Học viện Du Vân Đổng Ngạc Y Nhiên là một trong các học viên ở đây. Cô ấy là thiên tài năm 3 cao trung luôn đứng đầu bảng điểm. Có điều, cô lại vô cùng thần bí Người ta đồn rằng, thiên tài có ngoại hình không được đẹp cho lắm, gia cảnh lại vô cùng tầm thường, dù ở trong trường nhưng cũng không có ai nhận ra. Tuy nhiên bên cạnh đó, bạn thân của thiên tài là hoa khôi của trường, xếp bậc 3 trên bảng điểm, tài sắc vẹn toàn hơn nữa xuất thân lại quý tộc, tính cách ôn nhu hòa đồng, trái ngược với tiếng tăm thiên tài đầu bảng Đấy cũng chỉ là lời đồn, chứ chưa từng có ai biết mặt của nữ thiên tài, ngoài hoa khôi và hiệu trưởng của trường. Kí túc xá nữ, phòng 2043 Hoa Kiếu Thập ngồi lê trên chiếc giường, quyển sách trên tay rơi xuống tự bao giờ. Cô nàng chán nản chống cằm, khẽ liếc mắt về phía thiên tài đang cắm cúi vào chiếc laptop. Rồi chợt như nghĩ ra điều gì, Kiếu Thập lớn giọng - Ê, Y Nhiên, sắp hết kì nghỉ hè rồi, cậu định thế nào đây? Thiên tài hơi lặng đi, nhưng vẫn chăm chú đánh máy,…
Chương 3: Xuyên thời không
Nở Nụ Cười Chào Băng GiáTác giả: Nhược sensuaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHọc viện Du Vân Đổng Ngạc Y Nhiên là một trong các học viên ở đây. Cô ấy là thiên tài năm 3 cao trung luôn đứng đầu bảng điểm. Có điều, cô lại vô cùng thần bí Người ta đồn rằng, thiên tài có ngoại hình không được đẹp cho lắm, gia cảnh lại vô cùng tầm thường, dù ở trong trường nhưng cũng không có ai nhận ra. Tuy nhiên bên cạnh đó, bạn thân của thiên tài là hoa khôi của trường, xếp bậc 3 trên bảng điểm, tài sắc vẹn toàn hơn nữa xuất thân lại quý tộc, tính cách ôn nhu hòa đồng, trái ngược với tiếng tăm thiên tài đầu bảng Đấy cũng chỉ là lời đồn, chứ chưa từng có ai biết mặt của nữ thiên tài, ngoài hoa khôi và hiệu trưởng của trường. Kí túc xá nữ, phòng 2043 Hoa Kiếu Thập ngồi lê trên chiếc giường, quyển sách trên tay rơi xuống tự bao giờ. Cô nàng chán nản chống cằm, khẽ liếc mắt về phía thiên tài đang cắm cúi vào chiếc laptop. Rồi chợt như nghĩ ra điều gì, Kiếu Thập lớn giọng - Ê, Y Nhiên, sắp hết kì nghỉ hè rồi, cậu định thế nào đây? Thiên tài hơi lặng đi, nhưng vẫn chăm chú đánh máy,… Sau một tiếng đồng hồ, Y Nhiên êm thấm trở về phòng kí túc với hai túi đồ đầy ắp. Cô khẽ đạp cách cửa, tiến vào trong sự lặng lẽ cùng ấm ức. Ngồi phịch xuống giường, cô ngán ngẩm nhìn căn phòng trống không, lòng tự hỏi rốt cuộc Kiếu Thập đã đi đâu. Bặm môi, cô chợt nghĩ về nụ hôn kia, gò má hai bên ửng hồng- Tên chết tiệt! Làm bổn cô nương phải hy sinh bản thân, tặng nụ hôn đầu cho hắn. Ôi mẹ ơi!! Càng nói càng thấy ớn! (P/s: Nam chính cũng lần đầu mà:
Sau một tiếng đồng hồ, Y Nhiên êm thấm trở về phòng kí túc với hai túi đồ đầy ắp. Cô khẽ đạp cách cửa, tiến vào trong sự lặng lẽ cùng ấm ức. Ngồi phịch xuống giường, cô ngán ngẩm nhìn căn phòng trống không, lòng tự hỏi rốt cuộc Kiếu Thập đã đi đâu. Bặm môi, cô chợt nghĩ về nụ hôn kia, gò má hai bên ửng hồng- Tên chết tiệt! Làm bổn cô nương phải hy sinh bản thân, tặng nụ hôn đầu cho hắn. Ôi mẹ ơi!! Càng nói càng thấy ớn! (P/s: Nam chính cũng lần đầu mà:
Nở Nụ Cười Chào Băng GiáTác giả: Nhược sensuaTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHọc viện Du Vân Đổng Ngạc Y Nhiên là một trong các học viên ở đây. Cô ấy là thiên tài năm 3 cao trung luôn đứng đầu bảng điểm. Có điều, cô lại vô cùng thần bí Người ta đồn rằng, thiên tài có ngoại hình không được đẹp cho lắm, gia cảnh lại vô cùng tầm thường, dù ở trong trường nhưng cũng không có ai nhận ra. Tuy nhiên bên cạnh đó, bạn thân của thiên tài là hoa khôi của trường, xếp bậc 3 trên bảng điểm, tài sắc vẹn toàn hơn nữa xuất thân lại quý tộc, tính cách ôn nhu hòa đồng, trái ngược với tiếng tăm thiên tài đầu bảng Đấy cũng chỉ là lời đồn, chứ chưa từng có ai biết mặt của nữ thiên tài, ngoài hoa khôi và hiệu trưởng của trường. Kí túc xá nữ, phòng 2043 Hoa Kiếu Thập ngồi lê trên chiếc giường, quyển sách trên tay rơi xuống tự bao giờ. Cô nàng chán nản chống cằm, khẽ liếc mắt về phía thiên tài đang cắm cúi vào chiếc laptop. Rồi chợt như nghĩ ra điều gì, Kiếu Thập lớn giọng - Ê, Y Nhiên, sắp hết kì nghỉ hè rồi, cậu định thế nào đây? Thiên tài hơi lặng đi, nhưng vẫn chăm chú đánh máy,… Sau một tiếng đồng hồ, Y Nhiên êm thấm trở về phòng kí túc với hai túi đồ đầy ắp. Cô khẽ đạp cách cửa, tiến vào trong sự lặng lẽ cùng ấm ức. Ngồi phịch xuống giường, cô ngán ngẩm nhìn căn phòng trống không, lòng tự hỏi rốt cuộc Kiếu Thập đã đi đâu. Bặm môi, cô chợt nghĩ về nụ hôn kia, gò má hai bên ửng hồng- Tên chết tiệt! Làm bổn cô nương phải hy sinh bản thân, tặng nụ hôn đầu cho hắn. Ôi mẹ ơi!! Càng nói càng thấy ớn! (P/s: Nam chính cũng lần đầu mà: