Tác giả:

Ngôn Phong giật mình tỉnh dậy. Lại là giấc mơ đó. Cô đã mơ thấy nó cả tuần này rồi. Chắc do sắp thi rồi nên cảm thấy căng thẳng rồi. Cô bực mình vò vò cái đầu rối của mình. Ngôn Phong uể oải bước xuống giường. Cô đột nhiên nhớ ra điều gì đó rồi vội vàng làm vệ sinh cá nhân rồi chạy xuống lầu. Chưa kịp xuống lầu thì Ngô Phong đã nghe thấy tiếng nói lạnh lùng của mẹ Ngôn: “Đến bây giờ mới chịu xuống. Mau ăn sáng rồi đi học mau lên.” Ngôn Phong hơi ngạc nhiên vì thái độ của mẹ Ngôn nhưng nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên ghế đọc báo thì cô liền hiểu ra. “Ba!!!” Ngôn Phong hớn hở chạy tới ôm lấy ba Ngôn. Bà Ngôn ngồi kế bên than thở: “Cháu cũng chỉ thấy mỗi ba cháu.” Lúc này Ngôn Phong mới cười hì hì qua ôm lấy bà Ngôn: “Bà ơi cháu nhớ bà quá. Nhớ đến quên ăn quên ngủ luôn đó.”. Bà Ngôn buồn cười chỉ chỉ vào đầu cô: “Chỉ giỏi lấy lòng người khác.” Ngôn Phong còn đang tiếp tục làm nũng với bà thì lại nghe thấy giọng nói khó chịu của mẹ Ngôn vang lên: “Con gái lớn rồi phải ý tứ một…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...