Tuyết trắng rơi đầy, cả một vùng đất được tuyết bao phủ thành một màu trắng xoá. Tất cả chìm trong màu tuyết trắng không thấy nổi đầu cuối. Người đi trên đường bước chân vội vàng. Đôi tay vùi sâu trong ống tay áo,cúi thấp đầu, co vai, mỗi bước chân đi qua để hằn lại ấn kí trên nên tuyết, nhưng cũng rất nhanh bị những bông tuyết đang bay đấy trời vùi lấp. Một tiểu nữ oa. Trên người mặc một chiếc áo bố gai màu trắng. Lẳng lặng cúi đầu quỳ trong mưa tuyết. Trước mặt nàng có một tấm bảng gỗ thô to trên đó ghi rành mạch bốn chữ lớn:” BÁN MÌNH CHÔN CHA” Khuôn mặt ngây ngô vì lạnh mà nổi lên từng mảng đỏ ửng. Đôi mắt to ngập nước, khuôn mặt lạnh lùng nhìn thằng vào đám người đang vội vã rảo bước trước mắt nàng. Một hài tử 7- 8 tuổi tại sao lại mang vẻ mặt như thế? Từng bông tuyết lần lượt rơi, lần lượt tích lạc (bám đầy) lên đôi vai bé nhỏ của nàng. Từng lọn tóc, hàng mi dài giờ đã dày tuyết. Đôi môi tím ngắt, hai tai đã sớm chết lặng, đông cứng. Nàng biết rõ nếu giờ nàng còn quỳ ở đây nàng…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...