Mạc Sinh Bạch nhìn nam sinh trước mặt, mắt to da trắng, nhìn qua đơn thuần gầy yếu, là kiểu mà hắn thích nhất. Mạc Sinh Bạch gật đầu, nhìn về phía nam nhân đứng bên cạnh vẫn đang nở nụ cười nịnh nọt, “Quản lí Trương, người này để lại.” Quản lí Trương thở phào nhẹ nhõm, chỉ sợ người trước mặt không hài lòng “Mạc thiếu thích là tốt rồi.” Rồi liếc mắt nhìn sang nam sinh kia “Hạ Minh à, nhất định phải hầu hạ Mạc thiếu cho tốt!” Hạ Minh liền rụt rè mà gọi một tiếng “Chào Mạc thiếu!” Mạc Sinh Bạch cảm thấy hứng thú, phất tay để quản lý Trương đi xuống. Nghiêm Càn cười cười “Mạc thiếu, cậu bé này hình như còn là sinh viên nha!” Mạc Sinh Bạch cười khẽ, “Sinh viên sao?”, vươn tay vòng qua thắt lưng Hạ Minh, kéo vào trong ngực, kề sát vành tai trắng nõn xinh đẹp của cậu “Thật à?” Hắn cố ý hạ thấp giọng, thanh âm gợi cảm lại hấp dẫn. Hạ Minh đỏ mặt, nhẹ giọng nói “Vừa lên năm nhất.” Mạc Sinh Bạch nhìn một đám hồ bằng cẩu hữu đang say rượu nằm vất vưởng trong phòng, bỗng cảm thấy tẻ nhạt đến vô…

Truyện chữ