Edit: Đa Mộng Beta: Trangki Bạch Thiên Nghiêm là một cô nhi. Bảy tuổi cha mẹ ngoài ý muốn cùng lúc qua đời, lưu lại một khoản di sản không nhỏ. Y bị vài mấy người thân thích giành giật, chờ khi tiền đến tay rồi lại không ai thực sự muốn đảm đương nghĩa vụ nuôi dưỡng y. Mọi người xem y như đồ bỏ đi đẩy tới đẩy lui, cực không tình nguyện miễn cưỡng nuôi y. Chính vì thế tuổi thơ của y là từ trong đói khát vượt qua. Vì y đã từng trải qua nhiều loại dối trá cùng thiện biến của thế giới người lớn nên điều đó khiến y trông thành thục hơn rất nhiều so với đám bạn cùng lứa tuổi y, cho nên y cũng trở nên rất thích trẻ con. Y thích những vật nhỏ phấn phấn tròn tròn không có tâm cơ, mỗi lần nhìn thấy đều khiến y bình tĩnh. Từ 15 tuổi y bắt đầu thích ngồi xổm trước cửa trường mầm non nhìn đám trẻ bầu bĩnh hay lui tới, yên lặng thưởng thức. May mắn bộ dạng y lớn lên coi như tuấn tú, nhu thuận, cho nên y ngồi chồm hổm ở đây cũng không có gây ra sự chú ý từ nhóm giáo viên trường mầm non. Kết quả…

Quyển 2 - Chương 18: Tiểu phiên ngoại (hài vãi ~(‾▿‾~)

Âm HoàngTác giả: Hắc Sắc Cấm DượcTruyện Đam Mỹ Edit: Đa Mộng Beta: Trangki Bạch Thiên Nghiêm là một cô nhi. Bảy tuổi cha mẹ ngoài ý muốn cùng lúc qua đời, lưu lại một khoản di sản không nhỏ. Y bị vài mấy người thân thích giành giật, chờ khi tiền đến tay rồi lại không ai thực sự muốn đảm đương nghĩa vụ nuôi dưỡng y. Mọi người xem y như đồ bỏ đi đẩy tới đẩy lui, cực không tình nguyện miễn cưỡng nuôi y. Chính vì thế tuổi thơ của y là từ trong đói khát vượt qua. Vì y đã từng trải qua nhiều loại dối trá cùng thiện biến của thế giới người lớn nên điều đó khiến y trông thành thục hơn rất nhiều so với đám bạn cùng lứa tuổi y, cho nên y cũng trở nên rất thích trẻ con. Y thích những vật nhỏ phấn phấn tròn tròn không có tâm cơ, mỗi lần nhìn thấy đều khiến y bình tĩnh. Từ 15 tuổi y bắt đầu thích ngồi xổm trước cửa trường mầm non nhìn đám trẻ bầu bĩnh hay lui tới, yên lặng thưởng thức. May mắn bộ dạng y lớn lên coi như tuấn tú, nhu thuận, cho nên y ngồi chồm hổm ở đây cũng không có gây ra sự chú ý từ nhóm giáo viên trường mầm non. Kết quả… Edit : Đa mộngBeta : TrangkiBạch Thiên Nghiêm gần đây có chuyện khó có thể mở miệng vẫn muốn hỏi Lăng Nhất Quyền, nhưng không biết phải mở miệng hỏi như thế nào. Hiện giờ quần áo của hai người ở nhà đều là do y giặt. Thế nhưng, y thực sự có ba cái q**n l*t, lúc đem phơi nắng thì không thấy bóng dáng đâu.Tuy y không nghĩ là Lăng Nhất Quyền có loại hứng thú này, nhưng trong nhà này chỉ có y và cậu, mặc kệ nghĩ như thế nào thì vẫn cảm thấy lưu ý.Rốt cục, người đàn ông nghẹn không được, lúc Lăng Nhất Quyền uống trà chiều thì đem vấn đề nói ra: “Nhất Quyền, có chuyện này tôi mong cậu có thể thành thật trả lời tôi …”“Đã nhận.” (raw: 受过, QT: bị à ta chém theo ngữ cảnh bên dưới T.T)“...”Bạch Thiên Nghiêm trầm mặc, Lăng Nhất Quyền cũng trầm mặc.Sau đó, ý thức được điều gì, Bạch Thiên Nghiêm từ phía sau Lăng Nhất Quyền lôi ra một nam tử đeo kính gọng vàng, cắn răng nói: “Mi trốn ở phía sau Nhất Quyền trả lời loạn xạ thế hay lắm sao...”Người này là Đoan Trang Nam, có khả năng khiến khóa cửa tự động hư khi bước vào. Có đôi khi hắn đột nhiên xuất hiện ở trong phòng cũng không có gì là kỳ quái.“Thuận miệng nên …” Đoan Trang Nam nghiêm trang nói.“Anh vừa hỏi cái gì? ” Lăng Nhất Quyền ở một bên nhấp một ngụm trà, nhàn nhạt hỏi lại.” … ” Bạch Thiên Nghiêm vừa muốn nói thì liếc thấy cầu hồ ly ngậm một cái q**n l*t, lắc lắc cái mông nhỏ thản nhiên lê về trong ổ ....( mòe, quả là yêu nghiệt :v, iểm mà thành người thì thúc đợi đấy >’’ T.T hỉu chít liền á) (beta : a còn chẳng đoán ra ý câu để mà chém cơ :v) (editor : reader nào giải thích dùm đê T.T)Buổi tối khi quây quần cùng nhau ăn cơm thì Bạch Thiên Nghiêm bỗng nhiên có chút cảm thán: “Quyển Quyển, tôi nói gien ba ba cậu thực sự là lợi hại a…”Lăng Nhất Quyền lặng lẽ ăn ớt xanh, nhìn Bạch Thiên Nghiêm chờ y nói tiếp.“Lần đầu tiên khi nhìn thấy hắn, thoạt nhìn hắn cũng còn rất trẻ, tối đa là ba mươi ba. Nghĩ không ra mười lăm năm sau, thoạt nhìn cũng còn thấy chỉ trên ba mươi… Bảo dưỡng thật tốt.”Lăng Nhất Quyền lặng yên trong chốc lát mới bình tĩnh nói “Mười lăm năm trước hắn hai mươi hai.”

Edit : Đa mộng

Beta : Trangki

Bạch Thiên Nghiêm gần đây có chuyện khó có thể mở miệng vẫn muốn hỏi Lăng Nhất Quyền, nhưng không biết phải mở miệng hỏi như thế nào. Hiện giờ quần áo của hai người ở nhà đều là do y giặt. Thế nhưng, y thực sự có ba cái q**n l*t, lúc đem phơi nắng thì không thấy bóng dáng đâu.

Tuy y không nghĩ là Lăng Nhất Quyền có loại hứng thú này, nhưng trong nhà này chỉ có y và cậu, mặc kệ nghĩ như thế nào thì vẫn cảm thấy lưu ý.

Rốt cục, người đàn ông nghẹn không được, lúc Lăng Nhất Quyền uống trà chiều thì đem vấn đề nói ra: “Nhất Quyền, có chuyện này tôi mong cậu có thể thành thật trả lời tôi …”

“Đã nhận.” (raw: 受过, QT: bị à ta chém theo ngữ cảnh bên dưới T.T)

“...”

Bạch Thiên Nghiêm trầm mặc, Lăng Nhất Quyền cũng trầm mặc.

Sau đó, ý thức được điều gì, Bạch Thiên Nghiêm từ phía sau Lăng Nhất Quyền lôi ra một nam tử đeo kính gọng vàng, cắn răng nói: “Mi trốn ở phía sau Nhất Quyền trả lời loạn xạ thế hay lắm sao...”

Người này là Đoan Trang Nam, có khả năng khiến khóa cửa tự động hư khi bước vào. Có đôi khi hắn đột nhiên xuất hiện ở trong phòng cũng không có gì là kỳ quái.

“Thuận miệng nên …” Đoan Trang Nam nghiêm trang nói.

“Anh vừa hỏi cái gì? ” Lăng Nhất Quyền ở một bên nhấp một ngụm trà, nhàn nhạt hỏi lại.

” … ” Bạch Thiên Nghiêm vừa muốn nói thì liếc thấy cầu hồ ly ngậm một cái q**n l*t, lắc lắc cái mông nhỏ thản nhiên lê về trong ổ ....( mòe, quả là yêu nghiệt :v, iểm mà thành người thì thúc đợi đấy >’’ T.T hỉu chít liền á) (beta : a còn chẳng đoán ra ý câu để mà chém cơ :v) (editor : reader nào giải thích dùm đê T.T)

Buổi tối khi quây quần cùng nhau ăn cơm thì Bạch Thiên Nghiêm bỗng nhiên có chút cảm thán: “Quyển Quyển, tôi nói gien ba ba cậu thực sự là lợi hại a…”

Lăng Nhất Quyền lặng lẽ ăn ớt xanh, nhìn Bạch Thiên Nghiêm chờ y nói tiếp.

“Lần đầu tiên khi nhìn thấy hắn, thoạt nhìn hắn cũng còn rất trẻ, tối đa là ba mươi ba. Nghĩ không ra mười lăm năm sau, thoạt nhìn cũng còn thấy chỉ trên ba mươi… Bảo dưỡng thật tốt.”

Lăng Nhất Quyền lặng yên trong chốc lát mới bình tĩnh nói “Mười lăm năm trước hắn hai mươi hai.”

Âm HoàngTác giả: Hắc Sắc Cấm DượcTruyện Đam Mỹ Edit: Đa Mộng Beta: Trangki Bạch Thiên Nghiêm là một cô nhi. Bảy tuổi cha mẹ ngoài ý muốn cùng lúc qua đời, lưu lại một khoản di sản không nhỏ. Y bị vài mấy người thân thích giành giật, chờ khi tiền đến tay rồi lại không ai thực sự muốn đảm đương nghĩa vụ nuôi dưỡng y. Mọi người xem y như đồ bỏ đi đẩy tới đẩy lui, cực không tình nguyện miễn cưỡng nuôi y. Chính vì thế tuổi thơ của y là từ trong đói khát vượt qua. Vì y đã từng trải qua nhiều loại dối trá cùng thiện biến của thế giới người lớn nên điều đó khiến y trông thành thục hơn rất nhiều so với đám bạn cùng lứa tuổi y, cho nên y cũng trở nên rất thích trẻ con. Y thích những vật nhỏ phấn phấn tròn tròn không có tâm cơ, mỗi lần nhìn thấy đều khiến y bình tĩnh. Từ 15 tuổi y bắt đầu thích ngồi xổm trước cửa trường mầm non nhìn đám trẻ bầu bĩnh hay lui tới, yên lặng thưởng thức. May mắn bộ dạng y lớn lên coi như tuấn tú, nhu thuận, cho nên y ngồi chồm hổm ở đây cũng không có gây ra sự chú ý từ nhóm giáo viên trường mầm non. Kết quả… Edit : Đa mộngBeta : TrangkiBạch Thiên Nghiêm gần đây có chuyện khó có thể mở miệng vẫn muốn hỏi Lăng Nhất Quyền, nhưng không biết phải mở miệng hỏi như thế nào. Hiện giờ quần áo của hai người ở nhà đều là do y giặt. Thế nhưng, y thực sự có ba cái q**n l*t, lúc đem phơi nắng thì không thấy bóng dáng đâu.Tuy y không nghĩ là Lăng Nhất Quyền có loại hứng thú này, nhưng trong nhà này chỉ có y và cậu, mặc kệ nghĩ như thế nào thì vẫn cảm thấy lưu ý.Rốt cục, người đàn ông nghẹn không được, lúc Lăng Nhất Quyền uống trà chiều thì đem vấn đề nói ra: “Nhất Quyền, có chuyện này tôi mong cậu có thể thành thật trả lời tôi …”“Đã nhận.” (raw: 受过, QT: bị à ta chém theo ngữ cảnh bên dưới T.T)“...”Bạch Thiên Nghiêm trầm mặc, Lăng Nhất Quyền cũng trầm mặc.Sau đó, ý thức được điều gì, Bạch Thiên Nghiêm từ phía sau Lăng Nhất Quyền lôi ra một nam tử đeo kính gọng vàng, cắn răng nói: “Mi trốn ở phía sau Nhất Quyền trả lời loạn xạ thế hay lắm sao...”Người này là Đoan Trang Nam, có khả năng khiến khóa cửa tự động hư khi bước vào. Có đôi khi hắn đột nhiên xuất hiện ở trong phòng cũng không có gì là kỳ quái.“Thuận miệng nên …” Đoan Trang Nam nghiêm trang nói.“Anh vừa hỏi cái gì? ” Lăng Nhất Quyền ở một bên nhấp một ngụm trà, nhàn nhạt hỏi lại.” … ” Bạch Thiên Nghiêm vừa muốn nói thì liếc thấy cầu hồ ly ngậm một cái q**n l*t, lắc lắc cái mông nhỏ thản nhiên lê về trong ổ ....( mòe, quả là yêu nghiệt :v, iểm mà thành người thì thúc đợi đấy >’’ T.T hỉu chít liền á) (beta : a còn chẳng đoán ra ý câu để mà chém cơ :v) (editor : reader nào giải thích dùm đê T.T)Buổi tối khi quây quần cùng nhau ăn cơm thì Bạch Thiên Nghiêm bỗng nhiên có chút cảm thán: “Quyển Quyển, tôi nói gien ba ba cậu thực sự là lợi hại a…”Lăng Nhất Quyền lặng lẽ ăn ớt xanh, nhìn Bạch Thiên Nghiêm chờ y nói tiếp.“Lần đầu tiên khi nhìn thấy hắn, thoạt nhìn hắn cũng còn rất trẻ, tối đa là ba mươi ba. Nghĩ không ra mười lăm năm sau, thoạt nhìn cũng còn thấy chỉ trên ba mươi… Bảo dưỡng thật tốt.”Lăng Nhất Quyền lặng yên trong chốc lát mới bình tĩnh nói “Mười lăm năm trước hắn hai mươi hai.”

Quyển 2 - Chương 18: Tiểu phiên ngoại (hài vãi ~(‾▿‾~)