Phong Định Quốc Thanh Ty thành Trên đường cái rộng lớn, cảnh tượng náo nhiệt linh đình chỉ vì hôm nay, vị tam vương gia lãnh huyết cuối cùng cũng thành thân. Vị tam vương gia này nổi danh trên khắp Phong Định quốc; dung mạo tuyệt mĩ, tài năng dụng binh như thần; cũng nhờ vào vị vương gia Lãnh Cô Hạo này mà đất nước Phong Định mới được bình yên như hôm nay. Một vị vương gia toàn năng như thế thử hỏi sao không làm các cô nương chao đảo? Tất nhiên phải chao đảo nhưng mà các nàng chao đảo có đầu óc nha! Ai lại muốn gả cho một người nam nhân như tu la dưới địa ngục chứ! Nhỡ may các nàng vừa bước chân vào phủ thì không thấy ánh dương thì phải làm sao? Tuy biết tiền tài trong phủ nhất định còn nhiều hơn quốc khố trong hoàng cung nhưng tính mạng của các nàng vẫn quan trọng nhất. Tương truyền rằng vị tam vương gia này từ nhỏ không biết bị kích động vì chuyện gì mà trở nên...phải nói là b**n th**!. Tuy luôn nở một nụ tà mị trên môi nhưng mỗi ngày đều phải thấy máu người mới thỏa mãn được cơn…
Chương 42: Phiên ngoại: Lãnh Huy Du đỏ mặt
Vương Gia! Vương Phi Đến Kìa!!Tác giả: MiHTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngPhong Định Quốc Thanh Ty thành Trên đường cái rộng lớn, cảnh tượng náo nhiệt linh đình chỉ vì hôm nay, vị tam vương gia lãnh huyết cuối cùng cũng thành thân. Vị tam vương gia này nổi danh trên khắp Phong Định quốc; dung mạo tuyệt mĩ, tài năng dụng binh như thần; cũng nhờ vào vị vương gia Lãnh Cô Hạo này mà đất nước Phong Định mới được bình yên như hôm nay. Một vị vương gia toàn năng như thế thử hỏi sao không làm các cô nương chao đảo? Tất nhiên phải chao đảo nhưng mà các nàng chao đảo có đầu óc nha! Ai lại muốn gả cho một người nam nhân như tu la dưới địa ngục chứ! Nhỡ may các nàng vừa bước chân vào phủ thì không thấy ánh dương thì phải làm sao? Tuy biết tiền tài trong phủ nhất định còn nhiều hơn quốc khố trong hoàng cung nhưng tính mạng của các nàng vẫn quan trọng nhất. Tương truyền rằng vị tam vương gia này từ nhỏ không biết bị kích động vì chuyện gì mà trở nên...phải nói là b**n th**!. Tuy luôn nở một nụ tà mị trên môi nhưng mỗi ngày đều phải thấy máu người mới thỏa mãn được cơn… Chuyện của Lãnh Huy DuHắn sinh ra đã phải chịu ủy khuất rất lớn.Đến phụ hoàng cũng nhìn hắn bằng nửa con mắt, kiểu như " con dám lại gần vợ của ta xem" là hắn lại đau đầu.Đến khi lớn chút nữa. Hắn không bám theo mẫu hậu nữa. Vì sau đuôi hắn có tiểu oa nhi Lãnh Huyết Tâm.Hắn nghe người ta bảo, khi Lãnh Huyết Tâm sinh ra cô hắn mơ thấy một nữ tử tuyệt đẹp cầm nhánh hoa Huyết tâm nên mới đặt tên nàng như thế. Nghĩ lại hắn, lại cảm thấy ghen tị với muội ấy; khi hắn sinh ra thì cái bà tác giả kia chả nhắc gì nhiều.Vì là thái tử tương lai, hắn phải học cách biệt những thế gia khác. Đến cả đồng tử bên mình cũng phải có thân phận cao quí. Bọn hắn lúc nào cũng kính tụng hắn, không có lấy một cảm giác dễ chịu.Khi gặp Kỷ Mặc hắn mới cảm thấy có một người đặc biệt ngoài Tâm muội. Kỷ Mặc đối xử với hắn ngang hàng, mắt lúc nào cũng cao hơn hắn tạo cho hắn cái cảm giác mình không phải là thái tử mà chỉ là một thiếu niên kém bản lĩnh. Lần đó hắn vừa mừng vừa giận. Kỷ Mặc và hắn ngày nào cũng tuyên chiến so đo, đến một ngày Tâm muội ngày ánh mắt càng chìm đắm vào con người Kỷ Mặc hắn lại cảm thấy ghen tức.Không hiểu sao tối đó hắn lại đến nơi ở của Kỷ Mặc, đánh hắn một trận.Kỷ Mặc lúc đó gương mặt sa sầm nhìn hắn, cũng làm hắn bối rối. Hắn vẫn còn nhớ câu nói của Kỷ Mặc khi đó." Ngươi nổi cơn tức à, ta đâu có thích Tâm muội của ngươi! Đồ đần, cũng là ta phí thời gian ở bên ngươi... ngu ngốc"Mặt hắn khi đó đỏ như gất. Ai mà chẳng ngộ ra có gì đó sai sai......He he - đam mõe -
Chuyện của Lãnh Huy Du
Hắn sinh ra đã phải chịu ủy khuất rất lớn.
Đến phụ hoàng cũng nhìn hắn bằng nửa con mắt, kiểu như " con dám lại gần vợ của ta xem" là hắn lại đau đầu.
Đến khi lớn chút nữa. Hắn không bám theo mẫu hậu nữa. Vì sau đuôi hắn có tiểu oa nhi Lãnh Huyết Tâm.
Hắn nghe người ta bảo, khi Lãnh Huyết Tâm sinh ra cô hắn mơ thấy một nữ tử tuyệt đẹp cầm nhánh hoa Huyết tâm nên mới đặt tên nàng như thế. Nghĩ lại hắn, lại cảm thấy ghen tị với muội ấy; khi hắn sinh ra thì cái bà tác giả kia chả nhắc gì nhiều.
Vì là thái tử tương lai, hắn phải học cách biệt những thế gia khác. Đến cả đồng tử bên mình cũng phải có thân phận cao quí. Bọn hắn lúc nào cũng kính tụng hắn, không có lấy một cảm giác dễ chịu.
Khi gặp Kỷ Mặc hắn mới cảm thấy có một người đặc biệt ngoài Tâm muội. Kỷ Mặc đối xử với hắn ngang hàng, mắt lúc nào cũng cao hơn hắn tạo cho hắn cái cảm giác mình không phải là thái tử mà chỉ là một thiếu niên kém bản lĩnh. Lần đó hắn vừa mừng vừa giận. Kỷ Mặc và hắn ngày nào cũng tuyên chiến so đo, đến một ngày Tâm muội ngày ánh mắt càng chìm đắm vào con người Kỷ Mặc hắn lại cảm thấy ghen tức.
Không hiểu sao tối đó hắn lại đến nơi ở của Kỷ Mặc, đánh hắn một trận.
Kỷ Mặc lúc đó gương mặt sa sầm nhìn hắn, cũng làm hắn bối rối. Hắn vẫn còn nhớ câu nói của Kỷ Mặc khi đó.
" Ngươi nổi cơn tức à, ta đâu có thích Tâm muội của ngươi! Đồ đần, cũng là ta phí thời gian ở bên ngươi... ngu ngốc"
Mặt hắn khi đó đỏ như gất. Ai mà chẳng ngộ ra có gì đó sai sai...
...
He he - đam mõe -
Vương Gia! Vương Phi Đến Kìa!!Tác giả: MiHTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngPhong Định Quốc Thanh Ty thành Trên đường cái rộng lớn, cảnh tượng náo nhiệt linh đình chỉ vì hôm nay, vị tam vương gia lãnh huyết cuối cùng cũng thành thân. Vị tam vương gia này nổi danh trên khắp Phong Định quốc; dung mạo tuyệt mĩ, tài năng dụng binh như thần; cũng nhờ vào vị vương gia Lãnh Cô Hạo này mà đất nước Phong Định mới được bình yên như hôm nay. Một vị vương gia toàn năng như thế thử hỏi sao không làm các cô nương chao đảo? Tất nhiên phải chao đảo nhưng mà các nàng chao đảo có đầu óc nha! Ai lại muốn gả cho một người nam nhân như tu la dưới địa ngục chứ! Nhỡ may các nàng vừa bước chân vào phủ thì không thấy ánh dương thì phải làm sao? Tuy biết tiền tài trong phủ nhất định còn nhiều hơn quốc khố trong hoàng cung nhưng tính mạng của các nàng vẫn quan trọng nhất. Tương truyền rằng vị tam vương gia này từ nhỏ không biết bị kích động vì chuyện gì mà trở nên...phải nói là b**n th**!. Tuy luôn nở một nụ tà mị trên môi nhưng mỗi ngày đều phải thấy máu người mới thỏa mãn được cơn… Chuyện của Lãnh Huy DuHắn sinh ra đã phải chịu ủy khuất rất lớn.Đến phụ hoàng cũng nhìn hắn bằng nửa con mắt, kiểu như " con dám lại gần vợ của ta xem" là hắn lại đau đầu.Đến khi lớn chút nữa. Hắn không bám theo mẫu hậu nữa. Vì sau đuôi hắn có tiểu oa nhi Lãnh Huyết Tâm.Hắn nghe người ta bảo, khi Lãnh Huyết Tâm sinh ra cô hắn mơ thấy một nữ tử tuyệt đẹp cầm nhánh hoa Huyết tâm nên mới đặt tên nàng như thế. Nghĩ lại hắn, lại cảm thấy ghen tị với muội ấy; khi hắn sinh ra thì cái bà tác giả kia chả nhắc gì nhiều.Vì là thái tử tương lai, hắn phải học cách biệt những thế gia khác. Đến cả đồng tử bên mình cũng phải có thân phận cao quí. Bọn hắn lúc nào cũng kính tụng hắn, không có lấy một cảm giác dễ chịu.Khi gặp Kỷ Mặc hắn mới cảm thấy có một người đặc biệt ngoài Tâm muội. Kỷ Mặc đối xử với hắn ngang hàng, mắt lúc nào cũng cao hơn hắn tạo cho hắn cái cảm giác mình không phải là thái tử mà chỉ là một thiếu niên kém bản lĩnh. Lần đó hắn vừa mừng vừa giận. Kỷ Mặc và hắn ngày nào cũng tuyên chiến so đo, đến một ngày Tâm muội ngày ánh mắt càng chìm đắm vào con người Kỷ Mặc hắn lại cảm thấy ghen tức.Không hiểu sao tối đó hắn lại đến nơi ở của Kỷ Mặc, đánh hắn một trận.Kỷ Mặc lúc đó gương mặt sa sầm nhìn hắn, cũng làm hắn bối rối. Hắn vẫn còn nhớ câu nói của Kỷ Mặc khi đó." Ngươi nổi cơn tức à, ta đâu có thích Tâm muội của ngươi! Đồ đần, cũng là ta phí thời gian ở bên ngươi... ngu ngốc"Mặt hắn khi đó đỏ như gất. Ai mà chẳng ngộ ra có gì đó sai sai......He he - đam mõe -