Giới thiệu vắn tắt về nhân vật: Nhân vật nữ chính: Bạch Chỉ Ưu Giới tính: Nữ Thân cao: 165cm Tính cách: Mơ hồ, lạc quan, sáng sủa, nghịch ngợm. Yêu thích: Thích ra ngoài du ngoạn, vì gặp được những điều kỳ lạ khi đi du ngoạn, mỹ thực là sự yêu thích nhất của cô, còn được gọi là dân dĩ thực vi thiên!(*người lấy thức ăn làm trời) Thân phận bối cảnh: Là cô nhi, chỉ là sau này được 'Nuôi nhốt' rất hạnh phúc. (đổ mồ hôi, thật bối rối). Miêu tả bản thân: Có một giọng nói mềm mại, tươi cười rực rỡ như hoa tường vi, những lọn tóc đen nhánh uốn lọn, khuôn mặt ngọt ngào đáng yêu giống như quả đào mật. Nhân vật nam chính: An Cẩn Dật Giới tính: Nam Thân cao: 189cm Tính cách: Tà mị, bụng dạ đen tối, giảo hoạt, đối với tâm can bé nhỏ thì vô cùng sủng, có tình cảm sâu sắc. Yêu thích: những gì Bạch Chỉ Ưu thích anh đều thích. Thân phận bối cảnh: là hoàng thất điện hạ có thân phận tôn quý, có nhiều tiền đẹp trai nhất Nước Y. Miêu tả bản thân: Khuôn mặt giống như một tác phẩm điêu khắc, đôi đồng tử…
Chương 36: Thoa thuốc hay là sỗ sàng? (4)
Ông Xã Hoàng Thất Chuyên Sủng Tiểu Tâm Can Mơ HồTác giả: Phác Sóc _ Mê LyTruyện Ngôn TìnhGiới thiệu vắn tắt về nhân vật: Nhân vật nữ chính: Bạch Chỉ Ưu Giới tính: Nữ Thân cao: 165cm Tính cách: Mơ hồ, lạc quan, sáng sủa, nghịch ngợm. Yêu thích: Thích ra ngoài du ngoạn, vì gặp được những điều kỳ lạ khi đi du ngoạn, mỹ thực là sự yêu thích nhất của cô, còn được gọi là dân dĩ thực vi thiên!(*người lấy thức ăn làm trời) Thân phận bối cảnh: Là cô nhi, chỉ là sau này được 'Nuôi nhốt' rất hạnh phúc. (đổ mồ hôi, thật bối rối). Miêu tả bản thân: Có một giọng nói mềm mại, tươi cười rực rỡ như hoa tường vi, những lọn tóc đen nhánh uốn lọn, khuôn mặt ngọt ngào đáng yêu giống như quả đào mật. Nhân vật nam chính: An Cẩn Dật Giới tính: Nam Thân cao: 189cm Tính cách: Tà mị, bụng dạ đen tối, giảo hoạt, đối với tâm can bé nhỏ thì vô cùng sủng, có tình cảm sâu sắc. Yêu thích: những gì Bạch Chỉ Ưu thích anh đều thích. Thân phận bối cảnh: là hoàng thất điện hạ có thân phận tôn quý, có nhiều tiền đẹp trai nhất Nước Y. Miêu tả bản thân: Khuôn mặt giống như một tác phẩm điêu khắc, đôi đồng tử… Bạch Chỉ Ưu bị ném đại não rối loạn một cái, vừa muốn ngồi dậy, thì bị An Cẩn Dật chế trụ."Bảo bối, em vừa ám chỉ với ông xã rõ ràng như vậy, nếu như anh không biểu hiện chút gì đó, chẳng phải rất có lỗi em sao?" An Cẩn Dật cười tà khí, cười đến run rẩy hết cả người."Ai ám chỉ với anh cái gì, anh đừng hiểu sai ý..." Hai tay của Bạch Chỉ Ưu ở trên ngực An Cẩn Dật."Hửm? Không phải em không chờ đợi được muốn làm bà xã của anh sao?""Mới, mới không có chuyện đó, anh đừng nói lung tung!""Qủy nghịch ngợm không thành thật, nên phạt."An Cẩn Dật cúi đầu, hôn lên cổ Bạch Chỉ Ưu, chọc cho cô ngứa ngáy khó chịu.Sau khi tạo một trái dâu tây trên cổ, An Cẩn Dật lại hôn chỗ khác, thỉnh thoảng còn lè lưỡi trêu đùa Bạch Chỉ Ưu.Rậm rạp chằng chịt dấu hôn lưu luyến ở trên cổ Bạch Chỉ Ưu, cuối cùng chậm rãi rơi vào ngực.Cả người của Bạch Chỉ Ưu tê dại đã sớm mất đi năng lực phản kháng.Môi của An Cẩn Dật rơi vào b* ng*c m*m m** của Bạch Chỉ Ưu, mùi thơm cở thể mê người của cô bay vào trong mũi An Cẩn Dật.Hít một hơi thật sâu, An Cẩn Dật ngồi xuống, không cảm giác nặng nề nữa, Bạch Chỉ Ưu cũng chầm chậm khôi phục lý trí.Bạch Chỉ Ưu cúi đầu nhìn qua, từ cổ đến ngực đã rậm rạp chằng chịt dấu hôn, hoặc sâu hoặc cạn, vừa vặn là dấu vết mập mờ của hai người."Anh, anh, đêm nay đi ngủ phỏng của em! Em phải ngủ trên giường lớn của anh!" Bạch Chỉ Ưu tiến vào trong chăn, giọng buồn bực truyền tới.An Cẩn Dật buồn cười nhìn chăn đang phồng lên, vẫn đáp ứng, "Được, ngủ ngon."Nghe được tiếng đóng cửa, Bạch Chỉ Ưu mới chậm rãi lộ ra đôi mắt to, xác định người đã rời khỏi đây mới vén chăn lên, thở ra từng ngụm từng ngụm.Xoay người, ngửi được trên chăn, gối đều là hơi thở của An Cẩn Dật, Bạch Chỉ Ưu cười rất ngọt thật hạnh phúc, sau đó trong bầu không khí an tâm này từ từ tiến vào mộng đẹp.
Bạch Chỉ Ưu bị ném đại não rối loạn một cái, vừa muốn ngồi dậy, thì bị An Cẩn Dật chế trụ.
"Bảo bối, em vừa ám chỉ với ông xã rõ ràng như vậy, nếu như anh không biểu hiện chút gì đó, chẳng phải rất có lỗi em sao?" An Cẩn Dật cười tà khí, cười đến run rẩy hết cả người.
"Ai ám chỉ với anh cái gì, anh đừng hiểu sai ý..." Hai tay của Bạch Chỉ Ưu ở trên ngực An Cẩn Dật.
"Hửm? Không phải em không chờ đợi được muốn làm bà xã của anh sao?"
"Mới, mới không có chuyện đó, anh đừng nói lung tung!"
"Qủy nghịch ngợm không thành thật, nên phạt."
An Cẩn Dật cúi đầu, hôn lên cổ Bạch Chỉ Ưu, chọc cho cô ngứa ngáy khó chịu.
Sau khi tạo một trái dâu tây trên cổ, An Cẩn Dật lại hôn chỗ khác, thỉnh thoảng còn lè lưỡi trêu đùa Bạch Chỉ Ưu.
Rậm rạp chằng chịt dấu hôn lưu luyến ở trên cổ Bạch Chỉ Ưu, cuối cùng chậm rãi rơi vào ngực.
Cả người của Bạch Chỉ Ưu tê dại đã sớm mất đi năng lực phản kháng.
Môi của An Cẩn Dật rơi vào b* ng*c m*m m** của Bạch Chỉ Ưu, mùi thơm cở thể mê người của cô bay vào trong mũi An Cẩn Dật.
Hít một hơi thật sâu, An Cẩn Dật ngồi xuống, không cảm giác nặng nề nữa, Bạch Chỉ Ưu cũng chầm chậm khôi phục lý trí.
Bạch Chỉ Ưu cúi đầu nhìn qua, từ cổ đến ngực đã rậm rạp chằng chịt dấu hôn, hoặc sâu hoặc cạn, vừa vặn là dấu vết mập mờ của hai người.
"Anh, anh, đêm nay đi ngủ phỏng của em! Em phải ngủ trên giường lớn của anh!" Bạch Chỉ Ưu tiến vào trong chăn, giọng buồn bực truyền tới.
An Cẩn Dật buồn cười nhìn chăn đang phồng lên, vẫn đáp ứng, "Được, ngủ ngon."
Nghe được tiếng đóng cửa, Bạch Chỉ Ưu mới chậm rãi lộ ra đôi mắt to, xác định người đã rời khỏi đây mới vén chăn lên, thở ra từng ngụm từng ngụm.
Xoay người, ngửi được trên chăn, gối đều là hơi thở của An Cẩn Dật, Bạch Chỉ Ưu cười rất ngọt thật hạnh phúc, sau đó trong bầu không khí an tâm này từ từ tiến vào mộng đẹp.
Ông Xã Hoàng Thất Chuyên Sủng Tiểu Tâm Can Mơ HồTác giả: Phác Sóc _ Mê LyTruyện Ngôn TìnhGiới thiệu vắn tắt về nhân vật: Nhân vật nữ chính: Bạch Chỉ Ưu Giới tính: Nữ Thân cao: 165cm Tính cách: Mơ hồ, lạc quan, sáng sủa, nghịch ngợm. Yêu thích: Thích ra ngoài du ngoạn, vì gặp được những điều kỳ lạ khi đi du ngoạn, mỹ thực là sự yêu thích nhất của cô, còn được gọi là dân dĩ thực vi thiên!(*người lấy thức ăn làm trời) Thân phận bối cảnh: Là cô nhi, chỉ là sau này được 'Nuôi nhốt' rất hạnh phúc. (đổ mồ hôi, thật bối rối). Miêu tả bản thân: Có một giọng nói mềm mại, tươi cười rực rỡ như hoa tường vi, những lọn tóc đen nhánh uốn lọn, khuôn mặt ngọt ngào đáng yêu giống như quả đào mật. Nhân vật nam chính: An Cẩn Dật Giới tính: Nam Thân cao: 189cm Tính cách: Tà mị, bụng dạ đen tối, giảo hoạt, đối với tâm can bé nhỏ thì vô cùng sủng, có tình cảm sâu sắc. Yêu thích: những gì Bạch Chỉ Ưu thích anh đều thích. Thân phận bối cảnh: là hoàng thất điện hạ có thân phận tôn quý, có nhiều tiền đẹp trai nhất Nước Y. Miêu tả bản thân: Khuôn mặt giống như một tác phẩm điêu khắc, đôi đồng tử… Bạch Chỉ Ưu bị ném đại não rối loạn một cái, vừa muốn ngồi dậy, thì bị An Cẩn Dật chế trụ."Bảo bối, em vừa ám chỉ với ông xã rõ ràng như vậy, nếu như anh không biểu hiện chút gì đó, chẳng phải rất có lỗi em sao?" An Cẩn Dật cười tà khí, cười đến run rẩy hết cả người."Ai ám chỉ với anh cái gì, anh đừng hiểu sai ý..." Hai tay của Bạch Chỉ Ưu ở trên ngực An Cẩn Dật."Hửm? Không phải em không chờ đợi được muốn làm bà xã của anh sao?""Mới, mới không có chuyện đó, anh đừng nói lung tung!""Qủy nghịch ngợm không thành thật, nên phạt."An Cẩn Dật cúi đầu, hôn lên cổ Bạch Chỉ Ưu, chọc cho cô ngứa ngáy khó chịu.Sau khi tạo một trái dâu tây trên cổ, An Cẩn Dật lại hôn chỗ khác, thỉnh thoảng còn lè lưỡi trêu đùa Bạch Chỉ Ưu.Rậm rạp chằng chịt dấu hôn lưu luyến ở trên cổ Bạch Chỉ Ưu, cuối cùng chậm rãi rơi vào ngực.Cả người của Bạch Chỉ Ưu tê dại đã sớm mất đi năng lực phản kháng.Môi của An Cẩn Dật rơi vào b* ng*c m*m m** của Bạch Chỉ Ưu, mùi thơm cở thể mê người của cô bay vào trong mũi An Cẩn Dật.Hít một hơi thật sâu, An Cẩn Dật ngồi xuống, không cảm giác nặng nề nữa, Bạch Chỉ Ưu cũng chầm chậm khôi phục lý trí.Bạch Chỉ Ưu cúi đầu nhìn qua, từ cổ đến ngực đã rậm rạp chằng chịt dấu hôn, hoặc sâu hoặc cạn, vừa vặn là dấu vết mập mờ của hai người."Anh, anh, đêm nay đi ngủ phỏng của em! Em phải ngủ trên giường lớn của anh!" Bạch Chỉ Ưu tiến vào trong chăn, giọng buồn bực truyền tới.An Cẩn Dật buồn cười nhìn chăn đang phồng lên, vẫn đáp ứng, "Được, ngủ ngon."Nghe được tiếng đóng cửa, Bạch Chỉ Ưu mới chậm rãi lộ ra đôi mắt to, xác định người đã rời khỏi đây mới vén chăn lên, thở ra từng ngụm từng ngụm.Xoay người, ngửi được trên chăn, gối đều là hơi thở của An Cẩn Dật, Bạch Chỉ Ưu cười rất ngọt thật hạnh phúc, sau đó trong bầu không khí an tâm này từ từ tiến vào mộng đẹp.