Người ta bảo tôi mặt dày! Tôi mặc kệ! Người ta bảo tôi vô sỉ? Tôi cũng mặc kệ! Ai quản tôi được sao? Tôi sống thế nào là quyền của tôi! Người nói thế nào là quyền của người, còn tôi sống thế nào là quyền của tôi! Đây là lẽ hiển nhiên mà! Chẳng phải có câu gì mà nước sông không phạm nước giếng hay sao? Không biết dùng trong trường hợp này có đúng không… Nhưng đúng thì đã sao mà không đúng thì đã sao? Tôi vô học! Đúng là tôi vô học, nhưng nhiều kẻ mang bằng này, tước kia còn vô lại, vô học hơn tôi nhiều… Mặt dày cũng được, vô sỉ cũng không sao! Để người chà đạp hay chà đạp người khác cũng chẳng phải như nhau sao? Lúc cùng triền miên đều chẳng phải là cùng có kh*** c*m như nhau sao? Ai trên ai dưới còn quản làm gì? Ai “cưỡi” ai lúc đó còn quản làm gì? Người ta đến chửi tôi thì nhiều không kể siết, còn người nói thương tôi thì không có lấy một người. Ngay như bây giờ, con người trông cao sang, quyền quý, mĩ miều mà tôi chưa từng gặp này cũng vậy. Ả chửi mới hay làm sao! Chửi mới độc làm…

Truyện chữ