Tác giả:

Bách Hợp lại thấy mình đang ở trong mơ. Cô thấy có hai người đứng trên đồng cỏ, người phụ nữ xinh đẹp đang giang đôi tay như có ý đón lấy cô bé đáng yêu trước mặt. Bà ấy thật đẹp! Đẹp tới mức khiến người khác không thể mở mắt. Người phụ nữ này đã tôi nhìn thấy từ rất lâu về trước... Bà ấy rốt cuộc là ai? Sau đó, cảnh vật mờ dần. *** Câu chuyện có lẽ nên bắt đầu từ bây giờ. Tôi là Bách Hợp. Hôm nay là một ngày bất hạnh. Hôm nay tôi bị đá. Tôi đã thích anh ấy được 3 năm. Nhưng cuối cùng vẫn bị bỏ rơi. Một cô gái có dáng người mập mạp, quê kệch đang ngước mắt nhìn lên trời với vẻ thất thần, mặc những hạt mưa đang rơi xuống người mình. Cô gái này chính là Trịnh Bách Hợp. Đột nhiên vai cô bị người ta vỗ vài cái, một giọng nói mang đầy sự vui mừng cất lên bên tai: “Bách Hợp, lâu rồi không gặp. Cậu còn nhớ tớ không?” Trước mắt là một cô gái xinh xắn có mái tóc nhuộm màu nâu, ăn mặc hợp mốt. Bách Hợp vẫn chưa kịp phản ứng, cô gái kia tiếp tục nói bằng chất giọng lơ lớ của người nước ngoài: “…

Truyện chữ