Gia đình Jee và Key là chủ hai tập đoàn lớn về thời trang và đá quý. Vì vây bốn cô câu cực kì sành điệu. Hầu như không một bộ quần áo váy vóc nào mà cô cậu mặc nhiều lần cả. Nên tủ quần áo của bốn người này rất to và lúc nào cũng chật hết chỗ để. Cha me Jee là chủ tập đoàn thời trang có ý định hợp tác với bên tập đoàn trang sức nhà Key vì đây sẽ là một cơ hội để hai tập đoàn cùng phát triển và đem về nguồn lợi vô cùng lớn Tại phòng Vip khách sạn Intercontinental. Có bốn người gồm cha mẹ Jee cha mẹ Key và đương nhiên họ đến đây chỉ có một mục đích hợp tác thương mại -Xin chào rất vui được gặp anh Vũ tổng – cha nó -Cũng rất vui được gặp Hoàng tổng đây là Hoàng phu nhân có đúng không – cha hắn -Vâng tôi là vợ anh ấy còn đây chắc là quý phu nhân nhà họ Vũ đúng không rất vui được gặp cô – mẹ nó -Chào Hoàng tổng Hoàng phu nhân rất vui được gặp hai người – mẹ hắn -Thôi mọi người cũng biết về nhau rồi chúng ta vào trong nói chuyện dùng bữa – cha nó -Vâng tất nhiên là vậy mời Hoàng tổng – cha…
Chương 15: Trở về trường học
Cậu Nhóc À! Cố Gắng Lên!Tác giả: Nhan Ngân PhiTruyện Ngôn TìnhGia đình Jee và Key là chủ hai tập đoàn lớn về thời trang và đá quý. Vì vây bốn cô câu cực kì sành điệu. Hầu như không một bộ quần áo váy vóc nào mà cô cậu mặc nhiều lần cả. Nên tủ quần áo của bốn người này rất to và lúc nào cũng chật hết chỗ để. Cha me Jee là chủ tập đoàn thời trang có ý định hợp tác với bên tập đoàn trang sức nhà Key vì đây sẽ là một cơ hội để hai tập đoàn cùng phát triển và đem về nguồn lợi vô cùng lớn Tại phòng Vip khách sạn Intercontinental. Có bốn người gồm cha mẹ Jee cha mẹ Key và đương nhiên họ đến đây chỉ có một mục đích hợp tác thương mại -Xin chào rất vui được gặp anh Vũ tổng – cha nó -Cũng rất vui được gặp Hoàng tổng đây là Hoàng phu nhân có đúng không – cha hắn -Vâng tôi là vợ anh ấy còn đây chắc là quý phu nhân nhà họ Vũ đúng không rất vui được gặp cô – mẹ nó -Chào Hoàng tổng Hoàng phu nhân rất vui được gặp hai người – mẹ hắn -Thôi mọi người cũng biết về nhau rồi chúng ta vào trong nói chuyện dùng bữa – cha nó -Vâng tất nhiên là vậy mời Hoàng tổng – cha… Nghỉ một tuần là đủ, dù gì bây giờ Jee và Key vẫn là sinh viên vẫn phải tiếp tục đi học còn về phần hợp đồng thì để người trong công ty lo là ổn.Nghĩ lại đáng buồn cười, mới hôm qua là trưởng phòng kế hoạch với phó tổng giám đốc hôm nay lạ là hai đứa sinh viên nghèo ngồi nhai mì tôm. Hay thật đó.Cả hai vẫn thống nhất chuyện là con của hai tập đoàn lớn không cho mọi người biết chỉ hai người họ biết đủ rồi. Hai người cũng không muốn gây chú ý ở trường đại học, muốn học hành cẩn thận, không chơi bời như hồi cấp ba nữa.Hôm nay lớp lại căng nữa rồi ngày học 9 tiết, về tới nhà mệt muốn chết luôn. Key đâm đầu xuống giường thân yêu để ngủ. Thời sinh viên là thế không chủ động được thời gian có hôm học một tiết có hôm học tám chín tiết. Cứ như vậy chắc chết mất. Thôi cố lên dù gì đây cũng là tuổi đẹp nhất không trải phí đời ngườiJee còn bận hơn Key nhiều biết không, sau thời gian học Jee còn tới công ty xem xét hợp tác giữa hai tập đoàn cho lập kế hoạch thiết kế mẫu hàng, hàng trăm việc đập lên đầu không nghỉ vào đâu Jee còn không kêu ca này con trai kêu cái gì mà kêu mất mặt quá điDự án này có vẻ khá lâu mới hoàn thành đây. Nếu vậy hai công ty và hai con người này còn gắn bó với nhau dài dài, tất nhiên viễn cảnh đó sảy ra nếu mọi chuyện đều ổn. Nhưng liệu có chỉ dừng lại ở dự án không hay hai con người này còn gắn bó với nhau hơn nữa hoặc cũng có thể duyên phận của họ chỉ dừng ở đây.Hai anh chị thì ổn định được ở trường rồi còn hai em ra sao nhỉ. Shin và Luly vẫn thế. Vẫn đại chiến thế giới, đến nể phục hai con người này vì kiên trì cãi nhau hay nói họ là hai người cứng đầu cãi cố đây. Dù gì có vẻ cặp oan gia này không dễ giải quyết như cái cặp anh chị tự nhận là xong đâu.Hôm nay tới lớp vẫn cái vụ chỗ ngồi, dù kiến nghị với giáo viên chủ nhiệm không biết bao nhiêu lần nhưng kết quả cuối cùng vẫn chỉ là ngồi yên đấy hoặc ra khỏi lớp. Hai con người không thể hợp ý nhau này cuối cùng cũng nghĩ ra cách giản hòa ổn thỏa. Thực ra cũng chỉ là tạm thời thôi hai người này giản hòa lâu dài phúc cho đất nước quá rồiCũng đơn giản, cái trò mà thời học sinh nào cũng gặp qua ngăn chia bàn. Shin nửa trái, Luly nửa phải ai sang ngăn người kia bị đánh.Thế rồi vẫn còn tiếp tục cãi nhau, cái này cũng đơn giản nữa, đồ vật sang ngăn thì sao. Thôi cho thùng rác thẳng tiến đi. Đồ sang ngăn là mấtVẫn chưa xong hai tên đại ma đầu tranh thủ bày rác lên ngăn người bên cạnh. Cái này khó vậy là cãi nhau tiếp tục. Từ hôm Luly nhập học tới giờ chưa được một tháng thì một tháng lớp này chưa được học trọn vẹn một buổi nào với hai người này.Như thế cũng không phải là cách. Hai người này không xử lý ân oán cá nhân khiến cho cả lớp bị ảnh hưởng không phải là điều tốt vậy nên cần phải có một sự kết thúc cho chuyện này. Nhưng muốn kết thúc thì ít nhất một bên phải nhận trách nhiệm về mìnhTại đây lớp 11A1, bây giờ 10h 30p ngày 5 tháng mười có một quyết định quan trọng được rút ra sau hội nghị cấp cao các thành viên của tổ chức 11A1 đó là để ha người này chấm dứt ân oán bằng phương pháp cá nhân cụ thể là cái gì hai người tự nghĩ tuy nhiên nếu ngay 6 tháng 10 trở đi mà hai con người này vẫn gây mất đoàn kết như vậy thì coi như số họ đen bị cả lớp xử. Số khổ nó thế mà. Oan gia khó giải quyết phải làm thế nào đây rất mong chờ vào chương sau, mong mọi người ủng hộ truyện mình ná
Nghỉ một tuần là đủ, dù gì bây giờ Jee và Key vẫn là sinh viên vẫn phải tiếp tục đi học còn về phần hợp đồng thì để người trong công ty lo là ổn.
Nghĩ lại đáng buồn cười, mới hôm qua là trưởng phòng kế hoạch với phó tổng giám đốc hôm nay lạ là hai đứa sinh viên nghèo ngồi nhai mì tôm. Hay thật đó.
Cả hai vẫn thống nhất chuyện là con của hai tập đoàn lớn không cho mọi người biết chỉ hai người họ biết đủ rồi. Hai người cũng không muốn gây chú ý ở trường đại học, muốn học hành cẩn thận, không chơi bời như hồi cấp ba nữa.
Hôm nay lớp lại căng nữa rồi ngày học 9 tiết, về tới nhà mệt muốn chết luôn. Key đâm đầu xuống giường thân yêu để ngủ. Thời sinh viên là thế không chủ động được thời gian có hôm học một tiết có hôm học tám chín tiết. Cứ như vậy chắc chết mất. Thôi cố lên dù gì đây cũng là tuổi đẹp nhất không trải phí đời người
Jee còn bận hơn Key nhiều biết không, sau thời gian học Jee còn tới công ty xem xét hợp tác giữa hai tập đoàn cho lập kế hoạch thiết kế mẫu hàng, hàng trăm việc đập lên đầu không nghỉ vào đâu Jee còn không kêu ca này con trai kêu cái gì mà kêu mất mặt quá đi
Dự án này có vẻ khá lâu mới hoàn thành đây. Nếu vậy hai công ty và hai con người này còn gắn bó với nhau dài dài, tất nhiên viễn cảnh đó sảy ra nếu mọi chuyện đều ổn. Nhưng liệu có chỉ dừng lại ở dự án không hay hai con người này còn gắn bó với nhau hơn nữa hoặc cũng có thể duyên phận của họ chỉ dừng ở đây.
Hai anh chị thì ổn định được ở trường rồi còn hai em ra sao nhỉ. Shin và Luly vẫn thế. Vẫn đại chiến thế giới, đến nể phục hai con người này vì kiên trì cãi nhau hay nói họ là hai người cứng đầu cãi cố đây. Dù gì có vẻ cặp oan gia này không dễ giải quyết như cái cặp anh chị tự nhận là xong đâu.
Hôm nay tới lớp vẫn cái vụ chỗ ngồi, dù kiến nghị với giáo viên chủ nhiệm không biết bao nhiêu lần nhưng kết quả cuối cùng vẫn chỉ là ngồi yên đấy hoặc ra khỏi lớp. Hai con người không thể hợp ý nhau này cuối cùng cũng nghĩ ra cách giản hòa ổn thỏa. Thực ra cũng chỉ là tạm thời thôi hai người này giản hòa lâu dài phúc cho đất nước quá rồi
Cũng đơn giản, cái trò mà thời học sinh nào cũng gặp qua ngăn chia bàn. Shin nửa trái, Luly nửa phải ai sang ngăn người kia bị đánh.
Thế rồi vẫn còn tiếp tục cãi nhau, cái này cũng đơn giản nữa, đồ vật sang ngăn thì sao. Thôi cho thùng rác thẳng tiến đi. Đồ sang ngăn là mất
Vẫn chưa xong hai tên đại ma đầu tranh thủ bày rác lên ngăn người bên cạnh. Cái này khó vậy là cãi nhau tiếp tục. Từ hôm Luly nhập học tới giờ chưa được một tháng thì một tháng lớp này chưa được học trọn vẹn một buổi nào với hai người này.
Như thế cũng không phải là cách. Hai người này không xử lý ân oán cá nhân khiến cho cả lớp bị ảnh hưởng không phải là điều tốt vậy nên cần phải có một sự kết thúc cho chuyện này. Nhưng muốn kết thúc thì ít nhất một bên phải nhận trách nhiệm về mình
Tại đây lớp 11A1, bây giờ 10h 30p ngày 5 tháng mười có một quyết định quan trọng được rút ra sau hội nghị cấp cao các thành viên của tổ chức 11A1 đó là để ha người này chấm dứt ân oán bằng phương pháp cá nhân cụ thể là cái gì hai người tự nghĩ tuy nhiên nếu ngay 6 tháng 10 trở đi mà hai con người này vẫn gây mất đoàn kết như vậy thì coi như số họ đen bị cả lớp xử. Số khổ nó thế mà. Oan gia khó giải quyết phải làm thế nào đây rất mong chờ vào chương sau, mong mọi người ủng hộ truyện mình ná
Cậu Nhóc À! Cố Gắng Lên!Tác giả: Nhan Ngân PhiTruyện Ngôn TìnhGia đình Jee và Key là chủ hai tập đoàn lớn về thời trang và đá quý. Vì vây bốn cô câu cực kì sành điệu. Hầu như không một bộ quần áo váy vóc nào mà cô cậu mặc nhiều lần cả. Nên tủ quần áo của bốn người này rất to và lúc nào cũng chật hết chỗ để. Cha me Jee là chủ tập đoàn thời trang có ý định hợp tác với bên tập đoàn trang sức nhà Key vì đây sẽ là một cơ hội để hai tập đoàn cùng phát triển và đem về nguồn lợi vô cùng lớn Tại phòng Vip khách sạn Intercontinental. Có bốn người gồm cha mẹ Jee cha mẹ Key và đương nhiên họ đến đây chỉ có một mục đích hợp tác thương mại -Xin chào rất vui được gặp anh Vũ tổng – cha nó -Cũng rất vui được gặp Hoàng tổng đây là Hoàng phu nhân có đúng không – cha hắn -Vâng tôi là vợ anh ấy còn đây chắc là quý phu nhân nhà họ Vũ đúng không rất vui được gặp cô – mẹ nó -Chào Hoàng tổng Hoàng phu nhân rất vui được gặp hai người – mẹ hắn -Thôi mọi người cũng biết về nhau rồi chúng ta vào trong nói chuyện dùng bữa – cha nó -Vâng tất nhiên là vậy mời Hoàng tổng – cha… Nghỉ một tuần là đủ, dù gì bây giờ Jee và Key vẫn là sinh viên vẫn phải tiếp tục đi học còn về phần hợp đồng thì để người trong công ty lo là ổn.Nghĩ lại đáng buồn cười, mới hôm qua là trưởng phòng kế hoạch với phó tổng giám đốc hôm nay lạ là hai đứa sinh viên nghèo ngồi nhai mì tôm. Hay thật đó.Cả hai vẫn thống nhất chuyện là con của hai tập đoàn lớn không cho mọi người biết chỉ hai người họ biết đủ rồi. Hai người cũng không muốn gây chú ý ở trường đại học, muốn học hành cẩn thận, không chơi bời như hồi cấp ba nữa.Hôm nay lớp lại căng nữa rồi ngày học 9 tiết, về tới nhà mệt muốn chết luôn. Key đâm đầu xuống giường thân yêu để ngủ. Thời sinh viên là thế không chủ động được thời gian có hôm học một tiết có hôm học tám chín tiết. Cứ như vậy chắc chết mất. Thôi cố lên dù gì đây cũng là tuổi đẹp nhất không trải phí đời ngườiJee còn bận hơn Key nhiều biết không, sau thời gian học Jee còn tới công ty xem xét hợp tác giữa hai tập đoàn cho lập kế hoạch thiết kế mẫu hàng, hàng trăm việc đập lên đầu không nghỉ vào đâu Jee còn không kêu ca này con trai kêu cái gì mà kêu mất mặt quá điDự án này có vẻ khá lâu mới hoàn thành đây. Nếu vậy hai công ty và hai con người này còn gắn bó với nhau dài dài, tất nhiên viễn cảnh đó sảy ra nếu mọi chuyện đều ổn. Nhưng liệu có chỉ dừng lại ở dự án không hay hai con người này còn gắn bó với nhau hơn nữa hoặc cũng có thể duyên phận của họ chỉ dừng ở đây.Hai anh chị thì ổn định được ở trường rồi còn hai em ra sao nhỉ. Shin và Luly vẫn thế. Vẫn đại chiến thế giới, đến nể phục hai con người này vì kiên trì cãi nhau hay nói họ là hai người cứng đầu cãi cố đây. Dù gì có vẻ cặp oan gia này không dễ giải quyết như cái cặp anh chị tự nhận là xong đâu.Hôm nay tới lớp vẫn cái vụ chỗ ngồi, dù kiến nghị với giáo viên chủ nhiệm không biết bao nhiêu lần nhưng kết quả cuối cùng vẫn chỉ là ngồi yên đấy hoặc ra khỏi lớp. Hai con người không thể hợp ý nhau này cuối cùng cũng nghĩ ra cách giản hòa ổn thỏa. Thực ra cũng chỉ là tạm thời thôi hai người này giản hòa lâu dài phúc cho đất nước quá rồiCũng đơn giản, cái trò mà thời học sinh nào cũng gặp qua ngăn chia bàn. Shin nửa trái, Luly nửa phải ai sang ngăn người kia bị đánh.Thế rồi vẫn còn tiếp tục cãi nhau, cái này cũng đơn giản nữa, đồ vật sang ngăn thì sao. Thôi cho thùng rác thẳng tiến đi. Đồ sang ngăn là mấtVẫn chưa xong hai tên đại ma đầu tranh thủ bày rác lên ngăn người bên cạnh. Cái này khó vậy là cãi nhau tiếp tục. Từ hôm Luly nhập học tới giờ chưa được một tháng thì một tháng lớp này chưa được học trọn vẹn một buổi nào với hai người này.Như thế cũng không phải là cách. Hai người này không xử lý ân oán cá nhân khiến cho cả lớp bị ảnh hưởng không phải là điều tốt vậy nên cần phải có một sự kết thúc cho chuyện này. Nhưng muốn kết thúc thì ít nhất một bên phải nhận trách nhiệm về mìnhTại đây lớp 11A1, bây giờ 10h 30p ngày 5 tháng mười có một quyết định quan trọng được rút ra sau hội nghị cấp cao các thành viên của tổ chức 11A1 đó là để ha người này chấm dứt ân oán bằng phương pháp cá nhân cụ thể là cái gì hai người tự nghĩ tuy nhiên nếu ngay 6 tháng 10 trở đi mà hai con người này vẫn gây mất đoàn kết như vậy thì coi như số họ đen bị cả lớp xử. Số khổ nó thế mà. Oan gia khó giải quyết phải làm thế nào đây rất mong chờ vào chương sau, mong mọi người ủng hộ truyện mình ná