Tác giả:

Tôi và Diệp Tử Hạo đều lớn lên ở thành phố B, vừa là hàng xóm, cũng có thể coi là thanh mai trúc mã, Tử Hạo hơn tôi hai tuổi, khi tôi hỏi bố mẹ tôi rằng tại sao tôi và Tử Hạo không bằng tuổi nhau, bố mẹ tôi trả lời, " Do con không chịu chui ra sớm", và từ đó, vấn đề này tôi không bao giờ hỏi nữa. Hồi tôi mới học sơ trung, cha mẹ Hạ phải đi làm xa, cho vậy họ thường gửi tôi qua nhà Tử Hạo, đồng thời còn để anh kèm tôi học, sở dĩ vì tôi xếp thứ 35/40 trong cả lớp, niềm vinh hạnh của tôi đó là mỗi khi ngồi vào bàn học, đều được anh tặng cho một cục u tròn xinh trên đầu, anh nói, " Con nhóc ngốc nghếch như em về sau có ma nó mới lấy về làm vợ.", và tôi nói, " Có gì em bám anh suốt đời cũng được.", Diệp thiếu không nói gì nữa. Khi Tử Hạo lên cao trung, thời gian bọn tôi gặp nhau ít đi đáng kể, bởi vì lịch học của anh là sáng, còn tôi là chiều, mặc dù còn buổi tối nhưng anh lại đi làm thêm ở quán cafe, tích luỹ tiền dần cho về sau, cho nên cũng chỉ liếc nhau vài cái lúc vô tình gặp trên…

Truyện chữ