Một mình Long Nữ vật vờ ngoài phố, tuy mùa đông còn chưa đến nhưng trời đã rất lạnh, lạnh tới mức nước mắt cô như sắp đóng băng. Không phải chính cô nằng nặc đòi ly hôn sao? Tại sao ly hôn rồi lại cảm thấy buồn thế này? Tronh lòng cô trống rỗng. Vừa rồi Giang Đông định tiễn cô, cô từ chối, cô sẽ mãi mãi ghi nhớ ánh mắt khinh khỉnh của Giang Đông khi anh đặt bút ký. Anh là thế, cao ngạo như một vị hoàng đế, còn cô mãi mãi chỉ có thể đứng ở vị trí thấp kém dưới mắt anh. Cô cầu xin tình yêu của anh, chờ đợi sự quan tâm của anh, nhưng rồi đến cuối cùng mới nhận ra tất cả đều là dối mình gạt người. Đúng thế, cô không có tài cán gì, nhưng cô không muốn bị anh xem thường, vì vậy cô phải dứt áo ra đi. Đây là lần đầu tiên cô để lại hình bóng mình cho Giang Đông, trước đây, người nhìn theo bóng anh quay lưng bước đi đều là cô. Cảm giác này không tệ, còn có chút sảng khoái nữa. Nhưng ly hôn rồi, ly hôn với người đàn ông mà mình đã yêu tới mê muội bao lâu như thế, thực sự đau lòng lắm. Điện thoại…
Tác giả: