Đêm đen như mực... Tại khu nhà cao cấp, chỉ còn lại âm thanh tĩnh lặng... Hình ảnh một người con gái mảnh khảnh, khó khăn lê bước, mồ hôi bệt vào tóc dính dáp trên hai bên mặt, cổ tay trắng nõn nhỏ bé và yếu ớt cố gắng với chiếc điện thoại trên tủ giường. Trong bóng tối, nàng nhấn phím, ánh sáng từ chiếc điện thoại làm sáng một góc phòng. Nàng gắng giữ hơi thở, cắn môi chịu đựng thân thể đang đau nhức, lướt 8 chữ số... Âm thanh đô đô.. thật dài, trong bóng tối nghe thật bi thương. “Ai?” Giọng nữ quyến rũ êm tai, mang theo tiếng khàn khàn truyền đến. Nàng im lặng một vài giây. Rời ống nghe, nàng liếc mắt tìm tai nghe gắn vào một bên tai. “Xin Chào, tôi tìm Quan Hạo, đây là điện thoại của anh ấy?” Thanh âm suy yếu của nàng vang vọng. “Cô tìm Hạo“. Âm điệu của cô gái bên kia mang một chút ngạc nhiên, tiếng nói không chút kiên nhẫn “À, bên này đang có chút chuyện. Cô là ai? Tìm anh ấy có việc gì?” Đầu nàng tựa trên tủ đầu giường, ánh mắt một mảng ướt át, ngữ điệu vẫn bình tĩnh: “Tôi là…
Chương 207-2: Xem cô làm cách nào để cứu lam tử kỳ 2
Khế Ước Hào MônTác giả: Cận NiênTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcĐêm đen như mực... Tại khu nhà cao cấp, chỉ còn lại âm thanh tĩnh lặng... Hình ảnh một người con gái mảnh khảnh, khó khăn lê bước, mồ hôi bệt vào tóc dính dáp trên hai bên mặt, cổ tay trắng nõn nhỏ bé và yếu ớt cố gắng với chiếc điện thoại trên tủ giường. Trong bóng tối, nàng nhấn phím, ánh sáng từ chiếc điện thoại làm sáng một góc phòng. Nàng gắng giữ hơi thở, cắn môi chịu đựng thân thể đang đau nhức, lướt 8 chữ số... Âm thanh đô đô.. thật dài, trong bóng tối nghe thật bi thương. “Ai?” Giọng nữ quyến rũ êm tai, mang theo tiếng khàn khàn truyền đến. Nàng im lặng một vài giây. Rời ống nghe, nàng liếc mắt tìm tai nghe gắn vào một bên tai. “Xin Chào, tôi tìm Quan Hạo, đây là điện thoại của anh ấy?” Thanh âm suy yếu của nàng vang vọng. “Cô tìm Hạo“. Âm điệu của cô gái bên kia mang một chút ngạc nhiên, tiếng nói không chút kiên nhẫn “À, bên này đang có chút chuyện. Cô là ai? Tìm anh ấy có việc gì?” Đầu nàng tựa trên tủ đầu giường, ánh mắt một mảng ướt át, ngữ điệu vẫn bình tĩnh: “Tôi là… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cách đó mấy chục mét, một chiếc xe màu đen xơ xác tiêu điều đến đáng sợ...Thượng Quan Hạo hung hăng nắm chặt tay, đôi mắt đỏ tươi ướt át.Giờ phút này anh, rất muốn giết người.Cô đang liều mạng kháng lại sự xâm phạm của Lam Tử Kỳ, nhưng chỉ phí công, anh nhớ lại tối hôm qua cô dùng giọng nói quyến rũ nói với anh rằng chí ít so anh còn dịu dàng hơn, thương tôi hơn anh, vết thương trong lòng bị xé rách ra, máu chảy ròng ròng.Môi mỏng tái nhợt khẽ nhếch, môi mím thật chặt!Anh rốt cuộc không có cách nào nhìn tiếp nữa, xem bọn họ diễn kịch, ở trước mặt mọi người thể hiện tình yêu cùng mâu thuẫn, trái tim của anh bị cô dùng dao đâm đến huyết nhục mơ hồ, nắm chặt tay lái, giống như điên chạy về phía ven đường!!Xe cô lướt qua rất nhiều, toàn bộ thế giới đều đang rung chuyển, trong đôi mắt của Thượng Quan Hạo hiện lên sự tuyệt vọng như tro tàn và quang mang, lao về phía trước con đường!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cách đó mấy chục mét, một chiếc xe màu đen xơ xác tiêu điều đến đáng sợ...
Thượng Quan Hạo hung hăng nắm chặt tay, đôi mắt đỏ tươi ướt át.
Giờ phút này anh, rất muốn giết người.
Cô đang liều mạng kháng lại sự xâm phạm của Lam Tử Kỳ, nhưng chỉ phí công, anh nhớ lại tối hôm qua cô dùng giọng nói quyến rũ nói với anh rằng chí ít so anh còn dịu dàng hơn, thương tôi hơn anh, vết thương trong lòng bị xé rách ra, máu chảy ròng ròng.
Môi mỏng tái nhợt khẽ nhếch, môi mím thật chặt!
Anh rốt cuộc không có cách nào nhìn tiếp nữa, xem bọn họ diễn kịch, ở trước mặt mọi người thể hiện tình yêu cùng mâu thuẫn, trái tim của anh bị cô dùng dao đâm đến huyết nhục mơ hồ, nắm chặt tay lái, giống như điên chạy về phía ven đường!!
Xe cô lướt qua rất nhiều, toàn bộ thế giới đều đang rung chuyển, trong đôi mắt của Thượng Quan Hạo hiện lên sự tuyệt vọng như tro tàn và quang mang, lao về phía trước con đường!
Khế Ước Hào MônTác giả: Cận NiênTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcĐêm đen như mực... Tại khu nhà cao cấp, chỉ còn lại âm thanh tĩnh lặng... Hình ảnh một người con gái mảnh khảnh, khó khăn lê bước, mồ hôi bệt vào tóc dính dáp trên hai bên mặt, cổ tay trắng nõn nhỏ bé và yếu ớt cố gắng với chiếc điện thoại trên tủ giường. Trong bóng tối, nàng nhấn phím, ánh sáng từ chiếc điện thoại làm sáng một góc phòng. Nàng gắng giữ hơi thở, cắn môi chịu đựng thân thể đang đau nhức, lướt 8 chữ số... Âm thanh đô đô.. thật dài, trong bóng tối nghe thật bi thương. “Ai?” Giọng nữ quyến rũ êm tai, mang theo tiếng khàn khàn truyền đến. Nàng im lặng một vài giây. Rời ống nghe, nàng liếc mắt tìm tai nghe gắn vào một bên tai. “Xin Chào, tôi tìm Quan Hạo, đây là điện thoại của anh ấy?” Thanh âm suy yếu của nàng vang vọng. “Cô tìm Hạo“. Âm điệu của cô gái bên kia mang một chút ngạc nhiên, tiếng nói không chút kiên nhẫn “À, bên này đang có chút chuyện. Cô là ai? Tìm anh ấy có việc gì?” Đầu nàng tựa trên tủ đầu giường, ánh mắt một mảng ướt át, ngữ điệu vẫn bình tĩnh: “Tôi là… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cách đó mấy chục mét, một chiếc xe màu đen xơ xác tiêu điều đến đáng sợ...Thượng Quan Hạo hung hăng nắm chặt tay, đôi mắt đỏ tươi ướt át.Giờ phút này anh, rất muốn giết người.Cô đang liều mạng kháng lại sự xâm phạm của Lam Tử Kỳ, nhưng chỉ phí công, anh nhớ lại tối hôm qua cô dùng giọng nói quyến rũ nói với anh rằng chí ít so anh còn dịu dàng hơn, thương tôi hơn anh, vết thương trong lòng bị xé rách ra, máu chảy ròng ròng.Môi mỏng tái nhợt khẽ nhếch, môi mím thật chặt!Anh rốt cuộc không có cách nào nhìn tiếp nữa, xem bọn họ diễn kịch, ở trước mặt mọi người thể hiện tình yêu cùng mâu thuẫn, trái tim của anh bị cô dùng dao đâm đến huyết nhục mơ hồ, nắm chặt tay lái, giống như điên chạy về phía ven đường!!Xe cô lướt qua rất nhiều, toàn bộ thế giới đều đang rung chuyển, trong đôi mắt của Thượng Quan Hạo hiện lên sự tuyệt vọng như tro tàn và quang mang, lao về phía trước con đường!