Tác giả:

Hôm nay là một ngày đẹp trời. Có cô gái bước ra từ bệnh viện ôm một tờ xét nghiệm, đôi môi đỏ hồng căng mọng nở một nụ cười đẹp như hoa anh đào, mặc một chiếc đầm trắng là cô. Hôm nay cô đi khám bệnh vì mấy bữa nay cô hay nôn khan hay mệt cô nghĩ cô bị bệnh nên đi khám và cô có một niềm vui nhỏ bé. Cô ra bắt xe về, ghé qua siêu thị mua chút đồ để nấu một bữa thật ngon cho anh và cho anh biết niềm vui này. " Giờ là 10h, 11h nghĩ trưa" cô lầm bầm hôm nay cô nấu những món anh thích. 11h15 Cô bước vào công ty đi thẳng lên phòng chủ tịch, thì gặp Tuấn Thiên "Cki Dâu!" Cậu ♥GTNV♥ ♥Vương Tuấn Thiên là em trai của Tuấn Anh♥ "Chào hihi" cô cười chào lại rồi cô bước tiếp "Cki dâu! cki tới gặp Anh Tuấn Anh hả?. Ảnh đi hợp rồi, qua phòng em chơi đi há" cậu cố cảng cô lại "Thôi! cki vô phòng đợi" cô vẫn bước vào phòng anh Mở cánh của ra hình ảnh của anh lịch lãm, nhu tình ngồi đó mái tóc màu tím bồng bềnh hơi rối, áo sơ mi trắng ko cài nút. Kế bên là một cô gái dáng vẻ kiêu sa mặc chiếc đầm dây bó…

Chương 24

Vợ Ơi! Anh Xin Lỗi!Tác giả: Bồ Công AnhHôm nay là một ngày đẹp trời. Có cô gái bước ra từ bệnh viện ôm một tờ xét nghiệm, đôi môi đỏ hồng căng mọng nở một nụ cười đẹp như hoa anh đào, mặc một chiếc đầm trắng là cô. Hôm nay cô đi khám bệnh vì mấy bữa nay cô hay nôn khan hay mệt cô nghĩ cô bị bệnh nên đi khám và cô có một niềm vui nhỏ bé. Cô ra bắt xe về, ghé qua siêu thị mua chút đồ để nấu một bữa thật ngon cho anh và cho anh biết niềm vui này. " Giờ là 10h, 11h nghĩ trưa" cô lầm bầm hôm nay cô nấu những món anh thích. 11h15 Cô bước vào công ty đi thẳng lên phòng chủ tịch, thì gặp Tuấn Thiên "Cki Dâu!" Cậu ♥GTNV♥ ♥Vương Tuấn Thiên là em trai của Tuấn Anh♥ "Chào hihi" cô cười chào lại rồi cô bước tiếp "Cki dâu! cki tới gặp Anh Tuấn Anh hả?. Ảnh đi hợp rồi, qua phòng em chơi đi há" cậu cố cảng cô lại "Thôi! cki vô phòng đợi" cô vẫn bước vào phòng anh Mở cánh của ra hình ảnh của anh lịch lãm, nhu tình ngồi đó mái tóc màu tím bồng bềnh hơi rối, áo sơ mi trắng ko cài nút. Kế bên là một cô gái dáng vẻ kiêu sa mặc chiếc đầm dây bó… Sáng hôm sau.Anh về đem ít đồ và mua trái cây cho ả. Đi đến cửa bệnh viện thì bị vài ba tên mặc đồ vest chặn lại."Tránh ra.Mấy người muốn gì" anh đứng đó hỏi."Phiền anh đứng đây một lát ko được vào" một tên trong đám đo nói"Tại sao?" anh"Đây là mệnh lệnh" tên đó" Của ai" anh"Ko thể tiết lộ" tên đó. Anh càng nổi máu nóng lên."Tránh ra" anh vừa dứt lời anh đã đá một tên ngã lăng ra đất. Rồi mấy tên kia xong đến đánh một lúc sao mấy tên đó đã yên bị trên đất mẹ. bệnh viện lại lời.Anh đi nhanh đến phòng vì anh nghi ngờ."Cạch"Anh vội mở cửa ra. Anh bàng hoàng trước mặt anh là một vũng máu đỏ tươi ả đang nằm trên đó đau đớn."T...Tuâ...Tuấn...A..Anh...e...em đâu..q..quá" ả nói trong đau đớn "Khánh Ly em bị sao vậy" anh vội kêu bác sĩ ( có điện thoại ở đó)"Ai làm em ra như vậy" anh vội đỡ ả lên."Là....D...Di....Di" ả "Lại là Di Di" anh cảm thấy tức giận. Đúng lúc bác sĩ đến đưa ả vào phòng cấp cứu.Anh ngồi ở ngoài đợi. *Di Di! cô đang bị gì vậy hả. Khánh Ly mà cô cũng dám...* Abh xoa xoa hai thái dương. Anh ko ngờ cô lại là người mưu mô hiểm độc như vậy.Bác sĩ bước ra"Cô ấy sao rồi" anh vội chạy lại hỏi."Cô ấy vẫn ổn nhưng... đứa bé thì ko thể giữ được vì đang uống thuốc phá thai" ông bác sĩ cũng râm trạnh mà an ủi đặt tay lên vai anh."Tôi xin phép"Anh vô cùng tức giận bỏ mặc ả đi.Tại nơi khác"Thiên! Di Di, cô ta đâu" anh nắm cổ áo cậu"ha ha! Tuấn Anh, anh hỏi gì vậy" cậu ko thể tin được" anh bị cái cô Khánh Ly ăn não anh à" cậu nói rồi xô anh ra"Mày ko biết cô ta đã làm gì đâu" anh bực tức ngồi xuống ghế"hư. Cô ta đã làm gì" cậu nói giọng khinh bỉ"Cô ta đã làm hư cái thai của Khánh Ly." anh"Ha hahaha.Anh nói ai làm hư cái thai đó" Cậu đứng lên bỏ tay vào túi hỏi anh"Là Di Di" anh cũng hơi bất ngờ trước câu hỏi của cậu"Một ngày nào đó anh sẽ nhận ra, anh sẽ đau vì những lời anh nói và muốn nó chưa từng thốt ra từ miệng anh đó anh trai đáng kính của tôi" cậu nói rồi bỏ đi. Để lại anh ngồi đó ko hiểu câu nói của anh *Tại sao phải đau vì những lời mình nói. Di Di...Khánh Ly.. ai là người cần mình bả vệ*Anh đi vào bệnh viện với ả nhưng cứ lơ đảng đi suy nghĩ về câu nói của cậu.

Sáng hôm sau.

Anh về đem ít đồ và mua trái cây cho ả. Đi đến cửa bệnh viện thì bị vài ba tên mặc đồ vest chặn lại.

"Tránh ra.Mấy người muốn gì" anh đứng đó hỏi.

"Phiền anh đứng đây một lát ko được vào" một tên trong đám đo nói

"Tại sao?" anh

"Đây là mệnh lệnh" tên đó

" Của ai" anh

"Ko thể tiết lộ" tên đó. Anh càng nổi máu nóng lên.

"Tránh ra" anh vừa dứt lời anh đã đá một tên ngã lăng ra đất. Rồi mấy tên kia xong đến đánh một lúc sao mấy tên đó đã yên bị trên đất mẹ. bệnh viện lại lời.

Anh đi nhanh đến phòng vì anh nghi ngờ.

"Cạch"

Anh vội mở cửa ra. Anh bàng hoàng trước mặt anh là một vũng máu đỏ tươi ả đang nằm trên đó đau đớn.

"T...Tuâ...Tuấn...A..Anh...e...em đâu..q..quá" ả nói trong đau đớn 

"Khánh Ly em bị sao vậy" anh vội kêu bác sĩ ( có điện thoại ở đó)

"Ai làm em ra như vậy" anh vội đỡ ả lên.

"Là....D...Di....Di" ả 

"Lại là Di Di" anh cảm thấy tức giận. Đúng lúc bác sĩ đến đưa ả vào phòng cấp cứu.

Anh ngồi ở ngoài đợi. 

*Di Di! cô đang bị gì vậy hả. Khánh Ly mà cô cũng dám...* 

Abh xoa xoa hai thái dương. Anh ko ngờ cô lại là người mưu mô hiểm độc như vậy.

Bác sĩ bước ra

"Cô ấy sao rồi" anh vội chạy lại hỏi.

"Cô ấy vẫn ổn nhưng... đứa bé thì ko thể giữ được vì đang uống thuốc phá thai" ông bác sĩ cũng râm trạnh mà an ủi đặt tay lên vai anh."Tôi xin phép"

Anh vô cùng tức giận bỏ mặc ả đi.

Tại nơi khác

"Thiên! Di Di, cô ta đâu" anh nắm cổ áo cậu

"ha ha! Tuấn Anh, anh hỏi gì vậy" cậu ko thể tin được" anh bị cái cô Khánh Ly ăn não anh à" cậu nói rồi xô anh ra

"Mày ko biết cô ta đã làm gì đâu" anh bực tức ngồi xuống ghế

"hư. Cô ta đã làm gì" cậu nói giọng khinh bỉ

"Cô ta đã làm hư cái thai của Khánh Ly." anh

"Ha hahaha.Anh nói ai làm hư cái thai đó" Cậu đứng lên bỏ tay vào túi hỏi anh

"Là Di Di" anh cũng hơi bất ngờ trước câu hỏi của cậu

"Một ngày nào đó anh sẽ nhận ra, anh sẽ đau vì những lời anh nói và muốn nó chưa từng thốt ra từ miệng anh đó anh trai đáng kính của tôi" cậu nói rồi bỏ đi. Để lại anh ngồi đó ko hiểu câu nói của anh 

*Tại sao phải đau vì những lời mình nói. Di Di...Khánh Ly.. ai là người cần mình bả vệ*

Anh đi vào bệnh viện với ả nhưng cứ lơ đảng đi suy nghĩ về câu nói của cậu.

Vợ Ơi! Anh Xin Lỗi!Tác giả: Bồ Công AnhHôm nay là một ngày đẹp trời. Có cô gái bước ra từ bệnh viện ôm một tờ xét nghiệm, đôi môi đỏ hồng căng mọng nở một nụ cười đẹp như hoa anh đào, mặc một chiếc đầm trắng là cô. Hôm nay cô đi khám bệnh vì mấy bữa nay cô hay nôn khan hay mệt cô nghĩ cô bị bệnh nên đi khám và cô có một niềm vui nhỏ bé. Cô ra bắt xe về, ghé qua siêu thị mua chút đồ để nấu một bữa thật ngon cho anh và cho anh biết niềm vui này. " Giờ là 10h, 11h nghĩ trưa" cô lầm bầm hôm nay cô nấu những món anh thích. 11h15 Cô bước vào công ty đi thẳng lên phòng chủ tịch, thì gặp Tuấn Thiên "Cki Dâu!" Cậu ♥GTNV♥ ♥Vương Tuấn Thiên là em trai của Tuấn Anh♥ "Chào hihi" cô cười chào lại rồi cô bước tiếp "Cki dâu! cki tới gặp Anh Tuấn Anh hả?. Ảnh đi hợp rồi, qua phòng em chơi đi há" cậu cố cảng cô lại "Thôi! cki vô phòng đợi" cô vẫn bước vào phòng anh Mở cánh của ra hình ảnh của anh lịch lãm, nhu tình ngồi đó mái tóc màu tím bồng bềnh hơi rối, áo sơ mi trắng ko cài nút. Kế bên là một cô gái dáng vẻ kiêu sa mặc chiếc đầm dây bó… Sáng hôm sau.Anh về đem ít đồ và mua trái cây cho ả. Đi đến cửa bệnh viện thì bị vài ba tên mặc đồ vest chặn lại."Tránh ra.Mấy người muốn gì" anh đứng đó hỏi."Phiền anh đứng đây một lát ko được vào" một tên trong đám đo nói"Tại sao?" anh"Đây là mệnh lệnh" tên đó" Của ai" anh"Ko thể tiết lộ" tên đó. Anh càng nổi máu nóng lên."Tránh ra" anh vừa dứt lời anh đã đá một tên ngã lăng ra đất. Rồi mấy tên kia xong đến đánh một lúc sao mấy tên đó đã yên bị trên đất mẹ. bệnh viện lại lời.Anh đi nhanh đến phòng vì anh nghi ngờ."Cạch"Anh vội mở cửa ra. Anh bàng hoàng trước mặt anh là một vũng máu đỏ tươi ả đang nằm trên đó đau đớn."T...Tuâ...Tuấn...A..Anh...e...em đâu..q..quá" ả nói trong đau đớn "Khánh Ly em bị sao vậy" anh vội kêu bác sĩ ( có điện thoại ở đó)"Ai làm em ra như vậy" anh vội đỡ ả lên."Là....D...Di....Di" ả "Lại là Di Di" anh cảm thấy tức giận. Đúng lúc bác sĩ đến đưa ả vào phòng cấp cứu.Anh ngồi ở ngoài đợi. *Di Di! cô đang bị gì vậy hả. Khánh Ly mà cô cũng dám...* Abh xoa xoa hai thái dương. Anh ko ngờ cô lại là người mưu mô hiểm độc như vậy.Bác sĩ bước ra"Cô ấy sao rồi" anh vội chạy lại hỏi."Cô ấy vẫn ổn nhưng... đứa bé thì ko thể giữ được vì đang uống thuốc phá thai" ông bác sĩ cũng râm trạnh mà an ủi đặt tay lên vai anh."Tôi xin phép"Anh vô cùng tức giận bỏ mặc ả đi.Tại nơi khác"Thiên! Di Di, cô ta đâu" anh nắm cổ áo cậu"ha ha! Tuấn Anh, anh hỏi gì vậy" cậu ko thể tin được" anh bị cái cô Khánh Ly ăn não anh à" cậu nói rồi xô anh ra"Mày ko biết cô ta đã làm gì đâu" anh bực tức ngồi xuống ghế"hư. Cô ta đã làm gì" cậu nói giọng khinh bỉ"Cô ta đã làm hư cái thai của Khánh Ly." anh"Ha hahaha.Anh nói ai làm hư cái thai đó" Cậu đứng lên bỏ tay vào túi hỏi anh"Là Di Di" anh cũng hơi bất ngờ trước câu hỏi của cậu"Một ngày nào đó anh sẽ nhận ra, anh sẽ đau vì những lời anh nói và muốn nó chưa từng thốt ra từ miệng anh đó anh trai đáng kính của tôi" cậu nói rồi bỏ đi. Để lại anh ngồi đó ko hiểu câu nói của anh *Tại sao phải đau vì những lời mình nói. Di Di...Khánh Ly.. ai là người cần mình bả vệ*Anh đi vào bệnh viện với ả nhưng cứ lơ đảng đi suy nghĩ về câu nói của cậu.

Chương 24