_aaaaaaa............. -Tiếng la của cô gái mặc y phục đỏ chói lòa nằm trên giường làm cho một cô gái nhỏ nhắn chạy vào _Tiểu thư người tỉnh rồi, để nô tì gọi đại phu đến bắt mạch _Tiểu thư?-Đôi chân mày của Như Yên nhíu lại hỏi _Vâng!Tiểu thư để nô tì gọi đại phu đến bắt mạch cho người-Chuẩn bị xoay người bước đi thì bị người nằm trên giường gọi lại _không cần, ngươi nói cho ta biết đây là đâu tại sao ta lại nằm trên giường, còn nữa ngươi là ai sao cứ gọi ta là tiểu thư-Như Yên chỉ tay về phía cô gái nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn. _Người không nhớ gì sao, đây là phủ Thượng Thư, người tên Liễu Như Yên năm nay 16 tuổi, hôm qua người đi dạo với Nhị tiểu thư đi dạo ở hoa viên người không cản thận nên trượt chân ngã xuống hồ bất tỉnh nên bây giò mới nằm trên giường, còn nô tì tên là Y Y là thuộc h* th*n cận bên cạnh tiểu thư nên tất nhiên gọi người là tiểu thư, người nhớ lại chưa-Y Y đem hết chuyện Như Yên hỏi kể ra một mạch Thân ảnh màu đỏ lao xuống giường vừa tìm kiếm vừa lầm bầm_Nhất định…
Chương 21
Mãi Mãi Yêu Nàng Vương Phi Của TaTác giả: Nguyệt TỷTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không_aaaaaaa............. -Tiếng la của cô gái mặc y phục đỏ chói lòa nằm trên giường làm cho một cô gái nhỏ nhắn chạy vào _Tiểu thư người tỉnh rồi, để nô tì gọi đại phu đến bắt mạch _Tiểu thư?-Đôi chân mày của Như Yên nhíu lại hỏi _Vâng!Tiểu thư để nô tì gọi đại phu đến bắt mạch cho người-Chuẩn bị xoay người bước đi thì bị người nằm trên giường gọi lại _không cần, ngươi nói cho ta biết đây là đâu tại sao ta lại nằm trên giường, còn nữa ngươi là ai sao cứ gọi ta là tiểu thư-Như Yên chỉ tay về phía cô gái nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn. _Người không nhớ gì sao, đây là phủ Thượng Thư, người tên Liễu Như Yên năm nay 16 tuổi, hôm qua người đi dạo với Nhị tiểu thư đi dạo ở hoa viên người không cản thận nên trượt chân ngã xuống hồ bất tỉnh nên bây giò mới nằm trên giường, còn nô tì tên là Y Y là thuộc h* th*n cận bên cạnh tiểu thư nên tất nhiên gọi người là tiểu thư, người nhớ lại chưa-Y Y đem hết chuyện Như Yên hỏi kể ra một mạch Thân ảnh màu đỏ lao xuống giường vừa tìm kiếm vừa lầm bầm_Nhất định… Chọc thì chọc nhưng Tứ vương gia vẫn sai người đưa Như Yên về và giữ bí mật về chuyện Như Yên đến Vương phủ ngày hôm nayPHỦ THƯỢNG THƯPHÒNG CỦA NHƯ YÊN_Tiểu thư người về rồi à sao người đi lâu thế?_Có chút chuyện_Người ăn tối chưa để em bảo phòng bếp dọn thức ăn cho người_Thôi khỏi đi giúp ta chuẩn bị một chút nước nóng để ta tắm-Như Yên ngồi trên ghế dáng vẻ mệt mỏi vừa uống trà vừa trả lời_Vâng, em biết rồi-Y Y nói xong thì lui ra ngoài chuẩnPHỦ CỦA TỨ VƯƠNG GIATứ vương gia đang phê duyệt sổ sách thì hắt hơi liên tục_Hắt xì, hắt xì, hắt xì....Nghe tiếng Lý Ngạo thuộc h* th*n cận của Tứ vương gia bước vào_-Vương gia người không sao chứ?_Ta...hắt xì...mau...hắt xì...lấy thuốc cho ta_Vâng thuộc hạ đi lấy ngay........Lý Ngạo đem thuốc tới đưa cho Tứ vương gia_Ngài mau uống điTứ vương gia uống thuốc mà Lý Ngạo đưa cho_Hôm nay ngài ăn phải tiêu à?_Hôm nay sao?Tứ vương gia suy nghĩ một hồi thì nhớ đến một gương mặt_LIỄU...NHƯ...YÊN...hắt xìLý Ngạo lặng lẽ rời khỏi Thư phòng vì biết mình mắc phải một lỗi nghiêm trọngNHưng Tứ vương gia đã để ý thấy_Lý Ngạo ngươi có điều gì muốn nói với ta không?_Thuộc hạ...-Lý Ngạo quỳ xuống đất_Thuộc hạ đáng chết_Kể hết mọi chuyện xem nào_Chuyện là thế này...-Lý Ngạo nhớ lại chuyện lúc trưa"_Lý Ngạo huynh, huynh biết vương gia ghét ăn món gì hay đại khái như là...dị ứng với món gì không?_Liễu tiểu thư hỏi để làm gì?_À để phòng tránh nấu trúng món Vương gia không thích ấy mà_Là tiêu, vương gia ăn xong buổi tối sẽ hắt hơi liên tục_À muội biết rồi!"Kết thúc hồi tưởng_Mọi chuyện là như vậy nếu như biết Liễu tiểu thư sẽ cho tiêu vào thì thuộc hạ có chết cũng không nói đâu_Được ta biết rồi ngươi lui xuống đi_Vâng ạ-Lý Ngạo lui xuống chỉ còn mình Tứ vương gia trong Thư phòng_Cô được lắm Liễu Như Yên àBÊN KIA PHỦ THƯỢNG THƯ-TRONG PHÒNG NHƯ YÊNNhư Yên đang ngồi trước gương chải tóc bỗng hắt hơi_Hắt xì_Tiểu thư người không sao chứ?_Không sao-Như Yên khua tay_Chắc là giờ này có người đã phát hiện mình bị chơi xỏ rồi_Hả?-Y Y khuôn mặt ngây ra đầy thắc mắcNhư Yên nhìn Y Y_Thôi em khỏi thắc mắc, đi ngủ đi-Như Yên đẩy Y Y ra khỏi phòng_Chúc ngủ ngon-Rồi đóng cửaNhư Yên lại chiếc bàn bắt đầu thiết kế trang phục, từng nét, từng nét chăm chúSÁNG HÔM SAU_tiểu thư em chải tóc xong rồi_Ừm vậy chúng ta đi thôiHai chủ tớ dùng xe ngựa đi một đoạn thì đến một tiệm bán bánh bao lớnNhư Yên một thân xanh nhạt đeo mạng che mặt màu trắng bước xuống xe_Ông chủ bánh bao ta đặt đã có chưa?_A thì ra là cô nương-Ông chủ tiệm bánh bao vui vẻ tiếp đón khách_Bánh bao cô đặt đã có rồi đâyNhư Yên bảo người đem đi, tính tiền rồi rời cửa tiệmXe ngựa của Như Yên đang lăn bánh đến một nơi khá vắng vẻ thì đột nhiên có một bàn tay bịt miệng Như Yên lại rồi một giọng nói của nam nhân cất lên_Cô nương làm phiền cho ta lánh nạn một chút-Chủ của bàn tay đó nhìn Như Yên với một cặp mắt ngạc nhiên rồi từ từ buông tay xuốngNhư Yên cũng nhận ra người nam tử trước mặt mình...thì gật đầu
Chọc thì chọc nhưng Tứ vương gia vẫn sai người đưa Như Yên về và giữ bí mật về chuyện Như Yên đến Vương phủ ngày hôm nay
PHỦ THƯỢNG THƯ
PHÒNG CỦA NHƯ YÊN
_Tiểu thư người về rồi à sao người đi lâu thế?
_Có chút chuyện
_Người ăn tối chưa để em bảo phòng bếp dọn thức ăn cho người
_Thôi khỏi đi giúp ta chuẩn bị một chút nước nóng để ta tắm-Như Yên ngồi trên ghế dáng vẻ mệt mỏi vừa uống trà vừa trả lời
_Vâng, em biết rồi-Y Y nói xong thì lui ra ngoài chuẩn
PHỦ CỦA TỨ VƯƠNG GIA
Tứ vương gia đang phê duyệt sổ sách thì hắt hơi liên tục
_Hắt xì, hắt xì, hắt xì....
Nghe tiếng Lý Ngạo thuộc h* th*n cận của Tứ vương gia bước vào
_-Vương gia người không sao chứ?
_Ta...hắt xì...mau...hắt xì...lấy thuốc cho ta
_Vâng thuộc hạ đi lấy ngay
........
Lý Ngạo đem thuốc tới đưa cho Tứ vương gia
_Ngài mau uống đi
Tứ vương gia uống thuốc mà Lý Ngạo đưa cho
_Hôm nay ngài ăn phải tiêu à?
_Hôm nay sao?
Tứ vương gia suy nghĩ một hồi thì nhớ đến một gương mặt
_LIỄU...NHƯ...YÊN...hắt xì
Lý Ngạo lặng lẽ rời khỏi Thư phòng vì biết mình mắc phải một lỗi nghiêm trọng
NHưng Tứ vương gia đã để ý thấy
_Lý Ngạo ngươi có điều gì muốn nói với ta không?
_Thuộc hạ...-Lý Ngạo quỳ xuống đất_Thuộc hạ đáng chết
_Kể hết mọi chuyện xem nào
_Chuyện là thế này...-Lý Ngạo nhớ lại chuyện lúc trưa
"_Lý Ngạo huynh, huynh biết vương gia ghét ăn món gì hay đại khái như là...dị ứng với món gì không?
_Liễu tiểu thư hỏi để làm gì?
_À để phòng tránh nấu trúng món Vương gia không thích ấy mà
_Là tiêu, vương gia ăn xong buổi tối sẽ hắt hơi liên tục
_À muội biết rồi!"
Kết thúc hồi tưởng
_Mọi chuyện là như vậy nếu như biết Liễu tiểu thư sẽ cho tiêu vào thì thuộc hạ có chết cũng không nói đâu
_Được ta biết rồi ngươi lui xuống đi
_Vâng ạ-Lý Ngạo lui xuống chỉ còn mình Tứ vương gia trong Thư phòng
_Cô được lắm Liễu Như Yên à
BÊN KIA PHỦ THƯỢNG THƯ-TRONG PHÒNG NHƯ YÊN
Như Yên đang ngồi trước gương chải tóc bỗng hắt hơi
_Hắt xì
_Tiểu thư người không sao chứ?
_Không sao-Như Yên khua tay_Chắc là giờ này có người đã phát hiện mình bị chơi xỏ rồi
_Hả?-Y Y khuôn mặt ngây ra đầy thắc mắc
Như Yên nhìn Y Y
_Thôi em khỏi thắc mắc, đi ngủ đi-Như Yên đẩy Y Y ra khỏi phòng_Chúc ngủ ngon-Rồi đóng cửa
Như Yên lại chiếc bàn bắt đầu thiết kế trang phục, từng nét, từng nét chăm chú
SÁNG HÔM SAU
_tiểu thư em chải tóc xong rồi
_Ừm vậy chúng ta đi thôi
Hai chủ tớ dùng xe ngựa đi một đoạn thì đến một tiệm bán bánh bao lớn
Như Yên một thân xanh nhạt đeo mạng che mặt màu trắng bước xuống xe
_Ông chủ bánh bao ta đặt đã có chưa?
_A thì ra là cô nương-Ông chủ tiệm bánh bao vui vẻ tiếp đón khách_Bánh bao cô đặt đã có rồi đây
Như Yên bảo người đem đi, tính tiền rồi rời cửa tiệm
Xe ngựa của Như Yên đang lăn bánh đến một nơi khá vắng vẻ thì đột nhiên có một bàn tay bịt miệng Như Yên lại rồi một giọng nói của nam nhân cất lên
_Cô nương làm phiền cho ta lánh nạn một chút-Chủ của bàn tay đó nhìn Như Yên với một cặp mắt ngạc nhiên rồi từ từ buông tay xuống
Như Yên cũng nhận ra người nam tử trước mặt mình...thì gật đầu
Mãi Mãi Yêu Nàng Vương Phi Của TaTác giả: Nguyệt TỷTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không_aaaaaaa............. -Tiếng la của cô gái mặc y phục đỏ chói lòa nằm trên giường làm cho một cô gái nhỏ nhắn chạy vào _Tiểu thư người tỉnh rồi, để nô tì gọi đại phu đến bắt mạch _Tiểu thư?-Đôi chân mày của Như Yên nhíu lại hỏi _Vâng!Tiểu thư để nô tì gọi đại phu đến bắt mạch cho người-Chuẩn bị xoay người bước đi thì bị người nằm trên giường gọi lại _không cần, ngươi nói cho ta biết đây là đâu tại sao ta lại nằm trên giường, còn nữa ngươi là ai sao cứ gọi ta là tiểu thư-Như Yên chỉ tay về phía cô gái nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn. _Người không nhớ gì sao, đây là phủ Thượng Thư, người tên Liễu Như Yên năm nay 16 tuổi, hôm qua người đi dạo với Nhị tiểu thư đi dạo ở hoa viên người không cản thận nên trượt chân ngã xuống hồ bất tỉnh nên bây giò mới nằm trên giường, còn nô tì tên là Y Y là thuộc h* th*n cận bên cạnh tiểu thư nên tất nhiên gọi người là tiểu thư, người nhớ lại chưa-Y Y đem hết chuyện Như Yên hỏi kể ra một mạch Thân ảnh màu đỏ lao xuống giường vừa tìm kiếm vừa lầm bầm_Nhất định… Chọc thì chọc nhưng Tứ vương gia vẫn sai người đưa Như Yên về và giữ bí mật về chuyện Như Yên đến Vương phủ ngày hôm nayPHỦ THƯỢNG THƯPHÒNG CỦA NHƯ YÊN_Tiểu thư người về rồi à sao người đi lâu thế?_Có chút chuyện_Người ăn tối chưa để em bảo phòng bếp dọn thức ăn cho người_Thôi khỏi đi giúp ta chuẩn bị một chút nước nóng để ta tắm-Như Yên ngồi trên ghế dáng vẻ mệt mỏi vừa uống trà vừa trả lời_Vâng, em biết rồi-Y Y nói xong thì lui ra ngoài chuẩnPHỦ CỦA TỨ VƯƠNG GIATứ vương gia đang phê duyệt sổ sách thì hắt hơi liên tục_Hắt xì, hắt xì, hắt xì....Nghe tiếng Lý Ngạo thuộc h* th*n cận của Tứ vương gia bước vào_-Vương gia người không sao chứ?_Ta...hắt xì...mau...hắt xì...lấy thuốc cho ta_Vâng thuộc hạ đi lấy ngay........Lý Ngạo đem thuốc tới đưa cho Tứ vương gia_Ngài mau uống điTứ vương gia uống thuốc mà Lý Ngạo đưa cho_Hôm nay ngài ăn phải tiêu à?_Hôm nay sao?Tứ vương gia suy nghĩ một hồi thì nhớ đến một gương mặt_LIỄU...NHƯ...YÊN...hắt xìLý Ngạo lặng lẽ rời khỏi Thư phòng vì biết mình mắc phải một lỗi nghiêm trọngNHưng Tứ vương gia đã để ý thấy_Lý Ngạo ngươi có điều gì muốn nói với ta không?_Thuộc hạ...-Lý Ngạo quỳ xuống đất_Thuộc hạ đáng chết_Kể hết mọi chuyện xem nào_Chuyện là thế này...-Lý Ngạo nhớ lại chuyện lúc trưa"_Lý Ngạo huynh, huynh biết vương gia ghét ăn món gì hay đại khái như là...dị ứng với món gì không?_Liễu tiểu thư hỏi để làm gì?_À để phòng tránh nấu trúng món Vương gia không thích ấy mà_Là tiêu, vương gia ăn xong buổi tối sẽ hắt hơi liên tục_À muội biết rồi!"Kết thúc hồi tưởng_Mọi chuyện là như vậy nếu như biết Liễu tiểu thư sẽ cho tiêu vào thì thuộc hạ có chết cũng không nói đâu_Được ta biết rồi ngươi lui xuống đi_Vâng ạ-Lý Ngạo lui xuống chỉ còn mình Tứ vương gia trong Thư phòng_Cô được lắm Liễu Như Yên àBÊN KIA PHỦ THƯỢNG THƯ-TRONG PHÒNG NHƯ YÊNNhư Yên đang ngồi trước gương chải tóc bỗng hắt hơi_Hắt xì_Tiểu thư người không sao chứ?_Không sao-Như Yên khua tay_Chắc là giờ này có người đã phát hiện mình bị chơi xỏ rồi_Hả?-Y Y khuôn mặt ngây ra đầy thắc mắcNhư Yên nhìn Y Y_Thôi em khỏi thắc mắc, đi ngủ đi-Như Yên đẩy Y Y ra khỏi phòng_Chúc ngủ ngon-Rồi đóng cửaNhư Yên lại chiếc bàn bắt đầu thiết kế trang phục, từng nét, từng nét chăm chúSÁNG HÔM SAU_tiểu thư em chải tóc xong rồi_Ừm vậy chúng ta đi thôiHai chủ tớ dùng xe ngựa đi một đoạn thì đến một tiệm bán bánh bao lớnNhư Yên một thân xanh nhạt đeo mạng che mặt màu trắng bước xuống xe_Ông chủ bánh bao ta đặt đã có chưa?_A thì ra là cô nương-Ông chủ tiệm bánh bao vui vẻ tiếp đón khách_Bánh bao cô đặt đã có rồi đâyNhư Yên bảo người đem đi, tính tiền rồi rời cửa tiệmXe ngựa của Như Yên đang lăn bánh đến một nơi khá vắng vẻ thì đột nhiên có một bàn tay bịt miệng Như Yên lại rồi một giọng nói của nam nhân cất lên_Cô nương làm phiền cho ta lánh nạn một chút-Chủ của bàn tay đó nhìn Như Yên với một cặp mắt ngạc nhiên rồi từ từ buông tay xuốngNhư Yên cũng nhận ra người nam tử trước mặt mình...thì gật đầu