“Đó là con của tôi Hành Vân” Quan sát người thanh niên này cả đêm, Hạ Chấn Hoàn cuối cùng mở miệng, lời này thành công làm Phương Lấy Kính chú ý,đem tầm mắt anh từ trên người cô gái xinh đẹp, tao nhã kia dời đi. Phương Lấy Kính nhìn người đàn ông trung niên này, ông bình tĩnh chững chạc, cặp mắt lấp lánh có hồn, cả người tản ra một cổ khí thế không giận mà uy. Ông ấy là Hạ Chấn Hoàn, ông khôn khóe, giảo hoạt cùng anh tài phú nổi tiếng giống nhau. “Hành Vân là con một, cũng là hòn ngọc quý trên tay tôi” Trong giọng nói của ông có chút kiêu ngạo. Phương Lấy Kính hơi nhíu mày, không nói một lời, chỉ nhìn ông chằm chằm, suy tính lời này của ông có ý nghĩa gì. Trong bữa tiệc này đều là y hương tấn ảnh, tụ tập đủ tinh anh của giới thượng lưu cùng quan to quyền thế, trên sàn nhảy, có một bóng dáng uyển chuyển đang nhảy múa, đôi mắt cô sáng như vì sao, cười lên dịu dàng động lòng người, phong cách phóng khoáng này làm cho người ta không nhịn được mà nhìn thêm vài lần. “Muốn lấy được nó, sẽ…
Tác giả: