Giới thiệu vắn tắt về nhân vật: Nhân vật nữ chính:  Bạch Chỉ Ưu Giới tính: Nữ  Thân cao: 165cm Tính cách: Mơ hồ, lạc quan, sáng sủa, nghịch ngợm. Yêu thích: Thích ra ngoài du ngoạn, vì gặp được những điều kỳ lạ khi đi du ngoạn, mỹ thực là sự yêu thích nhất của cô, còn được gọi là dân dĩ thực vi thiên!(*người lấy thức ăn làm trời) Thân phận bối cảnh: Là cô nhi, chỉ là sau này được 'Nuôi nhốt'  rất hạnh phúc. (đổ mồ hôi, thật bối rối). Miêu tả bản thân: Có một giọng nói mềm mại, tươi cười rực rỡ như hoa tường vi, những lọn tóc đen nhánh uốn lọn, khuôn mặt ngọt ngào đáng yêu giống như quả đào mật. Nhân vật nam chính: An Cẩn Dật Giới tính: Nam Thân cao: 189cm Tính cách: Tà mị, bụng dạ đen tối, giảo hoạt, đối với tâm can bé nhỏ thì vô cùng sủng, có tình cảm sâu sắc. Yêu thích: những gì Bạch Chỉ Ưu thích anh đều thích. Thân phận bối cảnh: là hoàng thất điện hạ có thân phận tôn quý, có nhiều tiền đẹp trai nhất Nước Y. Miêu tả bản thân: Khuôn mặt giống như một tác phẩm điêu khắc, đôi đồng tử…

Chương 8: Đầu sắt

Ông Xã Hoàng Thất Chuyên Sủng Tiểu Tâm Can Mơ HồTác giả: Phác Sóc _ Mê LyTruyện Ngôn TìnhGiới thiệu vắn tắt về nhân vật: Nhân vật nữ chính:  Bạch Chỉ Ưu Giới tính: Nữ  Thân cao: 165cm Tính cách: Mơ hồ, lạc quan, sáng sủa, nghịch ngợm. Yêu thích: Thích ra ngoài du ngoạn, vì gặp được những điều kỳ lạ khi đi du ngoạn, mỹ thực là sự yêu thích nhất của cô, còn được gọi là dân dĩ thực vi thiên!(*người lấy thức ăn làm trời) Thân phận bối cảnh: Là cô nhi, chỉ là sau này được 'Nuôi nhốt'  rất hạnh phúc. (đổ mồ hôi, thật bối rối). Miêu tả bản thân: Có một giọng nói mềm mại, tươi cười rực rỡ như hoa tường vi, những lọn tóc đen nhánh uốn lọn, khuôn mặt ngọt ngào đáng yêu giống như quả đào mật. Nhân vật nam chính: An Cẩn Dật Giới tính: Nam Thân cao: 189cm Tính cách: Tà mị, bụng dạ đen tối, giảo hoạt, đối với tâm can bé nhỏ thì vô cùng sủng, có tình cảm sâu sắc. Yêu thích: những gì Bạch Chỉ Ưu thích anh đều thích. Thân phận bối cảnh: là hoàng thất điện hạ có thân phận tôn quý, có nhiều tiền đẹp trai nhất Nước Y. Miêu tả bản thân: Khuôn mặt giống như một tác phẩm điêu khắc, đôi đồng tử… Edit: ღDuღTrong lúc vô tình làm ra động tác thân mật như vậy để cho An Cẩn Dật vui vẻ không thôi, xem ra giữa anh và cô đã không còn khoảng cách người xa lạ rồi.“Không có gì, anh tưởng em đã ngủ rồi.” An Cẩn Dật hơi lắc đầu, dùng sức xốc thân thể Bạch Chỉ Ưu lên trên.“Nè, em nặng lắm phải không?” Bạch Chỉ Ưu xấu hổ hỏi.“Ừ, bảo bối nặng giống như heo.” An Cẩn Dật trêu chọc nói.“Hừ, anh mới nặng giống như heo!” Bạch Chỉ Ưu thở phì phì mà cong miệng, dùng đầu hung hăng mà đụng vào đầu An Cẩn Dật.“Bảo bối đầu của em sao cứng giống như sắt quá vậy.” giọng nói An Cẩn Dật mang theo chút bất đắc dĩ.“Cứng rắn hả? Cứng rắn nè?” Bạch Chỉ Ưu hỏi ngược lại, càng thêm nghịch ngợm mà tiếp tục dùng đầu của mình đi đụng đầu An Cẩn Dật.An Cẩn Dật bị hành động ngây thơ của Bạch Chỉ Ưu khiến cho im lặng, nghiêng đầu nhẹ cắn khuôn mặt trắng nõn của cô một cái, cưng chiều nói: “Tiểu bại hoại.”“Hắc hắc.” Bạch Chỉ Ưu giảo hoạt cười, giống như mèo con trộm được cá mình yêu thích, “Ai bĩu anh nói em béo giống như heo, hừ hừ.”“Ơ, đều nói độc nhất là lòng dạ đàn bà, quả nhiên không sai nha, xem ra sau này anh phải ít đắc tội em mới được.” Khóe moio An Cẩn Dật vòng lên một độ cong mê người, giọng nói vẫn mang theo bất đắc dĩ.“Cái gì? Độc? Lòng đàn bà?” Bạch Chỉ Ưu nghe xong nhưng không thuận theo rồi, hai cánh tay ôm cổ của An Cẩn Dật bắt đầu gia tăng độ mạnh yếu, hung dữ mà uy h**p nói: “Em mới không độc, cũng không phải đàn bà nha! Em đây gọi là ăn miếng trả miếng!”“Bảo bối, cánh tay của em dùng sức như vậy là muốn mưu sát chồng sao?” giọng nói của An Cẩn Dật có chút khoa trương run rẩy nói.Lời nói vừa ra, da mặt Bạch Chỉ Ưu mỏng lại thẹn thùng, chẳng qua là một giây sau chỉ tiếp tục ghìm cổ An Cẩn Dật, “Cái gì mưu sát chồng, không cho phép anh đùa giỡn em! Hừ hừ!”“Bảo bối, sao có thể nói là đùa giỡn chứ, những câu những lời anh nói là thật mà, bây giờ quan hệ của chúng ta là như thế nào, em vẫn không rõ sao.” An Cẩn Dật mập mờ mà nháy mắt vớiBạch Chỉ Ưu mấy cái, rất giống một yêu nghiệt thời loạn.

Edit: ღDuღ

Trong lúc vô tình làm ra động tác thân mật như vậy để cho An Cẩn Dật vui vẻ không thôi, xem ra giữa anh và cô đã không còn khoảng cách người xa lạ rồi.

“Không có gì, anh tưởng em đã ngủ rồi.” An Cẩn Dật hơi lắc đầu, dùng sức xốc thân thể Bạch Chỉ Ưu lên trên.

“Nè, em nặng lắm phải không?” Bạch Chỉ Ưu xấu hổ hỏi.

“Ừ, bảo bối nặng giống như heo.” An Cẩn Dật trêu chọc nói.

“Hừ, anh mới nặng giống như heo!” Bạch Chỉ Ưu thở phì phì mà cong miệng, dùng đầu hung hăng mà đụng vào đầu An Cẩn Dật.

“Bảo bối đầu của em sao cứng giống như sắt quá vậy.” giọng nói An Cẩn Dật mang theo chút bất đắc dĩ.

“Cứng rắn hả? Cứng rắn nè?” Bạch Chỉ Ưu hỏi ngược lại, càng thêm nghịch ngợm mà tiếp tục dùng đầu của mình đi đụng đầu An Cẩn Dật.

An Cẩn Dật bị hành động ngây thơ của Bạch Chỉ Ưu khiến cho im lặng, nghiêng đầu nhẹ cắn khuôn mặt trắng nõn của cô một cái, cưng chiều nói: “Tiểu bại hoại.”

“Hắc hắc.” Bạch Chỉ Ưu giảo hoạt cười, giống như mèo con trộm được cá mình yêu thích, “Ai bĩu anh nói em béo giống như heo, hừ hừ.”

“Ơ, đều nói độc nhất là lòng dạ đàn bà, quả nhiên không sai nha, xem ra sau này anh phải ít đắc tội em mới được.” Khóe moio An Cẩn Dật vòng lên một độ cong mê người, giọng nói vẫn mang theo bất đắc dĩ.

“Cái gì? Độc? Lòng đàn bà?” Bạch Chỉ Ưu nghe xong nhưng không thuận theo rồi, hai cánh tay ôm cổ của An Cẩn Dật bắt đầu gia tăng độ mạnh yếu, hung dữ mà uy h**p nói: “Em mới không độc, cũng không phải đàn bà nha! Em đây gọi là ăn miếng trả miếng!”

“Bảo bối, cánh tay của em dùng sức như vậy là muốn mưu sát chồng sao?” giọng nói của An Cẩn Dật có chút khoa trương run rẩy nói.

Lời nói vừa ra, da mặt Bạch Chỉ Ưu mỏng lại thẹn thùng, chẳng qua là một giây sau chỉ tiếp tục ghìm cổ An Cẩn Dật, “Cái gì mưu sát chồng, không cho phép anh đùa giỡn em! Hừ hừ!”

“Bảo bối, sao có thể nói là đùa giỡn chứ, những câu những lời anh nói là thật mà, bây giờ quan hệ của chúng ta là như thế nào, em vẫn không rõ sao.” An Cẩn Dật mập mờ mà nháy mắt vớiBạch Chỉ Ưu mấy cái, rất giống một yêu nghiệt thời loạn.

Ông Xã Hoàng Thất Chuyên Sủng Tiểu Tâm Can Mơ HồTác giả: Phác Sóc _ Mê LyTruyện Ngôn TìnhGiới thiệu vắn tắt về nhân vật: Nhân vật nữ chính:  Bạch Chỉ Ưu Giới tính: Nữ  Thân cao: 165cm Tính cách: Mơ hồ, lạc quan, sáng sủa, nghịch ngợm. Yêu thích: Thích ra ngoài du ngoạn, vì gặp được những điều kỳ lạ khi đi du ngoạn, mỹ thực là sự yêu thích nhất của cô, còn được gọi là dân dĩ thực vi thiên!(*người lấy thức ăn làm trời) Thân phận bối cảnh: Là cô nhi, chỉ là sau này được 'Nuôi nhốt'  rất hạnh phúc. (đổ mồ hôi, thật bối rối). Miêu tả bản thân: Có một giọng nói mềm mại, tươi cười rực rỡ như hoa tường vi, những lọn tóc đen nhánh uốn lọn, khuôn mặt ngọt ngào đáng yêu giống như quả đào mật. Nhân vật nam chính: An Cẩn Dật Giới tính: Nam Thân cao: 189cm Tính cách: Tà mị, bụng dạ đen tối, giảo hoạt, đối với tâm can bé nhỏ thì vô cùng sủng, có tình cảm sâu sắc. Yêu thích: những gì Bạch Chỉ Ưu thích anh đều thích. Thân phận bối cảnh: là hoàng thất điện hạ có thân phận tôn quý, có nhiều tiền đẹp trai nhất Nước Y. Miêu tả bản thân: Khuôn mặt giống như một tác phẩm điêu khắc, đôi đồng tử… Edit: ღDuღTrong lúc vô tình làm ra động tác thân mật như vậy để cho An Cẩn Dật vui vẻ không thôi, xem ra giữa anh và cô đã không còn khoảng cách người xa lạ rồi.“Không có gì, anh tưởng em đã ngủ rồi.” An Cẩn Dật hơi lắc đầu, dùng sức xốc thân thể Bạch Chỉ Ưu lên trên.“Nè, em nặng lắm phải không?” Bạch Chỉ Ưu xấu hổ hỏi.“Ừ, bảo bối nặng giống như heo.” An Cẩn Dật trêu chọc nói.“Hừ, anh mới nặng giống như heo!” Bạch Chỉ Ưu thở phì phì mà cong miệng, dùng đầu hung hăng mà đụng vào đầu An Cẩn Dật.“Bảo bối đầu của em sao cứng giống như sắt quá vậy.” giọng nói An Cẩn Dật mang theo chút bất đắc dĩ.“Cứng rắn hả? Cứng rắn nè?” Bạch Chỉ Ưu hỏi ngược lại, càng thêm nghịch ngợm mà tiếp tục dùng đầu của mình đi đụng đầu An Cẩn Dật.An Cẩn Dật bị hành động ngây thơ của Bạch Chỉ Ưu khiến cho im lặng, nghiêng đầu nhẹ cắn khuôn mặt trắng nõn của cô một cái, cưng chiều nói: “Tiểu bại hoại.”“Hắc hắc.” Bạch Chỉ Ưu giảo hoạt cười, giống như mèo con trộm được cá mình yêu thích, “Ai bĩu anh nói em béo giống như heo, hừ hừ.”“Ơ, đều nói độc nhất là lòng dạ đàn bà, quả nhiên không sai nha, xem ra sau này anh phải ít đắc tội em mới được.” Khóe moio An Cẩn Dật vòng lên một độ cong mê người, giọng nói vẫn mang theo bất đắc dĩ.“Cái gì? Độc? Lòng đàn bà?” Bạch Chỉ Ưu nghe xong nhưng không thuận theo rồi, hai cánh tay ôm cổ của An Cẩn Dật bắt đầu gia tăng độ mạnh yếu, hung dữ mà uy h**p nói: “Em mới không độc, cũng không phải đàn bà nha! Em đây gọi là ăn miếng trả miếng!”“Bảo bối, cánh tay của em dùng sức như vậy là muốn mưu sát chồng sao?” giọng nói của An Cẩn Dật có chút khoa trương run rẩy nói.Lời nói vừa ra, da mặt Bạch Chỉ Ưu mỏng lại thẹn thùng, chẳng qua là một giây sau chỉ tiếp tục ghìm cổ An Cẩn Dật, “Cái gì mưu sát chồng, không cho phép anh đùa giỡn em! Hừ hừ!”“Bảo bối, sao có thể nói là đùa giỡn chứ, những câu những lời anh nói là thật mà, bây giờ quan hệ của chúng ta là như thế nào, em vẫn không rõ sao.” An Cẩn Dật mập mờ mà nháy mắt vớiBạch Chỉ Ưu mấy cái, rất giống một yêu nghiệt thời loạn.

Chương 8: Đầu sắt