“Nếu bạn muốn tiếng ca của mình được toàn bộ thế giới nghe thấy, thì sân khấu này chính là nơi khởi đầu giấc mơ của bạn…” Giữa không gian an tĩnh của quán cà phê, âm thanh duy nhất phát ra là từ trong chiếc máy tính trên quầy hàng. Trên màn hình, một nam nhân mặc tây trang màu đen, biểu hiện thanh tình tịnh mâu (=tình cảm dạt dào) nói ra lời quảng cáo mê hoặc lòng người. Bây giờ là ba giờ chiều, thời điểm mà nhân viên công sở vẫn luôn kiếm tìm một ngày nghỉ ngơi đang ở văn phòng cần cù đánh máy, học sinh trên đường cũng chỉ thấy lác đác vài người, đây cũng là thời điểm quán trở nên yên tĩnh lạ thường nhất. Vu Chấn tối yêu thích chính là vào lúc này mở ra máy vi tính lướt web. “Tiểu trong sáng, em mau lại đây xem cái này…Ai ai~ anh đã bảo em đừng lau chùi nữa, mỗi ngày lau nhiều như vậy em không thấy mệt sao?” Vu Chấn vẫy vẫy tay với đồng nghiệp làm thêm ngoài giờ tại quán – Lý Thanh Lãng. “Nhưng mà, bình minh ca ca nói, chúng ta nhất định phải giữ cho cửa hàng luôn thật sạch sẽ thật…

Truyện chữ