Cửa lớn bị gõ ‘bùm bùm’, Tô Mạt Vi vẫn theo thói quen giúp cha mình làm đậu hủ. Trời đã vào hè, khí hậu thay đổi trở nên khô nóng, Tô lão cha dùng khăn vải quệt mồ hôi trên trán. Sau đó vừa thay nước chát (Di: nước bã còn lại khi nấu muối) vừa nấu tiếp sữa đậu nành còn Tô Mạt Vi phụ trách quấy. Làm đậu hũ quan trọng nhất là kỹ thuật trong đó nước chát là mấu chốt. Đậu hủ trơn mềm ngọt lành hay có chút mặn chát hơn phân nửa là do kỹ thuật bỏ nước chát quyết định. Sau khi bỏ nước chát, sữa đậu nành cần được đun nóng thêm một lần rồi để nguội tới khi đông lại hoàn toàn thì đậu hũ mới chính thức hoàn thành. Đang lúc tiến hành đến thời khắc mấu chốt, cửa lớn bị người ta gõ vang, khiến cho tay Tô Mạt Vi run lên, không hiểu vì sao có chút hốt hoảng. Nàng ngẩng đầu nhìn Tô lão cha, Tô lão cha cũng cảm thấy kinh ngạc. Không biết là ai nhỉ? Cho dù là mua đậu hũ cũng không sớm tới mức đó. Trong thành Kim lăng, đậu hũ Tô gia khá nổi tiếng, có mấy tửu lâu chuyên đặt hàng của nhà họ, số còn lại thì…
Chương 4
Tiểu ThiếpTác giả: Nhạc NhanTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCửa lớn bị gõ ‘bùm bùm’, Tô Mạt Vi vẫn theo thói quen giúp cha mình làm đậu hủ. Trời đã vào hè, khí hậu thay đổi trở nên khô nóng, Tô lão cha dùng khăn vải quệt mồ hôi trên trán. Sau đó vừa thay nước chát (Di: nước bã còn lại khi nấu muối) vừa nấu tiếp sữa đậu nành còn Tô Mạt Vi phụ trách quấy. Làm đậu hũ quan trọng nhất là kỹ thuật trong đó nước chát là mấu chốt. Đậu hủ trơn mềm ngọt lành hay có chút mặn chát hơn phân nửa là do kỹ thuật bỏ nước chát quyết định. Sau khi bỏ nước chát, sữa đậu nành cần được đun nóng thêm một lần rồi để nguội tới khi đông lại hoàn toàn thì đậu hũ mới chính thức hoàn thành. Đang lúc tiến hành đến thời khắc mấu chốt, cửa lớn bị người ta gõ vang, khiến cho tay Tô Mạt Vi run lên, không hiểu vì sao có chút hốt hoảng. Nàng ngẩng đầu nhìn Tô lão cha, Tô lão cha cũng cảm thấy kinh ngạc. Không biết là ai nhỉ? Cho dù là mua đậu hũ cũng không sớm tới mức đó. Trong thành Kim lăng, đậu hũ Tô gia khá nổi tiếng, có mấy tửu lâu chuyên đặt hàng của nhà họ, số còn lại thì… Thứ ta muốn nhất chính là đậu hũ, là đậu hũ của Tô Mạt Vi.Đậu hũ của Tô Mạt Vi, đậu hũ của Tô Mạt Vi...Đậu hũ của Tô Mạt Vi...Tô Mạt Vi vùi mình vào trong thùng tắm, mặt đỏ bừng, ngay cả thân thể cũng nóng rang lên.Bên tai nàng vẫn quanh quẩn nhưng lời mà Nguyên Tề Chi nói sau khi ăn xong, nhịn không được miên man suy nghĩ, nghĩ đến đêm trước khi vào Nguyên phủ, mẫu thân vụng trộm dạy cho nàng biết chuyện nam nữ, xấu hổ tới mức không biết nên làm gì.Nhìn khuôn mặt không chút thay đổi của Nguyên Tề Chi còn tưởng rằng hắn là người đứng đắn, bảo thủ, không ngờ...Quả nhiên đám con cháu quý tộc không phải là thứ tốt!Tô Mạt Vi lén nhắc đi nhắc lại trong lòng, không biết lúc trước Nguyên Nhị thiếu gia có bao nhiêu người rồi? Dám đùa giỡn con gái như vậy!Cái gì mà “Muốn đậu hũ của Tô Mạt Vi nhất” chứ hả? Nghĩ lại khiến cho người ta xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào.Đến bây giờ, nàng mới ý thức được, nàng thật sự đã lập gia đình, về sau phải sống cả đời với người đàn ông này, cũng bị người đàn ông này như vậy như vậy...A a a!Đêm nay nàng phải làm thế nào?Nàng rất sợ!Nguyên Tề Chi cao như vậy, cường tráng như vậy... có thể đè chết nàng không? Có phải là rất đau hay không?(Di: đầu óc ta rất “chong xoáng” >“
Thứ ta muốn nhất chính là
đậu hũ, là đậu hũ của Tô Mạt Vi.
Đậu hũ của Tô Mạt Vi, đậu hũ của Tô Mạt Vi...
Đậu hũ của Tô Mạt Vi...
Tô Mạt Vi vùi mình vào trong thùng tắm, mặt đỏ bừng, ngay cả thân thể cũng nóng
rang lên.
Bên tai nàng vẫn quanh quẩn nhưng lời mà Nguyên Tề Chi nói sau khi ăn xong,
nhịn không được miên man suy nghĩ, nghĩ đến đêm trước khi vào Nguyên phủ, mẫu
thân vụng trộm dạy cho nàng biết chuyện nam nữ, xấu hổ tới mức không biết nên
làm gì.
Nhìn khuôn mặt không chút thay đổi của Nguyên Tề Chi còn tưởng rằng hắn là
người đứng đắn, bảo thủ, không ngờ...
Quả nhiên đám con cháu quý tộc không phải là thứ tốt!
Tô Mạt Vi lén nhắc đi nhắc lại trong lòng, không biết lúc trước Nguyên Nhị
thiếu gia có bao nhiêu người rồi? Dám đùa giỡn con gái như vậy!
Cái gì mà “Muốn đậu hũ của Tô Mạt Vi nhất” chứ hả? Nghĩ lại khiến cho người ta
xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Đến bây giờ, nàng mới ý thức được, nàng thật sự đã lập gia đình, về sau phải
sống cả đời với người đàn ông này, cũng bị người đàn ông này như vậy như vậy...
A a a!
Đêm nay nàng phải làm thế nào?
Nàng rất sợ!
Nguyên Tề Chi cao như vậy, cường tráng như vậy... có thể đè chết nàng không? Có
phải là rất đau hay không?
(Di: đầu óc ta rất “chong xoáng” >“
Tiểu ThiếpTác giả: Nhạc NhanTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhCửa lớn bị gõ ‘bùm bùm’, Tô Mạt Vi vẫn theo thói quen giúp cha mình làm đậu hủ. Trời đã vào hè, khí hậu thay đổi trở nên khô nóng, Tô lão cha dùng khăn vải quệt mồ hôi trên trán. Sau đó vừa thay nước chát (Di: nước bã còn lại khi nấu muối) vừa nấu tiếp sữa đậu nành còn Tô Mạt Vi phụ trách quấy. Làm đậu hũ quan trọng nhất là kỹ thuật trong đó nước chát là mấu chốt. Đậu hủ trơn mềm ngọt lành hay có chút mặn chát hơn phân nửa là do kỹ thuật bỏ nước chát quyết định. Sau khi bỏ nước chát, sữa đậu nành cần được đun nóng thêm một lần rồi để nguội tới khi đông lại hoàn toàn thì đậu hũ mới chính thức hoàn thành. Đang lúc tiến hành đến thời khắc mấu chốt, cửa lớn bị người ta gõ vang, khiến cho tay Tô Mạt Vi run lên, không hiểu vì sao có chút hốt hoảng. Nàng ngẩng đầu nhìn Tô lão cha, Tô lão cha cũng cảm thấy kinh ngạc. Không biết là ai nhỉ? Cho dù là mua đậu hũ cũng không sớm tới mức đó. Trong thành Kim lăng, đậu hũ Tô gia khá nổi tiếng, có mấy tửu lâu chuyên đặt hàng của nhà họ, số còn lại thì… Thứ ta muốn nhất chính là đậu hũ, là đậu hũ của Tô Mạt Vi.Đậu hũ của Tô Mạt Vi, đậu hũ của Tô Mạt Vi...Đậu hũ của Tô Mạt Vi...Tô Mạt Vi vùi mình vào trong thùng tắm, mặt đỏ bừng, ngay cả thân thể cũng nóng rang lên.Bên tai nàng vẫn quanh quẩn nhưng lời mà Nguyên Tề Chi nói sau khi ăn xong, nhịn không được miên man suy nghĩ, nghĩ đến đêm trước khi vào Nguyên phủ, mẫu thân vụng trộm dạy cho nàng biết chuyện nam nữ, xấu hổ tới mức không biết nên làm gì.Nhìn khuôn mặt không chút thay đổi của Nguyên Tề Chi còn tưởng rằng hắn là người đứng đắn, bảo thủ, không ngờ...Quả nhiên đám con cháu quý tộc không phải là thứ tốt!Tô Mạt Vi lén nhắc đi nhắc lại trong lòng, không biết lúc trước Nguyên Nhị thiếu gia có bao nhiêu người rồi? Dám đùa giỡn con gái như vậy!Cái gì mà “Muốn đậu hũ của Tô Mạt Vi nhất” chứ hả? Nghĩ lại khiến cho người ta xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào.Đến bây giờ, nàng mới ý thức được, nàng thật sự đã lập gia đình, về sau phải sống cả đời với người đàn ông này, cũng bị người đàn ông này như vậy như vậy...A a a!Đêm nay nàng phải làm thế nào?Nàng rất sợ!Nguyên Tề Chi cao như vậy, cường tráng như vậy... có thể đè chết nàng không? Có phải là rất đau hay không?(Di: đầu óc ta rất “chong xoáng” >“