“Ngươi không phải nói ngươi thích ta sao? Vậy ngươi liền chết cho ta đi!” Trong đầu vang vọng những lời này, Lăng Tiêu thét to ngồi dậy, mồ hôi lạnh lộp bộp. Trước mắt, là một căn phòng trống trải, sàn nhà và vách tường c*̉a căn phòng bắn tung vệt máu đỏ sậm, chung quanh treo dao cắt bộ phận đặc biệt nào đó, còn có dây thừng và ván giường đặc biệt để ngăn người lộn xộn. Căn phòng này như đã từng quen biết… Là Tịnh Thân phòng! (phòng cắt JJ) Lăng Tiêu theo phản xạ nhìn thân dưới mình, trên người chưa mất gì, cái thứ bình tĩnh nằm dưới thân cũng thấy rõ. Y lặng yên nhẹ nhàng thở phào, may, còn ở đây… Tay và chân bị cột, trong phòng không có người, cửa thì rất ồn ào. Lăng Tiêu may mắn có thể tự do hoạt động đầu và eo, xoay người cúi đầu cắn tháo dây thừng ở cổ tay, c*̃ng tháo luôn dây trói ở chân, xuống ván giường, thấy người mình tr*n tr**, lại cầm lên một bộ đồ thái giám bên cạnh mặc vào, lúc này mới áp sát vào cửa…
Tác giả: