“Toàn thể mọi người chú ý, khói lửa chiến tranh đã lan tới Trái Đất, các vị thần đã đến đây, vì để bảo vệ mọi người khỏi sự tấn công của ác thần, các vị thần sẽ tập hợp nhân loại lại cùng một chỗ. Cuộc sơ tán sẽ diễn ra bằng thần lực, ai cũng không cần tự di chuyển, sau 1 tiếng nữa sẽ bắt đầu.” Trên không trung, giọng của các vị chủ tịch nước vang lên rõ mồn một với người dân. Ai nấy cũng ôm một vali to đùng cho cuộc sơ tán này. Ác thần nổi dậy chống lại thiện thần, đây là chuyện không thể che dấu, từ nhiều tháng trước họ đã được biết qua ti vi, và luôn chuẩn bị để có thể sơ tân bất kì lúc nào. “Đông, nhanh lên, đồ đạc của con đâu? Chỉ còn một tiếng thôi!” “Dạ!” Mọi người ai cũng lo chuẩn bị đồ đạc, dù đặt lòng tin vào các vị thiện thần nhưng trên mặt thì vẫn lộ rõ khẩn trương và sợ hãi. Dù sao họ cũng phải đối đầu với chiến tranh mà. Mà Xuyên Đông lại là một trong số ít người không khẩn trương, không sợ hãi. Đồ đạ cũng không thèm dọn. Nhưng vì để mẹ khỏi trách móc, cô vẫn lấy vài thứ…
Tác giả: