Tác giả:

Anh quay mặt bước đi, em vẫn ở đây chờ. Huỳnh Gia Ái ngồi một mình trước thư viện ngắm những giọt mưa rơi. Cô đánh chân lên xuống liên tục còn miệng thì ngậm một cây kẹo m*t. Dáng vẻ hết sức ung dung thoải mái. Gia Ái có mang theo ô nhưng cô lại thích ngồi ở đây, vì về đến nhà cũng chỉ có một mình trong khi cô rất sợ cô đơn. Hơn nữa… anh ấy vẫn chưa đi ngang qua đây. Đồng hồ lúc này đã điểm năm giờ hai mươi phút. Có lẽ do trời mưa nên hôm nay anh về trễ. “Nếu vậy thì chờ thêm một lát.” Gia Ái gật đầu tự tán thành. Vậy là cô lại ngồi đó chờ thêm một tiếng nữa nhưng vẫn không thấy bóng dáng người đó đâu. Những giọt mưa đã ngưng hẳn, sân trường ngày càng vắng. “Có lẽ hôm nay anh ấy không đi học.” Gia Ái thở dài một tiếng rồi bắt đầu đi bộ ra trạm xe buýt. Dù không chờ được người nhưng tâm trạng cô vẫn rất tốt. Bởi chuyện này không phải lần đầu và vui vẻ là bản tính xưa nay của Gia Ái. Có điều hôm nay cô không phải thất vọng. Đi gần đến cổng trường, cô đã thấy người mình muốn gặp. Gia Ái…

Truyện chữ