Dương Hà Tâm,vốn là một cô nhi không cha không mẹ,được Thầy Dương Kì danh Huệ Duyên ở chùa Tịnh Vân nhặt được bên gốc cây,đang nức nở kêu gào vì đói. Cô có một cá tính hoạt bát nhanh nhẹn,ngày thường hay giúp các chú tiểu làm những việc nhẹ,với đôi tay gầy nhỏ lại có một nghị lực bền bỉ. Từ lúc lên Năm,cô đã được Thầy Dương Kì dạy võ phòng thân,nhưng cũng vì tinh nghịch,gây ra biết bao rắc rối cho người khác. Đến năm mười bảy tuổi,cô đã được chuyển đến Am Tịnh Huệ của các vị nữ tu.Ở đây,chỉ vài ngày ngoan ngoãn,cá tính của cô lại được bộc phát,và số phận cô hoàn toàn thay đổi sau một cú ngã tinh nghịch. (Dùng ngôi từ theo hoàn cảnh nhé mọi người,hiện tại thì dùng từ "Cô" Xuyên rồi dùng từ "Nàng"! ***** ”Cố lên,một chút nữa là được rồi.” Dương Hà Tâm vẫn đang thì thầm ra sức trèo lên cao để hái cho được quả Đào .Với độ cao khoảng 4-5m tuy không thể làm khó được, nhưng vấn đề đáng nói ở đây là cô đang ngự trên một nhánh nhỏ,với trọng lượng của một người 17 tuổi,thì đó vẫn là sự nguy…
Chương 31: Tân phòng
Vương Phi! Nàng Háo SắcTác giả: conangcatinhTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngDương Hà Tâm,vốn là một cô nhi không cha không mẹ,được Thầy Dương Kì danh Huệ Duyên ở chùa Tịnh Vân nhặt được bên gốc cây,đang nức nở kêu gào vì đói. Cô có một cá tính hoạt bát nhanh nhẹn,ngày thường hay giúp các chú tiểu làm những việc nhẹ,với đôi tay gầy nhỏ lại có một nghị lực bền bỉ. Từ lúc lên Năm,cô đã được Thầy Dương Kì dạy võ phòng thân,nhưng cũng vì tinh nghịch,gây ra biết bao rắc rối cho người khác. Đến năm mười bảy tuổi,cô đã được chuyển đến Am Tịnh Huệ của các vị nữ tu.Ở đây,chỉ vài ngày ngoan ngoãn,cá tính của cô lại được bộc phát,và số phận cô hoàn toàn thay đổi sau một cú ngã tinh nghịch. (Dùng ngôi từ theo hoàn cảnh nhé mọi người,hiện tại thì dùng từ "Cô" Xuyên rồi dùng từ "Nàng"! ***** ”Cố lên,một chút nữa là được rồi.” Dương Hà Tâm vẫn đang thì thầm ra sức trèo lên cao để hái cho được quả Đào .Với độ cao khoảng 4-5m tuy không thể làm khó được, nhưng vấn đề đáng nói ở đây là cô đang ngự trên một nhánh nhỏ,với trọng lượng của một người 17 tuổi,thì đó vẫn là sự nguy… Là một người hiện đại, những lễ nghi rắc rối thời cổ, sẽ khó mà có thể đáp ứng nổi =.=Sau khi kết thúc những khoản rắc rối đầy mồ hôi và nước mắt, cuối cùng cũng nghe được câu 'Động Phòng Hoa Chúc' trong tivi đó chẳng phải được vào không gian riêng tư sao? Hành hạ lâu như vậy đã đến lúc nghỉ ngơi rồi.Trang nghiêm như một vị Vương Phi đầy uy quyền, Lăng Lạc Nhân được người đưa vào phòng, thở nhẹ nhàng bước đến ngồi trên chiếc giường với một tư thế...Ừm phải nói rất giả dối, chết tiệt cái lưng nàng sắp đông cứng rồi.Cảm thấy xong hết thảy mọi thứ, Dương Tinh Tinh cùng Tiểu Hỉ rời đi. Ở một nơi bóng tối nào đó, vẫn có người của Ảnh Hội ngầm quan sát và bảo vệ vị 'Vương Phi tôn quý' theo lệnh vương gia.Âm thanh đóng chặt cửa vừa vang lên..."A...chết tiệt, đau hết cả người ta rồi" Vứt bỏ chiếc khăn trên đầu cùng mũ phượng, Lăng Lạc Nhân đứng dậy dùng tư thế xoay người khởi động lại các khớp xương sắp bị mục nát vì thời gian. Thật là, chỉ là bái đường thành thân thôi, có cần lâu và phiền phức như thế không?Những vị ẩn thân nào đó chứng kiến cảnh này, đôi mắt mở to hết công suất, có lẽ họ làm việc quá lâu nên bị hoang tưởng? Đúng..là hoang tưởng, có dịp phải mời đại phu kê toa mới được."Oa...thật phong phú nha" Hành động bị dừng lại khi mũi bắt được mùi vị, thức ăn thơm lừng. Nhìn một bàn ăn hết sức khoa trương, Lăng Lạc Nhân không kiềm chế nói thật với lòng mình. Nếu đã có lòng mang đến, vì sao lại không giúp họ xử lý hết tất cả? Xem như nàng đang làm việc thiện đi ="=(việc thiện à nha)Hiện tại, hình ảnh chúng ta sẽ chứng kiến là một tân nương tử với tư thế ngồi thoải mái, tay áo xoắn lên tận khủy, một chân để trên ghế, một chân thả tự do sảng khoái ăn uống. Muốn bao nhiêu tự nhiên có bấy nhiêu tự nhiên >"""
Là một người hiện đại, những lễ nghi rắc rối thời cổ, sẽ khó mà có thể đáp ứng nổi =.=
Sau khi kết thúc những khoản rắc rối đầy mồ hôi và nước mắt, cuối cùng cũng nghe được câu 'Động Phòng Hoa Chúc' trong tivi đó chẳng phải được vào không gian riêng tư sao? Hành hạ lâu như vậy đã đến lúc nghỉ ngơi rồi.
Trang nghiêm như một vị Vương Phi đầy uy quyền, Lăng Lạc Nhân được người đưa vào phòng, thở nhẹ nhàng bước đến ngồi trên chiếc giường với một tư thế...Ừm phải nói rất giả dối, chết tiệt cái lưng nàng sắp đông cứng rồi.
Cảm thấy xong hết thảy mọi thứ, Dương Tinh Tinh cùng Tiểu Hỉ rời đi. Ở một nơi bóng tối nào đó, vẫn có người của Ảnh Hội ngầm quan sát và bảo vệ vị 'Vương Phi tôn quý' theo lệnh vương gia.
Âm thanh đóng chặt cửa vừa vang lên...
"A...chết tiệt, đau hết cả người ta rồi" Vứt bỏ chiếc khăn trên đầu cùng mũ phượng, Lăng Lạc Nhân đứng dậy dùng tư thế xoay người khởi động lại các khớp xương sắp bị mục nát vì thời gian. Thật là, chỉ là bái đường thành thân thôi, có cần lâu và phiền phức như thế không?
Những vị ẩn thân nào đó chứng kiến cảnh này, đôi mắt mở to hết công suất, có lẽ họ làm việc quá lâu nên bị hoang tưởng? Đúng..là hoang tưởng, có dịp phải mời đại phu kê toa mới được.
"Oa...thật phong phú nha" Hành động bị dừng lại khi mũi bắt được mùi vị, thức ăn thơm lừng. Nhìn một bàn ăn hết sức khoa trương, Lăng Lạc Nhân không kiềm chế nói thật với lòng mình. Nếu đã có lòng mang đến, vì sao lại không giúp họ xử lý hết tất cả? Xem như nàng đang làm việc thiện đi ="=(việc thiện à nha)
Hiện tại, hình ảnh chúng ta sẽ chứng kiến là một tân nương tử với tư thế ngồi thoải mái, tay áo xoắn lên tận khủy, một chân để trên ghế, một chân thả tự do sảng khoái ăn uống. Muốn bao nhiêu tự nhiên có bấy nhiêu tự nhiên >"""
Vương Phi! Nàng Háo SắcTác giả: conangcatinhTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngDương Hà Tâm,vốn là một cô nhi không cha không mẹ,được Thầy Dương Kì danh Huệ Duyên ở chùa Tịnh Vân nhặt được bên gốc cây,đang nức nở kêu gào vì đói. Cô có một cá tính hoạt bát nhanh nhẹn,ngày thường hay giúp các chú tiểu làm những việc nhẹ,với đôi tay gầy nhỏ lại có một nghị lực bền bỉ. Từ lúc lên Năm,cô đã được Thầy Dương Kì dạy võ phòng thân,nhưng cũng vì tinh nghịch,gây ra biết bao rắc rối cho người khác. Đến năm mười bảy tuổi,cô đã được chuyển đến Am Tịnh Huệ của các vị nữ tu.Ở đây,chỉ vài ngày ngoan ngoãn,cá tính của cô lại được bộc phát,và số phận cô hoàn toàn thay đổi sau một cú ngã tinh nghịch. (Dùng ngôi từ theo hoàn cảnh nhé mọi người,hiện tại thì dùng từ "Cô" Xuyên rồi dùng từ "Nàng"! ***** ”Cố lên,một chút nữa là được rồi.” Dương Hà Tâm vẫn đang thì thầm ra sức trèo lên cao để hái cho được quả Đào .Với độ cao khoảng 4-5m tuy không thể làm khó được, nhưng vấn đề đáng nói ở đây là cô đang ngự trên một nhánh nhỏ,với trọng lượng của một người 17 tuổi,thì đó vẫn là sự nguy… Là một người hiện đại, những lễ nghi rắc rối thời cổ, sẽ khó mà có thể đáp ứng nổi =.=Sau khi kết thúc những khoản rắc rối đầy mồ hôi và nước mắt, cuối cùng cũng nghe được câu 'Động Phòng Hoa Chúc' trong tivi đó chẳng phải được vào không gian riêng tư sao? Hành hạ lâu như vậy đã đến lúc nghỉ ngơi rồi.Trang nghiêm như một vị Vương Phi đầy uy quyền, Lăng Lạc Nhân được người đưa vào phòng, thở nhẹ nhàng bước đến ngồi trên chiếc giường với một tư thế...Ừm phải nói rất giả dối, chết tiệt cái lưng nàng sắp đông cứng rồi.Cảm thấy xong hết thảy mọi thứ, Dương Tinh Tinh cùng Tiểu Hỉ rời đi. Ở một nơi bóng tối nào đó, vẫn có người của Ảnh Hội ngầm quan sát và bảo vệ vị 'Vương Phi tôn quý' theo lệnh vương gia.Âm thanh đóng chặt cửa vừa vang lên..."A...chết tiệt, đau hết cả người ta rồi" Vứt bỏ chiếc khăn trên đầu cùng mũ phượng, Lăng Lạc Nhân đứng dậy dùng tư thế xoay người khởi động lại các khớp xương sắp bị mục nát vì thời gian. Thật là, chỉ là bái đường thành thân thôi, có cần lâu và phiền phức như thế không?Những vị ẩn thân nào đó chứng kiến cảnh này, đôi mắt mở to hết công suất, có lẽ họ làm việc quá lâu nên bị hoang tưởng? Đúng..là hoang tưởng, có dịp phải mời đại phu kê toa mới được."Oa...thật phong phú nha" Hành động bị dừng lại khi mũi bắt được mùi vị, thức ăn thơm lừng. Nhìn một bàn ăn hết sức khoa trương, Lăng Lạc Nhân không kiềm chế nói thật với lòng mình. Nếu đã có lòng mang đến, vì sao lại không giúp họ xử lý hết tất cả? Xem như nàng đang làm việc thiện đi ="=(việc thiện à nha)Hiện tại, hình ảnh chúng ta sẽ chứng kiến là một tân nương tử với tư thế ngồi thoải mái, tay áo xoắn lên tận khủy, một chân để trên ghế, một chân thả tự do sảng khoái ăn uống. Muốn bao nhiêu tự nhiên có bấy nhiêu tự nhiên >"""