặm miệng phùng má trong rất đáng yêu liền bị Lãnh Cô Hạo thu vào đáy mắt. Cười một cái, cúi người ' chụt' một cái lên má Tiêu Khiết Lam. Thâm ý cười: “ Đợi ta về vậy!”

Nói xong còn chưa đợi Tiêu Khiết Lam mở miệng nói hay đỏ mặt liền nhân cơ hội ' hun' trộm thêm lần nữa.

Gió xuân hây hây, vạt áo nhẹ tung bay; dáng đi khoan thai mà cương trực. Tiêu Khiết Lam thẫn thờ nhìn bóng lưng của Lãnh Cô Hạo mà trong lòng càng thêm ngọt ngào. Tiếu dung cong trên khuông mặt xinh xinh, đầy đặn vì được vỗ béo tốt. Nhìn qua, Tiêu Khiết Lam thật sự là một nàng dâu hạnh phúc nhất trần gian.

Xoa xoa đôi má khi nãy bị Lãnh Cô Hạo ăn đậu hũ, Tiêu Khiết lam ngọt ngào ngồi vào xe ngựa tiến vào hoàng cung. Lần đi này, nàng không mang theo Vũ mà chỉ vài cận vệ trung thành của Lãnh Cô Hạo bên mình.

Chuyến đi này...

Nàng không biết sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn...

Càng không biết hạnh phúc ngập tràn là như thế nào...

Rồi bất ngờ thất vọng...

Đây!

Có lẽ là...

Chuyến đi của số phận!

Vương Gia! Vương Phi Đến Kìa!!Tác giả: MiHTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngPhong Định Quốc Thanh Ty thành Trên đường cái rộng lớn, cảnh tượng náo nhiệt linh đình chỉ vì hôm nay, vị tam vương gia lãnh huyết cuối cùng cũng thành thân. Vị tam vương gia này nổi danh trên khắp Phong Định quốc; dung mạo tuyệt mĩ, tài năng dụng binh như thần; cũng nhờ vào vị vương gia Lãnh Cô Hạo này mà đất nước Phong Định mới được bình yên như hôm nay. Một vị vương gia toàn năng như thế thử hỏi sao không làm các cô nương chao đảo? Tất nhiên phải chao đảo nhưng mà các nàng chao đảo có đầu óc nha! Ai lại muốn gả cho một người nam nhân như tu la dưới địa ngục chứ! Nhỡ may các nàng vừa bước chân vào phủ thì không thấy ánh dương thì phải làm sao? Tuy biết tiền tài trong phủ nhất định còn nhiều hơn quốc khố trong hoàng cung nhưng tính mạng của các nàng vẫn quan trọng nhất. Tương truyền rằng vị tam vương gia này từ nhỏ không biết bị kích động vì chuyện gì mà trở nên...phải nói là b**n th**!. Tuy luôn nở một nụ tà mị trên môi nhưng mỗi ngày đều phải thấy máu người mới thỏa mãn được cơn… Khi hai người chuẩn bị tiến vào cung, Vũ đến báo tin nơi biên cương có việc gấp cần Lãnh Cô Hạo qua đó.Lãnh Cô Hạo bất đắc dĩ nhìn Tiêu Khiết Lam, khuôn mặt sớm đã đen như đáy nồi rồi.“ Ngươi lui trước đi!!”“ Vâng” Vũ đáp, khi xoay người còn tinh nghịch nhìn Tiêu Khiết Lam cười một cái, nháy mắt một cái.Tiêu Khiết Lam nhìn thấy vẻ nghịch ngợm kia của Vũ thì khá là tức giận, hắn chắc chắn chọn lúc này mà đi mà, aaa! Tức quá!!!Khuôn mặt trắng nõn vì tức giận mà bặm miệng phùng má trong rất đáng yêu liền bị Lãnh Cô Hạo thu vào đáy mắt. Cười một cái, cúi người ' chụt' một cái lên má Tiêu Khiết Lam. Thâm ý cười: “ Đợi ta về vậy!”Nói xong còn chưa đợi Tiêu Khiết Lam mở miệng nói hay đỏ mặt liền nhân cơ hội ' hun' trộm thêm lần nữa.Gió xuân hây hây, vạt áo nhẹ tung bay; dáng đi khoan thai mà cương trực. Tiêu Khiết Lam thẫn thờ nhìn bóng lưng của Lãnh Cô Hạo mà trong lòng càng thêm ngọt ngào. Tiếu dung cong trên khuông mặt xinh xinh, đầy đặn vì được vỗ béo tốt. Nhìn qua, Tiêu Khiết Lam thật sự là một nàng dâu hạnh phúc nhất trần gian.Xoa xoa đôi má khi nãy bị Lãnh Cô Hạo ăn đậu hũ, Tiêu Khiết lam ngọt ngào ngồi vào xe ngựa tiến vào hoàng cung. Lần đi này, nàng không mang theo Vũ mà chỉ vài cận vệ trung thành của Lãnh Cô Hạo bên mình.Chuyến đi này...Nàng không biết sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn...Càng không biết hạnh phúc ngập tràn là như thế nào...Rồi bất ngờ thất vọng...Đây!Có lẽ là...Chuyến đi của số phận!

Chương 27: Khai (Mở)!