Tác giả:

Đồng cỏ Tây Tạng rộng ngút ngàn, từng đợt gió thổi khiến thảm cỏ xanh mượt cao quá thắt lưng người lớn ngã rạp về một phương, tạo thành những đợt sóng lan xa, lớp này biến mất lại xuất hiện một lớp mới. Khung cảnh hùng vĩ đến động lòng người. Cách đó không xa, hai con ngựa lực lưỡng tuyền một màu đen đang phi nước đại về phía đồng cỏ, cái bờm xinh đẹp mà uy vũ tung bay trong gió, vó ngựa mạnh mẽ khiến đất cát bốc lên mù mịt, cứ thế bị gió cuốn ra sau. Hắc mã chạy đến giữa đồng cỏ liền dừng lại. Hai bóng dáng cao lớn mặc trang phục du mục của Tây Tạng ngay lập tức nhảy xuống, người đứng bên phải ôm trên tay một cái mền dày bọc một thứ gì đó rất lớn. Cả hai phóng mắt nhìn một lượt xung quanh đầy cảnh giác, sau đó người đứng bên phải khẽ kéo một góc mền, để lộ một khuôn mặt mệt mỏi tái xanh đang nhắm mắt say ngủ, người đó khe khẽ gọi. “Tiểu Linh, dậy đi, đến rồi!” Nam nhân gọi hai ba lần mới khiến hai hàng lông mi cong dài khẽ động đậy. Cặp mắt màu hổ phách tuy đầy vẻ yếu ớt nhưng vẫn…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...